Chồng khuyên: “Nghỉ việc đi ở nhà anh nuôi” và cái kết
Nghĩ chồng yêu chiều mình nên mới khuyên Hà nghỉ việc ở nhà anh nuôi, thế nhưng sau một thời gian ở nhà Hà mới cay đắng nhận ra rằng mình đã sai.
Ảnh minh họa
Bầu bí ở tháng thứ 5 nhưng Hà ốm nghén đến gầy cả người. Nhìn vợ cứ làm được ba hôm lại nghỉ một hôm rồi mệt phờ nằm trên giường Phong (chồng Hà) liền khuyên vợ:
- Vợ này, em nghỉ hẳn việc ở nhà ở anh nuôi. Em đã yếu lại bầu bí, làm lương được có 5 triệu thì nghỉ ở nhà cho khỏe. Anh thừa sức nuôi được mẹ con em, nên em đừng lo. Đi làm được mấy đồng lại ốm ra đấy anh xót lắm. Bao giờ con đi học cấp hai thì đi làm lại cũng được.
- Anh nuôi được em đến lúc đấy ư?
- Ừ, anh nuôi được. Vợ con mình sao không nuôi được chứ, em chỉ cần ở nhà dưỡng thai và mai kia đẻ thì chăm con, nội trợ còn việc kiếm tiền cứ để anh.
- Vậy cứ quyết thế nhé. Em sẽ nghe theo anh.
Sung sướng vì được chồng bảo nghỉ ở nhà nuôi, ngay hôm sau Hà đến cơ quan xin nghỉ việc. Sốc khi nghe tin Hà nghỉ vì được chồng nuôi nhiều người ghen tỵ, cũng có vài chị em khuyên Hà:
Video đang HOT
- Bao giờ đẻ thì nghỉ, hết 6 tháng cữ rồi đi làm. Chứ ở nhà không kiếm ra tiền khổ lắm em ạ. Muốn tiêu gì cũng phải ngửa tay xin chồng, mang tiếng ra. Đi làm vừa thoải mái đầu óc lại có tiền tiêu.
- Chồng em không nói gì đâu chị. Anh ấy chiều và thương em lắm.
- Rồi mày sẽ hối hận đấy, chị khuyên thật không nghe.
Sau hôm đó Hà nghỉ việc chỉ ở nhà dưỡng thai và lo cơm nước đợi chồng về. Đẻ, Hà được mẹ chồng sang chăm cho 3 tháng rồi cô lại xin phép về ngoại chơi 3 tháng. Thế nhưng khi con được hơn một năm là bắt đầu chuỗi ngày đen tối của Hà. Trái ngược với ngày xưa, giờ Phong lúc nào cũng cáu gắt khó chịu với Hà khi thấy đẻ đứa con ra chi tiêu quá tốn mà lại một mình anh đi làm, đã thế công việc lại không được suôn sẻ. Bữa đó hơn 2 giờ sáng con khóc Phong ném chiếc dép vào mặt vợ lớn tiếng:
- Cô đẻ con ra không biết dỗ nó à, tôi đi làm quần quật cả ngày kiếm tiền nuôi cô, cô không biết thương chồng à? Đã ăn bám lại còn sống như bà hoàng. Tôi ngu khi lấy đứa vô dụng, thất nghiệp như cô! Vợ người ta thì làm tháng tiền chục triệu, vợ mình một đồng cũng phải xin chồng…
- Anh… là anh bảo em nghỉ việc ở nhà anh nuôi còn gì, sao giờ anh lại trách mắng em như thế?
- Tôi nói thế hồi nào? Đã vô dụng, ăn bám thì đừng có cãi láo kẻo tao đánh cho biến dạng đấy!
- Anh… anh quá đáng lắm.
Từ đêm hôm đấy, hầu như ngày nào vợ chồng Hà cũng cãi nhau và Phong cũng chì chiết vợ là loại ăn bám, vô dụng rồi đem so sánh Hà với những bà vợ khác. Bị chồng đay nghiến, chì chiết là thế giờ thêm cả mẹ chồng, cả nhà chồng nói Hà là đứa ăn bám, làm khổ con trai bà. Ôm lấy con, Hà gạt nước mắt cay đắng ân hận vì ngày xưa đã lỡ nghỉ việc, không nghe chị đồng nghiệp khuyên để giờ nhục nhã, muốn mua gì cũng phải ngửa tay xin tiền chồng để rồi bị anh nhiếc móc.
