Chồng lấy hết vàng cưới, cắm cả sổ đỏ để lo cho đứa em trai
Anh nói tôi để dành tiền vàng để làm gì trong khi cả hai còn sức lao động. Anh không muốn để em trai anh mất mặt.
Tôi và anh tình cờ quen nhau khi anh đến lắp đặt hệ thống điện cho ngôi nhà mới của chúng tôi. Anh làm việc rất nhiệt tình và luôn có những lời tư vấn góp ý rất thật thà và chân thành. Tôi đã cảm mến vì vẻ bề ngoài hiền lành cũng như cách nói chuyện chân thật của anh. Càng tìm hiểu tôi càng khâm phục chàng trai nhiều nghị lực.
Bố anh mất sớm vì tai nạn, mẹ thì không giỏi kiếm tiền nên anh trở thành trụ cột của gia đình. Vừa học xong 12 anh đã tìm việc làm để nuôi hai đứa em ăn học. Anh ra đời sớm nên chịu nhiều vất vả nên tôi càng yêu anh nhiều hơn.
Nhưng rồi ngay thời điểm ngồi bàn bạc chuyện tổ chức đám cưới với mẹ chồng tương lai bà đã khiến tôi ngạc nhiên tột độ. Mẹ chồng nói thẳng ra là bà không đủ tiền cưới dâu, bà chỉ làm đơn giản để ra mắt họ hàng hai bên. Còn nếu tôi muốn rạng rỡ với bạn bè thì tự bỏ tiền mà tổ chức.
Dù khi ấy tôi khá bất ngờ nhưng vì yêu anh nên cố gạt qua tất cả. Tôi tự bỏ tiền làm đám cưới cho chính mình. Như vậy nào đã yên, ngay buổi tối sau khi hôn lễ kết thúc, chồng tôi chủ động mang hết tiền mừng cưới đưa cho mẹ. Trước mặt cả nhà anh nói dõng dạc: “Mẹ lớn tuổi nên dùng tiền này để phòng thân, vợ chồng con còn trẻ có thể làm việc kiếm sống được”. Tôi ngồi nghẹn đắng trong họng, chẳng lẽ giữ lại không cho anh đưa.
Về làm dâu, bao nhiêu chi phí trong nhà vợ chồng tôi gánh hết. Mẹ chồng lúc nào cũng than vãn là mình đã từng lao động vất vả nên giờ phải nghỉ ngơi, chỉ biết trông cậy vào các con, trăm sự nhờ vợ chồng tôi. Và cũng chính vì cái trăm sự ấy mà tiền lương của tôi không tháng nào còn sót lại một đồng. Nào là tiền chợ, tiền điện, tiền nước, tiền ga…đến cả tiền cho mẹ chồng đi tiệc, tiền học và tiền tiêu vặt cho em chồng tôi cũng lo nốt. Cảm giác chán nản trong tôi ngày càng lớn.
Lương của tôi cao hơn anh gấp mấy lần, vậy mà anh đã không biết sĩ diện cứ nói của chồng công vợ, nghe em gọi là cứ rút tiền đưa. (Ảnh minh họa)
Mẹ chồng từ ngày có tôi về lại có sở thích đi du lịch nhưng nào có dư giả gì đâu. Mỗi lần có chuyến đi nào là bà lại tỉ tê với chồng tôi nào là nơi đó mẹ chưa từng biết, nơi kia mẹ chỉ thấy trên ti vi… Giá vé có rẻ cũng từ vài triệu trở lên, đã vậy còn phải đưa thêm tiền để bà mua quà cáp, chi tiêu này nọ. Nhiều lần phát bực tôi nói với anh, sao không góp ý với mẹ là nên đi ít lại. Vậy mà anh gạt phắt, anh nói mẹ vất vả cả đời giờ cho bà hưởng thụ.
Mẹ anh đã vậy em gái anh còn tệ hơn. Đang học cấp ba nhưng cứ như tiểu thư con nhà đại gia không bằng, chỉ toàn xài hàng hiệu. Thấy ai có thứ gì là về nhà đòi cho bằng được: điện thoại, laptop đến quần áo giày dép. Có lần em chồng đặt hàng cái váy trên mạng giá lên đến mấy triệu. Nghe em chồng bảo đưa tiền, tôi nóng bừng cả mặt.
