Chồng lãng mạn nhưng lăng nhăng cực độ
Đọc những dòng tâm sự của các chị về sự lãng mạn mà tôi không biết nên khóc hay nên cười. Vâng, chồng tôi rất lãng mạn, nhưng không chỉ với tôi mà còn cả ngàn phụ nữ khác.
Công bằng mà nói vẻ bên ngoài của chồng tôi ngang ngửa với mấy anh diễn viên Hàn Quốc, độ lãng mạn hay ga lăng của anh thì ai cũng phải công nhận. Tôi si mê anh từ cái nhìn đầu tiên và lúc ấy tôi luôn đinh ninh trong đầu một suy nghĩ rằng: “Anh phải là của tôi”. Cuối cùng, một lễ cưới hoành tráng cũng được tổ chức mặc cho sự ngăn cấm của gia đình.
Tuần trăng mật diễn ra suôn sẻ và tuyệt hơn tất cả những gì tôi có thể tưởng tượng. Tôi ngây ngất trong hạnh phúc vì có được một ông chồng vừa đẹp trai, vừa ga lăng lại chiều vợ hết mực. Sau khi kết hôn, chồng tôi vẫn giữ vững được phong độ như xưa, thỉnh thoảng tôi vẫn được anh làm cho ngạc nhiên bằng những món quà bất ngờ. Đã có lúc tôi nghĩ mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất trên đời vì có được người chồng như vậy.
Tôi nhìn hộp chocolate một lúc rồi cười với anh:” Anh xem kỹ lại đi liệu có nhầm với cái hộp mà anh muốn tặng em Thu Hà không?”. (Ảnh minh họa)
Nhưng hạn phúc nào cũng có cái giá của nó, anh lãng mạn với tôi và cũng lãng mạn những cô gái khác, không phải là một, hai mà là rất nhiều. Lần đầu tiên tôi phát hiện ra sự thật là khi số bao cao su trong ví của anh không cánh mà bay đi mất một chiếc, anh rất thông minh thay vào đó bằng một cái khác cùng loại giống hệt, nhưng vỏ quýt dày thì có móng tay nhọn, tôi đã kịp nhớ như in số sê-ri của chỗ bao đó, chính tay tôi mua cho anh và tất nhiên việc anh tráo nó không nằm ngoài tầm kiểm soát của tôi.
Lần đầu tiên phát hiện chồng ngoại tình tôi rất sốc, mặc dù được lũ bạn tôi cảnh báo về tính trăng hoa của chồng mình, nhưng tôi đã nghĩ rằng họ ghen tị với tôi. Tôi chỉ âm thầm chịu đựng mà không dám nói cho ai biết, vì hôn nhân này là do tôi cương quyết bất chấp sự ngăn cản của gia đình, bạn bè, lúc ấy tôi mới thấm thía lời mẹ nói: “Vừa mắt con thì sẽ vừa mắt rất nhiều cô gái khác, con quyết tâm có được chồng con thì người khác cũng quyết tâm lấy được từ tay con”.
Từ lần phát hiện chồng mình ngoại tình, tôi bắt đầu quản lý anh chặt chẽ hơn, nhưng cuối tuần anh vẫn ngoan ngoãn ở nhà đóng vai ông chồng tốt để vờ che mắt tôi. Tuy nhiên, anh vẫn thường vượt rào trong thời gian “nghỉ trưa vàng” tranh thủ đi nhà nghỉ với mấy em chân dài. Tôi thuê thám tử theo dõi và liên tục nhận được những bức ảnh của anh hớn hở đi vào nhà nghỉ với người tình, không phải một người mà anh cặp kè với rất nhiều cô gài, tất cả đều trẻ đẹp hơn tôi.
Video đang HOT
Tôi không nhớ nổi là mình đã từng mời bao nhiêu cô gái ra quán cafe mà chồng tôi hay ngồi để nói chuyện, tôi chọn thời điểm mà anh cũng có mặt trong quán đó, cố tình cùng những cô gái ấy đi qua trước mặt để anh nhìn thấy, nhưng chồng tôi đóng kịch rất giỏi và có lẽ anh không thấy áy náy với tôi thì phải.
Chẳng lẽ tôi lại tin vài dòng tin nhắn ấy trong khi bao nhiêu năm nay anh vẫn lừa dối tôi.(ảnh minh họa)
Sau mỗi lần “dằn mặt” anh, về nhà anh lại yêu chiều tôi nhiều hơn, những bó hoa những món quà chẳng nhân dịp nào anh vẫn tặng cho tôi, anh nói những lời có cánh xoa dịu đi những nỗi hờn ghen trong lòng tôi. Có lẽ vì ga lăng, giỏi chiều chuộng con gái thì những cô gái trẻ măng kia mới dễ dàng ngã vào lòng anh như vậy.
