Chồng không bao giờ nói xấu bồ trước mặt tôi và ngược lại
Trong chuyện này tôi cũng là người có lỗi vì để những khoảng thời gian thiếu quan tâm, vô tình đẩy chồng vào sự sai lầm.
ảnh minh họa
Là một người vợ bị phản bội, tôi cũng hay lên đây để đọc các tâm sự, tìm sự chia sẻ và có thể tìm ra hướng giải quyết việc của gia đình mình. Tối qua tôi đã giật mình khi thấy bài viết về chuyện của mình ở đây, từng câu, từng chữ đúng là của chúng tôi. Tôi xin đính chính lại người viết bài “Hạnh phúc của tôi sau khi được vợ tha thứ chuyện ngoại tình” không phải là chồng tôi, anh ý thậm chí còn không bao giờ lên báo mạng để đọc. Sau khi tìm hiểu thì đây là do người bạn thân của gia đình tôi, người duy nhất được tôi tâm sự chuyện này đã gửi bài viết.
Thông điệp của chị chỉ muốn cảnh báo những ông chồng và những người thứ ba sẽ không có kết cục tốt. Tôi hiểu ý định của chị là tốt đẹp, tuy nhiên vì không đồng tình với sự tha thứ của tôi và bức xúc với người thứ ba nên chị đã đưa ra sự so sánh làm tổn thương người thứ ba như vậy. Tôi xin khẳng định chồng tôi không bao giờ nói xấu người thứ ba trước mặt tôi cũng như làm ngược lại (em ấy đã nói với tôi là anh không bao giờ nói xấu vợ). Tôi hiểu được tình cảm của chồng và tôn trọng điều này.
Mỗi người đều có thế giới riêng và có thể chồng tôi có lý do khi làm việc đấy. Trong chuyện này tôi cũng là người có lỗi vì để những khoảng thời gian thiếu quan tâm đến chồng, vô tình đẩy chồng vào sự sai lầm. Trong cuộc sống ai cũng có lúc mắc sai lầm, tôi cũng thế chứ. Có điều ngoại tình là cái tội mà thường người ta sẽ khó chấp nhận, tôi cũng phải đau đớn và vật vã lắm mới có thể tha thứ cho chồng. Tôi nghĩ rằng trường hợp xấu nhất là chồng sẽ còn có lần thứ ba thì tôi hoàn toàn không ân hận gì nữa vì đã làm tất cả để cứu vãn hạnh phúc. Còn biết đâu nếu chồng thực sự cảnh tỉnh mà toàn tâm toàn ý quay về thì có phải tôi đã vô tình tự đánh mất hạnh phúc của mình vì đã không cho anh cơ hội đấy?
Tôi vẫn yêu chồng và cảm nhận anh cũng còn yêu tôi, chỉ có điều trong cuộc sống chúng tôi vô tình bước lạc một chút thôi, có thể chân anh dài hơn nên bước nhanh hơn tôi. Chúng tôi đã ngồi nói chuyện chia sẻ với nhau rất nhiều và đều thấy rằng không thể đánh mất nhau dễ dàng thế này. Hôn nhân của chúng tôi được xây dựng chắc chắn lắm từ những viên gạch đầu tiên, đến giờ nó vẫn vững chắc, vì thế rất khó để đập tan, chỉ có thể bị trầy xước hay sứt mẻ thì chính chúng tôi sẽ là người phải sửa chữa và vá nó chứ. Chẳng có ngôi nhà nào là mới, là đẹp mãi được phải không các bạn, qua năm tháng phải tu trang lại chứ.
Video đang HOT
Thật ra nói những lời tích cực này nhưng trong lòng tôi vẫn rất đau, tôi vẫn thấy khó thở khi nghĩ đến những chuyện này, nhưng tính tôi là người quyết đoán, khi chấp nhận tha thứ cho chồng tôi sẽ cố gắng để cuộc sống gia đình mình hạnh phúc, vui vẻ chứ không phải là những giây phút dày vò, chì chiết lỗi lầm của nhau, như thế thà chia tay còn hơn. Chồng tôi nói: “Anh đã sai lầm, tất cả những gì em đã làm anh đều nhìn thấy và rất cảm phục, không phải người phụ nữ nào cũng có thể làm được điều đó. Từ giờ về sau anh biết phải làm gì để không mất nhau, chắc chắn sẽ không bao giờ xảy ra chuyện như thế này nữa. Với anh gia đình luôn là điều quý giá nhất” .
Tôi tin điều anh nói bằng cảm nhận của người phụ nữ đã hai lần bị phản bội. Với tôi giờ quan trọng là vợ chồng đã lại tìm thấy nhau, sẽ sống trọn vẹn với hạnh phúc đang có. Tương lai dù có thế nào tôi sẽ đổ cho duyên số, hết duyên thì có cố níu kéo cũng không được phải không các bạn? Hạnh phúc có thể tự nó đến, nhưng việc giữ được nó hay không là do sự nỗ lực, cố gắng, thậm chí phải hy sinh các bạn ạ. Quan điểm của tôi liệu có sai lầm?
Theo TPO
Nhắm mắt để thấy mặt trời không bao giờ tắt
Có một mặt trời không bao giờ tắt, đó là ánh sáng của tình yêu, niềm tin và sự nỗ lực không ngừng. Từ một người có đầy đủ, sự nghiệp, tiền bạc, bất hạnh ập đến...
