Chồng lấy xe của mình làm quà tặng cho nhân tình, tôi nhận quả đắng về mình
Phát hiện ra chồng làm điều đó, tôi như bị tạt một gáo nước lạnh. Toàn thân tôi rã rời, trái tim c.hết dần c.hết mòn. Vâng, chồng tôi đang mang xe bố mẹ mua cho tôi để đem làm quà tặng cho con giáp thứ mười ba.
- Nhất bạn nhé, số sướng từ nhỏ. Công việc, xe cộ ổn định hết rồi, chẳng như tụi này, mọi thứ đều bấp bênh.
- Phải đó, số bạn như công chúa vậy, bây giờ mọi thứ đều sẵn sàng, chỉ chờ Hoàng tử tới rước nữa thôi.
Đó là những câu nói quen thuộc tôi được nghe hằng ngày từ những bạn bè xung quanh. Cứ ngỡ cuộc sống là màu hồng, cứ ngỡ số mình sướng thật như lời mọi người nói. Gia đình nhà ngoại tôi cũng có chút điều kiện, mấy anh chị em tôi đều được bố mẹ lo lắng chu tất việc học hành, rồi xin việc tử tế khi ra trường. Tôi tốt nghiệp một trường kinh tế hạng vừa trên thành phố, khi ra trường được bố mẹ xin cho vào làm nhân viên trong một công ty của người quen. So với chúng bạn đồng trang lứa, tôi là đứa sướng nhất khi vừa ra trường đã có việc làm, lại còn được bố mẹ mua cho con xe gần trăm triệu.
Ấy vậy mà, kể từ ngày lấy chồng, tôi không còn sướng được như trước nữa. Chồng tôi là bạn cùng trường đại học, chúng tôi quen và yêu nhau cũng một thời gian dài trước khi quyết định đi đến hôn nhân. Nói thật là gia đình tôi có điều kiện 10 thì nhà anh chỉ được 4-5. Biết là con gái sẽ vất vả nếu kết hôn với người này, bố mẹ tôi nhất quyết không cho cưới. Có lần anh đến chơi nhà, bố tôi còn thả chó ra cổng cho nó sủa inh ỏi để anh khỏi vào nhà.
Càng như vậy, tôi lại càng thấy thương anh hơn. Tôi thương nói với bố mẹ rằng, “gái có công thì chồng không phụ”. Con lấy anh ấy từ lúc khó khăn để đưởng hưởng hạnh phúc về sau. Bố mẹ chẳng nói gì nữa mà chỉ nhìn tôi buồn phiền. Sau cùng, bố mẹ tôi đành xuống nước, đồng ý tổ chức cho tôi và anh. Bố mẹ còn cho chúng tôi t.iền mua đất và làm nhà trên thành phố.
Ảnh minh họa
Sau ngày lấy nhau, tôi và anh sống rất hạnh phúc. Anh rất quan tâm tôi và gia đình bên ngoại. Dần dần, bố mẹ tôi cũng mở lòng hơn với anh, không còn khó tính như trước. Thấy tình cảm giữa con rể và bố mẹ vợ ngày một tốt lên, tôi rất mừng.
Tôi nhanh chóng có bầu và sinh được một cậu con trai khá bụ bẫm. Những ngày nằm cữ ở nhà, tôi để chồng đi xe của mình đi làm vì xe anh đã cũ và cần phải sửa chữa. Tôi nghĩ, xe anh cũng đã cũ rồi, sửa chữa nhiều cũng chỉ tốn t.iền, thôi thì bây giờ để anh đi tạm xe tôi, ít nữa tôi sẽ xin bố mẹ đầu tư cho anh chiếc xe mới.
Ảnh minh họa
Tôi nói vậy với anh, và anh cũng đồng ý. Kể từ khi anh đi xe tôi, tôi để ý thấy anh thỉnh thoảng về rất muộn. Hỏi thì anh bảo:
- Dạo này sếp gọi đi tiếp khách nhiều, thấy anh có xe cũng đẹp mã nên sếp kêu anh đưa người này người nọ về. Nếu em nghi ngờ anh dùng xe của em để đi bồ đi bịch hay sợ anh bán mất xe thì anh trả lại xe cho em, anh đi xe bus cũng được.
- Em chỉ hỏi thế thôi chứ có ý gì đâu.
