Chồng hỡ hững, người yêu cũ lại quá nhiệt tình
Vợ chồng tôi kết hôn đã năm năm mà chưa có con. Ba từ “chưa có con” ấy luôn khiến tôi giật mình thảng thốt mỗi khi nghe thấy ai đó xung quanh thoáng nhắc đến. Bởi chồng tôi là con một trong nhà, bố mẹ chồng đều trông mong có cháu.
Nằm bên chồng, tôi thấy cô đơn trống trải vô cùng (Ảnh minh họa)
Người ngoài nói tôi vào nhà chồng giống như “chuột sa chĩnh gạo”. Gia đình chồng tôi kinh tế rất mạnh. Tôi đi làm một tháng chưa chắc đã đủ đổ xăng cho cả nhà. Chỉ là chồng không muốn vợ buồn, để tôi đi làm, diện quần áo đẹp cho khuây khỏa.
Suốt năm đầu mới cưới, hai vợ chồng rong ruổi đi chơi đến nơi này chỗ nọ, nghỉ làm là đi chơi. Tôi giống như sống trên thiên đường. Chỉ sang năm thứ hai, bố mẹ chồng giục giã, cộng thêm đi xem bói được phán “có cháu càng phất, con đường quan lộ rộng mở”, vợ chồng mới bắt đầu tính chuyện có con.
Thế nhưng hóa ra việc tưởng như dễ nhất trên đời lại trở nên khó khăn với chúng tôi. Cả hai đều khỏe mạnh, bác sĩ nói không vấn đề gì. Nhưng đợi mãi, đợi mãi chẳng thấy tôi dính bầu. Lúc đầu chồng tôi còn hăng hái, động viên vợ. Về sau, anh nhạt dần, chỉ làm như nghĩa vụ “trả bài”, xong việc là bỏ mặc tôi bơ vơ nằm cạnh.
Bố mẹ chồng lo lắng, bắt tôi phải nghỉ làm ở nhà yên ổn có bầu. Hằng ngày, đi lại trong căn nhà rộng thênh thang, tôi cảm thấy cô đơn, trống trải. Tôi yêu chồng nhưng anh càng ngày càng lạnh nhạt khiến tôi tủi thân. Tôi nghĩ nếu trước tôi không lấy anh, tôi lấy người yêu cũ thì liệu giờ tôi có chịu cảnh cô đơn thế này không?
Tôi không phải người lăng nhăng, trước khi đến với chồng hiện tại, tôi chỉ có một mối tình đầu duy nhất. Người đàn ông ấy từng yêu tôi chân thành, nhưng vì cả hai còn quá trẻ, còn chấp nhặt những điều nhỏ nhen khiến tình cảm rạn vỡ rồi chia tay.
Video đang HOT
Tôi nghĩ khi lấy chồng mình đã quên anh, thế nhưng khi cảm thấy cô đơn, áp lực, không có ai bên cạnh, tôi lại nhớ lại những tháng ngày cũ. Những lúc đó, tôi chạnh lòng nghĩ đến thái độ lạnh nhạt của chồng mình, cảm thấy thật buồn tủi.
Ma xui quỷ khiến thế nào, tôi tìm được số điện thoại của người cũ và gọi cho anh. Từ đó tôi thường xuyên tìm đến anh những khi gia đình gặp chuyện. Mỗi lần gặp anh, khi quay về nhà tâm trạng tôi rất hoang mang. Khoảng trống trong tôi tưởng như được lấp đầy, nhưng thật ra nó lan rộng hơn trước. Tôi lo sợ chồng mình sẽ phát hiện ra mọi chuyện, sẽ nhìn tôi với ánh mắt khinh thường và đuổi ra khỏi nhà.
Ân hận là thế, nhưng tối đến chồng ngủ quay lưng lại với tôi, nằm cạnh ngáy o o, tôi lại rơi nước mắt, lại nhớ đến sự động viên an ủi của người cũ. Tôi sợ rằng mình sẽ tiếp tục tìm đến nó, sẽ phụ thuộc vào những thứ cảm xúc không có thật. Tôi không còn biết mình nên làm gì nữa…
Theo VNE
Tâm sự cay đắng của người đàn bà cả gan ly hôn với chồng
Ngày anh kí vào đơn ly hôn, tôi khóc hết nước mắt. Tôi biết hạnh phúc từ giờ sẽ không còn tồn tại nữa. Nhưng tôi không thể ích kỉ giữ anh cho riêng mình.
Cuộc hôn nhân của vợ chồng tôi là kết quả của một tình yêu đẹp. Chúng tôi yêu nhau hết mực và được sự ủng hộ nhiệt tình của gia đình hai bên. Ngày cưới, ai cũng hân hoan và chúc mừng cho hạnh phúc của chúng tôi.
Mẹ chồng tôi cũng rất tâm lý và chiều chuộng con dâu. Những khi tôi vào bếp nấu ăn, mẹ đều tận tình hướng dẫn tôi làm từng món một. Nhờ có mẹ nên tay nghề nấu ăn của tôi cũng khá. Bao giờ tôi cũng được bố chồng khen con dâu đảm đang, lại nấu ăn ngon. Bố mẹ chồng vẫn luôn tự hào vì có cô con dâu xinh xắn lại đảm đang và khéo léo.
