Chồng lăng nhăng với vợ của hàng xóm
Ngày yêu nhau, tôi chưa biết chồng có tính trăng hoa, lăng nhăng. Vì khi đó, trong mắt anh, chỉ có tôi là nhất.
Anh chinh phục tôi, được tôi yêu nên làm mọi cách lấy lòng tôi. Thế nên, chuyện đi đường mà liếc gái là không thể.
Chỉ sau này khi lấy nhau, tôi mới phát hiện ra anh là gã chơi gái chuyên nghiệp. Người yêu cũ của anh lên tới cả tá, ai anh cũng quen, cũng chào hỏi. Nghe người ta nói, trước đây anh thay người yêu như thay áo. Khi anh quyết định lấy tôi, nhiều người ngạc nhiên. Nhưng họ lại cho rằng, có lẽ anh đã chơi bời chán, thấy tôi ngoan nên anh có ý muốn cưới xin thực sự. Và chúng tôi đã là vợ chồng.
Chúng tôi lấy nhau rồi đi tuần trăng mật ở Đà Lạt. Những ngày tháng ấy là những ngày hạnh phúc nhất trong đời tôi. Có lẽ, tình cảm vợ chồng cũng chỉ được như vậy vì ngay sau đó, tôi phát hiện ra anh còn lằng nhằng với cô người yêu cũ. Nghe người ta nói, anh cũng định cưới cô ấy, nhưng vì gặp tôi, vừa là con nhà khá giả lại là cô gái ngoan ngoãn, nên anh tính chuyện lấy tôi, và bỏ cô gái kia. Người ta còn bảo, anh yêu tôi cũng chỉ vì gia cảnh tôi tốt hơn người kia mà thôi. Nhưng chắc chắn sau này lấy nhau, người anh yêu vẫn là những cô gái trước đó chứ không thể toàn tâm toàn ý với tôi. Và chuyện chồng ngoại tình, lừa dối vợ, rất dễ xảy ra.
Chúng tôi lấy nhau rồi đi tuần trăng mật ở Đà Lạt. Những ngày tháng ấy là những ngày hạnh phúc nhất trong đời tôi. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Ban đầu tôi có vẻ không tin, nghĩ rằng họ ghen ăn tức ở với gia đình tôi nên nói vậy. Vì lúc nào tôi cũng thấy anh ân cần, chăm sóc tôi. Nhưng sau nhiều lần đi chơi cùng anh tôi mới biết, anh ân cần với tất cả mọi người, chỉ cần đó là con gái. Có lần đi sinh nhật bạn anh, trong buổi tiệc ấy, tôi cũng được mời và có rất nhiều các cô gái khác. Mặc dù có vợ ở đó nhưng thi thoảng, anh lại đứng lên và sang chỗ các cô gái khác bắt chuyện. Anh nói chuyện và cười đùa vui vẻ như không có tôi ở đó. Anh ga lăng tới nỗi, bật nước rót cho họ uống, hỏi hết người này, người kia uống gì thì anh gọi. Có cô kêu lạnh, anh còn cho họ áo để mặc. Tôi nhìn mà nóng mắt không chịu được.
Nhiều lần tôi nói với anh về chuyện đó, anh bảo, mình hồ hởi thân thiện có mất gì. Cứ làm như thế người ta lại ưng mình, rồi sau này còn quan hệ làm ăn. Anh bảo tôi thiển cận, suy nghĩ lung tung. Tôi nói với anh rất nhiều nhưng anh bảo, lần sau anh không thế nữa. Vậy mà, anh vẫn cứ tiếp tục như vậy, mặc kệ tôi, rồi về lại ra vẻ hối hận.
Lần đây thì lộ nhất là chuyện, anh đong đưa với cô hàng xóm. Cô ấy đã có chồng, hai vợ chồng mới mua căn hộ chung cư ngay cạnh nhà tôi. Anh không ngần ngại sang giúp đỡ cô ta khi chồng cô ta vắng nhà. Nghe nói, chồng cô ấy làm ăn xa, đi hàng tháng mới về nhà một lần, thế nên, cô ta thường xuyên đi chơi tới khuya mới về. Vì mới chuyển nhà đến đây nên cô ta cũng chẳng ngại bị người khác dị nghị, có ai quen ai đâu.
Chồng tôi thấy cô hàng xóm đẹp nên thường xuyên tiếp xúc, giao lưu. Có hôm tôi đi làm về, gọi mãi không thấy chồng đâu, thì thấy chồng đi ra từ cửa nhà cô ta. Chồng bảo, sang nhà hàng xóm giờ sửa cái bóng điện. Cái chuyện bóng đèn, bóng điện tôi đã chán lắm rồi, đầy rẫy những cuộc ngoại tình vụng trộm ra đấy. Tôi đã cảnh cáo chồng, bảo anh đừng có mà vớ vẩn, không thì tôi sẽ làm um lên. Anh cứ bảo tôi nói linh tinh, hứa hẹn đủ điều nhưng cuối cùng, vào một ngày, tôi phát hiện ra anh ngoại tình với cô hàng xóm.
