Chồng hoảng hốt: ‘Cứu anh, chẳng hiểu sao cứ đứng gần osin là anh lại nổi ham muốn’, vợ điều tra mới phát hiện bí mật thâm hiểm
Đầu năm nay, Linh nhận được quyết định thăng chức ở công ty. Cô vui lắm nhưng cũng lo vì thăng chức cũng đồng nghĩa với việc khối lượng công việc tăng nhiều hơn, mà cô lại còn bận chăm sóc 2 con nhỏ nữa.
Thế là Linh bàn với chồng mình thuê osin và được anh đồng ý. Qua nhiều lần tuyển chọn, cuối cùng Linh cũng tìm được Trang, người duy nhất hội tụ đủ mọi tiêu chuẩn mà cô đề ra: học hết cấp 3, thật thà, chăm chỉ, nhanh nhẹn.
Mới chỉ làm một tháng mà Linh đã thấy quý Trang lắm. Cô bé tháo vát, hiểu chuyện, lại nấu ăn rất ngon. Hai con cô cũng quý và quấn Trang, khen các món “cô Trang” nấu suốt. Ngay cả chồng cô kỹ tính như vậy mà cũng không chê nổi cô bé điểm gì.
Nhiều lần, Linh thử giả vờ quên ví ở nhà hay đánh rơi những tờ tiền to như 200, 500 ngàn nhưng Trang đều cất cẩn thận rồi mang trả lại cô. Còn chuyện chồng tòm tem với osin thì Linh chả sợ vì chồng cô là người cực kỳ đứng đắn. Thuở bé, bố chồng Linh từng ngoại tình rồi về nhà đánh đập vợ con, thế nên chồng cô căm ghét chuyện “mèo mả gà đồng” lắm.
Ảnh minh họa
Một thời gian sau thì Linh quyết định tăng lương cho Trang, coi như phần thưởng động viên tinh thần làm việc của cô bé.
Mọi chuyện tưởng chừng như ổn thỏa êm xuôi thì một hôm, chồng Linh gọi cô vào phòng bảo có chuyện quan trọng cần nói. Từ ngày lấy nhau về, chưa bao giờ Linh thấy chồng mình căng thẳng và hốt hoảng như vậy.
Đóng chặt cửa phòng, chồng cô ngập ngừng một lúc rồi mới cất lời:
- Em này, em cũng biết tính tình của anh ra sao phải không. Anh xưa nay căm ghét chuyện ngoại tình. Anh chỉ thương yêu mỗi mẹ con em thôi.
- Em biết, em luôn tin tưởng anh mà. Nhưng xảy ra chuyện gì mà anh căng thẳng thế? Hay là anh bên ngoài trót lừa dối em? – Linh vội vã hỏi chồng.
- Không phải, làm sao có chuyện đó được. Chỉ là… em ơi… Anh, anh không biết làm sao mà cứ mỗi lần đứng cạnh Trang là anh lại nổi ham muốn. Anh không hiểu sao nữa! Vợ ơi, em phải tin anh.
- Sao lại có chuyện đó được – Linh hoảng hốt, tự dưng cô có linh cảm không lành – Nhưng mà em quan sát mấy lần thấy con bé Trang cũng rất nghiêm chỉnh, không hề có ý mời gọi gì anh mà.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
- Anh không biết mà. À… đúng rồi, có chuyện này em ạ. Em có thấy người Trang rất thơm không?
Thơm? Phải rồi, Linh chợt nhớ ra. Không ít lần, cô ngửi thấy mùi thơm rất dễ chịu trên người cô giúp việc. Linh có hỏi thì cô bé bảo là mùi hương cơ thể, xà phòng tắm và nước xả vải quyện lại. Giờ nghĩ lại, đây chắc chắn không phải mùi của xà phòng tắm hay comfort, downy gì hết…
Linh quay sang trấn an ông chồng:
- Được rồi, em sẽ làm rõ điều này. Trước hết anh hãy tránh mặt Trang đi đã.
- Ừ, anh biết rồi.
Từ sau hôm đấy, Linh bắt đầu để ý đến Trang nhiều hơn. Cô quyết tâm khám phá xem mùi hương trên người cô bé là gì. Sau mấy ngày rình mò, một hôm cô phát hiện Trang lén lút vào nhà vệ sinh, lúc đi ra thì cơ thể tỏa hương thơm kỳ lạ kia.
Linh nháy mắt bảo chồng mình giả vợ gọi Trang lên phòng nhờ mấy việc lặt vặt còn cô khẽ lẻn ra chỗ để đồ lục túi xách của Trang. Đây rồi, trong túi xách Trang có một lọ nước hoa. Linh đưa lên mũi ngửi thử, chính xác là mùi này.
