Chồng ít học, vợ khinh ra mặt
Thấy anh hướng dẫn con gái học bài, cô gắt ầm lên: “Thôi, thôi anh ra ngoài đi, anh thì biết gì mà dạy”.
“Biết gì mà dạy”
Chỉ là nhân viên bảo vệ của một tòa chung cư lớn, nhưng với vẻ ngoài đẹp trai và có nhà Hà Nội nên anh Hùng (Cầu Giấy) được rất nhiều cô gái theo đuổi. Nhưng anh lại chẳng để mắt đến một ai cho đến khi gặp Linh – vợ anh bây giờ. Linh là kế toán của một công ty bất động sản, văn phòng đặt trong tòa nhà anh làm bảo vệ. Không xinh xắn, nhưng sự thân thiện, niềm nở mỗi khi gửi xe, Linh để lại cho anh nhiều ấn tượng.
Rồi từ những câu chào hỏi ban sáng hay tạm biệt lúc ra về, anh và Linh đã xin số điện thoại của nhau, cùng nhau đi uống nước. Tình yêu đến với hai người nhẹ nhàng như thế. Ngày ra mắt gia đình hai bên, ai cũng vui mừng. Nhà trai vui vì có cô con dâu trí thức, học vị cao, còn nhà gái mừng vì anh con rể sáng sủa, lại là trai Hà Nội.
Nhưng ngay sau khi cưới, nhiều lần anh Hùng đã tự hỏi liệu có phải mình đã “trèo” quá cao khi lấy Linh. Mọi việc lớn nhỏ trong gia đình, Linh đều đòi quyền tự quyết. Bất cứ khi nào anh đưa ra ý kiến cô đều bảo: “Anh thì biết cái gì”. Ngay cả việc mua những đồ dùng trong nhà như tivi, máy giặt, anh định chọn hãng này thì Linh gạt phắt đi: “Em hỏi bạn em rồi, nên mua loại khác, người ta học chuyên ngành điện tử hẳn hoi…”.
Anh thấy vợ nói cũng có lý, bởi người học đại học, am hiểu về điện tử, điện lạnh thì mình nên làm theo. Nhưng dần dần, anh phát hiện từ việc nhỏ đến việc lớn trong gia đình, mỗi khi anh có ý kiến Linh đều “ngó lơ” bởi cô đã tham khảo ý kiến của bạn bè. Mà bạn cô, ai cũng học hành tử tế, không cao đẳng, thì cũng đại học, thạc sĩ…
Video đang HOT
Mới đầu, anh còn nhân nhượng, nhưng lâu dần, thấy mình bị coi thường quá, anh phẫn nộ: “Cô thấy người ta giỏi, người ta hiểu biết thì sao trước đây không lấy họ đi”. Cứ thế, “chiến tranh” giữa hai vợ chồng Linh diễn ra như cơm bữa.
Sự chịu đựng của anh lên đến đỉnh điểm khi con gái bước vào tiểu học. Một lần, thấy anh hướng dẫn con học bài, cô gắt ầm lên: “Thôi, thôi anh ra ngoài đi, anh thì biết gì mà dạy”. Bực mình, anh cũng to tiếng: “Tôi ngu nhưng cũng không đến nỗi không dạy được kiến thức lớp 1″.
Biết mình hơi quá lời, Linh đã xin lỗi. Nhưng anh chợt nhận ra rằng, từ trong thâm tâm, Linh không hề có sự tôn trọng nào dành cho anh.
Anh nổi điên vì vợ quá coi thường mình (ảnh minh họa)
Chồng – công nhân, vợ giấu biệt
Là đồng hương cùng quê Nam Định, lại cùng xóm trọ nên anh Long và chị Thúy nhanh chóng quen thân với nhau. Tự ti vì mình chỉ là công nhân cơ khí, còn Thúy làm việc cho một ngân hàng thương mại có tiếng nên dù có tình cảm với chị, anh cũng không dám ngỏ lời.
Như là định mệnh, trong một lần Thúy ốm, được Long tận tình chăm sóc, lại được mọi người trong xóm trọ vun vén nên vượt qua mọi chướng ngại về sự chênh lệch học thức, anh chị đã đến với nhau.
Những người quen biết hai vợ chồng đều bảo anh may mắn, lấy được cô vợ giỏi giang. Nhưng “ở trong chăn mới biết chăn có rận”. Lấy nhau về, Long mới thấm thía lời bạn bè nói: “Chồng hơn vợ vềtrình độ thì không sao nhưng vợ hơn chồng thì không dễ sống”.