Nếu hôm ấy, không phải tôi quên giấy tờ ở nhà và tình cờ về nhà lấy thì tôi đã không phát hiện ra sự thật này. Về tới nhà, tôi có linh cảm lạ, nhìn sang nhà bên hàng xóm, tôi thấy đôi giầy đàn ông rất giống của anh ở ngoài cửa. Thật lạ, sáng anh đã nói với tôi là có việc nên đi làm sớm, vậy giờ anh về nhà làm gì mà lại ở bên phòng cô ta.
Tôi ghé tai vào sát cửa thì nghe tiếng họ thủ thỉ, đúng là anh rồi, giọng nói ấy không lạc vào đâu được. Tôi bấm chuông cửa loạn lên thì mãi mới có người ra mở. Cô ta nhìn thấy tôi lúng túng, hỏi tôi có việc gì, tôi đùng đùng không trả lời, lao vào nhà và bắt tại trận, anh đang nằm trên giường của cô ta. Thấy tôi vào, anh hốt hoảng quá, nhảy vội xuống giường mà quên mặt quần áo. Tôi nói cho anh rằng, anh không nên lừa dối tôi như thế. Nếu anh thích cô ta, về ly hôn ngay, tôi không níu kéo.
Hôm ấy, tôi đã về nhà và viết đơn ly hôn. Tôi yêu cầu anh ta kí, còn tôi đã kí rồi. Anh ta quỳ xuống cầu xin tôi, van nài tôi. Nhưng tôi biết với người chồng như thế này, chắc chắn đây không phải là lần đầu, và còn rất nhiều lần như thế nữa. Tôi nói cho anh ta biết, tôi không muốn anh ta này kia, nên với tính cách của anh, cấm cũng không được. Người đàn bà kia còn ở đây thì anh còn ngoại tình, gần thế sao dứt được nhau, chỉ làm cho tôi khó chịu thêm.
Tôi không biết mình quyết định như vậy đúng hay sai, nhưng có quá nhiều chuyện không thể làm tôi nhịn được nữa. Từ trước tới giờ, xâu chuỗi các sự kiện và thái độ của anh, tôi thấy anh không xứng đáng là người chồng của tôi. Một người chồng ngoại tình thì không xứng đáng có được tình yêu cũng như sự chăm sóc của tôi.
Theo VNE
Tình yêu, có phải cứ tìm là sẽ có?.
Cứ tưởng cuộc sống của tôi là một màu hồng hạnh phúc, nhưng ở đời được này thì sẽ mất kia. Người bạn trai tôi quen hơn 2 năm bỏ rơi tôi đúng lúc tôi trót mang trong mình giọt máu của anh ta.
Tôi sinh ra và lớn lên tại Đà Lạt, 18 tuổi, tôi quyết định không thi đại học cho dù gia đình có khuyên răn, năn nỉ, thậm chí là chửi mắng. Hơn 1 năm sau khi tốt nghiệp, tôi quyết định đi theo con đường nhiếp ảnh. Đà Lạt vốn dĩ quang cảnh đã đẹp, thời tiết lại mát mẻ, trong lành, luôn là niềm cảm hứng vô tận cho những ai đã gắn bó với thành phố bé nhỏ xinh đẹp này. Trong khi đám bạn tôi kéo nhau xuống Sài Gòn học, đi làm. Tôi vẫn ở lại đây.
Nắm bắt được xu hướng chụp ảnh cộng với một chút năng khiếu nghệ thuật, những hình ảnh tôi chụp được rất nhiều người khen và đặt chụp. Tôi vừa được làm công việc mình yêu thích, vừa có thu nhập ổn định, cảm thấy mình thật may mắn vì đã lựa chọn đúng con đường. Cứ tưởng cuộc sống của tôi là một màu hồng hạnh phúc, nhưng ở đời được này thì sẽ mất kia. Người bạn trai tôi quen hơn 2 năm bỏ rơi tôi đi thành phố lập nghiệp, đúng lúc tôi trót mang trong mình giọt máu của anh ta. Khi một người đàn ông đã nhất quyết ra đi, bạn có làm gì thì anh ta cũng chẳng thèm để mắt. Đau khổ, tủi nhục, nhưng lại là người có cá tính mạnh, bỏ ngoài tai sự dè bỉu của mọi người, tôi nhất quyết giữ lại đứa bé. Tôi trở thành mẹ khi chỉ mới 22 tuổi. Ba mẹ tôi thương con, cho dù trách mắng, buồn phiền, họ vẫn đứng ra bênh vực, che chở cho tôi. Từ ngày tôi sinh con, ba của đứa trẻ vẫn không hề đoái hoài. Tôi quyết tâm làm người mẹ đơn thân, nuôi dạy con cho thật tốt. Đối với tôi, con người đấy không còn tồn tại nữa. Con trai tôi được một tuổi, tôi nhận đi chụp ảnh lại. Cứ như thế, tôi chăm chỉ đi làm, có thêm sự giúp đỡ của ông bà ngoại, tôi dần lấy lại sự ổn định. Mấy năm trời chụp ảnh, tích cóp dành dụm, tôi tự mở một studio ảnh cho riêng mình.
