Chồng khoe khắp nơi ‘đêm nào cũng chiều vợ đôi hiệp’
Khi được bạn nhờ ‘tư vấn’, Đăng mang cả đống kinh nghiệm chẳng biết từ đâu ra khuyên nào là dùng cách này, nào là tư thế kia…
Đang chuẩn bị bày đồ ăn dưới bếp, Hân chợt nhớ mình quên chưa tắt điều hòa phòng ngủ nên vội vàng chạy lên. Đúng lúc định đẩy cửa bước vào thì nghe thấy tiếng anh Đăng – chồng cô – đang oang oang khoe chiến tích ‘ giường chiếu’.
Đại loại là đêm nào cũng có thể ‘nộp thuế’ cho vợ đôi lần và nếu có phải lấy thêm hai bà nữa vẫn còn dư sức chiến đấu. Xấu hổ quá, Hân đành rón rén đi xuống cầu thang mà trong lòng hậm hực hết sức. Đây chẳng phải lần đầu tiên cô chứng kiến chồng mình lộ chuyện ‘tế nhị’ với người ngoài.
Ngay lập tức, Hân nhớ lại những rắc rối mà Đăng đã gây ra do căn bệnh ‘thùng rỗng kêu to’. Hết lần này đến lần khác anh xin lỗi vợ, nói mình sẽ rút kinh nghiệm nhưng rồi lại chứng nào tật ấy…
Ảnh minh họa
Hân và Đăng yêu nhau khá trong sáng. Nghĩa là cho đến trước ngày kết hôn mới chỉ hôn và khám phá qua loa chứ chưa từng đi quá giới hạn. Nhớ lại đêm động phòng, Hân thấy Đăng khá lúng túng trong ‘chuyện ấy’, mặc dù anh nói là đã nghiên cứu kĩ nhưng kết quả là đến sáng hôm sau, dù vất vả cả đêm, tân lang, tân nương vẫn chưa đưa được quân qua cổng thành.
Thế mà Hân tình cờ nghe thấy Đăng kể ‘như đúng rồi’ với mấy cậu bạn đến ăn lại mặt: ‘Tớ thử món ấy từ lâu rồi, hôm qua chỉ nhắc lại 3 lần cho vui ấy mà’.
Lần ấy Hân giận lắm, cô nghĩ mình giữ gìn bao năm với Đăng để không bị tiếng là ‘gái hư’ khi bước chân về nhà chồng gia giáo, bố mẹ Đăng đều là giáo viên và sống rất chuẩn mực theo truyền thống, thì chỉ vì mấy lời bịa đặt của Đăng mà thành công cốc cả.
Cô dâu trẻ lên phòng khóc suốt từ sáng đến trưa, khi chú rể mới lên hỏi han, biết chuyện thì tẽn tò giải thích là mình nói thế ‘cho oai’ với bạn bè. Anh xin lỗi vợ và hứa sẽ không bao giờ đem thể diện của Hân ra đùa trước mọi người nữa.
Bẵng đi một thời gian, Hân lại phải phen muối mặt với đám bạn của chồng. Chẳng là thỉnh thoảng nhóm bạn học cấp 3 của Đăng có liên hoan luân phiên mỗi nhà một lần, ai đi cũng mang theo vợ con hoặc bạn gái.
Video đang HOT
Trong lúc ngồi tán chuyện với mấy chị em, Hân cứ thấy họ thỉnh thoảng lại cười tủm nhìn mình. Khá tò mò nên cô gặng hỏi, thì mọi người kể là chồng mình về nói lại là ‘Ông Đăng bảo vợ mình cực hoang dã trong chuyện ‘giường chiếu’, đêm nào cũng đòi chồng đến đôi ba hiệp mới chịu cho đi ngủ. Được cái ông ấy khỏe lắm, dư sức chiều vợ’.
Đứng hình vì những gì họ kể, Hân chỉ còn biết cười trừ, chẳng lẽ lại nói dù trẻ và là vợ chồng son nhưng họa hoằn lắm cả tuần mới được một lần, mỗi lần khoảng dăm mười phút, lấy đâu ra mà hoang với dại. Hân vừa bực vừa buồn cười, cô chẳng biết nên khép Đăng vào tội gì nữa, vô duyên hay là… bốc phét.
Ảnh minh họa
Lâu dần, những thành tích của Đăng trong việc bạo mồm ngày càng lên hạng, thỉnh thoảng, Hân lại thấy chồng nhận được những cú điện thoại của bạn bè nhờ tư vấn chuyện phục vụ bà xã sao cho ‘lên đỉnh’.