Không muốn bị coi thường là đứa ăn bám, vô dụng Hà quyết định gửi con đi trẻ mà đi làm trở lại. Cô sẽ đi kiếm tiền, dù được 2, 3 triệu cô cũng đi làm để khỏi mang tiếng ăn bám. Đàn ông lúc nói câu: “Nghỉ việc ở nhà anh nuôi” thì nhẹ tựa lông hồng nhưng lúc vợ không làm ra tiền thì chửi mắng không thiếu câu gì. Không gì bằng sống tự lập, không phụ thuộc kinh tế của ai cả. Bởi không ai nuôi mình được mãi, chỉ có đi làm kiếm tiền thì người ta mới không coi thường mình thôi! Vậy nên chị em đừng bao giờ dại dột mà nghe chồng bảo: “Nghỉ việc ở nhà anh nuôi!”.
Theo Kienthuc
Chua xót cảnh vợ "ăn bám" muốn biếu bố mẹ vài đồng nhưng trầy trật xin chồng mãi không được
Cô biết trách ai bây giờ? Trách anh vô tâm, ích kỉ, thờ ơ với người sinh ra và nuôi lớn vợ mình, hay trách chính bản thân cô vô dụng, ở nhà "ăn bám" chồng?
Thấy anh về nhà hớn hở khoe vừa được lĩnh hơn 20 triệu tiền dự án ở công ty mà cô chẳng thấy mừng cho lắm. Bởi vài lần như thế rồi, thậm chí cô còn có thể đoán được tiếp theo anh sẽ tiêu số tiền ấy thế nào cơ.
Y như rằng, tối đấy anh rủ vợ con ra ngoài ăn nhà hàng một bữa. Sau đó cả nhà đi mua sắm, anh chọn mua bếp ga và một dàn karaoke, rồi chở thẳng về nhà ông bà nội của con trai cô. Lúc tới nơi, anh còn biếu mẹ đẻ 2 triệu tiền mặt để bà tiêu vặt nữa. Anh nhìn nhìn phòng trọ của vợ chồng, rồi bảo: "Nhà mình không cần mua gì đâu nhỉ, chỗ còn lại để dành tiết kiệm". Thì đúng là nhà riêng của bọn cô chẳng cần mua gì thật, nên cô gật đầu đồng tình với anh.
Nhưng lần trước lĩnh tiền thì anh mua cho mẹ anh chiếc xe đạp điện, khi là chiếc ti vi màn hình phẳng đời mới, còn chuyện biếu tiền mặt luôn không thể thiếu. Cô không có ý kiến gì với việc anh báo hiếu bố mẹ, chỉ là đôi lúc cô thấy hơi tủi thân khi anh chưa bao giờ hỏi ý kiến của cô về việc chi tiêu. Song cô lại nghĩ, tiền anh làm ra, anh thích tiêu gì, cho ai là quyền của anh, cô có tư cách gì mà bắt bẻ? Anh vẫn hàng tháng đưa cô tiền sinh hoạt cả nhà không đến nỗi nào là được rồi.
Ảnh minh họa
Hôm sau mẹ đẻ gọi cho cô, than thở tháng này bà không còn tiền trả tiền lãi. Cô biết, bà bần cùng lắm mới kêu ca tiền nong với con cái. Hai năm trước, bố cô ngã bệnh, phẫu thuật mất một khoản tiền. Nhà cô nợ nần từ đấy. Bố mẹ cô lại già cả, sức khỏe yếu, hàng ngày buôn bán nhỏ cóp nhặt từng đồng đủ trả tiền lãi, chẳng biết bao giờ mới thanh toán xong nợ gốc. Em trai cô đang học đại học cũng phải làm thêm ngược xuôi trang trải học phí, chỉ dám xin bố mẹ thêm chút ít. Còn cô, vừa học xong đã "tót" đi lấy chồng vì có bầu trước cưới xong lại ở nhà trông con, chẳng làm ra đồng nào, càng chưa báo đáp bố mẹ được gì.
