Chồng kiếm tiền, nuôi con cho vợ đi học cao học và kết quả là ….
Vợ tôi vốn là giáo viên, cái nghề cao quý mà ai cũng kính trọng. Chính vì điều đó, tôi chưa bao giờ có ý nghĩ nghi ngờ vợ khi để vợ đi công việc, để vợ ra ngoài công tác. Nhiều người cảnh báo tôi rằng, để vợ đi học cao sẽ xảy ra nhiều vấn đề mà tôi không thể hiểu được. Mặc những lời gièm pha, tôi chẳng tin ai và kiên định, tin vào vợ mình.
Chúng tôi lấy nhau 2 năm mới sinh con. Có một đứa con trai nhỏ nên gia đình vui vẻ hơn nhiều. Tôi đi làm, vợ đi làm nhưng vì công việc của vợ, vợ phải học cao hơn. Làm giáo viên cũng cần phải có bằng cấp để còn có vị trí tốt. Vợ tôi đề nghị tôi để vợ đi học cao học ở trên thành phố. Ban đầu tôi còn do dự, gia đình tôi cũng thấy không hài lòng lắm vì con cái còn nhỏ. Nhưng không tạo điều kiện cho vợ thì không biết đến khi nào, sinh đứa thứ hai thì coi như không còn cơ hội học hành nữa.
Tôi để vợ đi học ở thành phố, còn tôi và bà nội cháu ở nhà chăm con. Tôi vẫn kiếm tiền chăm chỉ, thi thoảng lại gửi tiền cho vợ để vợ lo chuyện học hành cho xong. Vợ học tầm 2 năm rưỡi, tháng vợ về một, 2 lần. Tháng nào bận quá thì chỉ về một lần, còn thường là 2 tuần về 1 lần để thăm con cái. Mọi việc ở nhà do tôi và mẹ tôi lo lắng.
Đi học ở thành phố khác, xa nhà hơn 1 trăm km, không phải là quá xa nhưng công việc bận rộn, vợ lại say xe nên về liên tục cũng không tốt. Con cái ở nhà có bà nội lo, tôi cũng động viên vợ để vợ có thời gian và động lực học tập.
Tôi trở thành người chồng đảm, ở nhà chăm con, đi làm. Với tôi, đó là điều hạnh phúc, không có điều gì khiến tôi ái ngại, ngay cả những lời đồn đại của thiên hạ. Tôi bỏ ngoài tai tất cả, chỉ chuyên tâm vào công việc của mình. Với một người làm giáo viên như vợ, tôi không nghi ngờ gì cả.
Video đang HOT
Thời gian vợ đi học những hơn 2 năm. Ban đầu, vợ rất chăm về quê nhưng bắt đầu từ năm thứ hai, những lần vợ về thưa dần. Vợ gọi báo với tôi rằng, công việc học hành bận rộn, còn chuẩn bị bảo vệ đề cương, chọn đề tài rồi nhận thầy hướng dẫn. Nếu không đầu tư thời gian thì khó lòng mà làm được. Phải làm cho nhanh, hoàn thành công việc sớm để công việc được suôn sẻ.
Tôi tin vợ, thế là, hai tháng vợ mới về quê một lần. Vợ ngày càng béo ra, đẹp ra và nhìn trẻ trung. Hàng xóm lại càng dị nghị về chuyện này. Tôi cũng bắt đầu có chút nghi hoặc, vì sao vợ lại không nghĩ đến con. Thường thì bận thật, nhưng một người mẹ, bận mấy thì cũng phải sốt sắng về chăm con. Không gặp con vài ngày cũng nhớ chứ đừng nói là cả hai tháng trời.
Kết quả của vợ như ý, vợ hết thời gian học vã bảo vệ xong luận văn của mình để trở thành thạc sĩ. Nhưng khi học xong, vợ dường như lạnh nhạt với hai bố con tôi. Vợ không còn là người phụ nữ đảm đang, chu toàn mọi việc nữa. Vợ khác xưa rất nhiều, ngay cả tình cảm vợ dành cho tôi cũng đã khác. Vợ bỏ mặc con cho tôi chăm, giống như hai năm về trước. Những ngày xa chồng con chẳng lẽ đã thành thói quen với vợ?
Bây giờ, ngoài công việc đi dạy, vợ còn có công việc mua sắm và ăn diện. Không biết vợ dạy thêm ở đâu mà suốt ngày thấy bảo đi dạy thêm, dạy cả tối mới về. Tôi có hỏi thì vợ bảo, công việc của vợ tôi không hiểu được. Tôi buồn bực trong người lắm. Nghĩ tới những lời người ta dị nghị, tôi đâm nghi ngờ. Không biết có phải là vợ tôi có bồ bên ngoài hay không, nhưng thấy biểu hiện thì có vẻ đúng như vậy. Làm cô giáo gì mà lại ngoại tình , vợ còn nghĩ tới đạo lý hay không?
Tôi theo dõi vợ, để quyết tâm tìm ra những buổi dạy thêm ấy thật tình là gì. Tôi đã phát hiện ra, mỗi lần vợ đi dạy thêm là một lần vợ tìm đến chỗ người tình. Hóa ra là vợ hẹn hò với đàn ông, vợ lén lút bên ngoài nhưng lại giấu tôi đi ngoại tình.
Tôi đã chụp hình, về nhà, tôi đáp những bức hình vào mặt vợ. Tôi nói vợ không ra gì nhưng chỉ là chuyện của hai người, tôi không dám nói với người ngoài. Một người làm giáo viên mà lại đi ngoại tình, thiên hạ biết được thì còn mặt mũi nào.
