Chồng hiền quá nên người bên nhà chồng bắt nạt tôi
Tôi kể nỗi khó khăn với chồng. Chồng nói: “Vợ chắt bóp chi tiêu cho đủ sống. Mẹ, chị dâu và em không có tiền nên mới thế”. Chắc chồng nghĩ, tôi là thiên tài chắt muối thành mắm đây.
ảnh minh họa
Tôi đồng ý bước chân lên xe hoa về nhà chồng được hơn một năm nay. Do chưa có điều kiện kinh tế nên vợ chồng tôi vẫn sống chung dưới một mái nhà với gia đình nhà chồng. Chồng tôi là người đàn ông duy nhất ở sống trong nhà. Bố chồng tôi làm kỹ sư công trình nên hay đi công tác tới các vùng miền, ít khi về nhà. Anh chồng tôi đang đi tu nghiệp sinh tại Nhật Bản. Ở nhà, ngoài vợ chồng tôi chỉ có những người đàn bà: mẹ chồng, chị dâu và em gái chồng.
Người ta thường nói: Hai người đàn bà với một con vịt là thành một cái chợ. Chắc là chợ cóc. Còn gia đình tôi có bốn người đàn bà sống chung dưới một mái nhà. Nên nó thành chợ lớn cũng không quá đỗi ngạc nhiên. Chuyện cãi vã xảy ra như cơm bữa trong ngôi nhà nhỏ của chúng tôi.
Sự bất công nằm ở chỗ: Tất cả những người đàn bà ấy tạo thành một chiến lũy, chống lại tôi. Từ ngày bước chân về gia đình này, tôi ngẫm lại bản thân chưa hề làm sai việc gì khiến họ phải hậm hực đến vậy cả. Chẳng lẽ, họ đang ghen tuông với tôi vì chồng luôn tay kề môi ấp, trong khi họ phải gối chiếc chăn đơn sao?
Nhà có bốn người đàn bà, song tôi phải tự tay làm tất cả mọi việc trong gia đình: từ nấu cơm, giặt giũ tới dọn dẹp nhà cửa. Trong khi hàng ngày tôi vẫn phải tới cơ quan làm việc. Người tôi luôn rã rời, thiếu sức sống, da dẻ xanh xao vì phải làm việc quá nhiều. Tôi tỏ ý không bằng lòng.
Mẹ chồng tôi thấy thế, bảo: “Ở nhà toàn việc vặt, thôi con làm đi, đỡ người khác phải mó tay vào”. Chị dâu tôi lên tiếng: “Em dâu làm việc nhà là đúng rồi”. Em gái chồng cũng chẳng vừa: “Các chị là dâu thì phải làm việc nhà. Em là con gái. Con gái là con người ta”. Ai cũng nói có lý cả. Chẳng lẽ suy nghĩ của tôi là vô lý. Tôi đang phải làm việc quá sức của mình. Một ngày tôi chỉ được ngủ có gần năm tiếng. Còn tôi phải đi làm công sở và làm việc nhà. Tôi cần được sự động viên từ chồng để xoa dịu nỗi uất ức. Chồng tôi thở dài nói: “Em là dâu đảm mà, chịu khó tí vậy”. Trời ơi, chẳng lẽ từ trước tới giờ tôi không chịu khó làm việc ư? Chồng là đàn ông trong nhà. Nhưng anh không có được lời nói nào có “uy” để lấy lại sự công bằng cho vợ cả.
Mỗi sáng, tôi đều phải dậy sớm đi chợ. Mẹ chồng tôi không đưa cho tôi tiền ăn của bà. Dẫu cả bố mẹ chồng tôi đều có thu nhập cao nhất nhà. Tôi nhín lặng vì trách nhiệm của con cái đối với bậc sinh thành. Vài tháng, chị dâu mới đưa tiền đi chợ cho tôi tiền chi tiêu một tháng. Còn đa phần, dẫu tôi có nhắc khéo, chị vẫn tảng lờ không nghe thấy. Mặc dù, lương kế toán cho doanh nghiệp liên doanh với nước ngoài của chị dâu không hề thấp. Em chồng tôi thì tuyên bố thẳng: “Em chưa chồng, chưa con, trách nhiệm của gia đình phải nuôi em”. Thế nên, dẫu thu nhập của vợ chồng tôi được chục triệu một tháng mà vẫn trong cảnh túng thiếu vì phải chi sinh hoạt phí cho cả gia đình. Đủ các khoản: tiền ăn, tiền điện nước, tiền điện thoại…Tôi điên đầu lên vì mớ hóa đơn tiền cứ treo lủng lẳng trước mặt mình.
Tôi kể nỗi khó khăn với chồng. Chồng nói: “Vợ chắt bóp chi tiêu cho đủ sống. Mẹ, chị dâu và em không có tiền nên mới thế”. Chắc chồng nghĩ, tôi là thiên tài chắt muối thành mắm đây.