Nhưng mà đây là nước hoa gì thế nhỉ? Chả có tên tuổi, nhãn mác gì nhưng có mùi t hơm rất kỳ lạ.
Sợ Trang đi xuống bất ngờ, Linh tìm vội một cái lọ trong ngăn kéo rồi nhỏ vài giọt nước hoa vào. Ngày mai Linh sẽ nhờ một người bạn rất sành sỏi về nước hoa của mình kiểm tra xem đây rốt cuộc là loại nước hoa gì!
Nhận nước hoa từ Linh, bạn cô đưa lên mũi ngửi đi ngửi lại mấy lần. Mặt cô ấy cau lại, liếc mắt lên nhìn cô rồi lại ngửi thêm lần nữa, sau đó thì thốt lên:
- Con giúp việc nhà mày thâm hiểm thật! Cũng may là chồng mày thấy nghi sớm đấy. Đuổi cổ nó ngay đi thôi.
- Mày giải thích rõ cho tao xem nào? Thâm hiểm là sao? – Linh toát mồ hôi hột.
- Đây không phải nước hoa mà là tinh dầu, nói chính xác hơn là tinh dầu kích dục. Ngửi qua thì tao thấy có mùi tinh dầu gừng, hoa hồng, đinh hương,… – toàn những thứ kích thích chuyện ấy. Con ranh này hiểm thật, nó định quyến rũ chồng mày đây mà!
Nghe xong sự thật mà cả người Linh bủn rủn. Thật không ngờ cô giúp việc ngoan ngoãn, hiền lành nhà cô lại thâm độc, mưu mô như vậy! Nếu như chồng cô không phải người đứng đắn và báo cho cô biết sớm thì hạnh phúc gia đình sẽ tan nát hết cả.
Tối hôm ấy, Linh kể lại toàn bộ sự việc với chồng. Chồng Linh nghe xong cũng rùng mình y như cô vậy.
Linh và chồng gọi Trang ra thẳng thắn nói chuyện. Lúc đầu Trang còn chối và trách ngược lại Linh tại sao lại lục đồ và xâm phạm riêng tư của cô ta như vậy nhưng trước những bằng chứng rõ ràng thì một hồi sau cô ta im bặt.
Linh trả nốt tiền công và “tiễn” cô giúp việc “ngoan hiền” ngay sau đó.
Đã mấy tháng từ khi vụ việc trôi qua, Linh vẫn giờ vẫn chưa hết sợ. Sau “phốt” nhớ đời này, Linh và chồng cô cố gắng thu xếp, cân bằng ổn thỏa việc công ty và việc nhà. Lắm lúc thấy mệt thật nhưng rồi Linh lại tự nhủ, vì an toàn và hạnh phúc gia đình, cô sẽ không bao giờ để người lạ bước chân vào nhà mình một lần nữa…
Theo WTT
Đắng lòng khi vợ làm sếp còn chồng chỉ là nhân viên bảo vệ
Nghe tin vợ mình thăng chức lên sếp mà tôi lại thấy rầu lòng mệt mỏi vì tôi chỉ là một nhân viên bảo vệ quèn.
Tôi chỉ là một nhân viên bảo vệ, còn em sắp trở thành lãnh đạo (Ảnh minh họa: IT)
Ngày còn trẻ, tôi điềm đạm, ít nói, còn em thì sôi nổi, hoạt bát. Tưởng đâu tính tình như vậy thì không hợp nhau vậy mà chúng tôi lại dính nhau như sam, đi đâu, làm gì cũng như hình với bóng, nhất là khi chúng tôi lại học chung lớp. Tôi thấy như chỉ có tôi mới kiên nhẫn chịu được tính tình đỏng đảnh của em, và dường như chỉ có em mới hiểu hết những suy nghĩ chững chạc đằng sau vẻ rụt rè, ít nói của tôi.
Rồi chúng tôi cũng trưởng thành. Tôi học không cao nên ra trường khó xin việc, đành làm bảo vệ trong ngôi trường cấp 3 ở trung tâm huyện. Ngoài giờ trực ở trường, tôi mở thêm cửa hàng buôn bán đồ gia dụng ở nhà. Em học sư phạm nhưng ra trường lúc ấy khó xin việc, tôi cậy cục, nhờ vả mãi mới xin được cho em chân văn thư trong ngôi trường tôi đang làm việc.
Chúng tôi kết hôn không lâu sau đó, tuy tình cảm không còn nồng cháy như thời đang ngồi trên ghế nhà trường nhưng vẫn đủ để nuôi dưỡng một hạnh phúc gia đình nhỏ.