Thời gian trôi đi tôi cũng quen với thói trăng hoa của chồng mình, không muốn theo dõi, cũng chẳng muốn “dằn mặt” anh nữa. Valentine năm nay anh mua một hộp chocolate thật to giấu trong tủ chắc là định tặng tôi cho bất ngờ, nhưng tình cờ tôi phát hiện ra bên dưới cũng có một hộp tương tự với một chiếc thiếp ghi sẵn dòng chữ: “Gửi Thu Hà tình yêu của đời anh”. Có lẽ đó là một cô gái nào đó chuẩn bị sa vào lưới tình của anh, tôi đoán thế và cười nhạt không vui, cũng chẳng buồn.
Valentine đúng như tôi dự đoán, anh mang một trong hai hộp chocolate đó tặng tôi, tôi nhìn một lúc rồi cười với anh: “Anh xem kỹ lại đi liệu có nhầm với cái hộp mà anh muốn tặng em Thu Hà không?”. Anh cười chữa cháy rồi lập tức thanh minh với tôi đó chỉ là bạn anh nhờ mua hộ. Tôi cũng không muốn nói gì thêm, rút trong túi ra tờ đơn ly dị với chữ ký sẵn của mình rồi đưa cho anh. Quay đi thật nhanh, rút chiếc kính đen ra đeo để không ai kịp nhìn thấy tôi khóc, tối hôm đó anh nhắn tin xin lỗi và hứa từ bỏ tính chăng hoa của mình. Chẳng lẽ tôi lại tin vài dòng tin nhắn ấy trong khi bao nhiêu năm nay anh vẫn lừa dối tôi.
Tắt điện thoại, trong đầu tôi dày đặc những suy nghĩ không đầu không cuối. Tôi nên chọn cô đơn hay chọn anh? Câu hỏi mà tôi vẫn không trả lời được từ mấy năm rồi.
Theo VNE
Bị em dâu cướp chồng, quá khổ đau!
Đúng là trớ trêu, đời không mấy ai đọc được hết chữ ngờ. Cô em dâu mà tôi yêu quý, người con gái lúc nào tôi cũng thông cảm, chia sẻ, lại là người cướp mất chồng của tôi.
Tôi thật sự không bao giờ dám nghĩ tới chuyện đó. Không hiểu nổi, tại sao hai con người ấy lại làm ra cái việc ngu ngốc này, để người đời sỉ vả. Người ta nói, đó có thể là tình yêu đích thực, nên họ đã vượt qua dư luận để đến với nhau. Nhưng tôi không tin là thế. Vì dù sao, tình yêu cũng cần có đạo lý, không thể cứ nói yêu là yêu được. Vậy thì xã hội này loạn rồi.
Cô em dâu của tôi, trớ trêu thay, lại là cô đồng nghiệp cũ. Ngày đó, khi tôi chưa chuyển công ty, khi mới vào công ty này, cô ấy là người ân cần, hỏi han tôi nhiều nhất. Tâm lý là người mới, khi được quan tâm, gần gũi, bao giờ cũng có được cảm giác dễ chịu hơn. Thế nên, tôi gần như thấy quý mến cô ấy ngay từ những ngày gặp mặt. Và dần dần, chúng tôi thân thiết với nhau, hay đi ăn cùng nhau, vui vẻ cùng nhau.
Cô ấy không bao giờ tò mò về chuyện gia đình tôi dù biết nhà tôi giàu có. Thế nhưng, tôi cũng chủ động hỏi han, tiếp cận cô ấy vì biết đó là người con gái hiền lành, tốt tính. Cô ấy rất thoáng, không ki bo dù là cũng không phải người giàu có gì. Sinh ra ở tỉnh lẻ, lại lên thành phố bươn trải, không giống như tôi, có gia đình ở Hà Nội nên mọi thứ đều dễ dàng. Vậy mà cô ấy cũng cố gắng nhiều, vượt qua khó khăn và có công việc ổn định.
Vì quý mến co ấy nên, tôi đã chủ động giới thiệu cô ấy cho em trai của mình. Hi vọng là hai người có thể hợp nhau và yêu nhau, lấy nhau thì càng tốt. Tôi cũng hết lời ca ngợi cô ấy với em trai tôi, và họ gặp nhau. Dường như là hẹn hò được tầm 5 tháng thì hai người yêu nhau, tình cảm thắm thiết.
Sau hơn 1 năm hẹn hò, tôi mừng vì hai đứa tính chuyện cưới xin. Và gia đình tôi đã tổ chức đám cưới cho hai đứa. Tôi mừng lắm vì em mình chọn được người vợ tốt, ngoan ngoãn, chu đáo, ít ra với tôi là vậy.
