Chồng làm ăn phá sản phải bán nhà, tôi gục ngã khi biết nguyên nhân thực sự do đâu
Chồng làm ăn thua lỗ phải bán nhà bán xe, tôi sốc nặng khi biết chồng đã đầu tư cho ai.
Tôi kết hôn được 9 năm, quãng thời gian hôn nhân niềm tự hào lớn nhất của tôi đó là hai đứa con, còn lại là nỗi thất vọng về chồng. Không những không giúp gì được cho vợ, anh ấy còn mải mê chơi bời, làm ăn thua lỗ triền miên dẫn đến phá sản. Từ chỗ có nhà cửa khang trang, xe ô tô tiề.n tỷ, giờ đây mọi thứ đã không còn.
Cay đắng bán đi ngôi nhà mà biết bao công sức mới mua được, ngày sang tên cho người khác, tôi bật khóc vì tiếc nuối. Chỉ còn lại một phần tiề.n nhỏ, tôi và chồng mua một căn hộ tập thể cũ, đã xây dựng từ cách đây mấy chục năm. Cả nhà giờ tất cả sinh hoạt ở nơi chật chội, thiếu thốn mọi thứ. Biết làm sao được, không làm như vậy sẽ không có tiề.n để đưa cho chồng trả nợ.
Trước đây tôi rất tự tin, tự hào về chồng, giờ đây đi đâu không dám nhìn người thân, quen. Tôi sợ nhìn thấy ánh mắt thương hại hay hả hê của những người không ưa tôi. Tôi bắt đầu sống khép mình hơn, ít giao lưu với bạn bè, đồng nghiệp. Thậm chí cũng ít về quê vì sợ rằng nhiều người biết sẽ chê cười, khinh miệt. Tôi cũng từ bỏ dần thói quen mua sắm, thay vào đó là tiết kiệm từng đồng để lo tiề.n ăn học cho con.
Chồng tôi không còn trẻ, cũng ngưỡng cửa của trung niên rồi. Tưởng rằng sau những thất bại sẽ có cho mình những bài học quý giá, sống bản lĩnh và trách nhiệm hơn. Nhưng tôi không hề thấy chồng có chút thay đổi gì cả, dù rằng nhà cửa thiếu thốn tiề.n nong nhưng anh ấy vẫn ăn mặc sành điệu, ăn nhậu triền miên. Chồng chấp nhận ăn uống đạm bạc ở nhà, nhưng ra ngoài phải ăn sang, hào phóng với bạn bè.
Video đang HOT
Sụp đổ khi biết được chồng phá sản vì liên quan tới những người phụ nữ khác. Ảnh minh họa
Mỗi lần nói đến chuyện tiề.n nong, trách nhiệm gia đình là chồng tôi lại nổi cáu, đổ lỗi cho vợ con, trong khi mấy mẹ con tôi không liên quan gì đến việc làm ăn của anh ấy. Chồng tôi quả quyết: “Tôi làm ăn kiếm ra tiề.n, cô là người vợ phải biết giữ tiề.n, làm cho tiề.n sinh lời gấp nhiều lần. Cô xem vợ mấy thằng bạn tôi, vợ chúng nó đứa nào cũng làm ăn tốt, mua đất, mở cửa hàng, giờ giàu có thành đạt hết cả rồi. Chỉ có tôi là lụi bại, cũng vì cô mà thôi”.
Thất vọng về chồng đã đành, tôi đau khổ phát hiện ra sự thật về nguyên nhân vì sao chồng tôi lại lụi bại như vậy. Một anh bạn làm ăn thân thiết với chồng tôi, vì thương tình mà chia sẻ thật: “Chồng em nó bằng này tuổ.i mà bồng bột lắm. Có bao nhiêu tiề.n toàn cho gái hết, cặp hết cô này đến cô kia. Còn dốc tiề.n cho mấy cô bồ mở cửa hàng, làm ăn, rồi chia tay là mất trắng. Anh khuyên mãi mà không được, em cố mà tìm cách giữ gia đình, bảo ban chồng”.
Không chỉ một người nói, mà vài người cũng đã từng nói với tôi như vậy. Bây giờ chồng tôi bộc lộ quá nhiều tật xấu, không nghiêm túc trong làm ăn, còn ngoạ.i tìn.h. Nhiều lần khuyên nhủ chồng nhưng chỉ nhận lại những lời trách móc, thách thức: “Tôi là con người như vậy đấy, lúc có tiề.n thì cô yêu thương, giờ tôi thế này cô ch.ê ba.i, hắt hủi. Cô không chấp nhận được thì cứ l.y hô.n đi, tôi không cần níu kéo”.
Vợ chồng tôi gần đây hay xảy ra cãi vã, tôi phát hiện trong tin nhắn của chồng gửi cho người khác đầy lời lẽ yêu đương, nhớ nhung… Mệt mỏi và cảm thấy tương lai hôn nhân mịt mù, sống với nhau giờ chỉ làm cho nhau thêm đau khổ. Tôi phải làm gì để chồng tôi sống trách nhiệm và yêu thương vợ con? Đã quá sức chịu đựng, tôi có nên l.y hô.n không? Mong nhận được lời khuyên!
