Chồng hí hửng giục bồ ship quan tài đến cho vợ
“Đằng nào cô cũng sắp chết nên tôi sẽ báo cho cô 1 tin để đi thật thanh thản nhé…Cô ấy là bồ của tôi…sau khi cô chết tôi sẽ hưởng hết tài sản và cưới cô ấy về làm vợ…”
Vợ chồng Phong và Thương kết hôn đến nay đã được hơn 5 năm, ai nhìn vào cũng ngưỡng mộ với Phong vì lấy được cô vợ tài giỏi. Thế nhưng có một sự thật đó là trong khi người ta thấy anh may mắn thì Phong lại ngán ngẩm thấy mình xui xẻo khi cưới cô vợ như Thương. Mà cái lý do trên hết đó là vì Phong vốn là một chàng trai nghèo, để thay đổi số phận thì Phong quyết định cưới cô vợ xấu xí như Thương về làm vợ. Dù Thương giỏi giang thật đấy nhưng cái mác ở rể và dựa hơi vợ khiến Phong bất mãn vô cùng…
Trước mặt vợ Phong vẫn tỏ ra mình là một người chồng mẫu mực, thế nhưng sau lưng thì anh ra ngoài gái gú. Vì chỉ có ở bên ngoài thì anh mới thoải mái thể hiện mình là người giàu có, quyền lực. Hương cô bồ của Phong lúc đầu ngoan ngoãn chấp nhận là tình nhân bé nhỏ của anh. Thế nhưng càng sau cùng vì muốn leo lên cái ghế phu nhân nên cô ta liên tục gạ gẫm Phong cưới mình.
- Em xinh đẹp thế này mà anh chỉ muốn em làm tiểu tình nhân sao? Cô vợ xấu xí thế mà anh vẫn còn thương tiếc…Em không bằng mụ vợ anh hả?
(Ảnh minh họa.)
- Vớ vẩn, con vợ anh làm sao sánh bằng em được. Em là tuyệt nhất…anh cũng muốn bỏ cô vợ xấu xí kia lắm…nhưng nếu bỏ thì anh mất hết. Em cứ chờ thêm thời gian nữa đi…anh hứa sẽ không để em thiệt.
Chẳng biết có phải do ông trời đứng về phía Phong hay không mà đúng cái lúc anh muốn bỏ vợ nhất thì Phong nghe tin vợ mình bị ung thư giai đoạn cuối. Khỏi phải nói lúc đó anh hí hửng như nào, nếu là trước đây thì Phong còn nhẫn nhịn mụ vợ của mình vì sợ mất khối tài sản lớn. Nhưng bây giờ cô vợ bệnh tật nằm một chỗ chờ chết thì Phong không sợ hãi gì nữa. Trước mặt bố mẹ vợ Phong tỏ ra yêu thương vợ, nhưng sau lưng thì anh hành hạ vợ không thương tiếc.
Bệnh tật của Thương ngày càng yếu đi, đến khi biết rõ vợ không qua khỏi nữa thì Phong hí hửng giục bồ ship quan tài đến.
- Anh báo cho em 1 tin mừng nhé, mụ vợ anh tắt thở đến nơi rồi đấy. Em mua quan tài loại đắt tiền cho anh…coi như là món quà cuối cho cô ta.
Chỉ sau chưa đầy 1 tiếng thì cô bồ đã mang quan tài đến đặt bên cạnh giường của Thương. Nhìn cô vợ chỉ biết câm nín nhìn mình không làm được gì mà Phong sung sướng vô cùng. Anh ôm hôn bồ rồi nhìn vợ vênh váo.
- Đằng nào cô cũng sắp chết nên tôi sẽ báo cho cô 1 tin để đi thật thanh thản nhé…Cô ấy là bồ của tôi…sau khi cô chết tôi sẽ hưởng hết tài sản và cưới cô ấy về làm vợ. Vậy nên cô chết hãy nhắm mắt đi.
Cứ tưởng mọi chuyện thế là tốt đẹp, nào ngờ khi Phong vừa dứt lời ôm hôn cô bồ thì bất ngờ Thương bật dậy với vẻ mặt rạng ngời.
Video đang HOT
(Ảnh minh họa.)