Tôi nói với cô ấy mình đi làm ra tiền nhưng cũng chẳng dám tiêu xài như vậy. Tôi không đồng ý đưa tiền để cô ấy mua. Vậy mà em chồng mắng tôi: “Tôi dùng tiền của anh trai mình chứ có phải lấy của chị đâu mà chị tiếc. Chị là cái thứ keo bẩn”. Không thể nhịn được, tôi và cô ấy cũng lời qua tiếng lại. Mẹ chồng đã không phân biệt đúng sai lại bênh con gái chằm chặp. Chồng tôi thì trách tôi không biết cư xử làm mất không khí gia đình. Tôi giận đến phát khóc.
Hai đứa em của anh cứ xem tôi như mỏ tiền không bằng. Hễ ra là gặp tôi để lấy tiền, tôi không đồng ý thì lại gọi cho chồng tôi. Lương của tôi cao hơn anh gấp mấy lần, vậy mà anh đã không biết sĩ diện cứ nói của chồng công vợ, nghe em gọi là cứ rút tiền đưa.
Cách đây hơn tháng, cậu em trai đang thất nghiệp đòi cưới vợ vì chạy bầu. Mẹ chồng tôi yêu cầu anh chị cả phải có trách nhiệm. Chồng tôi đứng ra gánh vác, đám cưới diễn ra hoành tráng như đang thừa tiền. Anh lấy cả vàng cưới của vợ chồng để làm đám cưới cho em trai.
Video đang HOT
Tôi sẽ ra đi, tôi thấy mình cũng chẳng cần tình cảm của anh nữa. (Ảnh minh họa)
Vì chuyện này tôi và anh cãi nhau rất nhiều. Anh nói tôi để dành tiền vàng để làm gì trong khi cả hai còn sức lao động. Anh không muốn để em trai anh mất mặt. Tôi nói với anh là cũng phải để dành khi đau ốm bệnh tật, chuẩn bị sinh em bé và mua nhà để ra riêng. Nhưng rồi nghe anh nói tôi muốn ngã ngay tại chỗ. Anh nói vợ chồng tôi sẽ ở đây với mẹ vì anh đã vay tiền ngân hàng mua sẵn cho em trai anh căn hộ chung cư rồi.
Không thể nào chịu đựng thêm tôi vừa khóc vừa nói, bao nhiêu tiền đều đã dồn hết cho cả nhà anh ,vậy mà giờ còn phải trả tiền vay hàng tháng nữa. Tiền kiếm được cũng phải lao động vất vả chứ có phải tôi in được tiền đâu. Mọi chuyện sao anh không bàn bạc với tôi mà cứ tự ý quyết định.
Anh chẳng có vẻ gì là đã nhận thấy sai mà lại còn gào lên: “Cái loại như cô lúc nào cũng chỉ biết tiền, chẳng nghĩ đến tình thân máu mủ”. Anh còn nói thịt trên người là của mẹ anh nên anh có thể cho hết tất cả mà chẳng thấy tiếc.
Tôi sững sờ vì những gì anh nói, vô ơn đến thế là cùng. Anh chỉ biết thương gia đình anh vậy còn tôi thì sao, tôi đã làm gì được cho bố mẹ tôi chưa? Tôi nghĩ rằng bao nhiêu đó cũng đủ rồi, sức chịu đựng của ai cũng có giới hạn. Tôi chẳng còn đủ sức để phục vụ cả nhà anh nữa. Mặc cho anh nói gì thì nói tôi vào phòng và dọn hết đồ đạc. Tôi sẽ ra đi, tôi thấy mình cũng chẳng cần tình cảm của anh nữa.
Theo PNVN
Chị gái đồng ý qua đêm với lão đại ca để xóa nợ cho em trai
Không muốn bị bọn xã hội đen đánh em mình thừa sống thiếu chết, Liên gạt nước mắt ngủ với lão đại kia 1 đêm đã xí xóa hết nhưng sau đó thì...
Xong việc về nhà thì Liên sốc thấy thứ này (ảnh minh họa)
Mồ côi bố mẹ từ nhỏ nên 2 chị em Liên ở với bà nội. Nhưng năm Liên học lớp 12 thì bà mất khiến Liên phải nghỉ học đi rửa bát, lượm rác kiếm tiền nuôi em. Cuộc sống cơ cực khiến Liên dần trưởng thành hơn, cô làm cả ngày lẫn đêm chỉ mong sao có tiền nuôi thằng em đang học lớp 10 của mình được đâu vào đấy.