Anh bảo đi công việc nên tôi cũng không hỏi thêm gì nữa. Nhưng kể từ đó, tình cảm vợ chồng không được nồng ấm như trước. Tôi hơi buồn và thấy áy náy khi làm tổn thương chồng. Do đó, tôi càng nhũn nhặn hơn với anh, cũng không dò hỏi anh đi đâu, làm gì nữa. Kể cả khi anh thường xuyên về muộn và đi xe bus về, tôi cũng vẫn tin vào lời anh nói:
- Xe em xịn quá, anh đi làm về muộn sợ không an toàn. Anh để xe ở công ty, khoá lại cẩn thận rồi.
Tin tưởng chồng là vậy, thế nhưng khi biết sự thật, tôi sốc suýt ngất.
Chuyện là trong công ty anh, tôi có kết bạn Facebook với một người. Tình cờ trong một lần lướt face book, tôi thấy nick người đó bình luận một hình ảnh cô gái khá xinh ngồi trên chiếc xe vô cùng giống của tôi. Hơi chột dạ, tôi gọi ngay cho chồng và bảo mang xe về mai tôi đi có việc. Chồng tôi ậm ừ đồng ý.
Ảnh minh họa
Tuy nhiên, tối anh vẫn về muộn và không mang xe về cho tôi. Tôi nghi ngờ về thái độ của anh. Do đó, hôm sau, tôi gửi con nhà người quen, mượn xe phi đến công ty anh. Lúc đó đang là giờ cơm trưa, lúc tôi vừa đến thì thấy chồng mình đang đèo cô gái tôi thấy trên Facebook hôm qua. Hai người ôm vai bá cổ rất tình tứ, chồng tôi còn ngoảnh lại để cô gái kia thơm vào má. Tôi vừa đến thì anh cùng cô gái kia cũng vừa trở xe đi hướng khác. Tôi lập tức vượt xe lên chặn đầu xe hai người đó.
Chồng tôi thấy là tôi thì sững sờ, không nói được gì, tôi điên m.áu:
- Anh và con ả khốn kiếp này đang làm gì? Anh đem xe của tôi cho con ả này đàng điếm sao?
- Anh! Bà điên này là ai đây? Sao tự dưng nói xe pháo như thế là sao? Anh nói tặng xe cho em mà!
Video đang HOT
Nghe từ “tặng”, tôi điếng người. Sao xe bố mẹ mua cho tôi, giờ lại trở thành đồ đi “tặng” người khác vậy? Tôi lồng lộn, vừa đẩy vừa kéo hai người đó xuống xe. Chồng tôi thấy vậy thì đẩy ngược lại tôi, khiến tôi ngã nhào xuống đường. Sau đó anh ta lên xe, kéo luôn cả ả kia lên xe và phóng đi mất, bỏ lại tôi đầm đìa nước mắt và tay chân xước xát cho cọ xuống nền đường.
Giờ thì tôi vừa xót thương cho bản thân mình, vừa cảm thấy có lỗi vì không nghe lời bố mẹ. Và nhất là, đứa con của tôi từ này sẽ chẳng có bố nữa. Tôi nhận về quả đắng từ sự nhẹ dạ của mình.
Theo Phunutoday
Bí mật đêm ngoại tình (Phần 4)
Như Ý bước vào trong nhà, cô hốt hoảng khi thấy khắp tường và sàn nhà đều được dán những bức ảnh cô đang ngủ cùng với Cường. Như Ý vội vàng đóng cửa lại, cô nhanh chóng giật những bức ảnh ra.
Cuối tuần Như Ý sang nhà Hiền Anh ăn lẩu đúng như lời hứa, quả nhiên Long là một đầu bếp giỏi. Cô rất hiếm thấy đàn ông có thể nấu ăn ngon mà không mở nhà hàng hay không làm cho bất kỳ nhà hàng nào.
Như Ý đã quyết định ở lại, Cường đã hứa với cô anh sẽ cố gắng không xuất hiện trước mắt cô. Như Ý tạm tin, nhưng cô không làm sao đoán được lý do anh ta muốn cô ở lại.
- Cô với chủ nhà trọ đang có gì hả?
Đợi Long đi rồi Hiền Anh mới ghé tai Như Ý hỏi nhỏ. Suýt chút nữa thì Như Ý đã sặc, cô đỏ mặt nhìn Hiền Anh. Cô ta gắp cho cô một miếng thịt, nói tiếp:
- Tôi thấy anh ta không còn đứng trước cửa phòng đó nữa.
- Vậy mà cô cũng nghi ngờ cho được. Chẳng lẽ tôi đến thuê trọ rồi mà anh ta còn đứng đó được nữa sao?
- Ờ, cũng phải.