Tôi bực bội quá, vợ quỳ gối van xin tôi nhưng tôi không có cách nào thay thế. Nghĩ lại những ngày tháng hai cha con cùng nhau cố gắng, đợi vợ tôi đi học về, mong cho vợ có tương lại rạng rỡ, thế mà giờ vợ lại phản bội hai cha con tôi. Người phụ nữ như vậy, thật tình tôi đang nghĩ, có nên cần hay không? Hãy cho tôi lời khuyên, tôi chỉ sợ tha thứ rồi thì lại &’ngựa quen đường cũ’ mà thôi!
Theo Khám Phá
Mẹ chồng "ác khẩu ác cả tâm"
Đã 20 năm trôi qua, nay mẹ chồng tôi cũng đã có tuổi nhưng bà vẫn thế, vẫn "ác khẩu ác cả tâm", vẫn không ngừng chửi mắng con dâu, vẫn đủ sức để giang tay túm tóc, tát ngửa con dâu. Phận làm dâu tôi chỉ có thể ngậm đắng cho yên ổn gia đình.
Tôi năm nay 41 tuổi, đã có con gái, con trai lớn nhưng vẫn luôn phải chịu sự o ép của mẹ chồng. Suốt 20 năm qua làm dâu nơi đất khách quê người tôi phải chịu cảnh xa cha xa mẹ rồi lại chịu áp lực vì mẹ chồng không tâm lý như bao người mẹ khác. Mẹ chồng tôi "ác khẩu" vô cùng, ngày đầu về làm dâu tôi đã được mẹ giáo huấn một trận nhớ đời.
Rồi kể từ đó tôi phải nem nép sống trong nhà chồng, nói không phải quá chứ từ khi đi làm dâu tôi đến "ăn cũng không dám nhai mạnh răng, đi cũng không dám nhấc gót mạnh...". Nghĩ đến quãng thời gian đó mà tôi toát mồ hôi.
Những ngày chồng ở nhà tôi còn được che chở, nhưng cứ hễ chồng tôi đi công tác là mẹ chồng lại "hành" con dâu. Không biết liệu có phải trước đây mẹ chồng tôi đi làm dâu cũng chật vật, cũng vất vả, cũng bị đối xử tệ bạc nên bà mới ôm hận trút hết lên đầu con dâu bây giờ.
Ngày tôi mang bầu mẹ chồng tôi còn nguyền rủa tôi, nguyền rủa đứa cháu nội còn chưa ra đời "Mày và con mày đừng hòng mong tao yêu thương, ngay từ ban đầu tao đã không đồng ý hôn nhân này thì về sau tao vẫn vậy, đừng mong chờ gì ở người mẹ chồng này. Thằng Hoàng yêu mày, nhất quyết lấy mày thì vợ chồng mày cố mà thương lấy nhau. Còn tao thì không, không bao giờ...". Những lời nói đó như đâm sâu vào trái tim tôi.
So với những người phụ nữ đi làm dâu khác mà tôi biết thì bản thân tôi cũng không thua kém gì. Cũng đi làm kiếm tiền, cũng làm tròn trách nhiệm của một người vợ chăm chồng, nuôi con, đảm đang việc nhà. Sinh được hai đứa con một trai một gái lại đảm đang đáng ra tôi phải được bố mẹ chồng cưng chiều, phải được hạnh phúc. Nhưng ngược lại, hễ thấy tôi là mẹ chồng nổi giận, dù tôi có làm tốt thế nào mẹ chồng cũng không khen lấy một câu, còn khi làm sai trái chuyện gì thì chắc chắn không tránh khỏi những lời đay nghiến thấu tận tim của mẹ chồng.
Mẹ chồng tôi vốn là giáo viên dạy văn đã về hưu nên mỗi lời bà nói ra đau đớn biết nhường nào. Đã nhiều lần tôi muốn bỏ chồng, muốn thoát khỏi gia đình chồng nhưng vì con cái, vì chồng mà tôi từ bỏ ý định đó. Thế rồi cuộc sống cứ thế trôi đi tôi không còn hoảng hốt mỗi khi bị mẹ chồng mắng chửi, không còn tự ái, không còn suy nghĩ nhiều đến phát khóc mỗi đêm như trước nữa.
Đã 20 năm trôi qua, nay mẹ chồng tôi cũng đã có tuổi nhưng bà vẫn thế, vẫn "ác khẩu ác cả tâm", vẫn không ngừng chửi mắng con dâu, vẫn đủ sức để giang tay túm tóc, tát ngửa con dâu. Phận làm dâu tôi chỉ có thể ngậm đắng cho yên ổn gia đình.
Các con tôi đã lớn nhưng tôi vẫn phải chịu cảnh sống o ép bởi mẹ chồng. Tôi không biết làm thế nào mới có thể hóa giải những mâu thuẫn không đáng có giữa mẹ chồng - nàng dâu của gia đình tôi. 20 năm qua tôi vẫn luôn đi tìm câu trả lời, vẫn luôn tìm cách làm hài lòng mẹ chồng tôi. Nhưng tất cả đều không thành, chẳng lẽ phải đến khi bà nằm xuống nhắm mắt xuôi tay mới xóa hết nỗi hiềm khích ấy.
Theo ĐSPL
Cho vợ đi làm gái tuần 1 lần để kiếm tiền Tôi tự biến mình thành người đàn bà chỉ chuyên đi moi tiền của người khác, giống như gái làng chơi. Câu chuyện tôi kể ra đây hoàn toàn có thật vì đó là cuộc đời cay đắng của tôi. Phận làm vợ nhưng không được một ngày hạnh phúc, suốt ngày phải phục vụ người chồng cờ bạc, rượu chè, cung phụng...