Chồng không muốn cùng tôi xây dựng gia đình
Chồng quá vô tâm, không thông cảm chia sẻ với vợ, đặt hết trách nhiệm chăm nuôi con lên vai tôi và bảo đó là việc của phụ nữ.
Ảnh minh họa
Tôi 34 tuổi, chồng 42 tuổi, mới cưới nhau 2 năm, có vơi nhau một bé gái tuổi rưỡi. Dù lấy nhau hơn 2 năm nhưng chồng sống và công tác ở Hà Nội, tôi ở Sài Gòn, cuối tuần chồng về thăm nhà 2 ngày hoặc thỉnh thoảng anh đi công tác vào Sài Gòn vài ngày. Tôi ở cùng với ba mẹ ruột để nhờ ông bà trông cháu khi đi làm, đôi lúc phải nghỉ việc ở nhà trông con nhỏ. Một mình tôi vừa đi làm, vừa lo chăm sóc con.
Tôi luôn cố gắng chu toàn mọi việc để xây dựng mái ấm gia đình, để chồng ở xa yên tâm công tác. Bao tiền lương của chồng mang về tôi đều gửi tiết kiệm, lương của bản thân dành cho chi tiêu hàng ngày và nuôi con, tích trữ cho con. Gần đây tôi cảm nhận chồng hững hờ và lạnh nhạt, giữa chúng tôi thường xảy ra mâu thuẫn dù chỉ là việc nhỏ. Mỗi lần như vậy chồng xúc phạm, tỏ ra thách thức, chửi mắng tôi. Cũng nói thêm, chồng vốn cư xử lịch lãm và hòa nhã với đồng nghiệp nữ, có lúc thường đưa đón họ bất chấp lời dị nghị xung quanh.
Một lần chính đồng nghiệp của anh đã mách với tôi về sự thân mật quá trớn giữa anh và một cô đồng nghiệp. Tôi tìm cách nói khéo rồi nhắc nhở, anh một mực bảo không có gì, sau đó tôi phát hiện ra tin nhắn anh chưa kịp xóa về việc hỏi han đưa đón. Tôi phân tích với chồng, giúp đỡ và đưa đón người khác giới là việc tốt nhưng không thể diễn ra hàng ngày, nhất là khi vừa lấy vợ, vợ ở xa, vừa sinh con. Chồng không nghe còn làm ầm lên và mạt sát, bảo tôi không biết điều.
Video đang HOT
Gần đây nhất tôi lại thấy chồng nhắn tin với cô ta hỏi về nơi tập yoga, qua tìm hiểu tôi biết cô này cũng tập. Trong vấn đề vợ chồng, sau khi sinh con tôi rất bận và mệt vẫn cố gắng giảm cân, chỉn chu bản thân, mỗi khi chồng vào thăm là tôi phục vụ, chăm lo cho chồng con hết mực (nhà cửa sạch sẽ, con cái thom tho, bản thân chỉn chu) nhưng thật sự mà nói tình dục giữa 2 chúng tôi có thể nói rất tồi tệ.
Tôi không phải là phụ nữ quá đam mê chuyện ấy nhưng qua những gì chồng thể hiện có thể thấy anh không hề có ham muốn gần gũi, âu yếm vợ. Tôi nói chuyện với chồng nhiều lần về vấn đề này, tìm cách tháo gỡ khúc mắc, chồng đưa ra nhiều lý do: mệt, tâm lý không thoải mái, do căng thẳng, do không hiểu vì sao, rồi chồng nói thẳng không có cảm xúc với tôi. Tôi cảm thấy tổn thương nhưng vẫn cố gắng nhẹ nhàng thoải mái, vậy mà việc này cứ thường xuyên, vợ chồng tôi gần như không hề gần gũi nhau.
Tôi cảm nhận rõ chồng rất gượng ép và miễn cưỡng nếu gần gũi với vợ, thường xuyên giật thót người khi tôi cầm vào điện thoại của anh và có thái độ rất lạ lùng khi thấy tin nhắn đến. Vợ chồng tôi ngày càng có những khoảng cách rõ rệt, tôi trở nên cáu kỉnh, dễ xúc động và trầm cảm. Chồng quá vô tâm, không thông cảm chia sẻ với vợ, đặt hết trách nhiệm chăm nuôi con lên vai tôi và bảo đó là việc của phụ nữ. Anh tích cực tìm thêm những hoạt động thể thao giải trí sinh hoạt riêng tư cho bản thân vì cho rằng sống tự do thoải mái ở Hà Nội không vướng bận, bỏ mặc tôi với hàng loạt việc lặp đi lặp lại hằng ngày như chăm con, đi làm.
Tôi có cảm giác ngột ngạt, cô đơn và ức chế lắm, viết thư tâm sự với chồng nhiều nhưng hình như anh không chú tâm đến cảm xúc đó, thích đặt cảm xúc và sự thoải mái của bản thân lên cao hơn, trách tôi không thông cảm cho chồng. Vì tính chất công viêc và hoàn cảnh, tôi không thể nghỉ việc ôm con ra Hà Nội sống được, chồng cũng không thể nghỉ việc hoặc chuyển công tác vào Sài Gòn, tương lai sum họp của gia đình tôi khá mù mịt, mâu thuẫn ngày càng nhiều.
Chồng nhiều lần xưng tao mày, thách thức tôi ly hôn rồi sau đó lại ngọt nhạt xin lỗi vì nóng giận. Tôi cũng là người đi làm công sở, có trình độ học vấn, nhẫn nhục vì con nhưng không nhận được sự yêu thương của chồng. Có khi tôi đi bệnh viện vì thai ngoài ý muốn, chồng lạnh lùng bảo phải tự lo, đừng dựa dẫm vào anh, có gì nghiêm trọng anh vào, không tự phải làm hết đi.
