Chồng lấy tên con gái đặt cho đ.ứa t.rẻ nghi là con riêng
Chẳng biết nghĩ sao mà anh lấy tên con gái em đặt cho con bé. Hôm qua tổ chức sinh nhật cho con gái, bật video ngày nhỏ của con bé lên, tự nhiên em nghĩ đến chuyện anh dùng tên con gái đặt cho con riêng…
Chị Thanh Tâm kính mến!
Em năm nay 40 t.uổi, là giám đốc một doanh nghiệp, chồng em 44 t.uổi, là sếp tổng của công ty em. Mặc dù bận rộn nhưng cả hai luôn dành thời gian nhiều nhất có thể để được bên con cái, sum vầy gia đình. Con gái lớn của em năm nay 17 t.uổi, cháu trai thứ hai 12 t.uổi. Cả hai cháu đều ngoan ngoãn, học giỏi và gần gũi bố mẹ. Cứ nghĩ rằng mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất trên đời khi có một gia đình đầm ấm, tràn ngập yêu thương. Nào ngờ sự thật phơi bày ra trước mắt cách đây một thời gian khiến em chán nản, thất vọng.
Chồng em có bồ. Đó là điều em lường trước từ rất lâu và cũng đã xử lý mọi chuyện êm thấm. Anh hứa không tái phạm và em tin. Nhưng khoảng 2 tháng trở lại đây, em thấy anh có nhiều biểu hiện lạ. Qua tìm hiểu em phát hiện anh qua lại với người mà trước đây anh đã từng và hứa với em từ bỏ. Người phụ nữ ấy liên lạc với anh khi cái thai trong bụng đã được gần 9 tháng. Cô ta khẳng định đó là con anh và đòi hỏi quyền lợi. Anh nói với em rằng chỉ lỡ với cô ấy có một lần duy nhất nên không nghĩ là có thể để lại hậu quả. (Cô bé kia năm nay mới 28 t.uổi, chưa lấy chồng chị ạ).
Khi biết chuyện xảy ra, em rất giận chồng nhưng vẫn cố gắng bình tĩnh xử lý mọi chuyện. Gia đình em sẽ chịu trách nhiệm với em bé nếu đó đúng là con chồng em nhưng chồng em và cô kia phải hoàn toàn chấm dứt. Chồng em rất vui mừng khi em cư xử như vậy và anh ấy nói rất hối hận, sẽ bù đắp cho mẹ con em.
Video đang HOT
Chị đau lòng khi nghĩ tới việc anh dùng tên con gái đặt cho con riêng (Ảnh minh họa)
Sau khi cô gái sinh, gia đình em muốn làm xét nghiệm ADN nhưng cô ta một mực không chịu. Cô ta nằng nặc bắt anh đặt tên cho con. Chẳng biết nghĩ sao anh bèn lấy tên con gái em đặt cho con bé. Hôm qua tổ chức sinh nhật cho con gái, bật video ngày nhỏ của con bé lên, tự nhiên em nghĩ đến chuyện anh dùng tên con gái đặt cho con riêng, em đau lòng lắm chị ạ, nó cứ làm em tan chảy.
Thanh Huyền (TPHCM)
Thanh Huyền thân mến!
Khi biết chuyện và xử lý như vậy chứng tỏ em đã cho chồng một cơ hội, trong lòng em vẫn còn tin tưởng chồng sẽ trân trọng cơ hội này. Thực ra chuyện lần này xảy ra chính là hậu quả của lần trước. Nó phức tạp hơn vì có sự ràng buộc là đứa con. Nhưng đúng như em xử lý, nếu là con anh thì gia đình em sẽ có trách nhiệm và anh phải cắt đứt hoàn toàn với cô gái kia. Không xét nghiệm ADN có thể là do cô ấy không dám vì chính bản thân cô ấy cũng chưa chắc đó có phải là con chồng em hay không.
Em có thể nghĩ chồng em đặt tên con riêng giống tên con gái là do anh quá yêu thương con gái không? Chị nghĩ, em đã chấp nhận cho chồng một cơ hội thì đừng để mọi chuyện liên quan đến chuyện đó gây áp lực cho mình. Nếu chồng em không giữ lời hứa, lúc đó mình hãy cân nhắc và lựa chọn quyết định dứt khoát.
Theo PNVN
Chồng trù ẻo khi con trai tôi gặp bệnh hiểm nghèo
Từ khi con bị bệnh, chồng nhiều lúc thốt ra những từ làm tôi suy nghĩ: "Chết thế nào được mà lo, c.hết ngay đâu mà sợ".
Ảnh minh họa
Năm 15 t.uổi, tôi đi ở đợ để được người bác nuôi xin cho học hết cấp 3 vì nhà quá nghèo không thể học tiếp. Tôi rời gia đình với tình yêu thương vô bờ bến, bố mất sớm từ lúc tôi lên 7, mẹ tần tảo làm nông nuôi con. Từ đ.ứa b.é gầy gò khẳng khiu, năm 18 t.uổi tôi đã là cô gái có làn da trắng, đặc trưng miền sơn cước, mái tóc dài và sống mũi cao. Tôi được nhiều người mến, khen xinh như hoa của núi rừng. Ấy vậy mà cánh cửa cuộc đời ở nơi phồn hoa đô thị đã đóng sập ngay trước mắt tôi. Tôi có bầu với một người hơn 33 t.uổi, người ấy có con trai lớn học cùng trường với tôi. Người ấy bao cho tôi ăn học, tặng quà, đó là sự đ.ánh đổi tình t.iền nhưng tôi lại cảm thấy có tình cảm thật với người ta.