Trong bất cứ cuộc gặp gỡ bạn bè nào, mỗi khi mọi người hỏi về nghề nghiệp của chồng, Thúy thường lờ đi hoặc nói sang chuyện khác. Dù ngồi cùng nhưng anh như một người thừa thãi, chỉ biết cười gượng rồi dấu nỗi buồn vào sâu đáy lòng. Đó là những lần bất đắc dĩ, còn hiếm khi Thúy rủ anh đi cùng đến chốn đông người, đặc biệt là gặp gỡ bạn bè cô.
Thậm chí, nhiều lần công ty Thúy tổ chức đi du lịch, các gia đình đều đi đông đủ, còn Thúy cứ khất lần khất lượt với lý do tốn kém, chồng không thể xin nghỉ nhiều… Nhưng anh hiểu rõ, cô không muốn mọi người trong công ty biết chồng mình chỉ là một anh công nhân lương ba cọc, ba đồng.
Sự chênh lệch quá lớn về trình độ, nhận thức, trong khi cả hai người vợ chồng đều không tìm cách xích gần nhau lại, hòa mình vào môi trường sống của đối phương đã khiến khoảng cách của vợ chồng anh càng ngày càng xa cách.
Theo afamily
Đại họa vì mất... nhẫn cưới
Nếu ai bảo mất nhẫn cưới chẳng có gì xui xẻo thì Toàn phản đối ngay. Vợ chồng anh suýt bỏ nhau cũng vì &'cái điềm' này.Rơi nhẫn, rơi luôn sự êm ấm.
Biết mình gây tội to, vừa về đến nhà là Toàn đã vội thú nhận ngay với vợ: "Em ơi, anh làm mất nhẫn cưới rồi".
Thu vợ anh là người rất coi trọng những thứ mang ý nghĩa tinh thần. Từ kỷ niệm ngày hai đứa trao nụ hôn đầu đến những bông hoa, món quà nhỏ anh tặng từ thời sinh viên cô còn giữ, nên cái chuyện mất nhẫn cưới là một thảm họa sánh ngang với động đất, sóng thần. Mà họ cưới nhau mới có 4 năm.
Thu cuống cuồng truy xem Toàn làm mất ở đâu, lúc nào... với hy vọng lần ra manh mối để tìm lại. Nhưng Toàn chỉ nhớ là chiếc nhẫn làm anh ngứa quá nên tháo ra đút vào túi quần, trong ngày có lượn qua vài nơi, đến cuối giờ thì chẳng thấy đâu nữa.
Thu sợ quá, cứ hết mắng lại đến khóc. Cô đã nhiều lần nói với anh rằng mất nhẫn cưới là đen lắm, nó là điềm gở báo hiệu sự đổ vỡ gia đình, vậy mà anh chẳng lo giữ gìn, chứng tỏ anh chẳng coi cuộc hôn nhân này là quan trọng. Cô bảo mới cưới mấy năm mà anh có thiết gì đến vợ, chỉ biết đi làm và đi nhậu, vợ cứ một mình chăm con nhỏ, trước lãng mạn bao nhiêu thì giờ khô cứng nhạt nhẽo bấy nhiêu...
Ngày thường Toàn đã suốt ngày bị vợ cằn nhằn về cái sự vô trách nhiệm, nay nhân vụ mất nhẫn, anh bị tổng sỉ vả ra trò. Thu thì quá lo lắng, bực bội nên đá thúng đụng nia, lôi thôi thế nào làm cái ảnh cưới rơi xuống vỡ nát. "Đấy anh thấy chưa? Điềm báo đấy!". Nghe vợ thét lên mà Toàn cũng thấy run.
Rồi chuyện cũng nguôi đi, nhưng từ đó về sau hễ hai vợ chồng có chuyện gì khúc mắc, Thu lại bảo đấy là dấu hiệu chia ly đã được báo trước bằng chuyện mất nhẫn, mà kẻ gây ra là Toàn. Có lần Toàn điên tiết bảo nếu đằng nào cũng bỏ nhau thì thà bỏ luôn đi cho đỡ đau tim. Thu tự ái ngút trời, bật máy tính gõ đơn ngay. Nếu không có phụ huynh thì có khi đôi trẻ này lôi nhau ra tòa chưa biết chừng.
Gia đình Loan - Cường cũng nổi sóng vì chuyện mất nhẫn cưới, chỉ khác kẻ hậu đậu làm mất là vợ. Một buổi tối, tự nhiên Loan nhận thấy chiếc nhẫn không còn trên ngón tay mình nữa. Cô la hoảng lên với chồng rồi bới tìm khắp nơi nhưng không thấy, cũng chẳng biết mình mất nhẫn khi nào, làm sao mà mất.