- Vậy sao? Anh tử tế quá nhỉ? Còn mua hẳn cho tôi cả quan tài cơ mà.
- Cô…sao có thể.
- Sao lại không chứ? Tôi chỉ nói dối mình bị bệnh để vạch trần bộ mặt của anh thôi mà. Đáng ra tôi sẽ ly hôn rồi cho anh hưởng 1 ít tài sản, nhưng xem ra bây giờ anh có bồ chăm rồi nên 1 xu tôi cũng sẽ không để lại cho anh đâu.
Phong điếng người người trước câu nói của vợ, đang lúc định bỏ chạy vì quá sốc thì Phong hoảng hốt nghe có tiếng mọi người chạy lao vào.
- Giờ đến lượt tôi báo cho anh một tin nhé. Mọi người đang lao vào để đập đánh anh đấy, vì nãy giờ lời anh tôi đều được phát trực tiếp. Nếu anh không muốn chết thì vẫn còn một cách đó là anh và cô bồ chui vào quan tài này mà nằm..Xem như đó là lòng tốt cuối cùng của tôi.
Vì sợ quá nên Phong đẩy luôn bồ vào quan tài, nằm trong đó suốt 3 tiếng đồng hồ toát hết mồ hôi lại khó thở. Cộng với cái việc nghe thấy tiếng chửi rủa của mọi người mà Phong điếng người chỉ muốn chết đi cho xong. Có lẽ giờ anh ân hận cũng không còn kịp nữa….
Theo An Vy /Phununews
Yêu 4 năm mới ngủ với nhau, nào ngờ vừa hôn anh đã đẩy nhẹ ra
Chẳng phải người ta nói với nhau rằng chỉ cần hết lòng yêu thương thì chắc chắn sẽ nhận được đền đáp từ người còn lại.
Thế mà cuối cùng có yêu thương đến đâu cô cuối cùng lại rời xa anh bằng cái cách không ai hiểu nổi.
Cô quen với anh từ khi cả hai còn đang là sinh viên đại học, cùng học chung năm 2 đại học và cảm thấy mình khá gần gũi với nhau. Thế rồi thương nhau và yêu nhau, tình yêu của sinh viên cũng đẹp như bao người. Cả hai đã cùng nhau đi học, cùng nhau đi chơi, cùng nhau làm việc và còn cùng nhau làm tất cả những thứ khác nữa.
Yêu nhau đến 4 năm, khi ấy cả hai đã có chung 4 năm mặn nồng bên nhau, 2 năm của thời sinh viên và hai năm sau đó ngày đã ra trường. Tốt nghiệp ra trường rồi may mắn khi cả hai đều tìm được 1 công việc ưng ý cho bản thân và phát triển sự nghiệp của mình.
Yêu nhau bằng đó lâu, bản thân cô cũng mong rằng anh sẽ trở thành chồng của mình sau này. Nhưng có điều lạ rằng yêu nhau những 4 năm nhưng anh chưa 1 lần đòi hỏi cô. Đã thế có 1 lần cô thẳng thắn đề nghị:
- Tại sao anh không đòi hỏi em?
- Anh chỉ muốn giữ cho em thôi mà?
(Ảnh minh họa)
- Anh đừng có lảng, anh yếu à hay không làm gì được.
- Không phải thế, anh sợ sau này chẳng may có điều gì đó xảy ra chúng mình mà không đến với nhau được thì phải làm sao?
- Em không cần biết.
- Vậy giờ em muốn thế nào?
- Anh ở với em đêm nay đi.
- Không được.
Anh bỏ mặc cô đứng trong phòng ngồi thụp xuống khóc mà bỏ về. Sau lần đó anh vẫn quan tâm cô như trước. Anh không hề giận cô và đến nhà cô tìm gặp cô như chưa có chuyện gì xảy ra vậy. Còn yêu, còn thương mà sao cô có thể bỏ anh như thế cơ chứ.
