Chồng khinh thường, coi vợ như giúp việc
Một anh chồng cứ về nhà là cau có khó chịu với vợ. Lúc nào anh ta cũng thể hiện cái bộ mặt giống như anh ta là bá chủ thiên hạ, là người có công lao lớn nhất trong cái nhà này.
Anh ta cảm thấy, những ngày anh ta đi làm là những ngày cực khổ, nặng nhọc, chỉ để chu cấp cho vợ con. Anh ta cảm thấy chán nản vì chuyện này nên thường xuyên trút giận lên đầu người vợ ở nhà chăm con.
Vợ anh ta cũng có học hành đàng hoàng nhưng công việc thu nhập không đáng là bao nhiêu. Tính đi tính lại, nếu thuê một người giúp việc chăm con thì chi bằng, mình tự nghỉ việc ở nhà, chăm con, yên tâm hơn nhiều lại cũng không tốn tiền công, trả lương cho người giúp việc. Và vì thế, vợ anh chấp nhận chuyện làm người vợ nội trợ, ăn bám chồng.
Nhiều người chồng thích vợ như vậy, nhưng anh chồng này lúc nào cũng nghĩ, vợ mình lười biếng, ăn bám, chỉ thích ngửa tay xin tiền người khác, nên anh ta có vẻ không hài lòng về vợ. Hàng tháng đưa tiền cho vợ, anh ta dặn này dặn nọ rằng, nhất định không được tiêu pha, nhất định không được hoang phí, phải tiết kiệm tiền lo cho con cái và gia đình. Chị vợ cả năm cả tháng không dám sắm cái gì cho mình, chỉ biết sắm cho chồng, con, lo bữa ăn giấc ngủ cho hai người đàn ông quan trọng, còn mình thì lôi thôi lếch thếch.
Tối tối anh chồng về, vợ đon đả chồng, chuẩn bị mọi thứ cho chồng, anh chỉ việc ngồi vào mâm cơm ăn. Anh này lúc nào cũng cái bài ca muôn thuở trong bữa cơm &’đàn bà không đi làm thì phải tươm tất việc nhà, nấu ăn phải thật ngon chứ nấu ăn mà chồng không nuốt nổi thì chẳng thà là đi làm cho xong. Đàn bà mà chỉ biết quanh quẩn xó bếp, rồi không ra ngoài giao du, không chăm chút bản thân mình thì cũng coi như vứt. Vợ cái ông hàng xóm nhìn đến là chán, lúc nào cũng thấy lôi thôi, lếch thếch, ăn vận thì bẩn thỉu, nhìn ngán tận cổ’. Nghe chồng nói vậy, chị vợ nghĩ đến mình.
Những ngày sau đó, anh chồng ngạc nhiên khi thấy vợ mình bắt đầu biết ăn diện, gọn gàng hơn. Anh này có vẻ nóng mặt, khó chịu &’ở nhà không đi làm chỉ biết dùng tiền của chồng ăn diện thì coi như vứt. Vợ như thế ai lấy đâu ra mà cung phụng. Đàn bà ở nhà thì ăn chơi làm gì, ai nó thèm ngắm’…
Nghe chồng nói vậy, chị vợ lại cảm thấy buồn vì không biết, chồng có phải đang nói mình không. Anh chồng cứ lấy ví dụ hết cô vợ ông hàng xóm rồi lại quay sang vợ nhà anh đồng nghiệp. Chị vợ cảm thấy chồng chẳng bao giờ dành cho chị được một lời khen, cảm thấy chán nản khi mỗi lần về nhà, chồng chỉ cắm mặt vào ăn cơm, không biết đến vợ, không hỏi han vợ một câu, rồi lại chạy ra chỗ con. Dường như chị sống như cái bóng trong nhà này, giống y như người giúp việc, phục vụ chồng con.
Chị cũng không biết, ý anh là gì nữa. Anh bảo chị không phải thuê người giúp việc nhưng khi anh đi làm kiếm tiền, đưa lương cho vợ thì anh lại cảm thấy cau có, khó chịu với chị. Chẳng hiểu tại sao anh lại như vậy. Hay là, con người ta luôn luôn ích kỉ như vậy, luôn không hài lòng với người khác nên dù người khác làm gì cũng không thấy vui.
Anh chê cô vợ hàng xóm ăn mặc lôi thôi, chỉ ở nhà không biết ăn diện. Rồi khi vợ anh ăn diện, anh lại nói bóng gió là không biết tiếc tiền, chỉ biết tiêu tiền của chồng. Vậy anh đòi hỏi gì ở chị, ý anh là sao? Chị vợ thực sự bế tắc trong cuộc hôn nhân này.