Cô nghĩ tới chồng mình vừa có một khoản tiền, nên hứa với mẹ sẽ lo giùm bà 2 triệu ấy. Buổi tối, cô nửa đùa nửa thật: "Con rể cũng biếu bố mẹ 2 triệu đi, để ông bà thuốc thang bồi bổ...". Ai ngờ anh từ chối luôn: "Đã bảo còn lại để tiết kiệm rồi mà, hơn nữa ông bà vẫn đi làm có thu nhập cần gì mấy đồng tiền biếu của anh". Cô lặng người chẳng biết nói gì, thực ra mẹ chồng còn khỏe mạnh hơn bố mẹ cô nhiều, chẳng qua bà có chút lương hưu và con cháu phụng dưỡng nên bà không đi làm. Bố mẹ cô còn gánh nặng, buộc lòng phải bươn chải đấy thôi.
Mãi sau cô mới nhẹ nhàng nói: "Nói thật với anh, tháng này ông bà không đủ trả tiền lãi nên muốn vay của vợ chồng mình 2 triệu, lúc nào có ông bà sẽ trả". Khoản nợ ấy chồng cô biết rõ ràng, và lần bố cô nhập viện đó chồng cô biếu ông đúng 500 nghìn dưỡng bệnh. Anh gật gù: "Vậy à, nhưng anh gửi hết vào sổ tiết kiệm rồi, em không nói sớm, bây giờ làm sao rút ra được, là sổ tiết kiệm có kì hạn mà. Thôi em bảo ông bà vay tạm ở đâu đó, có 2 triệu bạc vay đâu chả được".
Ảnh minh họa
Cô ậm ừ rồi quay mặt vào tường giả vờ ngủ. Nhưng nước mắt cô không tự chủ được lăn dài trên má. Anh nói có 2 triệu bạc nhưng anh lại tìm đủ mọi lí do để kể cả cho vay cũng không đồng ý, chưa nói biếu hẳn. Cô chẳng dám đòi hỏi anh đối với bố mẹ vợ phải công bằng như bố mẹ anh, bởi sự so sánh như vậy là khập khiễng khi mà mẹ chồng mới là người sinh ra và nuôi lớn anh. Song chẳng lẽ bố mẹ cô trong lòng anh chẳng có chút quan trọng nào? Anh dành cho mẹ chồng 10 phần chẳng lẽ không hiếu kính bố mẹ vợ được 1 phần, chưa nói còn chẳng cần thường xuyên? Lẽ nào đối với anh, bố mẹ ai người đấy phụng dưỡng, bố mẹ vợ không thuộc phạm trù quan tâm của con rể?
Cô biết trách ai bây giờ? Trách anh vô tâm, ích kỉ, thờ ơ với người sinh ra và nuôi lớn vợ mình, hay trách chính bản thân cô vô dụng, ở nhà "ăn bám" chồng? Phải, nếu cô cũng kiếm ra tiền như anh, thì đừng nói 2 triệu, kể cả cô biếu bố mẹ 12 triệu cũng chẳng ai dám nói gì cô.
Hôm sau cô rơm rớm nước mắt xin lỗi vì thất hứa với mẹ. Bà ngầm hiểu mọi chuyện, vội vã khuyên cô: "Thằng Huy là đứa tốt, con đừng vì chuyện này mà cãi nhau với nó. Quan trọng nó lo cho vợ con, không tệ nạn chơi bời gì, còn lại đều không quan trọng đâu con ạ. Số tiền không lớn, để mẹ đi vay chỗ khác cũng được".
Cúp điện thoại, cô tự hứa với lòng mình, đợi một thời gian nữa con cứng cáp cô sẽ đi làm kiếm tiền. Để độc lập, tự chủ trong tài chính, để có tiếng nói hơn trong gia đình, và nhất là có muốn biếu bố mẹ mình vài đồng cũng không phải trầy trật xin chồng mà chẳng được nữa!
Theo Afamily
Lúc nào cũng khinh vợ ăn bám vô dụng cho đến 1 ngày vợ ốm thì... Vợ quay lưng chạy ra ngoài khi trời đang nổi cơn giông bão nhưng Hải mặc kệ, cô ta đi được đâu chứ. Không tiền, không quan hệ, đi chán rồi tự biết về thôi. 12 giờ, vợ cũng quay về nhà nhưng người cô run lẩy bẩy. ảnh minh họa Cơm tối vừa dọn lên, thấy Hải - chồng cầm chai rượu...