Tôi thật sự tủi thân và bẽ bàng vô cùng, không còn muốn cố gắng vì cái gì nữa, muốn ly hôn để chấm dứt sự bế tắc này. Xin các bạn hãy chia sẻ để tôi có thêm nghị lực.
Theo VNE
Vợ cũ của anh thường xuyên đến nhà chơi
Câu chuyện nói ra thì đúng là khiến tôi đau lòng khôn tả. Vì lúc này, tôi chỉ có suy nghĩ và lo lắng, sống trong nhà chồng mà cảm giác không yên chút nào.
Dù là chồng tôi chưa thể hiện cái gì thái quá, nhưng sự ghen tuông, đố kị của phụ nữ thật sự là quá lớn trong tôi, tôi không thể nào kìm được lòng, không thể sống thoải mái được.
Tôi và anh kết hôn khi anh vừa li dị vợ. Đó là người phụ nữ hơn anh 3 tuổi. Hai người lấy nhau do mai mối của người họ hàng nhưng không hề có tình yêu. Chỉ là ngày đó, cả hai cần có nhau, có điều kiện tốt lại thấy hợp tuổi nên là mới xác định hôn nhân. Nhưng suốt 5 năm làm vợ chồng, cả hai không bao giờ tỏ ra tình cảm với nhau. Nhất là khi họ chưa có con, không có sợi dây ràng buộc nào nên cuộc sống càng trở nên buồn tẻ.
Anh và vợ xảy ra nhiều xích mích trong quá trình sống, nhất là khi chị ấy nghi ngờ anh này kia. Vì đàn bà ở với chồng lâu mà không có con thường hay ngờ vực. Vì vậy, vợ chồng càng trở nên căng thẳng, khó chịu với nhau. Sau nhiều lần như vậy, chị ấy quyết định ly dị và đòi phân chia tài sản. Thì anh đồng ý chuyện đó vì anh biết, hôn nhân của anh không xuất phát từ tình yêu nên không có gì phải níu kéo cả.
Và họ chia tay nhau, sau đó anh đến với tôi, yêu thương tôi thật lòng và hi vọng tôi sẽ sinh cho anh mấy đứa con. Tôi cũng yêu anh và vui vẻ nhận làm vợ anh, bỏ qua mặc cảm, bỏ qua rào cản anh là người đã có vợ. Giờ thì tôi đã sinh cho anh một đứa con trai, giống như anh mong ước. Cuộc sống tưởng thế là viên mãn hạnh phúc, vui vẻ, vì lúc nào chồng cũng chiều tôi, nhưng mà anh lại làm tôi buồn.
Anh và vợ xảy ra nhiều xích mích trong quá trình sống, nhất là khi chị ấy nghi ngờ anh này kia. Vì đàn bà ở với chồng lâu mà không có con thường hay ngờ vực. (ảnh minh họa)
Vì gần đây có một chuyện khiến tôi thực sự mệt mỏi đó là, vợ cũ của anh hay đến nhà chơi, hay qua lại thăm hỏi mẹ của anh. Dù là trước đó họ đã dứt tình. Nhưng không hiểu sao, sau khi anh và vợ chia tay, tình cảm của họ có vẻ tốt đẹp hơn. Dù là anh không còn yêu cô ấy nữa, người anh yêu là tôi nhưng thái độ niềm nở, sự tiếp đón nhiệt tình của anh khi cô ấy tới nhà làm tôi chạnh lòng. Cô ấy vẫn đến thăm mẹ, vẫn nói chuyện vui vẻ với tôi, thăm tôi khi tôi sinh con. Còn mẹ và cô ấy nói chuyện với nhau rất tình cảm. Thực ra, cái cảm giác cô ấy cướp lại chồng của tôi thì hoàn toàn không có, với lại, cô ấy cũng không sinh được con. Tôi cũng biết cô ấy chỉ muốn tới thăm mẹ, có tình cảm với mẹ chồng, coi như đó là tình nghĩa bao năm chung sống nhưng tôi vẫn thấy ấm ức.
Tôi ghen với vợ cũ của chồng (ảnh minh họa)
Phụ nữ là thế, dù là biết không có gì nhưng chẳng ai thích chuyện vợ cũ của chồng tới nhà thường xuyên thế. Có thể là chị ta có ý tốt thật, nhưng mà, người mới ở nhà đó vẫn không hài lòng, không thể nào yên tâm. Giữa phụ nữ với nhau, giữa hai người vợ với nhau, có ai thoải mái được chuyện này.
Thế nên, từ ngày cô ấy tới nhà chơi, lúc nào tôi cũng sống đau khổ, không yên. Tôi mệt mỏi, lo sợ chồng sẽ xiêu lòng, hoặc là anh sẽ vì tiếc tình cũ, hoặc là vì anh sẽ không muốn làm tổn thương tình cũ mà anh nhạt nhòa với tôi. Thử hỏi, nếu như các chị là những người như tôi thì các chị có chịu đựng được chuyện này không, chứ đừng nói là tôi! Là phụ nữ, ai chẳng thế, chẳng muốn người mình yêu chỉ là của mình?
Theo VNE
Hận chồng, tôi đi phá thai Trước khi đến với nhau, tôi biết, anh đã từng có mối tình sâu đậm với người con gái đó. Nhưng quá khứ chỉ là quá khứ, nên bỏ qua thì mới sống được với nhau. Tôi và anh đã bỏ qua mọi chuyện để đến với nhau dù tôi biết, lòng anh còn thương nhớ người cũ. Nhưng tôi chấp nhận vì...