Chồng KHÔN là cưới xong hãy để vợ ra ở riêng, tốt đẹp toàn vẹn đủ đường!
Nghĩ cũng đúng quá trời luôn nè, ở riêng là chuyện bình thường thôi chứ có gì đâu… Đàn ông lúc nào cũng lo, vợ về nhà mình làm dâu, không biết giữa mẹ và vợ có mâu thuẫn gì không. Nếu mà mẹ với…
Nghĩ cũng đúng quá trời luôn nè, ở riêng là chuyện bình thường thôi chứ có gì đâu…
Đàn ông lúc nào cũng lo, vợ về nhà mình làm dâu, không biết giữa mẹ và vợ có mâu thuẫn gì không. Nếu mà mẹ với vợ không ưa nhau thì có phải mình là người đứng giữa, sẽ vô cùng khó chịu?
Mà chuyện đó thì đàn bà còn lo gấp trăm lần đàn ông. Vì dù sao, phụ nữ cũng chỉ là phận dâu con, về nhà chồng ắt hẳn không thể thoải mái như ở nhà mình. Lúc nào cũng phải ý tứ quan sát người này người kia rồi mới hành động.
Trăm nghìn ánh mắt đổ về phía người phụ nữ khi họ chuẩn bị làm một việc gì đó. Người ta sẽ soi mói, sẽ nói này nói nọ. Làm tốt thì may ra còn được câu khen, hoặc là cũng mặc định, đó là việc con dâu phải biết làm. Còn làm không vừa ý, chưa nói là không tốt, thì y như rằng, bị người khác nói này nói kia. Nào là vụng về, nào là kém cỏi, bằng tuổi này rồi mà còn không biết làm ăn gì…
Mẹ chồng sẽ là người để ý nhiều nhất và người mệt mỏi nhất cũng chính là các cô con dâu. Các ông chồng thì lúc nào cũng phải nghĩ xem, làm cách nào cho mẹ và vợ hòa thuận. Mẹ với vợ mà mâu thuẫn thì mình ở giữa cũng chán, sống cũng không vui. Đó là còn chưa kể, chồng bênh vợ, mẹ sẽ phật ý. Con bênh mẹ sẽ bị vợ coi không ra gì, rồi vợ chồng nảy sinh mâu thuẫn.
Cuộc sống gia đình sẽ trở nên khó khăn khi những thành viên trong nhà không thật sự thoải mái, chân thành. Nếu như không muốn mẹ và vợ xảy ra mâu thuẫn, vợ chồng xích mích vì những người xung quanh thì ngay từ đầu nên chọn cách sống riêng. Cứ ra riêng thì vợ chồng sẽ bớt lắm chuyện, đó là sự thật…
Có nhiều người, ở chung còn gây áp lực, mệt mỏi cho gia đình. Cũng không ít cô con dâu tác oai, tác quái, bắt nạt cả bố mẹ chồng. (Ảnh minh họa)
Bố mẹ chồng, con dâu, dù có hợp ý nhau thế nào thì cũng khó tránh khỏi những lúc bất đồng quan điểm, rồi sinh ra cãi vã, khó chịu. Những lúc như thế, người này không ưng người kia, sống cũng ngại ngần. Ai cũng phải nhìn xem ý tứ của người khác như thế nào, cuộc sống sao mà thoải mái được. Nhất là những lúc riêng tư, vợ chồng con cái cũng không được thoải mái.
Ở riêng, thi thoảng về chơi, thăm bố mẹ ông bà, ai cũng quý cũng yêu, cũng sẽ tránh được những mâu thuẫn không đáng có. Sự thật là, các cô con dâu xa hay được bố mẹ chồng yêu quý hơn các cô con dâu gần. Vì kiểu xa thương, gần thường là thế. Ở gần, ngày nào cũng đối mặt thì quý hóa làm sao bằng những người ở xa, thi thoảng mới về.
Khi đã lập gia đình, lấy chồng lấy vợ, việc ở riêng cũng là lẽ thường, tất nhiên. Không nên quá nặng gánh việc phải ở chung với bố mẹ chồng mới là có hiếu, mới là báo đáp công lao của bố mẹ. Chỉ cần con gái luôn kính trọng, quan tâm bố mẹ thì bố mẹ cũng đã hạnh phúc lắm rồi!
Có nhiều người, ở chung còn gây áp lực, mệt mỏi cho gia đình. Cũng không ít cô con dâu tác oai, tác quái, bắt nạt cả bố mẹ chồng. Đó đâu phải là chuyện hiếm gì. Vậy nên, tốt nhất là ra riêng thì mọi thứ êm ấm, cũng không phải lo giải quyết mâu thuẫn hay không phải nín nhịn để sống một cuộc sống mà người này để ý người kia. Vợ chồng cũng có không gian riêng để thoải mái thể hiện tình cảm với nhau.
Video đang HOT
Đó là quan điểm của cá nhân tôi. Còn các bạn thì sao…?