Video đang HOT
Bây giờ, ngày ngày chứng kiến khuôn mặt cau có của chồng, chị mới nhận ra, bao nhiêu năm nay, anh chưa từng nở một nụ cười thực sự tươi với chị. Anh nói chuyện điện thoại với bạn bè, đồng nghiệp thì cười hớn hở, còn với chị, anh chỉ làm đúng trách nhiệm của người chồng. Tình yêu có không, hay chỉ là sự giả dối? Chị thực sự còn không hiểu, anh có yêu chị thật lòng hay thứ tình cảm bao năm đã nhạt phai vì anh cảm thấy chị thực sự vô dụng…
Ai chẳng phải ở nhà chăm con, nếu chị không chăm thì phải thuê người khác. Ai chẳng có con có cái, anh có hiểu được sự vất vả của việc chăm con, chăm chồng? Thế nên anh mới cảm thấy chị là người ăn bám. Nếu đổi vai, chị tin chắc,anh chẳng thể làm tốt hơn vợ nhưng kiếm tiền, chị cũng có thể làm được không bằng thì cũng gần như anh. Đàn bà đâu phải chỉ biết ở nhà, đâu phải không biết kiếm tiền. Chỉ là, họ còn có gánh nặng là con cái, gia đình.
Chị mải mê chăm chồng chăm con nên không nhận ra được thái độ của chồng. Bây giờ thì mọi thứ càng ngày càng lộ liễu và chị càng nhận ra, anh thực tình không coi chị là người vợ hiền năm nào nữa. Chồng khinh thường vợ, coi vợ như người giúp việc, bắt vợ làm mọi việc trong nhà nhưng chưa một lần nghe vợ nói chuyện thật lòng. Hễ chị vợ mổ miệng thì anh chồng lại &’đàn bà ở nhà lắm chuyện, chỉ buôn dưa lê là giỏi’. Chị có cảm giác buồn lòng, nghĩ mà thấy tức anh ách trong người.
Nếu cứ tiếp tục tình trạng này, một là chị quyết tâm đi làm, thuê người giúp việc, hai là chị sẽ từ bỏ người đàn ông này. Sống với chồng như sống với ông chủ như thế thì quá nhục nhã.
Đàn ông coi nhẹ việc nhà, nghĩ những người vợ ở nhà chăm con thì là người đàn bà ăn bám là họ đã lầm. Việc chăm con có lẽ là việc nặng nhọc nhất trên đời… Nếu cánh mày râu nghĩ như vậy, hãy xem lại bản thân mình vì anh mới thực sự không phải là người chồng tốt và có trách nhiệm với vợ con…
Theo Khám phá
Sốc nặng khi nghe thấy tiếng thở hổn hển của chồng trong phòng chị giúp việc
Ghé sát tai vào cánh cửa phòng đóng kín, tôi suýt nữa xỉu vì đó là tiếng thở dốc của chồng mình. Còn chị ô sin kia thì cứ động viên anh bằng những lời lẽ nghe sởn cả da già.
Hai vợ chồng tôi đều là dân kinh doanh nên khá bận bịu với công việc. Từ hồi mang bầu tôi đã phải nhờ đến giúp việc đỡ đần mọi chuyện. 6 năm rồi, vợ chồng tôi cũng chưa có ý sinh thêm con đứa thứ 2, vì muốn tập trung vào kiếm tiền. Sinh con luôn mọi thứ giang dở hết.
Có chị ô sin làm ở nhà dọn dẹp, chăm con giúp tôi cũng yên tâm làm ăn. Chị ấy hơn tôi một tuổi, người ở quê không lấy chồng nên cũng dễ bảo. Nhiều khi tôi cũng mai mối cho chị chỗ tử tế, nhưng chị lại lắc đầu bảo muốn sống một mình. Nói vậy, chứ chị ấy đi lấy chồng tôi cũng tiếc lắm chứ? Giờ chị nghỉ tìm đâu ra người thạo việc, vừa ý tôi như chị được.
Cuối tuần tôi có việc phải đi tỉnh giải quyết gấp, dặn chồng ở nhà nhớ ngày mai đưa con sang bà ngoại dự buổi ăn hỏi của em trai tôi. Còn tôi sẽ thu xếp về sớm nhất có thể, vắng mặt tôi kiểu gì ba mẹ cũng giận ra mặt.
Đến đấy xử lý mọi chuyện xong cũng gần 8h sáng. Xong việc tôi vội chạy xe về thẳng Hà Nội, định tới luôn nhà bà ngoại nhưng nghĩ quần áo mình bẩn quá nên về thay. Vội vàng mở cửa vào nhà lên tầng thay đồ. Chọn đại bộ đồ, tôi vội vãtrang điểm rồi đi rồi. Xuống tầng 1 đi qua phòng chị ô sin, tôi khựng người lại khi nghe tiếng thở hổn hển ở trong đó.