Trái với tính cách của chị thì Tuấn lại nghịch ngợm và luôn muốn bỏ học đi làm. Liên đã phải khóc, mắng, thậm chí đánh em cấm nó bỏ học thì Tuấn mới chịu học hành tử tế. Và rồi Tuấn cũng học hết cấp 3 và đỗ vào 1 trường đại học ở trên tỉnh. Sợ em trai lên phố ăn chơi, lơ là việc học Liên cũng chuyển tới đó làm và trông chừng em luôn
Thấy cô chị chịu khó, thương em như vậy cả xóm trọ ai cũng quý chị em Liên. Cứ tưởng Tuấn sẽ chăm chỉ học hành, nhưng lúc là sinh viên năm 2 thì nó dở chứng ăn chơi đùa đòi với đám bạn. Bỏ học, rượu bia, gái gú... đủ loại. Đau đầu vì thằng em trai bất trị, không ít lần Liên phải vào bar lôi em về nhà trước ánh mắt của bao người hiếu kỳ. Và tất nhiên để có tiền ăn chơi như vậy Tuấn phải đi vay lãi của bọn xã hội đen.
Chỉ biết vay tiền không biết trả, số tiền Tuấn nợ đã lên tới 500 triệu cả gốc lẫn lãi trong 1 thời gian ngắn. Thế rồi 1 ngày nọ vừa đi làm về, Liên tái mặt trước cảnh 5,7 tên giang hồ cầm gầy gộc đến nhà mình đánh Tuấn. Thấy em trai bị trói và đánh thâm tím hết người ngợm, Liên sợ hãi vừa hét vừa lao vào ôm lấy Tuấn.
Dừng tay lại, ai cho các người đụng đến em thôi (ảnh minh họa)
- Dừng tay lại, ai cho các người đụng đến em thôi. Thằng bé còn nhỏ dại, đừng hành hạ nó như vậy??
- Ai đây?? - Tay đại ca hất hàm hỏi Tuấn.
- Chị gái tôi. Các người đừng đụng vào chị tôi. Các người muốn đánh, muốn giết tôi cũng được. - Tuấn mếu máo cầu xin lão đại kia.
- Chị gái mày à, em này ngon đấy. Tao chợt nảy ra ý định này khá hay mà có lợi cho cả 2. Chỉ cần chị em mày đồng ý là ok.
- Ông muốn gì?? - Liên hỏi.
- Em trai mày nợ tao 500 triệu nhưng chưa trả 1 xu, nên bọn này phải xử theo luật giang hồ. Nếu cô em chịu ngủ với anh đây 1 đêm anh xóa nợ cho, thế nào không phải ai cũng có giá 500 triệu/ đêm đâu. Vì anh thích em, nên em mới hên như vậy đó.
- Tôi, tôi không đời nào bán thân nhất là với những kẻ như ông.
- Được, vậy tụi mày xử thằng em nó đi bao giờ có tiền thì dừng lại.
Được đại ca ra lệnh, bọn tay chân liền giơ gậy gộc lên định đánh Tuấn thì Liên ôm chặt lấy em trai khóc nấc lên mà hét.
- Tôi làm, tôi làm được chưa?? Các người không được đụng đến em tôi.
- Chị... Đừng mà chị, em làm cứ để em chịu đi.
- Bà, bố mẹ đã dặn chị phải bảo vệ em. Chị không để ai làm hại em đâu, sau lần này thì đừng làm chị khổ vì em nữa.
- Tốt, giờ thì theo anh lên xe đi hưởng thụ nào cô bé.
Gã lão đại kia nháy mắt lũ đàn em rồi kéo Liên đi ngay. Vừa vào tới nhà nghỉ lão ta đã đẩy Liên xuống giường mà cởi đồ ra để lộ hình xăm con hổ trước ngực khiến Liên sợ xanh mặt. Nhắm mắt để gã đó "thỏa mãn" Liên đau đớn, uất hận vì không ngờ lần đầu tiên của mình lại vào tình cảnh này. Vậy là hết, hết thật rồi.