Chồng cô đón nhận rất hồ hởi và mang cả đống kinh nghiệm chẳng biết từ đâu ra kể như một chuyên gia, nào là phải làm cách này thì vợ mới đê mê, nào là phải sử dụng tư thế kia thì nàng mới có khoái cảm. Khi cô hỏi thì Đăng cười xòa, bảo tham khảo trên mạng cả thôi. Hân hỏi sao chồng không áp dụng vào chính ‘nhà mình’ thì Đăng tịt mít, chẳng nói gì thêm nữa.
Gần đây, Hân biết Đăng còn rất hay vào các trang web sex để ‘tham khảo’ chuyện tình dục vợ chồng. Nhưng có điều hình như anh tham khảo chỉ để nói về chuyện đó cho sướng cái mồm chứ chẳng áp dụng gì được. Thêm vào đó, trong những câu chuyện thường ngày, Đăng rất hay pha chuyện ‘tế nhị’ vào để nói, dù với bạn bè hay là bố mẹ, anh chị trong nhà. Càng ngày anh càng bạo miệng và chẳng còn phân biệt được khi nào nên bỗ bã, khi nào nên lịch sự, tế nhị nữa.
Dù nhiều lần phải xấu hổ vì chồng nhưng cô chẳng biết làm thế nào nữa.
Theo Tinngan
Không thở nổi khi nhìn hình ảnh trong camera giấu kín
Đến khi vợ tôi lấy dây vải ra cột tay bà rồi kéo ngã xuống sàn nhà để thay chiếu mới thì tôi giật mình đánh rơi cả cốc nước.
Sáu năm trước tôi lấy vợ, lúc đó cô ấy vừa ra trường, chính tôi là người chạy vạy lo toan xin việc cho cô ấy. Vợ tôi làm nhân viên hành chính trong một công ty nhỏ tuy lương không cao nhưng thời gian dư dả nhiều.
Cuộc sống của gia đình tôi rất bình yên, bố mẹ tôi làm hoa lụa để bán, thỉnh thoảng rảnh rỗi vợ tôi sẽ phụ giúp. Tôi làm trưởng công trình, hay đi xa nhưng tuần nào cũng về nhà. Những ngày bố mẹ còn khỏe, cơm nước, chợ búa, nhà cửa đều là ông bà lo.
Khi vợ tôi sinh con, toàn bộ sinh hoạt của vợ và con gái, đều do mẹ tôi lo liệu. Từ giặt tã cho cháu, quần áo cho con dâu, rồi sau là nấu cháo, dỗ dành cháu ăn, ru cháu ngủ... Vợ tôi cũng không hề phải vất vả chút nào trong thời gian sinh con.
Nhưng 2 năm trước, bố tôi đột ngột qua đời, mẹ tôi bỗng chốc yếu đi nhanh chóng. Dù tôi mua bao nhiêu thuốc bổ, đưa bà đi khám ở đâu chăng nữa, mẹ tôi vẫn không ăn uống được mấy và gầy rộc đi. Mấy tháng sau, bà bị trúng gió, liệt nửa người và rụt lưỡi không nói được.
Ảnh minh họa
Thời gian đầu, tôi rất đau buồn vì sợ vừa mất bố lại mất thêm mẹ. Tôi xin nghỉ việc 3 tháng không lương, ở nhà chăm sóc mẹ. Bà không kiểm soát được tình hình vệ sinh của mình cho nên nhiều khi không tránh khỏi việc dính ra giường chiếu quần áo. Thế nhưng phòng của bà không hề có mùi uế tạp.
Tôi phụ trách giặt quần áo và chăn chiếu, còn vợ tôi quét dọn phòng bà, họ hàng tới chơi đều khen nhà có người già nằm bệnh mà phòng ốc sáng sủa sạch sẽ.
Sau rồi tôi cũng tập cho bà thói quen làm vệ sinh vào buổi sáng, khi đói hoặc khát nước thì đập tay xuống giường, muốn ra ngoài phơi nắng thì dùng ngón tay vẽ vòng tròn trên chiếu. Thấy tình hình của mẹ tốt lên, vợ giục tôi đi làm, còn cô ấy sẽ nghỉ để chăm mẹ chồng và con gái. Vì lương vợ thấp hơn, với lại thời gian nghỉ của tôi cũng hết nên tôi lại tiếp tục ra công trường.
Mấy tháng đầu tiên, vợ tôi mặc dù có kêu ca với tôi nhưng cô ấy vẫn chăm sóc mẹ rất tốt. Tôi cũng động viên vợ nhiều, vì dù sao trong hơn 4 năm cô ấy về làm dâu, mẹ chồng cũng đối xử hết lòng với vợ tôi.
