Chồng hẹn hò với bạn gái cũ, vợ chọn ngay ‘liều thuốc đắng’ khiến anh tỉnh mộng
Anh không ngờ Trang đã đọc được tin nhắn của anh và Hạ. Có điều, cô không ghen tuông ầm ĩ mà làm cho anh phát điên vì hành động ấy.
Minh từng có mối tình đầu lãng mạn khó quên với Hạ, cô gái miền trung xinh đẹp và dịu dàng. Ra trường, cô phải về quê làm việc theo ý của bố mẹ. Anh ở lại Hà Nội nhờ may mắn có công việc tốt.
Niềm tiếc nuối cứ kéo dài mãi. Anh vẫn liên lạc với cô qua tin nhắn. Đôi khi gọi điện hỏi thăm vài câu. Nhưng những câu chuyện rồi cũng đến lúc nhạt dần bởi khoảng cách và những mối quan tâm khác. Ngày cô lấy chồng, anh buồn uống rượu và bỏ làm.
Chiều ngày hôm sau, công việc dồn lại khiến nhân viên gọi quá nhiều. Minh đồng ý cho Trang – cô nhân viên thử việc đến tận nhà anh lấy chứng từ. Cô gái nhanh nhẹn thấy anh mệt mỏi vì rượu, ánh mắt đỏ ngầu thì hơi sợ hãi khiến anh bật cười. Cô ấy pha cho anh một cốc nước cam. Sau đấy còn gọi giúp anh bát cháo nóng để ăn cho hồi sức.
Ảnh minh họa
Những ngày sau đấy, như một mối duyên, anh bắt đầu để ý đến Trang. Thỉnh thoảng hai người đi công tác cùng nhau. Rồi anh yêu cái tính đanh đá, hay hờn dỗi kiểu trẻ con của cô. Họ kết hôn trong sự vun đắp của hai gia đình. Anh sống một cuộc sống vui vẻ bên cô. Tình yêu không còn nồng nàn, nhiều xúc cảm như mối tình đầu nhưng cũng đủ hạnh phúc.
Sáng hôm ấy Minh bất ngờ nhận tin nhắn từ Hạ. Cô ra Hà Nội học nghiệp vụ theo yêu cầu của tổng công ty. Hơn thế, cô muốn gặp anh. Dù hơi ngại vì hôm nay là sinh nhật Trang, anh không cưỡng lại được mong muốn gặp Hạ sau nhiều năm không nhìn thấy nhau. Anh đành nói dối Trang về việc làm thêm giờ và về muộn buổi tối.
Hạ vẫn xinh đẹp. Hóa ra cô ấy đã chia tay chồng và làm mẹ đơn thân. So với năm xưa cô béo hơn nhưng lại mặn mà, đàn bà hơn. Anh cảm thấy mọi tế bào trong mình đều nhạy cảm lạ lùng khi nhìn cô. Hai người chia tay nhau trong sự quyến luyến đặc biệt.
Về đến nhà, vợ con anh đã ngủ. Anh lặng lẽ đi tắm mà không biết, ngoài kia Hạ đã nhắn tin hỏi anh về đến nhà chưa. Và tất nhiên, Trang đã đọc được tin nhắn ấy. Cô khóc thầm trong gối vì sự dối trá của chồng. Cô biết Hạ là tình yêu đầu tiên của anh. Uất nghẹn, cô nghĩ đến việc hẹn gặp người yêu cũ của mình. Anh ấy còn chưa lập gia đình, chỉ cần cô gọi chắc chắn anh sẽ có mặt.
Trang gặp Tuấn trong trạng thái lâng lâng vì đã uống hết một ly rượu. Anh nhìn cô cười tủm tỉm: “Bà tướng của anh. Em đá anh bao nhiêu năm sao giờ lại nhớ tới anh rồi? Đừng bảo là chồng em bồ bịch khiến em thất tình chơi trò ông ăn chả bà ăn nem nhé. Anh không chiều em được đâu”. Trang choáng váng khi bị anh nói trúng tim, vừa khóc vừa kể chuyện.
Ảnh minh họa
Tuấn bảo ngay: ” Anh sắp cưới rồi. Nhưng em đừng lo, anh sẽ giúp em cho anh ta uống một liều thuốc đắng cho dã tật luôn. Có điều, muốn giữ được chồng em phải giữ mình đã. Vậy anh ta mới biết quay đầu về nhà”. Tuấn kéo tay cô cùng chạm ly và chụp hình. Anh lấy điện thoại cô, đăng ngay tấm hình lên facebook.
Tối hôm ấy, Minh chưa kịp đến chỗ hẹn gặp Hạ thì xem được tấm hình trên facebook của vợ, anh giật mình xen lẫn tức giận. Tra hỏi thì Trang cười khẩy: “Đừng nghĩ ai cũng như anh, hẹn hò với bạn gái cũ trong ngày sinh nhật vợ. Em uống rượu với người đàn ông khác đấy, nhưng em công khai. Có điều, anh không thể biết anh ấy là ai đâu. Nếu anh thích nối lại tình xưa thì xin mời. Vợ anh cũng đầy người theo đuổi”.