Sao tự nhiên cô lại sợ người ta biết được cái đêm đó, hai người đã ngủ với nhau như vậy? Dù nó chẳng có gì xảy ra, nhưng tình ngay lý gian, biết bao câu chuyện sẽ được thêu dệt nữa chứ!
Đang ăn thì bên ngoài có tiếng gõ cửa, Hiền Anh chạy ra mở, không ai biết người đứng bên ngoài là ai. Thi thoảng lại thấy Hiền Anh cười rộ lên rồi cô ta đóng cửa đi vào nhà. Lúc ấy Như Ý thấy cô ta luôn mặc những bộ đồ h.ở h.ang, mát mẻ mà chẳng bao giờ e ngại.
Sao tự nhiên cô lại sợ người ta biết được cái đêm đó, hai người đã ngủ với nhau như vậy? (Ảnh minh hoạ)
- Bác Lâm mới thông báo đóng t.iền điện đấy.
- Để tí lên đóng cho. - Long bảo.
Vậy mà không có ai thông báo cho cô? Nếu như ngồi bên này, thì chắc chắn cô đã nghe thấy tiếng của Lâm gọi rồi. Hay là anh ta đã quên mất cô.
Như Ý đứng dậy, cô mở cử và ngó ra ngoài. Trước cửa phòng cô không hề có ai cả. Như Ý bỗng thấy lạ, cô hỏi Hiền Anh:
- Có thật là đóng t.iền điện không? Sao tôi không được thông báo?
Hiền Anh thả rau vào trong nồi, đáp:
- Cô vừa mới chuyển đến cơ mà.
Như Ý thấy ở nơi này mọi thứ cứ bí ẩn làm sao. Ngoài Hiền Anh ra, mọi người không ai muốn gần cô. Họ như có một câu chuyện gì đó. Nhưng cô chỉ tưởng tượng vậy, không còn gì hơn nữa cả.
Trên mạng, Như Ý gặp được một câu hỏi như thế này: Tôi và bạn gái gặp lại nhau sau nhiều năm xa cách. Tôi đột nhiên nảy sinh tình cảm với cô ấy, nhưng cô ta đã có chồng. Tôi biết cô ấy không yêu chồng, vậy tôi có thể tiến tới hay không?
Cái sự ham muốn yêu và được yêu đôi khi khiến con người ta nghĩ sai lệch đi nhiều điều. Chỉ vì yêu một người mà luôn nghĩ người đó cũng sẽ yêu mình, dù họ đang ở bên một người khác. Anh ta dám khẳng định cô ấy không yêu chồng, nhưng lại không hề nói cô ấy có nảy sinh tình cảm với mình hay không. Đó chính là sự mù mờ của người đang yêu, nhưng cũng là điều họ dễ dàng bỏ qua. Vì họ nghĩ chỉ cần bản thân là được.
...
Sáng hôm sau, Như Ý vừa mở cửa ra đã thấy Cường đứng ở đó. Anh ta mỉm cười và nói:
- Đi uống cà phê buổi sáng chứ?
Như Ý hơi phân vân.
- Đừng lo, tôi chỉ cần một người uống cà phê cùng thôi.
Hai người ra quán quen, chủ quán nhìn Như Ý đăm chiêu. Anh ta nói gì đó với phục vụ và đi vào bên trong. Một lúc sau, họ bưng hai tách cà phê đen đặc ra khiến Như Ý phải đổi lại. Có lẽ do nhân viên đã nhầm.
- Tại sao cô tìm được nhà trọ của tôi vậy?
- Trên mạng.
- À, tôi quên cô bảo cô làm online.
Cường uống cà phê, anh im lặng một lúc.
- Nghe này, tôi không biết làm sao nhưng dạo này tôi có cảm giác vợ tôi sắp quay lại. Cô ấy chỉ ở gần đây thôi. Cô ấy đang theo dõi cuộc sống của tôi.
- Anh không bị hoang tưởng đấy chứ? - Như Ý bật cười.
- Không, tôi có thể cảm nhận được. Tôi không cần cô phải tin điều đó. Nhưng tôi chỉ muốn nói, nếu cô ấy quay trở lại, liệu cô ấy có sốc không khi biết tôi đã có vợ mới?
Một sự trả thù sao? Như Ý nhún vai:
- Nếu chị ta yêu anh. Còn không, đó chỉ là lý do cho chị ấy tiếp tục bỏ đi.
- Vậy thì tôi muốn làm thử nghiệm.