ảnh minh họa
Tôi tên là Lê Dương Thể Hạnh, năm nay 34 tuổi. Tôi đã từng có mọi thứ trong tay, sự nghiệp, gia đình, tình yêu nhưng rồi một ngày tất cả đã rời bỏ tôi đi, để lại là một người khuyết tật nặng, mắt mù tai điếc. Thế nhưng tôi vẫn sống.
Những ngày cuối năm 2016, tôi ra mắt cuốn sách đời mình và tôi tự hào nói rằng, tôi đã đang sống và bước đi nhờ vào ánh sáng của mặt trời niềm tin và hy vọng - thứ mà tôi tin sẽ không bao giờ tắt trong lòng mỗi chúng ta. Và chính vì lẽ đó, tôi tin các bạn cũng có thể làm được như tôi - sống như một mặt trời không bao giờ tắt.
Một bạn trẻ đã boăn khoăn hỏi tôi rằng tại sao có nhiều người đang bỏ phí đời mình với những nỗi buồn đau - thứ mà cuộc đời chẳng trừ một ai như vậy? Tôi đã kể cho bạn nghe về đời tôi. Tôi cũng từng có cuộc sống êm đềm như bao người khác, như chính các bạn. Tốt nghiệp ĐH Khoa học Xã hội Nhân văn, khoa Đông Phương, tôi làm thông dịch viên, kiêm thư ký tổng giám đốc cho một công ty Nhật Bản.
Số phận tưởng chừng đã mỉm cười với tôi và tương lai rộng mở. Nhưng nào ngờ cái ngày định mệnh ấy đã đến. Đó là một buổi chiều cuối tuần không tươi đẹp, sau một cơn đau đầu khủng khiếp, bác sĩ đã phát hiện ra khối u nơi bán cầu não trái của tôi.
Cuộc đời tôi sang trang từ đó...
Sau 3 cuộc phẫu thuật cả trong và ngoài nước, 27 tia xạ trị, hòa lẫn mồ hôi và nước mắt của tôi và cả đại gia đình. Tôi đã sống, nhưng ánh sáng đã vĩnh viễn bỏ tôi ra đi, tôi thành người khuyết tật nặng với vô số di chứng.
Thế nhưng, trong sự nghiệt ngã mà số phận đã giáng xuống đời tôi, tôi đã nhận ra rằng có một "Mặt trời không bao giờ tắt". Mặt trời ấy không "mọc" hay "lặn" theo quy luật tự nhiên, mà luôn tỏa sáng trong tim mỗi chúng ta. Đó là mặt trời của niềm tin, hy vọng và của tình thương yêu.
Giờ đây, sau những tháng ngày tăm tối, tôi đã tìm thấy giá trị đích thực của cuộc sống và viết nên quyển tiểu thuyết mang tên "Có một mặt trời không bao giờ tắt", dựa trên câu chuyện có thật về những trải nghiệm khi kề cận cái chết và quá trình vượt lên số phận đẫm nước mắt nhưng dạt dào niềm tin và hy vọng của bản thân.
Trong tận đáy lòng, tôi khao khát được mang ánh sáng mặt trời này sưởi ấm bóng đêm lạnh lùng đang che phủ những mảnh đời bất hạnh.
Có một người anh đã nói với tôi rằng, chúng ta sống có mục tiêu, kiên trì, nỗ lực vì mục tiêu ấy. Các bạn ơi cuộc sống vô thường lắm, đã có một khối u to bằng quả trứng gà thình lình xuất hiện ở bán cầu não trái thì sẽ chẳng bất ngờ nếu nó lại xuất hiện lần nữa mà không báo trước. Vậy nên, hãy cứ sống hồn nhiên, đón nhận và rồi chúng ta sẽ bình yên như câu hát của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn.
Có một người đã được hỏi rằng, nếu đằng trước và sau lưng anh đều là vực thẳm thì anh sẽ làm gì? Người ấy trả lời: "Tôi sẽ rẽ trái hoặc rẽ phải". Cuộc sống là như vậy đó ạ, đến lúc thì chúng ta phải chọn hướng để rẽ ngang. Có như vậy chúng ta mới tiếp tục sống và hoàn thành mục tiêu của đời mình.
Và thông điệp cuối cùng tôi muốn nhắn với các bạn là, bạn ơi xin hãy một lần nhắm mắt lại để có thể lắng nghe tiếng lòng của chúng tôi - những người không may bị số phận lấy đi ánh sáng. Xin hãy biết rằng chúng tôi cũng muốn học tập, lao động như bao người khác và mỗi ngày chúng tôi vẫn luôn sống vì ước mơ ấy. Vậy nên nếu có một ngày bạn cảm thấy tuyệt vọng, xin hãy nhắm mắt lại để biết rằng mình may mắn, ít nhất là hơn những người luôn sống trong bóng tối. Và khi đó, bạn sẽ nhìn thấy những mặt trời ánh sáng khác trong chính mình.
Có những mặt trời không bao giờ tắt trong tim chúng ta.
Theo Lao Động
Chồng làm gì không bao giờ bàn bạc với tôi Có lần anh đi viện mổ, 10 ngày sau xuất viện thì anh cũng gọi kế toán đến trả tiền viện phí chứ tôi chẳng được biết. Ảnh minh họa Tôi và anh cưới nhau sau khi quen 6 tháng. Lúc đó tôi vừa ra trường, 24 tuổi, có công việc ổn định ở Sài Gòn. Thời điểm quen nhau, tôi cũng có...