Minh choáng váng, hóa ra vợ anh đã đọc được tin nhắn ngày hôm ấy. Cô cũng cao tay không thèm khóc lóc ghen tuông mà đánh cho anh một đòn hiểm. Anh xấu hổ ôm lấy vợ xin lỗi và hẹn Hạ đến nhà ăn cơm theo ý của cô. Trang sẽ cho Hạ thấy, cô ấy mới là người phụ nữ của anh. Còn Hạ đã là quá khứ rồi.
Theo docbao.vn
Bạn nghĩ tình yêu chân thành liệu có còn tồn tại?
Học cách sống một mình, bất luận bên cạnh bạn không có lấy một người thương mến, bạn cũng có thể làm những gì bạn muốn làm.
Khi duyên phận đến, đưa tay ra giữ lấy. Duyên phận chưa đến, hãy tự tạo ra một thế giới ấm áp bé nhỏ của riêng mình. Bởi vì, tình yêu vĩnh viễn chính là thứ, thà rằng không có cũng không chọn bừa, gấp không được, có gấp cũng không được.
Video đang HOT
***
Có hẹn nhau tại quán trà. Nhấp một ngụm ca cao nóng trong cái tiết trời se se lạnh vào những ngày cuối đông thế này, cảm giác có đôi phần dễ chịu. Tôi bắt đầu hỏi San Ni:
- Điều gì khiến bạn tin để duy trì một mối quan hệ?
- Sự chân thành.
Cô bạn của tôi mỉm cười. Tầm mắt lại một lần nữa hướng về người bên cạnh. Tôi để ý, nãy giờ họ không hề nới lỏng cái nắm tay.
- Giữa xã hội bộn bề như hiện tại, các bạn vẫn còn tin vào một tình yêu tràn trề nhựa sống à? - Tôi thả lỏng người, đối với chuyện tình cảm, từ lâu bản thân đã không mấy thiết tha.
- Tay ta bắt nhịp với cuộc đời bon chen. Nhưng tình yêu lại dùng tim để cảm nhận. Căn bản là hai chuyện không liên quan mà.
San Ni là bạn của tôi. Một cô gái với vẻ trời phú cho mạch văn cuồn cuộn như sóng ngầm cùng với nội tâm tràn đầy nhiệt huyết. Đã không gặp lại nhau từ lâu. Hôm nay, có thể nhìn thấy nơi đáy mắt kia ánh lên sự vui vẻ không ngừng, trong lòng tôi cũng hoá ra chút ghen tị.
Nhìn sang người đang ngồi bên cạnh San Ni, thật không khó để nhận ra có bao nhiêu tình yêu mà anh ấy dành cho người bạn này. Ánh mắt không ngừng nhìn sang cô bạn nhỏ gầy của tôi, đầy đắm say trìu mến. Cứ một chốc anh ấy lại mỉm cười, có vẻ như những lời San Ni nói, cũng chính là những gì anh muốn nói.
- Haizz - Tôi thở dài - Là do bạn may mắn gặp được chân tình, nên chuyện gì cũng có thể hoá thành ý văn, dạt dào cảm xúc.
- Tôi không đơn giản để gặp được chân tình như bạn đã nghĩ. Có lẽ bây giờ trông tôi còn trẻ thật. Nhưng để yên ắng mà ở cạnh một người thế này, cũng đã trải qua không ít chuyện chẳng hay.
San Ni nói đúng, con người mà, ai cũng có trong mình những nỗi niềm riêng, những khổ đau riêng biệt chôn chặt nơi đáy lòng. Tôi vẫn hay tin vào một câu nói: Ai rồi cũng sẽ bình yên, có chăng ở hiện tại càng nhiều thử thách thì sau này thứ bạn đổi lấy chính là loại bình yên lâu dài nhất.
Người bạn này của tôi đã mang trong mình nhiều vết xước và khổ đau. Đã đến lúc ông trời ngừng tay, thôi không thử thách cô ấy nữa.
Cũng không hẳn là chẳng còn thử thách. Tôi như chợt nhớ ra điều gì đó, bèn hỏi ngay:
- Nhưng có phải hai bạn yêu xa?
Nhận được cái gật đầu. Tôi lại thêm một lần nữa khâm phục họ.
- Thế... các bạn làm gì để giải quyết những nhớ nhung dai dẳng?
- Chúng mình biến nỗi nhớ thành tình yêu, thành động lực cùng nhau cố gắng học tập và sống tốt...
Vì chỉ có như vậy, mới khiến cho khoảng cách giữa chúng mình ngày càng tiêu biến, sát gần lại với nhau.
Tôi giật mình. Bây giờ vẫn còn tồn tại loại tình yêu hoá thành động lực như thế sao?
Giống như trong những câu chuyện mà tôi vẫn hay đọc và mơ mộng về.
- Bạn không tin vào tình yêu đúng nghĩa sao? - San Ni hỏi lại.
- Trước đây thì không. Sau hôm nay thì có một chút rồi.