Trong lúc đi học tôi vẫn đi chạy bàn, làm tiếp thị mỹ phẩm để có thêm thu nhập. Sau khi có bầu, tôi được người đó thuê nhà riêng cho để ở và sinh con. Quá trình sống với nhau tôi đã là người chủ động ra đi, bỏ tất cả, chỉ kịp ôm con nhỏ lúc đó được 2 t.uổi. Rời xa vòng tay người ấy, tôi như lạc đường, làm đủ việc để k.iếm t.iền nuôi con như bán hàng, mở quán, tất cả đều thất bại. Năm tháng cứ trôi qua dài như vậy, cũng yêu cũng thương nhiều mối tình rồi tất cả là hoàn cảnh nên chẳng đi đến đâu. Sau ổn hơn thì tôi học được một nghề, lúc đầu kiếm được nhiều t.iền, sau thưa dần chỉ đủ ăn. Năm 2012 tôi có gặp một người, là chồng tôi bây giờ. Chúng tôi chẳng cưới xin gì, chỉ về sống với nhau vì 2 nhà đều ở xa và không có điều kiện. Chúng tôi có với nhau một con trai năm nay 2 t.uổi.
Sống chung, anh có lời lẽ xúc phạm tôi, có lần còn đ.ánh tôi rất đau. Chúng tôi chia tay nhưng không biết vì con hay còn yêu mà lại về với nhau. Anh không làm gì vì không có nghề nghiệp, ở nhà trông con, phụ giúp công việc kinh doanh của tôi. Cách đây một tháng tôi nghe hung tin con trai riêng của mình bị bệnh hiểm nghèo, suy thận giai đoạn cuối, cần được mổ để thẩm phân phúc mạc, một dạng lọc thận để giữ được tính mạng cho đến khi tìm được thận để ghép. Tôi gần như không còn đủ sức lực, bay vội về Hà Nội trong đêm với con. Chỉ khi nhìn thấy con và hỏi bác sĩ phụ trách, tôi mới thở được hơi dài. Tôi thật sự đã kiệt quệ 3 năm nay, từ ngày sinh con với chồng mới, tôi làm chỉ đủ ăn, không dư giả gì.
Con riêng ở với tôi, đợt hè rồi tôi cho cháu đi nghỉ mát trong Nam. Tôi làm việc trong này, nay thì về hẳn để được ở bên con. Con bị bệnh nguy hiểm này tôi thật sự thấy cuộc đời mình có chiều hướng tối tăm, bất hạnh. Tôi không giúp gì được cho cháu ngoài tinh thần vì bản thân đang lo ăn từng bữa, tất cả chi phí bố cháu lo hoàn toàn và có người chăm sóc cháu vì họ biết hoàn cảnh của tôi lúc này. Tôi thuê tạm căn nhà để ở cả gia đình gồm chồng con cũng về ở cùng. Nhưng từ khi con bị bệnh, chồng tôi nhiều lúc thốt ra những từ ngữ làm tôi nghĩ nhiều lắm: "Chết thế nào được mà lo, c.hết ngay đâu mà sợ". Đỉnh điểm là hôm nay, tôi ở nhà lòng thương nhớ con nên không vui, đáng lẽ anh phải hiểu cho tôi và chia sẻ thì đằng này chúng tôi đã cãi nhau, anh đòi bế con đi và bắt tôi viết giấy là không nuôi được nên để bố nuôi, từ nay không được nuôi nữa. Anh viết giấy bắt tôi ký.
Trong lúc cãi nhau, anh c.hửi rủa tôi thậm tệ, nào là "Phúc đức tại mẫu nên con mày nó bị bệnh ung thư đấy", trong khi con tôi suy thận anh lại nói ung thư. Tôi đau lắm, lúc này không khóc được nữa mà cười. Chúng tôi có rất nhiều dự tính cho tương lai mà chưa làm được như đám cưới, cuối năm nay sang cát cho bố anh. Bao nhiêu lần anh bế con tôi đi, lúc thì một tháng, nhiều 2 tháng lại quay về nói là thương con. Giờ tôi mẫn cảm với nỗi đau này, gạt nước mắt để sống hay bỏ hết để làm lại cuộc đời? Xin cám ơn.
Theo VNE
Sinh con trai câm điếc, nhà chồng không nhận mà đuổi vợ đi Chi la cô gai tinh le lây đươc chông ơ thanh phô, bô me chi ơ quê cư nghi con gai minh lây đươc chông nha giau nên vô cung hanh diên va sung sương lăm nhưng không hê biêt răng cuôc sông cua con gai minh lai tôi tê va đen tôi như vây. Tư ngay vê nha chông, không ngay nao...