Theo WTT
Vừa cưới xong, mẹ chồng đã đập cửa: 'Vàng đưa mẹ giữ hộ không mất đấy', ai ngờ nàng dâu cao tay làm một việc khiến bà chưng hửng...
Yêu nhau 2 năm, "tỏ hết đường đi lối về" rồi thì Hiền mới quyết định về một nhà với Minh. Trước khi cưới, cô thường năng sang chơi, tìm hiểu kỹ lượng tính tính bố mẹ chồng tương lai để sau này còn dễ sống.
Qua quan sát, Hiền thấy bố chồng tính tình hiền lành, tốt bụng. Nhưng mẹ chồng thì có vẻ là người giữ của, nói thẳng ra là hơi tham lam. Ngoài ra cô cũng thấy, em chồng cô đi làm về lương đều phải đưa hết cho mẹ giữ, muốn chi tiêu gì thì bảo bà đưa cho. Ngay cả Minh, chồng sắp cưới của cô như vậy.
Điều này khiến Hiền khá để tâm. Nếu sau này lấy nhau về, mẹ chồng cũng đòi cầm hết tiền lương của 2 vợ chồng cô thì sao? "Đồng tiền đi liền khúc ruột", gì chứ tiền nong thì vẫn nên của ai người nấy giữ, có gì chi tiêu cũng dễ hơn.
Thế là Hiền bàn với Minh, tiền lương sau này sẽ trích ra đưa sinh hoạt phí hàng tháng cho bố mẹ, rồi biếu thêm ông bà một khoản chi tiêu thôi, còn lại mình giữ hết, không thì gửi tiết kiệm khi nào có việc thì dùng. Mình thấy có lý nên đồng ý luôn với cô.
Ngày cưới cuối cùng cũng đến. Vì gia đình Hiền khá giả nên bố mẹ rồi cả họ hàng cô cho nhiều nữ trang, tiền và vàng lắm. Hôm ấy, cả cổ tay, cổ chân Hiền phải đeo đến hơn 2 cây vàng. Chốc chốc, Hiền lại thấy mẹ chồng cô quay sang liếc đống nữ trang và vàng trên người con dâu...
Kết thúc đám cưới, Hiền mệt mỏi rã rời. Cô định bụng toàn bộ tiền mặt thì đưa hết cho bố mẹ 2 bên còn nữ trang và vàng thì là bố mẹ cho riêng cô nên sẽ giữ lại làm của phòng thân.
Ấy vậy mà Hiền vừa tắm xong, đang định nghỉ ngơi một lúc thì nghe tiếng mẹ chồng gọi cửa:
- Hiền à, con đang làm gì đấy? Ra đây mẹ bảo.
- Dạ, có chuyện gì thế mẹ?
- À, đám cưới xong mẹ biết con đang mệt nhưng mà mẹ vẫn phải bảo cái này. Mẹ thấy con được cho nhiều vàng, mà các con còn trẻ mẹ sợ hay sơ sẩy rồi cất giữ không kỹ ấy. Rồi chẳng may mà mất thì chết! Đưa mẹ, mẹ giữ hộ cho, khi nào cần dùng thì mẹ đưa.
Thật ra, với tính cách của mẹ chồng, Hiền biết ngay không sớm thì muộn bà sẽ lên "dò la" của hồi môn của cô, nhưng mà chỉ không ngờ là bà lại "ra tay" sớm như vậy. Vừa mới xong đám cưới có mấy tiếng thôi mà! Đưa vàng cho mẹ chồng, muốn đòi cũng chẳng dám! Hiền đâu có ngu như vậy.
Cô đang định nói với mẹ chồng thì điện thoại đổ chuông:
- Ai đấy... à.. à vâng. Anh đến rồi à. Vâng, đúng địa chỉ rồi, anh chờ một chút.
Cúp điện thoại, Hiền quay sang cười đon đả với bà:
- Dạ, mẹ nói đúng, bọn con còn trẻ nên hay sơ sẩy lắm. Con cũng lo vậy nên may quá hôm trước con có đặt mua một cái két sắt nhỏ trên mạng, có gì bỏ vào đây rồi khóa lại là yên tâm. Người ta vừa gọi điện giao hàng đến đấy mẹ ạ.
Nói xong, Hiền chạy luôn xuống nhà để nhận két. Mẹ chồng Hiền nghe vậy thì chưng hửng, thất vọng lắm. Mặt bà cố tỏ ra vẻ vui nhưng giọng thì lạc cả đi:
- Thế à... ừ, con chu đáo vậy thì tốt... Ừ...
Tưởng vậy là xong, ai ngờ mấy hôm sau, lúc Hiền đang ngủ thì mẹ chồng lại gõ phòng một lần nữa:
- Con này, ngại quá. Mẹ có chuyện muốn nói con.
- Dạ mẹ, chuyện gì vậy ạ.
- À số vàng của con ấy. Con chưa dùng thì cho vợ chồng chú Nam vay được không, chú thím đang sửa nhà mà lại kẹt tiền giữa chừng con ạ...