Nhiều lúc hai vợ chồng tôi có chút giận hờn với nhau thì bố mẹ chồng cũng luôn đứng về phía tôi. Mẹ chồng còn bảo anhh rằng: "Anh có được vợ như thế này thì phải biết trân trọng và giữ gìn chứ, ai cho phép con bắt nạt con gái của mẹ". Tôi bụm miệng cười khi mặt anh nhăn nhó vì bị mẹ véo tai, trách móc.
Vợ chồng tôi đã có quãng thời gian hạnh phúc bên nhau.
Từ đó, chẳng bao giờ chồng tôi dám giận hay trái tôi một lời nào. Nhiều người cứ sợ bố mẹ chồng khó tính khi về làm dâu nhưng một phần cũng là do cách ứng xử của con dâu mà thôi.
Một hôm mẹ chồng nói nhỏ với tôi: "Vợ chồng con không được kế hoạch đâu nhé? Bố mẹ đang mong có con bế lắm rồi đây". Thực ra, tôi đã có bầu được một tháng rồi nhưng công việc bận rộn quá nên chưa kịp nói với mẹ. Nhân lúc mẹ nói đến chuyện này thì tôi cũng thông báo với mẹ luôn.
Biết tôi đã có bầu, mẹ chồng tôi mừng lắm, dặn đi dặn lại những gì không được làm trong 3 tháng đầu. Mẹ còn lên hẳn thực đơn ăn uống hàng ngày cho tôi. Được mẹ chồng quan tâm như vậy, tôi cảm thấy mình thật may mắn và biết ơn mẹ.
Một hôm trong lúc tôi ra ngoài cổng cơ quan đứng đợi chồng, lúc đó xe cộ đi lại ngược xuôi rất đông đúc. Tôi cố gắng đứng tấp vào lề đường nhưng có một chiếc xe đi ngược chiều đã đâm vào khiến tôi ngã quỵ. Tôi cố gắng đứng dậy và đợi thêm lát nữa thì chồng đến. Khi về đến nhà tôi mói thấy máu nhuộm đỏ chiếc váy mình đang mặc. Cả gia đình hốt hoảng đưa tôi vào bệnh viện, tôi đã mất đi đứa con đầu lòng của mình.
Tôi đau đớn rơi nước mắt, còn mẹ chồng đứng bên cạnh an ủi tôi. Mấy ngày tôi nằm viện mẹ đều cơm cháo tận tình cho tôi. Mẹ khuyên tôi đừng lo sợ điều gì cả rồi tôi sẽ có thêm nhiều đứa con khôn ngoan nữa. Biết mẹ chồng cũng lo lắng không kém mình nên tôi không tự dằn vặt mình thêm nữa.
Sau 3 tháng, vợ chồng tôi cũng mong ngóng có con lắm nhưng chưa thấy hiện tượng gì. Tôi vẫn cứ đợi, rồi 1 năm qua đi, mẹ bắt đầu thắc mắc khi tôi vẫn không có con được. Anh lại đưa tôi đi khám thì bác sĩ bảo rằng tôi khó có con vì bị đa nang buồng trứng mà không phát hiện sớm.
Hai vợ chồng ra về, anh cố gắng động viên tôi đi khám thêm một vài nơi nữa và tiến hành điều trị. Nhưng có cố gắng đến mấy tình trạng của tôi vẫn không khá lên được. Thêm 2 năm nữa trôi qua cả tôi và gia đình vẫn chờ trong vô vọng. Tôi biết lúc này tôi không thể cố gắng thêm nữa, tôi cần phải giải thoát cho anh để anh tìm người con gái khác. Anh lại là con một, chắc chắn bố mẹ sẽ không chấp nhận chuyện tôi không thể có con.
Tôi kiếm mọi cớ để có thể ly hôn với chồng.
Tôi cố tình gây hấn với chồng, một chuyện bé xíu tôi cũng lôi ra để đay nghiến, chì chiết chồng. Tôi khiến cho anh cảm thấy mệt mỏi vì tôi. Tôi còn giả vờ có người tình khác để có cớ ly hôn với anh. Nếu tôi đòi ly hôn với chồng chỉ vì không thể có con thì chắc chắn anh sẽ không chấp nhận.
Ngày anh kí vào đơn ly hôn, tôi khóc hết nước mắt. Tôi biết hạnh phúc từ giờ sẽ không còn tồn tại nữa. Nhưng tôi không thể ích kỉ giữ anh cho riêng mình. Ngày tôi đi, mẹ chồng cũng nức nở. Tôi ôm mẹ lần cuối và nói lời xin lỗi, mẹ có giữ thế nào tôi cũng không ở lại nữa. Tôi đã từng có được hạnh phúc nhưng chẳng thể giữ mãi hạnh phúc đó được.
Tôi sẽ tìm cuộc sống khác cho mình. Tôi mong anh sẽ có được một người phụ nữ tốt, yêu thương anh nhiều hơn tôi. Người sẽ cho anh được một gia đình hạnh phúc, vẹn tròn cùng những đứa con thân yêu. Điều mà tôi đã không thể làm được để ở bên anh mãi mãi.
Theo Phununews
Trớ trêu cảnh người ở trong mộng đến cầu xin mình "đổ vỏ" Cứ nghĩ đến chuyện Trúc đã từng ôm ấp người con trai khác và phải nhận đứa trẻ không phải máu mủ mình là con thì mình thì Tùng sợ Tùng không đủ bản lĩnh để làm chuyện đó. Anh không biết có nên cao thượng một lần chấp nhận và cứu giúp Trúc. (Ảnh minh họa) Tùng và Trúc là bạn thanh...