Hai người họ đồng loạt cười vang. Mãi mới thấy anh chàng kia lên tiếng:
- Cậu sẽ mãi nghi ngờ tính chân thành của tình yêu, cho đến khi được tự mình trải nghiệm nó.
- Như thế nào nhỉ? Khi yêu chúng ta có thể từ không tin tưởng biến thành tin tưởng sao?
- Hoàn toàn có thể. Đó là khi cậu gặp đúng người. - Anh chàng có tên Dao Khuyen, tôi nhìn thấy từ Facebook, còn tên thật, tôi vẫn chưa có dịp được biết.
Cô bạn của tôi có kể, ban đầu bạn ấy còn không biết cách đọc tên của anh chàng này, nên có một khoảng thời gian gọi là Dao Dao.
Đáng yêu đấy chứ.
- Có lẽ anh nói đúng. - Tôi gật gù ra vẻ thông hiểu - Nhưng làm sao để biết mình đang gặp đúng người?
- Việc này phải tự thân trải nghiệm thì sẽ cảm nhận được thôi. Không có bất cứ định nghĩa nào chính xác về một người với ta là "đúng".
Phải rồi. Đời sống tình cảm mỗi người mỗi khác. Khi tự mình đắm chìm trong câu chuyện đấy thì tự khắc biết được đúng sai.
Nhưng, tình yêu chung quy lại vẫn có vài phần mù quáng.
Nhỡ đâu, tình cảm trao hết cho một người không đúng với ta?
Thì phải làm sao đây nhỉ?
- Người phù hợp với mình, trong đời sẽ gặp nhiều không?
- Nhiều. Nhưng ở mỗi hoàn cảnh, sau khi được và mất vài điều, cuối cùng chỉ còn lại một người thôi. - San Ni nói ra với sự tự hào dành cho người bên cạnh.
Có lẽ, bạn ấy đã gặp đúng người rồi, nhỉ?
- Tôi cũng muốn thử một lần nữa yêu. Trải qua nhiều lần hợp tan như thế, trái tim đã sớm nguội lạnh rồi.
- Tình yêu luôn đong đầy trong tim là một điều tốt. Nhưng nhất định không nên vì quá trông ngóng mà quyết định vội vàng. - Giọng Dao Khuyen âm trầm bộc bạch, tôi lại dấy lên chút khó hiểu trong lòng.
Cuối cùng tôi cũng nhận được một lời giải thích thế này:
"Thứ gì cũng có thể mất nhưng nhất định đừng để đánh mất nụ cười của bạn. Có tình yêu, cứ toàn tâm đối đãi. Mà không có, thì hãy là một người vui vẻ thỏa lòng."
- Có nghĩa là khi duyên phận chưa đến, ta không thể tuỳ tiện chọn bừa phải không?
- Đúng vậy. Chúng mình biết nhau, là một chuyện không một ai ngờ tới. Giống như chỉ cần chờ đến thời khắc đó, sẽ được gặp người cần gặp vậy.
Một người có thể dang tay ra, ôm bạn vào lòng. Ôm trọn những vết thương, ôm trọn từng nỗi đau đã in hằn trong lòng bạn, cùng với câu nói: "Xin lỗi, là do anh đến trễ." phải không?
Có lẽ là như vậy thật. Không nên nóng lòng.
Học cách sống một mình, bất luận bên cạnh bạn không có lấy một người thương mến, bạn cũng có thể làm những gì bạn muốn làm. Khi duyên phận đến, đưa tay ra giữ lấy. Duyên phận chưa đến, hãy tự tạo ra một thế giới ấm áp bé nhỏ của riêng mình.
Bởi vì, tình yêu vĩnh viễn chính là thứ, thà rằng không có cũng không chọn bừa, gấp không được, có gấp cũng không được.
Chúng tôi tạm biệt nhau. Thật lâu rồi mới có thể ngồi lại nói chuyện cùng với cô bạn kiên cường lúc nào cũng tràn đầy sức sống ấy. Và giờ đây, bên cạnh cô ấy đã có một người bạn đồng hành, toàn tâm toàn ý đối đãi, yêu thương.
Mãi về sau, khi ngồi gõ lại những dòng này trên máy. Tôi vẫn nhớ như in câu nói trước khi tạm biệt của người có tên Dao Khuyen kia.
Tôi hỏi: "Trong thời gian sắp tới, anh có muốn gặp bạn ấy nhiều hơn không?"
Người ấy lắc đầu.
"Vì sao vậy?"
"Vì tôi muốn nhanh nhất có thể, đưa cô ấy bước vào ngôi nhà nhỏ của chúng tôi..."
Theo blogradio.vn
Em chọn buông tay khi lòng vẫn còn yêu Ngươi minh yêu nhơ vê ngươi yêu cu, em ngâm ngui. Ngươi minh yêu noi vê ngươi yêu cu, em mim cươi trong xot xa. Se chăng co gi la sai nêu em tiêp tuc đâu tranh cho tinh yêu cua minh. Nhưng anh biêt không, em chon cach buông tay, chon cach dưng lai. Em chon cach buông tay không phai vì...