Vậy rồi 1 tuần sau đó, anh cũng đề nghị chuyện ở cạnh cô. Cô đã hào hứng lắm, vui vẻ lắm. Yêu nhau suốt 4 năm mới ngủ với nhau lần đầu, cô đã tưởng rằng chắc chắn anh sẽ đòi hỏi mình rồi. Nào ngờ vừa hôn lên môi anh lập tực anh đẩy nhẹ ra từ chối:
- Anh chỉ ôm em ngủ thôi, hãy giữ trinh tiết lại cho chồng em sau này! - cô giãy nảy nước mắt bắt đầu rơi rồi hỏi lại tha thiết:
- Có phải anh chán em rồi, anh hết yêu em rồi không?
- Đừng có suy nghĩ theo hướng đó, anh có lý do của mình thật mà.
- Đừng có nói với em, lý do gì chứ. Có mà anh có người khác ấy. - cô vùng vằng đẩy anh ra bằng được, thế mà anh giữ chặt lại ôm cô không cho cô đi. Cựa quậy 1 lúc vậy chứ cô cũng chẳng muốn rời vòng tay anh chút nào. Trong khi cô nức nở anh thì thầm.
- Anh thương em, anh có lỗi với em nữa.
- Em ghét anh rồi, không thương anh nữa đâu. - cô hờn dỗi đáp lại anh xoa đầu cô ghì chặt rồi nhắc:
- Anh biết em sẽ không ghét anh đâu, ngủ đi ngốc ạ.
(Ảnh minh họa)
Anh ôm cô ngủ 1 giấc thật say, thật say. Sáng tỉnh dậy cô đã thấy anh chuẩn bị đồ ăn sáng cho mình xong. Cô cảm thấy mình hạnh phúc, mọi chuyện diễn ra cứ như mơ vậy. Chỉ thiếu chuyện gần gũi với anh nữa thôi là mọi thứ sẽ hoàn hảo rồi. Cô mỉm cười ngồi xuống bàn cả hai cùng ăn với nhau bữa sáng, đi chơi kết thúc ngày nghỉ để hôm sau đi làm.
Tình yêu của anh dành cho cô đẹp đến thế, vậy mà ông trời nỡ cướp anh khỏi tay cô. 1 tháng sau đó, anh nhập viện trong tình trạng bất tỉnh. Cô chạy đến viện mới sững sờ phát hiện ra rằng anh đã biết mình bị ung thư cách đây 1 năm về trước. Vậy mà anh giấu cô, giấu cô bằng được điều đó suốt 1 năm qua. 1 mình anh chịu toàn bộ đau khổ ấy suốt 1 năm trời chỉ để khiến cô vui.
Hóa ra, tình yêu chân thành thật sự chính là khi con người ta hi sinh cho nhau đến thế. Anh ốm, anh bệnh anh giấu cô không đòi hỏi chỉ vì anh sợ, một ngày anh ra đi rồi cô có đến với người mới cũng sẽ không trọn vẹn, không hạnh phúc. Anh sợ người đàn ông đến sau sẽ trách cô vì đã lỡ để mất trinh với 1 ai đó trước.
Đàn ông mà, ai cũng ích kỉ, anh cũng muốn giữ cô ở bên mình. Nhưng anh không thể làm thế, còn người đàn ông đến sau họ nào cần có lý do để việc cô mất đi thứ quý giá nhất của đời mình. Họ chỉ cần biết cô mất rồi để đay nghiến cô. Anh sợ, điều anh lo nghĩ sẽ xảy ra nên anh đã cố giấu mọi thứ. Nhìn anh nằm trên giường bệnh với cả tá những chiếc dây chằng chịt xung quanh. Cô đau đớn chỉ biết ôm mặt khóc nức nở. Mọi chuyện rồi sẽ êm đẹp chứ, cô cầu nguyện anh sẽ mạnh khỏe ở bên cô suốt phần đời còn lại. Còn những thứ tiếp theo cô thật sự không dám nghĩ đến.
Theo Song Ngư/phununews
Sau tất cả, vẫn luôn có một người đàn ông bên cạnh tôi (Phần 1) Mẹ người yêu nói không thể chấp nhận một đứa con dâu từng lên giường với người khác, lại từng phá thai. Đau lòng hơn, bà còn gọi tôi là "con tâm thần". Tôi từng bị trầm cảm, trầm cảm rất nặng. Lúc nào tôi cũng chỉ nghĩ đến cái chết, lúc nào tôi cũng cảm thấy nó đang về bên mình, đòi...