Chồng làm được ít tiền đã khinh thường tôi ra mặt
Lương anh được 6 triệu mà đã nghĩ là cao. Tính anh bảo gì tôi phải nghe răm rắp, còn trái ý là ăn đòn.
Ảnh minh hoạ
Tôi lấy chồng khi hai người đều tay trắng, anh là lái xe nâng, tôi làm kế toán. Bố mẹ tôi không cho lấy bởi anh ở quê nghèo, lại học đến lớp 9, còn tôi ở Hà Nội. Vì yêu nên tôi quyết tâm lấy mặc dù có bao người gần nhà theo đuổi. Lấy anh rồi tôi mới biết anh là người mải chơi, không bao giờ chăm lo cho gia đình, làm đồng nào tiêu đồng đó. Cưới được một năm tôi sinh em bé, anh bắt nghỉ, hai vợ chồng về quê sống, mặc dù bố mẹ tôi bảo ở đây mà làm rồi ông bà trông con và cho ở nhờ (chồng tôi không ở nhà ngoại dù chỉ một ngày). Về quê không có việc gì làm, anh thỉnh thoảng đi phụ hồ, còn tôi sống dựa vào mấy đồng tiền sinh và chăn nuôi thêm. Anh không chăm lo vợ con gì, đẻ được ba ngày tôi phải làm mọi việc và chăm con. Bố mẹ chồng đau yếu, nằm liệt, sống bằng trợ cấp mặc dù có 4 đứa con trai.
Sinh được 4 tháng tôi xin về ngoại làm nhưng anh không cho dù ở đây chẳng có việc gì. Lấy anh tôi không sợ khổ, việc gì cũng làm, cày bừa cấy hái… Con được gần tuổi tôi xin được làm hợp đồng ở trường, lương thấp, được cái làm nửa ngày, vẫn làm được việc đồng và chăm con. Còn anh đi Hà Nội nhưng không có đồng nào mang về, thích thì làm không thích thì nghỉ, đi làm thay đổi như cơm bữa. Tôi ở nhà gửi con đi mẫu giáo để làm, may là hộ nghèo nên không mất tiền mấy. Tôi cứ dậy sớm đạp xe gửi con, chỗ làm cách đó 3 km, hình như con biết thương mẹ nên cháu rất ngoan, đi học lúc cô giáo chưa tới nhưng không bao giờ khóc.
Video đang HOT
Rồi chúng tôi xây được nhà bằng tiền lấy bảo hiểm, vay mượn và bố mẹ cho. Mẹ tôi thương nên thỉnh thoảng cho ít tiền phòng thân, thỉnh thoảng bí thì tiêu. Tôi rất tiết kiệm vì biết hoàn cảnh mình, ngay cả ăn sáng cũng nhịn đến giờ thành quen. Anh vẫn vậy, không thay đổi, chỉ ham chơi, lo cho bản thân, nói anh thì vợ chồng lại cãi nhau. Có bao lần nghĩ uất muốn bỏ mà nhìn con lại thôi. Rồi tôi sinh thêm đứa nữa (tôi cũng không muốn bởi lúc nào cũng nghĩ vợ chồng như thế này thì ở với nhau làm sao được lâu). Ở trường ai cũng thương tôi, tôi sinh được 2 tháng lại đi làm, cắp con theo những khi không gửi được bà.
Tôi lo cho anh được bằng lái ô tô, mong anh có công việc ổn định. Con thứ hai từ khi sinh ra đau yếu, đi bệnh viện luôn. Hơn một tuổi tôi lại gửi con đi mẫu giáo. Nửa năm nay anh xin được lái xe gần nhà, tu chí làm ăn nên giờ đã trả hết nợ làm nhà, mua xe máy. Vậy mà anh lại khinh thường, chê tôi lương thấp. Tôi cứ bước chân đi làm là anh bắt nghỉ, không trân trọng những gì tôi làm. Có hôm tôi bế con ra đồng, chẳng may con ngã gãy chân, tôi nghỉ ở nhà trông con, mọi tội lỗi anh đổ lên đầu tôi.