Video đang HOT
Ngôi nhà mà gia đình chúng tôi đang ở chưa làm sổ đỏ do bờ tường phía cuối nhà có tranh chấp với hai hộ bên cạnh. Nghe nói, sau này chỗ nhà chúng tôi đang ở sẽ bị Nhà nước thu hồi để lấy đất xây công trình công cộng. Đất chưa có sổ đỏ được đền bù rất thấp. Gia đình tôi bàn bạc phải làm sổ đỏ gấp trước khi chính quyền ra bản quy hoạch đất cụ thể khu vực này.
Mẹ chồng và chị dâu giao cho tôi việc đi làm sổ đỏ. Họ nói: “cứ làm đi, tiền bạc sẽ tính toán sau”. Tôi răm rắp làm theo. Vợ chồng tôi không có tiền dư nên tôi phải chạy về vay bố mẹ đẻ tiền để lo làm sổ đỏ. Tôi phải mất bốn mươi triệu để hai nhà hàng xóm đồng ý ký vào biên bản giáp lai đất và thôi kiện việc tranh chấp đất. Sau sáu tháng, dồn công dồn của, tôi làm xong được tấm sổ đỏ mang tên bố mẹ chồng về chưa cho mẹ chồng. Tôi nói với mẹ số tiền chi phí cho việc làm sổ đỏ. Mẹ chồng tôi chẳng hề nói câu nào.
Đến lúc Nhà nước đền bù cho 1,4 tỷ tiền đất để giải phóng mặt bằng và cấp cho 100m đất tái định cư. Bố mẹ chồng tôi xây nhà trên 100m đất ấy hết 800 triệu đồng, còn dư tiền 600 triệu đồng. Mẹ chồng cho chị chồng tôi 300 triệu đồng, cho em chồng 150 triệu đồng. Số còn lại, mẹ gửi vào sổ tiết kiệm. Mẹ bảo: “Tiền làm sổ đỏ thì hết bao nhiêu chứ”. Mẹ chẳng trả cho tôi tiền tôi đã vay của nhà ngoại để làm sổ đỏ.
Chồng tôi nói: “Người trong gia đình mà em cứ quan trọng chuyện tiền nong. Mẹ không đưa thì thôi.” Tôi nuốt nghẹn về nói dối với nhà ngoại là mẹ chồng đã đưa tiền làm sổ đỏ. Song vợ chồng tôi lỡ tay tiêu hết nên sẽ góp trả sau.
Bạn bè tôi ai cũng khen tôi lấy được chồng hiền sướng thật. Chẳng bao giờ bị chồng quát tháo hoặc đánh đập gì cả. Khổ nỗi, nào họ có biết rằng: Chồng tôi hiền lành chẳng làm tấm bình phong che chở được tôi trong sóng gió gia đình. Tôi không bị chồng bạo hành. Song tôi lại bị vùi dập trước những người đàn bà trong nhà vì chồng hiền quá chẳng bảo vệ được tôi. Đúng là hiền quá hóa nhu nhược thật.
Lấy chồng lành quá khổ thế đấy. Tôi nên làm gì bây giờ để cuộc sống trong gia đình nhà chồng trở nên “dễ thở” hơn?
Theo Afamily
Chồng giả vờ 'yếu như cọng mồng tơi' để... cặp bồ
Hóa ra từ trước tới nay anh Hiển vẫn trả bài đều đặn cho "Phở". Hóa ra bao nhiêu chất bổ dưỡng mà chị Thảo bồi bổ cho chồng không phải là vô tác dụng, chỉ là anh Hiển cố ý "để giành" cái tác dụng ấy để "tiêu" cho bồ.
"Tiết kiệm" với vợ
Lấy nhau được 3 năm, kinh tế khá giả, tưởng cuộc sống coi như là thần tiên khi một đứa con trai kháu khỉnh ra đời, vậy mà bỗng dưng giờ đây Thảo cảm giác như hạnh phúc sắp tan biến hết chỉ vì chồng cô bỗng nhiên... yếu sinh lý.
Hơn vợ 8 tuổi, anh Hiển - chồng Thảo về lý vẫn đang ở giai đoạn sung nhất của người đàn ông. Nhưng cả nửa năm nay, không hiểu họ bị "ám quẻ" gì mà lần nào ân ái thì cũng chưa đầy 3 phút, anh Hiển đã phất cờ đầu hàng. Bị mất hứng, không thỏa mãn đã đành, nhưng điều Thảo thấy buồn hơn cả là tâm trạng và cách xử sự của chồng.
Mỗi lần không "hoàn thành chỉ tiêu" với vợ, anh Hiển nằm vật ra, mặt mũi tức tối, làm như vợ chính là nguyên nhân khiến anh bị yếu. Thảo tế nhị, im lặng không dám đòi hỏi hay chê bai thì anh hằm hè: "Thất vọng không nói nên lời à?". Mà mở miệng thủ thỉ khuyên chồng thử đi khám xem, cô lại bị anh quắc mắt: "Làm thế khác nào tôi đứng ra giữa đường rồi tự vả mặt mình!".