Thế nhưng mấy tháng trở lại đây, khi tôi về, thường xuyên thấy mẹ chảy nước mắt. Tôi tưởng bà nhìn thấy tôi nên mừng, lại thêm việc nhớ ông nên khóc. Mẹ tôi ăn uống cũng kém hơn hẳn. Trước bà còn ăn hết một bát cháo, bây giờ thì chỉ vài thìa là mím chặt môi không chịu ăn tiếp. Tôi động viên như thế nào, mẹ tôi cũng không ăn.
Khi cởi quần áo lau người cho mẹ, tôi thấy trên vai, trước ngực và hai bên tay bà có nhiều vết tím. Mặc dù làn da bà đã nhăn nheo và chuyển sang màu sậm nhưng vẫn có thể nhìn thấy vết cào mờ. Tôi hỏi vợ, mẹ bị sao, vợ tôi đáp gần đây có khả năng bà buồn bực tay chân nên cứ cào vào người, có hôm cào còn chảy máu. Vợ tôi phải cắt móng tay cho bà thường xuyên.
Vài lần sau khi về thăm nhà, tôi còn thấy có mấy dây vải cất dưới chiếu, tôi hỏi vợ dây để làm gì thì cô ấy nói khi nào thấy mẹ cào nhiều quá thì trói hai tay lại. Dù cảm thấy không thoải mái lắm với ý nghĩ khi mình đi vắng thì mẹ ở nhà bị trói, tôi vẫn phải lắc đầu cho qua vì nghĩ vợ tôi ở nhà vừa chăm con vừa chăm mẹ ốm, cũng không phải dễ dàng.
Càng ngày, vết móng tay cào càng nhiều, vết bầm tím cũng gia tăng đáng kể. Mỗi lần tôi về, nắm tay mẹ là mẹ cứ bấm vào tay tôi. Điều này khiến tôi nảy sinh lo lắng và nghi ngờ, không biết ở nhà mẹ tôi sống như thế nào?
Ảnh minh họa
Thứ bảy tuần trước, vợ tôi đưa con về quê ngoại 2 ngày. Ở nhà tôi đi mua camera mini về lắp trên nóc tủ, chiếu thẳng xuống giường bà. Tôi không nói cho vợ biết việc này, vì muốn tìm hiểu kỹ nguyên nhân mà khi tôi ở nhà, bà nằm rất yên nhưng khi tôi đi khỏi lại tự cào cấu mình.
Thế nhưng, những gì camera ghi lại khiến tôi bàng hoàng. Ngay ngày hôm sau, khi tôi ăn trưa xong bèn bật điện thoại quan sát. Hình ảnh đập vào mắt làm tôi choáng váng không thể tin được. Hình ảnh không nét rõ nhưng có thể biết vợ tôi đang xúc cho mẹ tôi ăn, bà không ăn nên cháo đổ ra giường. Vợ tôi liền dùng tay đánh, cào vào người và kéo tóc bà.
Đến khi vợ tôi lấy dây vải ra cột tay bà rồi kéo ngã xuống sàn nhà để thay chiếu mới thì tôi giật mình đánh rơi cả cốc nước. Thay xong, vợ tôi vẫn để mặc mẹ chồng nằm dưới sàn nhà. Nhìn mẹ tôi lóp ngóp cố bò dậy mà không thể, khiến lòng tôi đau như kim châm muối xát. Tôi tức tốc lên gặp quản lý xin nghỉ và phóng xe về nhà.
Khi về tới nhà, mẹ tôi đã được đặt lên giường, quần áo cũng đã được thay mới, bà nhìn thấy tôi thì nước mắt lại tự trào ra. Tôi xót mẹ quá, gọi vợ vào chất vấn. Song vợ tôi cãi lại: 'Em cũng khổ, cũng mệt lắm chứ. Chăm sóc một người ốm đau như vậy mệt mỏi như thế nào anh có biết không?'.
Khi tôi nói về chuyện vì sao lại hành hạ mẹ như vậy? Vợ tôi không đáp, cô ấy chỉ im lặng khóc, sau đó thu dọn quần áo và bế con bỏ về nhà mẹ đẻ.
Tôi không hiểu vì sao vợ lại đối xử với mẹ như vậy, trong khi bà đã từng hết lòng chăm lo cho vợ và con gái. Bà mới ốm có gần năm đã như thế này, vậy nếu chăm sóc mẹ chồng vài năm thì vợ tôi sẽ đối xử với bà ra sao?
Tôi phải làm gì với mẹ và vợ bây giờ?
Theo Tinngan
mẹ chồng nàng dâu 'cá mè một lứa' Khi cả nhà tắm xong, bà biết chỉ còn cô con dâu "quý" chưa tắm bà liền tắt nóng lạnh, đến khi cô ả vào tắm bà hả hê bên ngoài. Hay nếu hôm nào chồng và con trai bà không có nhà bà nấu cơm nhưng chỉ nấu một suất, cho cô ả nhịn luôn. Trên đời này chắc chỉ có gia...