Cường giận tím mặt. Anh bảo vợ đừng có đóng kịch, làm gì có loại đàn bà nhẫn rơi lúc nào không biết, hay cô tháo nhẫn ra để giả vờ làm gái chưa chồng, nên mới mất? Còn nếu không phải thế thì việc mất nhẫn vô lý như thế chứng tỏ cô coi thường tình cảm vợ chồng. Nhẫn cưới là vật thiêng liêng, là bảo chứng của tình yêu và nghĩa vợ chồng, cô không giữ được đủ biết bụng dạ cô thế nào.
Tưởng mắng vài bữa là xong, không ngờ vì chuyện đó mà Cường dày vò vợ cả năm trời. Dù Loan chả có hy vọng gì tìm lại nhưng cứ thỉnh thoảng anh lại bắt cô cố nhớ, cố lục tìm lần nữa, rồi lại dằn vặt vợ. Loan stress quá, kêu lên rằng không biết ai đã "bịa" ra cái nhẫn cưới để làm khổ cô thế này.
Bản thân chiếc nhẫn không phải là tình yêu, mà chỉ là "vật đại diện" cho nó. (ảnh minh họa)
Mất thì... mua cái khác
Cái quan điểm mất nhẫn cưới là điềm báo không hay phổ biến đến nỗi trên các diễn đàn online, có rất nhiều người bày tỏ nỗi lo lắng khi lỡ làm mất, hoặc thảo luận về cách trừng phạt bạn đời trót mắc cái lỗi này.
Thế nhưng trên thực tế, rất nhiều người cũng từng làm mất nhẫn cưới và đến nay vẫn sống hạnh phúc. Anh Long, 42 tuổi, kiến trúc sư, là một ví dụ: "Tôi mất nhẫn cưới 2 lần rồi. Lần đầu tôi làm mất sau cưới 2 năm, bị vợ cằn nhằn. Chúng tôi mua cặp nhẫn mới, mấy năm trước vợ tôi lại làm mất, thế là hòa. Giờ hai đứa chả ai đeo nhẫn, định bụng năm sau kỷ niệm 15 năm ngày cưới sẽ mua một cặp mới làm kỷ niệm".
Hoài Trang, 29 tuổi, vui vẻ kể: "Em còn mất nhẫn cưới ngay trong tuần trăng mật cơ. Ngón tay em gầy, cái nhẫn đeo lỏng quá nhưng em không sửa vì nghĩ lấy chồng rồi kiểu gì chả béo lên. Đến lúc tắm biển, sóng thì lớn mà em thì nhảy sóng nhiệt tình quá, cái nhẫn bị tuột ra. Em cảm nhận được ngay lúc nó rời tay em, nhưng hai đứa cố gắng lặn, bới cũng không thể tìm được nữa. Mới đó mà 6 năm rồi".
Trang bảo, chuyện mất nhẫn cưới đen đủi ở chỗ vợ chồng cô phải mất tiền sắm đôi khác, mà giá vàng cứ tăng suốt nên mua lại khá tốn kém. Còn tình cảm của hai người thì vẫn thắm thiết như xưa.
Chị Mai Linh, 38 tuổi, kể: "Mình cũng mới mất nhẫn cưới cách đây mấy tháng. Cũng sợ lắm, lo có điềm gì, lại lo bị chồng mắng nữa. Nhưng anh ấy chỉ tiếc vì là vật kỷ niệm. Đó là chiếc nhẫn rẻ nhất hai đứa có thể kiếm được, mà hồi đó cũng phải vay tiền mới đủ mua. Nhưng mình làm nó tuột ra trong khi rửa rau, rồi lỡ đổ vào bồn cầu mất, nên đành chịu".
Tiếc và buồn quá, chị Linh tâm sự với mẹ chồng để nghe bà cằn nhằn một chút cho đỡ thấy tội lỗi. Không ngờ bà bảo: "Ngày xưa tao với bố mày có nhẫn cưới đâu mà cũng sống với nhau cả đời. Thực ra ông bà cũng cho đôi nhẫn, bảo đó là nhẫn cưới cũng được, nhưng đẻ con ra là phải bán luôn". Rồi bà mách nước: "Mẹ thấy nhiều đôi kỷ niệm 10 năm ngày cưới là đổi nhẫn đấy. Hai đứa tháng sau cũng 10 năm rồi, coi như đúng dịp mua nhẫn mới, thế là biến xui thành hên".
Theo afamily
Mệt rũ vì cô hàng xóm "yếm đào" Thế rồi 1 thời gian sau, anh chị ly thân. Hàng xóm ai cũng bảo: "Đấy, 'yếm đào' làm đấy! Tan nát cả một gia đình nhé!" Loạn nhà vì cô hàng xóm Vợ chồng anh Tâm - chị Nhàn (Trung Hòa, Hà Nội) đang sống một cuộc sống sung sướng, hạnh phúc. Nhiều người tấm tắc, còn lấy mẫu gia đình anh...