Chồng không để yên nếu tôi đụng đến bồ của anh
Vợ chồng tôi mấy tháng nay không ai nói với ai một lời, sáng anh đi tối anh về, cơm không ăn, tiền đưa tôi cũng ít. Tôi muốn cho cô người tình của anh một trận, anh nói sẽ không để yên nếu tôi làm thế, kèm theo tờ đơn ly dị.
ảnh minh họa
Tôi và chồng đều hơn 40 rồi, có hai con, một gái một trai, anh là bác sĩ của một bệnh viện, tôi ở nhà chăm sóc hai đứa con và quản lý khu trọ của nhà chồng để lại. Trước đây tôi cũng đi làm nhưng khi sinh cháu trai, sức khoẻ cháu yếu cộng thêm áp lực công việc nên chồng khuyên tôi ở nhà nghỉ ngơi, chăm con để mình anh kiếm tiền lo gia đình là được rồi.
Cuộc sống gia đình tôi cứ hạnh phúc, êm đềm từng ngày nhưng cuộc đời không phải chỉ có màu hồng như tôi nghĩ. Tôi phát hiện anh có bồ, cô ấy nhỏ hơn tôi 10 tuổi, làm chung bệnh viện với anh, trình độ trung cấp dược, có chồng và một đứa con trai, bị chồng bỏ bê vì có bồ nhí bên ngoài. Cô thiếu thốn tình cảm nên than thở, tâm sự với chồng tôi. Anh vốn dĩ rất hoà đồng, được đồng nghiệp yêu quý nên không ngần ngại chia sẻ và an ủi khi cô ấy than khóc. Nghĩ việc đồng nghiệp nên an ủi nhau là bình thường nên tôi không để ý lắm.
Vô tình tôi bắt gặp tin nhắn của cô ấy gửi vào điện thoại chồng tôi: “Em yêu anh nhiều lắm”, tôi vô cùng hụt hẫng và thất vọng. Vợ chồng tôi cãi nhau kịch liệt vì anh khai nhận họ đã yêu nhau được 2 năm. Tôi đã đem sinh mạng của mình ra để đánh đổi cuộc hôn nhân này, anh sợ tôi tự tử nên hứa không dính líu vào cô ấy nữa. Tôi tin anh và bỏ qua vì trước giờ anh chưa phản bội tôi lần nào. Tôi dành nhiều thời gian cho mình hơn, ngoài việc đưa đón con đi học và chăm nom nhà cửa, thời gian còn lại tôi tranh thủ đi spa, thể dục để giữ dáng cũng như giữ gìn hạnh phúc gia đình.
Video đang HOT
Thời gian sau đó anh được lên chức trưởng khoa, công việc nhiều nên anh về trễ hơn, điện thoại lúc nào cũng để trong túi quần kể cả lúc đi tắm. Chuyện quan hệ vợ chồng anh ngày càng lạnh nhạt, tôi hỏi anh nói áp lực, căng thẳng công việc, stress. Chỉ khi tôi đòi hỏi quá anh mới chiều nhưng làm cho xong. Tôi tủi thân biết chừng nào, nhìn chồng vẫn rất phong độ và tràn đầy sinh lực, anh trẻ hơn so với tuổi, nỗi đau cũ lại ám ảnh tôi. Tôi quyết định thuê thám tử theo dõi và nhờ một số bạn bè để ý, mặt khác vẫn ngọt ngào với anh như không có chuyện gì xảy ra.
Kết quả không phải stress, căng thẳng nhiều việc, mà anh đã cặp lại với cô gái đó. Tim tôi như ngừng đập, chỉ muốn chết đi nhưng lại nghĩ đến hai đứa con. Cô gái đó vẫn mang dáng vẻ bị chồng bỏ bê, đau khổ, bám lấy chồng tôi, họ đã đi khách sạn nhiều lần, anh vì phục vụ cho cô ta nên về nhà đâu cần tới vợ nữa. Trong khi đó tôi và anh sống như hai người bạn nhưng tôi cứ tự an ủi rằng do chồng kiếm tiền một mình rồi công việc nhiều nên anh bị bất lực. Đâu ngờ anh lén lút tôi ăn ngủ với cô gái kia bao năm qua.
Một số bạn bè của tôi còn nói cô ấy đã sinh đứa con thứ hai, có thể là con của chồng tôi. Cô ấy còn suốt ngày đọc chú đại bi, kinh sám hối nên chồng tôi và sếp tin cô ta rất đoan trang, dịu hiền. Tôi đủ bằng chứng đưa ra để nói chồng, anh chỉ im lặng, anh càng im lặng tôi càng đau. Vợ chồng tôi mấy tháng nay không ai nói với ai một lời, sáng anh đi tối anh về, cơm không ăn, tiền đưa tôi cũng ít hơn với lý do bệnh viện khó khăn.
Tôi đau khổ nhưng biết phải làm sao khi bản thân không việc làm, ở nhà ăn bám chồng, rồi hai đứa con của tôi nữa, chúng rất cần tôi. Nhiều lần tôi lang thang theo dõi anh, thấy họ vẫn đi khách sạn bình thường, vui vẻ, hạnh phúc như không có chuyện gì xảy ra. Chiều anh chở cô ấy về gần tới nhà rồi anh mới về vì nhà cô ở cùng hướng với nhà chúng tôi, chỉ khác quận.