Cô ấy không bao giờ tò mò về chuyện gia đình tôi dù biết nhà tôi giàu có. Thế nhưng, tôi cũng chủ động hỏi han, tiếp cận cô ấy vì biết đó là người con gái hiền lành, tốt tính. (ảnh minh họa)
Chúng tôi sống chung nhà khi em trai lấy vợ. Vì cô ấy là người tỉnh lẻ, lại chưa có điều kiện mua nhà riêng nên tạm thời sống chung nhà với cả bố mẹ tôi và chúng tôi. Chồng tôi cũng là người tỉnh lẻ nên không có nhà cửa, cả gia đình sống chung với bố mẹ tôi. Thật ra, sống như vậy cũng chưa tiện nhưng tôi đang đợi thời cơ, đợi có tiền thì mua nhà ra riêng. Nhưng thú thực là cũng chẳng biết đến bao giờ.
Thoáng cái đã được 2 năm, tình cảm chúng tôi vẫn rất tốt đẹp, nhất là cô em dâu, tôi thấy cô ấy lúc nào cũng ân cần, chu đáo với mọi người. Bố mẹ tôi quý mến con dâu lắm, suốt ngày khen em tôi khéo chọn vợ. Vì mọi việc trong nhà đều đến tay cô ấy. Ngay cả quần áo của chúng tôi, vợ chồng tôi, cô ấy cũng giặt, phơi và gấp. Có khi thấy cô ấy làm nhiều tôi cũng thông cảm, chia sẻ và bảo cô ấy bớt việc cho tôi. Nhưng cô ấy vẫn chịu khó làm hết.
Chồng tôi và cô ấy có vẻ rất hợp nhau. Trong bữa cơm, họ nói chuyện rất vui vẻ. Cô ấy thường hay tâm sự chuyện gia đình với chồng tôi, nhìn cách họ cười nói thoải mái với nhau, tôi cảm thấy không hài lòng lắm. Nhưng tôi không nghi ngờ gì, vì nghĩ họ cùng cảnh ngộ, sống nhờ nhà tôi nên có chung suy nghĩ, và hợp nhau như vậy.
Tôi cứ để mọi chuyện diễn ra bình thường, không can thiệp cũng không nói gì. Nhưng gần đây, thấy chồng tôi cưng chiều con của cô ấy hơn con tôi, quan tâm con cô ấy nhiều, tôi mới bực mình. Tôi có góp ý thì chồng bảo tôi kĩ tính, hay nghĩ linh tinh nên đành thôi.
Giờ thì, tôi càng ngày càng khó chịu vì thái độ của hai người ấ. Ngoài mặt thì họ không tỏ ra điều gì nhưng khi tôi tinh ý để ý thì phát hiện ra, họ như kiểu có gì lén lút với nhau. Có nhiều hôm đi làm, chỉ cần chồng tôi đi trước một lúc thì cô ấy theo sau. Có hôm tôi theo dõi, thấy chồng đi và sau đó cô ấy cũng ra theo một lúc. Tôi đi theo sau, và bắt gặp, chồng tôi đợi cô ấy ở bên ngoài, cách tầm hơn 1km. Rồi hai người họ cười nói với nhau, cùng nhau đi đến công ty làm việc.
Tôi chột dạ, hay là họ có tình ý gì. Nhưng không thể có chuyện đó, vì chồng tôi nghiêm chỉnh, cô ấy cũng là người ngoan ngoãn, sao lại có thể lừa dối chúng tôi như thế chứ. Nhưng mọi chuyện đã rõ rành rành, chắc là họ đang lén lút quan hệ với nhau. Tôi đã theo dõi và phát hiện ra, buổi trưa, họ hẹn nhau đi nhà nghỉ. Vậy những gì tôi nghi ngờ là thật? Tôi choáng quá, tại sao hai con người ấy lại có thể làm ra cái chuyện động trời nay, sao họ không nghĩ đến tương lai, đến gia đình mà lại lén lút như thế. Anh không nghĩ anh đang quan hệ với ai sao? Có lớn mà không có khôn như vậy, có yêu nhau thì cũng phải cố mà kìm nén chứ. Chẳng lẽ, tôi và em tôi lại tồi tệ đến mức hai người họ chán ngấy vậy sao? Hay là bố mẹ tôi làm gì khiến họ phật ý, nên họ đã tính chuyện ngoại tình với nhau?
Lúc này, toàn thân tôi mềm nhũn, tôi không thể đứng vững, không tin vào những gì chính mắt mình nhìn thấy. Tại sao ông trời lại bất công, lại khiến tôi ra nông nỗi như vậy. Tôi thà là bỏ chồng, bỏ tất cả chứ không thể sống chui lủi, sống nhẫn nhịn thế này. Nhưng làm lớn chuyện này thì có lẽ, cả nhà tôi mang nỗi nhục muôn đời. Tôi phải làm sao đây?
Theo VNE
Nhặt được đồ lót của đàn bà dưới gầm giường Đúng là, chồng là kẻ &'ăn vụng không biết chùi mép'. Có ngoại tình mà lại là ngoại tình ngay trong nhà nhưng không biết đường giữ kín bí mật, lơ là một cách quá thể. Tôi lấy chồng được 5 năm, vượt qua 5 năm hai vợ chồng sống vui vẻ và có một cậu con trai, tôi cảm thấy hạnh phúc...