- Thử nghiệm? Bằng cách nào?
- Tôi muốn chúng ta hẹn hò với nhau.
Suýt chút nữa Như Ý đã sặc đống cà phê sữa trong miệng. Cô lấy tay che đi, rút vài tờ giấy và lau. Anh ta lại bắt đầu lên cơn nữa rồi.
- Anh không cần phải dùng cách đó để tiếp cận tôi. Nói cho tôi biết lý do tại sao anh cứ muốn làm như vậy với tôi?
- Vậy cô có đồng ý hay không?
Như Ý lắc đầu. Cô không thể làm điều điên rồ đó.
Cường không tức giận khi bị từ chối, anh ta cười bí hiểm:
- Có có muốn biết toàn bộ sự việc không? Chỉ có cách ở gần tôi, cô mới có thể giải đáp mọi thứ cho thắc mắc của mình.
Tại sao cô phải tò mò chuyện của anh ta chứ? Cô chẳng qua chỉ không hiểu nổi tại sao cuộc đời anh ta lại khó hiểu đến vậy. Tại sao cô vợ ấy lại phải bỏ đi vì không tìm được chương kết cho mình.
- Xin lỗi, tôi phải đi có việc.
Như Ý đẩy cửa quán cà phê bước ra, đầu óc cô rối như tơ vò. Bỗng nhiên một người phụ nữ va phải cô, ngay sau đó là một người đàn ông. Họ đang đuổi nhau, trông khuôn mặt ai cũng đau khổ. Có lẽ là cãi nhau.
Tình yêu ở mọi nơi đang tan vỡ thì phải.
Tình yêu của cô cũng thế. Khởi điểm là từ vài tháng trước, khi cô phát hiện người đàn ông của mình vẫn còn dan díu với tình cũ. Anh ta đã ngủ với cô ta trong một nhà nghỉ vào đêm liên hoan với cơ quan. Dù cho anh ta có xin lỗi cỡ nào cô cũng không thể tha thứ cho hành động đó.
Dù cho anh ta có xin lỗi cỡ nào cô cũng không thể tha thứ cho hành động đó. (Ảnh minh hoạ)
Nhưng cô không thể phủ nhận mỗi lần nghĩ lại, cô đều thấy đau lòng.
Như Ý trở về nhà, thấy Hiền Anh từ tầng trên bước xuống, cô ta như đang giấu giếm gì đó.
- Hiền Anh - Như Ý gọi khiến Hiền Anh giật mình - Đi đâu mà phải lén lút thế?
Hiền Anh đưa tay lên miệng suỵt:
- Be bé cái mồm thôi không ông Long nhà tôi lại nghe thấy bây giờ.
- Sao thế?
- Tôi lên nhà anh Lâm bảo anh ta liên hệ việc làm giúp cho Long. Ông Long mà biết tôi đi cầu cạnh người khác chắc sẽ tự ái lắm.
Như Ý bước vào trong nhà, cô hốt hoảng khi thấy khắp tường và sàn nhà đều được dán những bức ảnh cô đang ngủ cùng với Cường. Như Ý vội vàng đóng cửa lại, cô nhanh chóng giật những bức ảnh ra.
Tại sao lại như vậy? Ai đã làm chuyện này?
Như Ý lấy điện thoại và gọi cho Cường, anh ta bắt máy rất nhanh. Cô nghiến răng nói:
- Là anh đúng không?
- Cô đang nói gì vậy?
- Chính anh đã làm chuyện này. Anh đang uy h.iếp tôi đấy à? Anh nghĩ tôi sợ người khác sẽ biết được sao? Anh là tên biến thái.
- Cô điên rồi, cô đang nói gì vậy tôi không hiểu.
- Anh đã dán ảnh chúng ta ngủ với nhau lên tường phòng tôi để cảnh cáo. Chỉ có anh mới vào được phòng này.
Cường im lặng, rồi anh ta nói:
- Tôi đã nói tôi không có chìa khoá phòng cô. Trên thế giới này chỉ có một người nữa có nó thôi.
- Là ai?
- Vợ tôi.
Theo Eva
Em thèm một tình yêu ngọt ngào Em vẫn đợi, vẫn chờ cho đến khi người ấy xuất hiện và em sẽ trao đi trái tim nồng nhiệt của em. Em độc thân nhưng em không nói rằng em không cần tình yêu, không cần đàn ông. ảnh minh họa Ai cũng nghĩ em độc thân lâu rồi thì sẽ quen với cảm giác cô đơn. Thế nhưng em vẫn...