Lại chuyện vàng, sự nhăm nhe của mẹ chồng cô vẫn chưa chấm dứt! Chú Nam là em trai ruột bố chồng Hiền, nhà chú còn giàu gấp mấy lần nhà Hiền, làm sao có chuyện không có tiền mà phải đi vay được. Mẹ chồng cô có muốn kiếm cớ thì cũng phải hợp lý tí chứ!
Ảnh minh họa
Cũng may, Hiền đã lường trước được tình huống mẹ chồng chưa có ý định buông tha cho số vàng của cô nên đã chủ động làm trước một việc này. Thế là Hiền cười khổ:
- Ôi thế ạ! Thế sao mẹ không nói với con sớm. Hôm qua còn lại vừa mang hết vàng ra ngân hàng gửi kỳ hạn mất rồi. Vừa an toàn mà vừa có lãi mẹ ạ. Đây là chủ ý của chồng con đấy, anh ấy trông vậy mà biết lo xa lắm.
Thực ra việc gửi vàng là ý của cô, nhưng Hiền cứ tạm thời đổ cho chồng cái đã. Nếu nghe là con trai mình bảo thì trăm phần trăm mẹ chồng cô sẽ không nói gì được nữa. Có gì chốc cô sẽ gọi điện bảo chồng nếu mẹ có hỏi thì phải bảo là ý của mình sau.
Y như rằng, vừa nghe con dâu bảo đây là chủ ý của con trai, mẹ chồng cô mặt ngắn tũn lại, bà chẹp miệng mấy lần:
- Ừ thế thì thôi vậy. Ừ.. đành thôi chứ biết làm sao...
Nhìn bà trông có vẻ mất hứng mà hụt hẫng lắm, chẳng khác gì vừa bị ai móc túi khoắng mất một số tiền lớn!
Ngoài vụ vàng, thì có một hôm, mẹ chồng Hiền cũng gọi cô ra, nói muốn "giữ hộ" tiền lương cho 2 vợ chồng cô. Vẫn cái điệp khúc, vì vợ chồng cô trẻ người non dạ nên sợ sơ sẩy rồi mất tiền. Cũng may là Hiền đã bàn từ trước chuyện này với chồng nên cô khéo léo nói với bà:
- Dạ, trước anh Nam đã khiến bố mẹ vất vả nhiều, từ giờ có thêm con về. Con xin phép được cùng anh chăm sóc bố mẹ. Bố mẹ cũng có tuổi rồi nên chúng con sẽ cố gắng tự lập, không để bố mẹ phải lo toan nhiều nữa.
Thế nên tiền lương thì chúng con tính như thế này: Hàng tháng con với anh Nam sẽ đưa sinh hoạt phí với biếu bố mẹ thêm ít đồng để chi tiêu. Còn lại thì chúng con gửi tiết kiệm, để sau này sinh em bé thì dùng. Đây cũng là chủ ý của anh Nam đấy ạ.
Lại một lần nữa Hiền đổ tội cho chồng mình. Nghĩ cũng buồn cười nhưng nếu mà nói đây là ý của cô thì thể nào mẹ chồng cũng kiếm cớ phản đối nhưng nói đây là ý của con bà thì cục diện nó khác ngay.
Có một chân lý vô cùng đúng đắn khi đối phó với mẹ chồng! Đó là nếu bà có bắt bạn làm gì mà bạn không muốn làm: Luôn luôn nói phải xin thêm ý kiến chồng hoặc đây là ý kiến của anh ấy. Có gì thì nói chuyện với chồng sau. Thường thì các bà mẹ chỉ phản đối con dâu chứ hiếm khi phản đối con trai mình!
Quả nhiên, mẹ chồng nghe Hiền nói vậy thì không vui ra mặt, nhưng bà cũng chẳng nói thêm được gì nữa, vì đây ngoài việc là ý của con bà thì cách trình bày của Hiền cũng rất nhẹ nhàng, có tình có lý nữa.
Thế là từ hôm ấy, bà không đả động thêm gì đến tiền nong của vợ chồng cô. Nói chung, nếu mẹ chồng thoải mái thì Hiền cũng chả tính toán gì nhưng khổ nỗi mẹ chồng cô hơi tham. Vậy nên là Hiền phải thể hiện thái độ thật dứt khoát!
Với lại Hiền xử sự khéo léo, không hỗn láo, cô lại làm đúng nên mẹ chồng không nói được gì là đúng rồi...
Theo WTT
Sững sờ mẹ chồng treo biển bán ngôi nhà do hai vợ chồng chắt bóp, xây dựng Gia đình chật chội, bố mẹ chồng bảo vợ chồng tôi tích góp tiền mà xây nhà ở riêng trên mảnh đất ông bà mua đã lâu. Vào ở chưa ấm chỗ, bất ngờ mẹ chồng đánh tiếng rao bán nhà... Tôi không ngờ đã bị một vố đau của mẹ chồng (Ảnh minh họa IT) Sau khi tốt nghiệp lớp 12, do...