Tôi nói với anh sẽ vào bệnh viện cho cô ấy một trận, anh nói sẽ không để yên nếu tôi làm thế, kèm theo tờ đơn ly dị. Tôi phải làm sao đây? 20 năm rồi tôi không đi làm, tất cả chi tiêu đều ở anh và tài sản của gia đình chồng cho. Tôi không muốn hai con phải bơ vơ, thiếu cha thiếu mẹ nhưng không thể chịu đựng được khi nghĩ tới cảnh tượng chồng đang ôm ấp cô gái kia trong khách sạn và đưa đón mỗi ngày. Tôi đã phải chịu đựng như thế 8 năm rồi. Giờ tôi sẽ tiếp tục chịu đựng cho cô ấy cặp với chồng mình hay vào cơ quan anh gặp người đàn bà đó nói chuyện rồi ly dị? Có phải tôi ngu ngốc nếu ly dị? Xin hãy cho tôi lời khuyên.
Theo VNE
Bữa cơm gia đình
Hai đứa con uể oải ngồi vào bàn, lơ đễnh với những đĩa thức ăn, dù em đã kỳ công chế biến và bài trí. Em gắp thức ăn vào bát, chúng còn phụng phịu. Bực, em mắng:
- Con người ta chẳng có mà ăn. Đằng này mẹ làm đủ các món dọn cho tận miệng rồi mà cũng không chịu ăn là sao?
Hai đứa con miễn cưỡng cầm bát lên. Nhìn cách chúng ăn là biết chẳng ngon miệng gì.
Ngày anh cưới em, em gái đùa: Anh lấy chị em là cái khoản ăn uống chẳng bao giờ phải lo. Chị ấy không những thích nấu nướng mà còn nấu rất ngon nữa.
Lấy em về, chấm dứt cuộc đời độc thân nay mì tôm, mai cơm bụi, anh được em chăm chút từ bữa ăn đến giấc ngủ, nên lên cân vù vù. Nhiều người gặp anh đều kêu anh "phát tướng". Bạn bè có người còn ghen tỵ vì anh tốt số.
Vốn thích nấu nướng, lại thêm cái tính no bụng đói con mắt nên làm món gì em cũng làm nhiều. Nhiều hôm ăn xong phần của mình, bụng no căng, anh lại phải ăn cố. Không ăn thì em không vui, có khi hờn giận. Ngày thường thì còn đỡ, đến ngày nghỉ là anh bội thực. Cũng nhiều lần thấy em đi làm về lại lọ mọ trong bếp, anh bảo chỉ nấu vài món đơn giản thôi nhưng em không nghe. Lại bày biện món nọ, món kia, nhiều hôm nhìn bàn ăn của hai vợ chồng mà anh phát ngốt.
Từ ngày có con, thực đơn của nhà mình vừa dày vừa dài ra. Em tham khảo trên mạng, học hỏi bạn bè, có khi đi ăn ở nhà hàng còn dò hỏi bí quyết để về nhà thực hành. Cứ nghe quảng cáo cái gì ngon, bổ là em tìm mua về nấu nướng. Bố con anh là những thực khách đầu tiên dùng món mới, vui nhưng cũng đến là khổ vì cứ bị ép ăn. Không biết bao nhiêu bận, em bực mình cau có, còn anh thì phải buông bát đi lau nhà khi con trớ hết ra sàn vì em cố ép con ăn cho hết miếng cuối. Có lúc con sợ mẹ mắng, cứ lúng búng trong miệng nhưng không nuốt, chỉ tìm cách để nhè ra. Cũng không biết từ bao giờ, con rất sợ mỗi khi phải ngồi vào bàn, với trước mặt là những đĩa thức ăn đầy ắp.
Dù em ngày nào cũng đổi món cho con và ép con ăn, rồi bổ sung vitamin và các loại men vi sinh, sữa nội, sữa ngoại... nhưng con mình vẫn gầy nhom. Con không hấp thụ được. Còn anh, sau đợt khám sức khỏe, bác sĩ cũng chỉ định phải ăn kiêng. Biết là em thương và lo cho chồng con, muốn chăm sóc sức khỏe chồng con một cách tốt nhất, nhưng em biết không, ăn không đơn giản chỉ là để nạp năng lượng mà còn là sự thưởng thức. Một bữa ăn ngon đâu chỉ nằm ở những đĩa thức ăn mà còn ở không khí gia đình, thể trạng và tâm trạng của mỗi người. Nếu cứ ăn theo kiểu nhồi nhét sẽ không bao giờ ngon miệng cả. Vì thế, không nhất thiết phải là sơn hào hải vị, không nhất thiết phải là những đĩa thức ăn chế biến công phu, trang trí cầu kỳ. Có khi chỉ là bát canh cua với vài ba quả cà pháo, một bữa cơm đạm bạc nhưng mọi người ngồi vào bàn thoải mái, vui vẻ cũng sẽ có một bữa ăn ngon.
Một gia đình hạnh phúc không thể thiếu những bữa cơm đầm ấm, quây quần, nhưng bớt chút thời gian cho việc ăn uống để cả nhà cùng nhau ngồi xem một bộ phim hay đi dạo đâu đó cũng là cách để kết nối yêu thương, phải không em?
Theo VNE
Cọc đi tìm trâu thì đã sao? Không lẽ mình là con gái mà lại tỏ tình, lại nói yêu người ta rồi lại mang tiếng cọc đi tìm trâu...? Nhiều khi tôi cứ muốn nói huỵch toẹt ra là tôi thích anh nhưng mỗi lần sắp sửa nói, tôi lại thấy có cái gì đó chặn ngang. Không lẽ mình là con gái mà lại tỏ tình, lại nói...