Chúng tôi ngủ riêng 6 năm nay rồi, việc nhà anh chưa bao giờ đụng tay. Không hiểu tại sao chồng lại vậy với mình, có phải tôi không còn trong trắng khi đến với anh nên thế? Giờ đây anh coi thường tôi lắm, mới kiếm tiền hơn tôi chút đã coi thường vợ. Lương anh được 6 triệu mà đã nghĩ là cao. Tính anh bảo gì tôi phải nghe răm rắp, còn trái ý là ăn đòn, nhiều lúc nghĩ quẩn chỉ muốn chết. Mong được chia sẻ.
Theo VNE
Vừa về nhà anh ra mắt, mẹ anh làm một việc khiến tôi "lạnh người"
"Sao em ấy biết giờ sinh tháng đẻ, mẹ kỳ cục quá". Mẹ anh nói :"Phải xem thế nào chứ, cái này là quan trọng lắm".
ảnh minh họa
Tôi và anh yêu nhau gần 3 năm, anh hơn tôi 2 tuổi, thời điểm anh dẫn tôi về ra mắt, anh đã đi làm còn tôi đang học năm cuối.
Nhà anh ở Hà Nội, điều kiện khá giả, bố mẹ đều là cán bộ nhà nước hiện còn đang công tác, bản thân anh cũng đang làm trong một tập đoàn lớn. Nhà anh có hai anh em, em trai anh đang học đại học.
Thời gian đầu bố mẹ anh biết chuyện chúng tôi yêu nhau cũng phản đối, vì chê nhà tôi xa xôi, chuyện đó khiến tôi buồn lắm, nhưng chính anh bảo anh sẽ thuyết phục mẹ, chuyện này tôi không phải lo lắng gì.
Rồi tôi ra trường, xin được việc trong một công ty Dược, công việc cũng rất ổn định. Tình cảm hai đứa cũng tiến triển rất tốt đẹp, anh đòi về nhà tôi chơi, cũng đưa tôi về nhà anh ra mắt.
Hôm đến gặp bố mẹ anh, tôi mua một giỏ hoa quả đến làm quà. Ngồi đối diện, tôi run vô cùng, vừa nói được dăm ba câu, tôi thấy mẹ anh lôi ra một quyển sổ sách gì đó rất dày, còn hỏi tôi sinh năm bao nhiêu, giờ sinh tháng đẻ các thứ. Lúc đấy tôi hoảng, anh ngồi cạnh nói đỡ: "Sao em ấy biết giờ sinh tháng đẻ, mẹ kỳ cục quá". Mẹ anh nói :"Phải xem thế nào chứ, cái này là quan trọng lắm".
Suốt buổi ở nhà anh hôm đó, tôi thấy nặng nề lắm, chỉ mong nhanh nhanh chóng chóng để được về.
Hôm sau, tôi hỏi anh mẹ bảo gì không, anh nói không có gì nhưng thái độ thì lạ là, tôi ép mãi, cuối cùng anh nói mẹ bảo tuổi hai đứa không đẹp lắm, lấy về sau khó làm ăn.
Tôi càng nghĩ càng buồn, biết là ai cũng để ý chuyện tuổi tác, nhưng cái cách mẹ anh làm khiến tôi tủi thân kinh khủng. Giờ lại thêm chuyện "không đẹp tuổi" nữa, chắc chắn lại càng khó khăn. Tôi nên làm sao đây?
Theo blogtamsu
Về nhà bạn trai ra mắt mà đứng không vững vì bị mẹ anh chỉ vào chỗ đó và... Câu nói của mẹ bạn trai ngay khi vừa đặt chân vào nhà khiến cô gái ú ớ chết trân, không thốt nên lời. Và phản ứng của người yêu khiến cô còn sốc hơn nữa. Ảnh minh họa Cô yêu anh tư khi hai đưa hoc năm 3 đai hoc. Anh la môi tinh đâu cua cô, la ngươi đâu tiên cô...