Tôi khựng người lại khi nghe tiếng thở hổn hển ở trong đó (ảnh minh họa)
Dừng lại, ghé sát tai vào cánh cửa phòng đóng kín tôi suýt nữa xỉu vì đó là tiếng thở dốc của chồng mình. Còn chị ô sin kia thì cứ động viên anh bằng những lời lẽ nghe sởn cả da già.
- Cố lên anh, một chút nữa là được rồi.
- Em bình tĩnh, để anh thở một chút đã. Làm liền một lèo anh e là không nổi mất. Em biết anh cũng yếu mà.
- Thế thôi, anh cứ cố gắng làm đi. Em sẽ giúp anh là được chứ gì. Sắp được rồi, bỏ dở thì lại phí công sức lắm. Vài phút nữa thôi là được rồi.
- Ừ...nhẹ nhẹ thôi em nhé. Anh sợ bị làm sao lắm.
Cầm chiếc túi trên tay mà tôi rơi từ lúc nào không hay. Chẳng lẽ chồng tôi và chị giúp việc đang hú hí với nhau hay sao? Ai thấy tôi không có nhà cái là xuống phòng chị ta vui vẻ đến kiệt sức như vậy à. Bảo sao tôi nhắm bao nhiêu chỗ cho chị ta lấy chồng, mà chị ta lắc đầu từ chối. Vậy là chị giúp việc và chồng đã có tình ý với nhau rồi sao? Thật không thể tin nổi chuyện này.
Chân tay tôi bủn rủn định bước đi, nhưng nghĩ như thế là hèn, là không nên. Làm vậy khác gì bảo chồng tôi và chị giúp việc cứ ngoại tình với nhau đi. Nuốt nước mắt vào trong, tôi đập cửa phòng chị giúp việc như cháy nhà. Mãi đến 5 phút sau chồng tôi mới hé cửa thò mặt ra.
Em đừng nghĩ linh tinh oan cho chú đấy (ảnh minh họa)
Vừa nhìn thấy chồng, tôi đã tát cho anh một cái đau điếng rồi chửi mắng như hét vào tai anh.
- Anh dám giấu em hú hí, ngoại tình với cô ta sao? Em không ngờ, 2 người em tin tưởng nhất lại là người đâm lén sau lưng em như vậy. Tôi hận các người, các người hãy cút khỏi nhà tôi ngay.
- Em bình tĩnh đi xem nào. Em mở mắt ra nhìn kỹ lại phòng đi, anh chỉ xuống giúp chị Thu (giúp việc) kê lại cái tủ quần áo ra chỗ khác thôi mà. Làm gì có chuyện anh phản bội em đâu chứ, chắc vừa em nghe thấy tiếng thở của anh cứ nghĩ là..., em có biết là lôi được cái tủ gỗ to vật vã ra như thế này ai cũng thở vì mệt vợ à.
- Đúng đấy cô Lan (tên tôi) ạ, chị nhờ anh Hà (chồng tôi) xuống giúp chị kê lại cái tủ ra chỗ khác thôi. Em đừng nghĩ linh tinh oan cho chú đấy. Chị nợ ân tình của em còn chưa chả được, chị đâu dám ăn gan hùm làm chuyện này chứ? Nếu em không tin thì xem lại camera là biết liền.
- Hai người nói thật chứ? Sự việc vừa rồi là em nghe và hiểu nhầm thôi ư? Hai người ngồi im đấy đợi em một chút.
Tôi vội vàng mở điện thoại ra kiểm tra camera, đúng là chồng giúp chị giúp việc kê lại cái tủ chứ không làm gì cả. May mà cũng có camera, không thì có chết tôi cũng không thể tin được lời giải thích họ họ. Biết là mình hiểu nhầm, làm hơi lố tôi vội xin lỗi và kéo chồng lên phòng ngay.
Vừa hay lúc đó mẹ tôi gọi điện thoại giục sang nhà. Biết quên chuyện quan trọng vợ chồng tôi lại hấp tấp chạy đi ngay lập tức. Tối về nhà nghĩ chuyện ban chiều mà tôi xấu hổ quá, tự nhiên hiểu nhầm rồi vu vạ cho chồng và chị giúp việc. Ngày mai tôi phải đi mua thứ gì đó về tạ tội với 2 người mới được, suýt chút nữa thì tôi làm tan cửa nát nhà rồi.
Theo Một Thế Giới
Sốc khi nhìn thấy chồng và em giúp việc ân ái Vợ chồng tôi đều là dân kinh doanh, bận bịu và đi làm tối ngày chẳng có thời gian làm việc nhà. Chúng tôi thuê một chị giúp việc làm cho hơn 8 năm nay, nhưng vì gia đình chị ấy có việc nên không giúp được nữa. Tìm người giúp việc đáng tin cậy cũng khó, may sao đứa bạn tôi nó...