Được ân ái gái trinh, lão đại kia sung sướng mà âu yếm Liên lên bờ xuống ruộng tới chán chê thì thôi. Xong việc, hắn ta mỉm cười sung sướng khi thấy giọt máu trinh rơi trên ga giường còn Liên thì chỉ biết khóc và khóc mà thôi. Hơn 6h sáng hắn ta mới thả cho Liên về nhà. Lê những bước chân nặng nề, đau đớn về nhà mà cô như kẻ mất hồn. Liệu sau lần này thằng em bất trị của cô có tỉnh ngộ và đừng làm khổ chị nó nữa không??
Về đến nhà, Liên choáng váng khi thấy xóm trọ vắng tanh không 1 bóng người. Và điều làm cô ngạc nhiên hơn cả là 1 túi bóng đen tiền to đùng toàn tờ 500 ngàn đặt nằm chình ình trước cửa nhà cô. Nghĩ thằng Tuấn lại ngựa quen đường cũ, đi ven nặng lãi món tiền lớn này về Liên khóc thét lên vì giận em và cảm thấy bất lực, chán nản khi nó không biết nghĩ cho chị. Nhưng vừa mở cửa phòng vào thì cô tái mặt thấy gã lão đại ở trong đi ra tay cầm 1 bó hoa hồng quỳ xuống.
- Liên, lấy anh nhé. Anh sẽ lo cho em, sẽ khiến em hạnh phúc.
- Anh làm cái gì vậy?? Thân xác tôi anh đã chiếm rồi, anh còn muốn chơi trò gì nữa đây?? Tôi phải làm gì để anh tránh xa chị em tôi ra. Anh cầm đóng tiền dơ bẩn này của anh về đi, đừng làm hại em tôi nữa. Cuộc đời tôi đã nhục nhã lắm rồi.
- Bình tĩnh nghe anh nói nào Liên. Thực ra chuyện Tuấn vay lãi, ăn chơi sa đọa chỉ là 1 vở kịch anh nhờ nó diễn để lừa em mà thôi. Tuấn không hư hỏng đâu, anh để ý và yêu em từ lâu rồi. Muốn có em nên anh buộc phải dùng cách bỉ ổi này. Đằng nào đêm qua em cũng thuộc về anh rồi, lấy anh nhé. Số tiền kia là quà xin lỗi của anh. Anh nghĩ với 1 tỷ thì em có thể mua cho Tuấn 1 ngôi nhà chung cư ở tạm.
- Anh ấy nói đúng đó chị. Xin lỗi chị vì em đã lừa chị. Anh ấy không phải giang hồ đâu, chuyện tối qua chỉ là dàn dựng hết mà thôi. Anh ấy thương chị lắm, chị nhận lời đi. Chị vất vả vì em nhiều rồi, giờ đến lúc chị đi tìm hạnh phúc cho mình đi chứ??
- 1 vở kịch và tôi là con rối của các người ư?? Anh yêu tôi mà lại làm "chuyện đó" với tôi à??
- Anh xin lỗi, nếu không làm cái chuyện bất đắc dĩ ấy sao anh có thể khiến em nhận lời cưới được.
Quá sốc về chuyện này, Liên không thể trả lời được chuyện này ngay. Cô đuổi gã lão đại và cả thằng em trai mất dạy của mình ra ngoài đóng cửa suy nghĩ. Sau hôm đó Liên ngấm ngầm điều tra về thân thế của tay lão đại đấy thì mới dám tin lời hắn nói là đúng. Hắn là con nhà đại gia, hiện đang làm giám đốc chi nhánh ở ngoài Hà Nội và mọi người quen biết hắn đều nói hắn là người tốt, dễ chịu. Thế này thì Liên có nên chấp nhận cưới hắn ta hay không??
Theo blogtamsu
Bao công sức lo toan cho em trai, giờ đây tôi bị thỉnh cầu ra khỏi nhà cho em dâu dễ thở Chẳng lẽ vì lí do chật chội mà em tôi nỡ để người chị duy nhất này chuyển ra ngoài sống một mình hay sao? Chẳng lẽ vì lí do chật chội mà em tôi nỡ để người chị duy nhất này chuyển ra ngoài sống một mình hay sao? (Ảnh minh họa) Bố mẹ tôi đều mất sớm do tai nạn, cả...