3 năm trôi đi, tôi vẫn chuyên cần làm chân bảo vệ trong trường, còn em đã xin chuyển sang làm giáo viên dạy Toán - công việc đúng chuyên môn của em.
7 năm trôi đi, tôi vẫn là chú bảo vệ được các em học sinh quý mến, còn em đã là một giáo viên trẻ đầy triển vọng.
Rồi 10 năm, tôi vẫn ngồi ở phòng bảo vệ cũ, mệt mỏi với những gương mặt quá quen trong trường, còn em đã là trưởng bộ môn và đang được quy hoạch làm Phó hiệu trưởng.
Từ ngày em có chức sắc, cuộc sống gia đình bỗng trở nên ngột ngạt, khó thở. Những câu chuyện dần dần không có sự kết nối, không có sự thấu hiểu, tiếng nói chung của chúng tôi cũng ít đi. Khoảng cách của hai vợ chồng ở trên trường vẫn hiện hữu rõ trong ngôi nhà, dù rằng em và tôi đã cố gắng xóa bỏ nhưng không được. Cái vị trí độc tôn làm chủ ngôi nhà của tôi như đã lung lay, em đã không còn coi trọng những lời tôi nói - tựa như thái độ của lãnh đạo coi thường thằng nhân viên bé nhỏ.
Nhớ những ngày đầu, tôi còn chở em đi làm trên chiếc xe Honda cũ, nhưng giờ thì không bao giờ e muốn đi chung xe với tôi. Em viện lý do này, lý do kia, thực ra là e bắt đầu thấy ngại với những người xung quanh về chồng mình. Ba năm trước, em có bảo tôi nên chuyển sang trường khác làm cho "tiện" nhưng tôi thấy mệt mỏi nên không đồng ý, tôi muốn chuyên tâm vào công việc kinh doanh ở ngoài, còn chân bảo vệ với tôi cũng không mấy quan trọng. Nhưng em thì lại không nghĩ thế.
Em ngại với hiệu trưởng về tôi, ngại với mấy anh giáo viên đồng nghiệp về tôi, ngại cả với học sinh trong lớp trong trường.
Dạo gần đây, khi sắp lên chức Phó Hiệu trưởng, em cũng phải đi ngoại giao nhiều hơn, được thầy hiệu trưởng dắt đi đây đi đó giới thiệu là thành viên trẻ đầy triển vọng trong Ban giám hiệu nhà trường, hôm thì đi sớm, hôm thì về muộn, nhiều khi tan trường, họ vẫn ngang nhiên chở nhau đi "ngoại giao, công việc" qua ngay trước mặt tôi. Mà của đáng tội, thầy Hiệu trưởng cũng chỉ hơn vợ tôi có dăm bảy tuổi, nghe đồn cũng đang chán vợ.
Tự bao giờ vợ đã không thèm để ý đến những lời tôi nói mà chạy theo danh vọng (ảnh minh họa:IT)
Tôi lựa lời nhắc nhở vợ thì em quay ra gắt gỏng bảo tôi không biết gì, xã hội bây giờ phát triển mà cứ ngồi một chỗ phán thì suốt đời chỉ làm chân bảo vệ là đúng rồi. Nóng máu quá, tôi bạt tai vợ một cái. Không ngờ em không hề khóc lóc như tôi nghĩ, em ngẩng cao đầu nhìn tôi đầy thách thức rồi xách túi đi, không quên để lại cho tôi vài lời chua chát: "Tôi tưởng anh thế nào cơ, hóa ra cũng chỉ là 1 thằng bảo vệ hèn".
Rồi em đi cả ngày không về, có người mách tôi là em đang ngồi trút bầu tâm sự với hiệu trưởng ở quán. Tôi nghe mà chán nản, lúc thì muốn "rũ" quách đi cho nhẹ người, lúc lại thương các con nên cứ nhịn. Nhưng ấm ức cứ mỗi ngày thêm chồng chất khi phải đối diện với "cô hiệu phó" đang sa đà vào vòng xoáy danh vọng.
Theo Danviet
Nhắn tin rủ bồ đi 'ăn mừng' thăng chức nào ngờ nhầm sang máy vợ và cái kết có hậu "Giờ nghỉ trưa, Trung đang mải lướt fb thì giật mình thấy vợ đăng tấm hình đang mặc đồ bikini đứng ưỡn ẹo bên cái bể bơi hồi 2 đứa đi nghỉ tuần trăng mật..." - Cưng à, anh được thăng chức rồi, tan làm mình đi ăn mừng nhé! Nhịn cả tuần rồi, anh... thèm lắm! Trung hí hoáy nhắn tin cho...