Quyết tâm mua nhà Hà Nội, sau một năm, vì câu nói của mẹ chồng mà chúng tôi rơi vào cảnh khó xử tột cùng
Vợ chồng tôi nhìn nhau thở dài, không biết có nên bán nhà hay không?
Vợ chồng tôi lập nghiệp ở thủ đô Hà Nội với nhiều hoài bão. Nhưng rồi hiện thực phũ phàng cứ ập đến, khiến chúng tôi xoay xở theo không kịp. Nào là chuyện chi tiêu, tiề.n nong túng thiếu, rồi chúng tôi ở nhà trọ nên mùa nóng thì nóng chảy mỡ, mùa mưa thì dột tứ chỗ, phải lấy thau hứng nước. Chưa kể còn phải chuyển chỗ ở liên tục nên ảnh hưởng đến công việc và sức khỏe của gia đình.
Vợ chồng tôi bàn bạc sẽ vay tiề.n ngân hàng để mua nhà Hà Nội. Ông bà mình nói "an cư lạc nghiệp", có nhà ở ổn định thì mới có thể gây dựng sự nghiệp, yên tâm làm ăn được. Chúng tôi bàn với bố mẹ 2 bên; bố mẹ tôi tán thành nhưng bố mẹ chồng thì phản đối. Ông bà nói chồng tôi là con trai duy nhất, nên về quê để phụng dưỡng bố mẹ già chứ không phải nghe lời vợ mà ở lại thủ đô. Chồng tôi phải thuyết phục lắm, ông bà mới đồng ý nhưng vẫn còn kiểu miễn cưỡng chứ không hoàn toàn chấp nhận.
Vợ chồng tôi vay ngân hàng, vay mượn họ hàng với tổng số tiề.n là 2 tỷ 500 triệu đồng, một con số rất lớn. Mua được nhà, chúng tôi cũng xác định sẽ gánh trên vai một khoản nợ khổng lồ nhưng lúc đó vẫn rất tự tin, xem như có động lực để "cày cuốc".
Ảnh minh họa
Có nhà ổn định, cuộc sống của vợ chồng tôi trở nên tốt đẹp hơn. Mỗi chiều tan làm, chúng tôi lại muốn về nhà, cùng nhau nấu nướng, dọn dẹp. Mọi thứ đang diễn ra theo đúng hướng thì lại xảy ra sự cố. Mẹ chồng tôi bị té ngã trong nhà tắm, rạn xương đùi nên phải nằm một chỗ. Vợ chồng tôi vừa đi làm, vừa thay phiên nhau về quê chăm sóc mẹ, dù quãng đường cả đi và về là hơn 100km.
Vì quá mệt mỏi nên chồng tôi tiếp tục bị ta.i nạ.n xe trên đường về quê. Nhận điện thoại từ người đi đường báo tin mà tôi hoảng loạn, vội vã đến bệnh viện. Cũng may anh chỉ bị nhẹ, tay chân trầy xước chả.y má.u chứ không ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe. Tôi gọi điện về báo cho bố mẹ chồng hay. Mẹ chồng tôi biết chuyện đã nổi giận mắng mỏ chúng tôi. Bà nói chúng tôi cố chấp, cứng đầu, hồi đó nghe lời bà, về quê là đã yên sự rồi. Mẹ bắt chúng tôi phải bán nhà, đem tiề.n về quê xây nhà riêng chứ không cho ở thủ đô nữa. Bà nói già rồi, muốn sống gần gũi con cháu; khi đau bệnh nhờ được con cái chứ không phải thế này.
Chồng tôi nghe mẹ nói thế thì cũng xiêu lòng. Anh bảo trả nợ nhiều quá, tháng nào cũng túng thiếu. Bây giờ nếu bán nhà thì chúng tôi vẫn có lời vì giá nhà ở Hà Nội đang tăng cao. Lấy tiề.n đó trả nợ, phần còn lại thì xây căn nhà khang trang ở quê. Như thế, chúng tôi vừa có nhà ở, vừa dư dả tiề.n bạc. Chồng nói cũng có lý nhưng tôi vẫn tiếc căn nhà này lắm. Nên làm sao mới phải đây?
Ngày bố tôi bị đột quỵ, mẹ chồng muốn đẩy ông về quê, tôi nói một câu mà bà vội vàng đưa cho con dâu 200 triệu Khi chưa hiểu đầu đuôi mọi chuyện, chỉ nhìn vào vẻ bề ngoài mà đã đán.h giá người khác ăn bám rồi hắt hủi thì bản thân sớm muộn gì cũng gặp quả đắng. Ngay từ khi tôi còn nhỏ, mẹ đã bỏ đi, bố ở vậy nuôi tôi khôn lớn. Vì muốn tôi học hành đến nơi đến chốn, bố đã ra...