Tôi chụp rất nhiều ảnh cưới, gặp rất nhiều cặp đôi, đôi khi tôi lại chạnh lòng. Tôi không có được niềm hạnh phúc hai người đấy. Bạn bè cũng động viên tôi hãy quên hết những đau khổ trước kia, mà hướng về một tương lai tốt hơn. Họ bảo tôi còn trẻ, đẹp, tôi hoàn toàn có thể tìm cho con mình một người bố thật sự. Nhưng ở Đà Lạt rất nhiều người biết chuyện của tôi, không ai dám ngỏ lời với một cô gái không chồng mà đã có con như thế. Từng mang lầm lỡ nên tôi chẳng dám mơ mộng nhiều. Một ngày, cặp cô dâu chú rể tôi chụp ảnh bảo, hai người họ gặp nhau trên OakClub, khuyên tôi thử vào đó làm quen và hẹn hò xem thế nào. Tò mò tôi cũng vào thử. Một ngày, hai ngày..., rồi một tuần lướt OakClub, tôi vẫn không thấy một người nào có vẻ hợp với tôi. Đang định bỏ cuộc, thì tôi thấy có tin nhắn gởi đến. Không thể tin vào mắt mình, tôi phải lòng anh ấy ngày từ cái nhìn đầu tiên. Anh đẹp trai, gương mặt nam tính, nghiêm nghị nhưng lại có chút gì ấm áp, thu hút. Anh gởi một lời chào ngắn gọn. Tôi lịch sự hồi đáp. Những ngày đầu chat với nhau, tôi thấy anh rất e dè, kiệm lời. Tôi luôn là người chủ động đặt câu hỏi, mở lời. Anh có vẻ thích công việc tôi đang làm, tôi cũng thấy vui vì có người lắng nghe tôi huyên thuyên về những bức ảnh. Có lẽ vì tôi khá cởi mở và tự tin, dần dần tôi cảm giác anh thích được nói chuyện với tôi và chủ động nhắn cho tôi hơn. Tuy nhiên tôi lại không kể cho anh nghe về bé Bảo, không phải tôi cố ý giấu, chỉ vì tôi nghĩ chưa đến lúc, với cả tôi với anh chỉ là bạn bình thường, không nói thì cũng chẳng ảnh hưởng gì đến anh.
Chúng tôi bắt đầu trao đổi số điện thoại, không chỉ nhắn tin, cứ 2,3 ngày chúng tôi lại gọi điện cho nhau. Dù ở xa (anh người Sài Gòn), anh vẫn thường quan tâm, hỏi han tôi. Có một lần tôi bệnh, vì không thể ở bên cạnh, anh lo lắng thấy rõ. Nghe điện thoại mà cảm tưởng như là anh thấy rất có lỗi vì đã không giúp gì được cho tôi. Lúc đầu tôi chỉ xem anh như một người bạn, giờ đây tôi nhận ra rằng anh thật sự quan trọng với tôi như thế nào. Tôi cảm thấy con tim mình đã biết yêu trở lại. Dò hỏi anh đã yêu ai bao giờ chưa, anh bảo anh từng yêu rồi, và giờ hai người không ở bên cạnh nhau nữa. Tôi không hiểu tình cảm của anh là thế nào, anh nói rằng anh thích tôi, nhưng thỉnh thoảng anh gọi nhầm tên tôi là tên người ấy. Trong lòng tôi nhói đau mỗi khi vô tình buột miệng anh lại nhắc đến tên người đó. Nhưng tôi có tư cách gì để trách móc, giận hờn anh? Tôi vẫn chưa kể với anh rằng tôi có một đứa con.Nếu biết được sự thật thì chắc chắn anh sẽ nghĩ tôi là một đứa hư hỏng, lừa đảo. Cho dù tình cảm của tôi là thật, liệu anh có chấp nhận tôi?
Lần hẹn tới ở Đà Lạt, tôi thật không biết phải đối mặt với anh như thế nào... Có thật tình yêu, chỉ cố gắng tìm là sẽ có?
Theo VNE
Muốn bỏ vợ con để sống với người tình đồng tính Gần một năm trôi qua, tôi vẫn sống với người tình, muốn trở về với vợ con mà lòng không thể. Tôi 27 tuổi, kết hôn hơn 2 năm, thời gian đầu chúng tôi rất hạnh phúc. Tôi tự nói với bản thân phải cố gắng giữ hạnh phúc đang có. Tôi luôn kiềm chế mình, không muốn qua lại với người đồng...