Thảo lặng lẽ mua đồ ăn thức uống có chất về tẩm bổ cho chồng song vẫn chẳng ăn thua.
Thảo thú nhận, việc chồng "không làm tròn bổn phận" lâu ngày cũng làm cô bí bách. Có lần, lựa lúc anh Hiển vui, cô mạo muội rủ anh thử biện pháp mới là dùng thêm "dụng cụ" hỗ trợ để đưa vợ lên đỉnh. Ngay lập tức, chồng cô mắng té tát rằng "đồ đàn bà mất nết", rằng "loại vô văn hóa". Từ đó, Thảo cũng sợ chẳng dám hiến thêm kế nào.
Từ khi chồng "yếu" chuyện quan hệ vợ chồng ngày càng thưa thớt, có tháng chồng chẳng thèm đoái hoài gì đến vợ. Cứ chập tối là anh Hiển đã leo tót lên giường ngáy khò khò.
Nửa năm nay, hai vợ chồng cứ thường xuyên lục đục, mặt nặng mày nhẹ với nhau. Nhiều khi, chỉ vì chuyện nhỏ xíu mà chồng cô cũng quát nạt vợ rồi đi khỏi nhà sáng hôm sau mới về.
Hóa ra việc bỗng nhiên bị yếu sinh lí chỉ là âm mưu của anh Hiển
Để "tiêu" với bồ
Thấy chồng bận bịu với công việc, tăng ca suốt, ngày nghỉ cũng phải đi làm, Thảo thương chồng lắm, cô thầm nghĩ, chắc là do áp lực công việc nên ảnh hưởng đến khả năng chăn gối của anh Hiển.
Thảo đâu ngờ rằng đó chỉ là "kế hoãn binh" để anh Hiển có đủ "tiền tiêu" cho bồ.
Hôm trước, đang ở nhà dọn dẹp nhà cửa thì cô bạn thân đến rủ đi shopping, nghĩ đến việc đã lâu chưa mua bộ đồ mới nào, và cũng muốn sắm thêm 1-2 bộ đồ ngủ thật sexy để "hâm nóng" chuyện vợ chồng nên Thảo đồng ý ngay.
Đang cùng bạn chọn đồ thì Thảo nghe thấy tiếng nói trầm trầm quen thuộc từ dãy quần áo bên cạnh "Em cứ chọn thoải mái, anh kiếm tiền là để phục vụ em mà. Cả thể xác và tâm hồn anh giờ là của em hết...".
Hoảng hốt nhìn ra, Thảo không tin vào mắt mình khi nhìn thấy anh Hiếu đang tình tứ với một cô gái còn rất trẻ. Lấy vội chiếc túi xách che lên mặt, Thảo kéo cô bạn chạy ra khỏi cửa hàng quần áo.
Nhưng cô bạn của Thảo không phải là người dễ bỏ qua khi thấy bạn mình chịu ấm ức vì nhìn thấy chồng bên người đàn bà khác. Cô bạn quyết kéo Thảo đi theo rõi cho "ra ngô ra khoai".
Sau khi rời cửa hàng quần áo, anh Hiển cùng "phở" khoác tay nhau vào một nhà hàng sang trọng, 30 phút "cơm no rượu say" qua đi là lúc anh Hiển và cô gái kia dẫn nhau về một ngôi nhà nhỏ ngay cạnh công ty anh Hiển.
Vừa mở cửa nhà đã thấy đôi "gian phu dâm phụ" nhanh chóng cất xe và... cửa đóng then cài.
Lân la hỏi bà bán nước đối diện, Thảo mới vỡ lẽ, đã 4-5 tháng nay anh Hiển có bồ, ngôi nhà nhỏ kia chính là "tổ ấm hạnh phúc" thứ 2 mà anh Hiển thuê để thoải mái đi lại với bồ.
Hóa ra từ trước tới nay anh Hiển vẫn trả bài đều đặn cho "phở". Hóa ra bao nhiêu chất bổ dương mà chị Thảo bổi bổ cho chồng không phải là không có tác dụng, chỉ là anh Hiển cố ý "để giành" cái tác dụng ấy để "tiêu" cho bồ.
"Cay đắng quá, cứ nghĩ chồng bị yếu sinh lí thật, mình mất ăn mất ngủ vì thương lão ấy. Suốt ngày tìm hiểu, nghiên cứu sách vở để tìm ra cách khắc phục tình hình. Ai ngờ lão lừa mình, lão tha để vợ khô héo chứ không để cô bồ trẻ phải chịu "đói"...", chị Thảo tâm sự.
Theo VNE
Quyết lấy gái... trinh cho con trai ngờ nghệch Lẽ ra giờ phút này, Hương đã là vợ của một người đàn ông ngờ nghệch. Nhưng cô không ngờ rằng, đến ngay cả một anh chàng ngờ nghệch cũng "chê" cô vì cô không còn là con gái. Hương xinh, cao, trắng trẻo. Nếu mà đem ra để so sánh thì cũng thuộc hàng xếp tốp ở làng. Chính vì xinh nên...