Chồng hất đổ mâm cơm không cho về ngoại ăn giỗ, vợ nổi điên vùng lên khiến gã vội vàng mua lễ thật to về quê hối lỗi
Hết lần này đến lần khác Quý đều lấy lý do để vợ không được về quê ngoại. Nhưng lần này cô quyết định vùng lên bởi không thể để “nước chảy ngược mãi”.
Quý và Hoa lấy nhau được 3 năm. Ngày mới yêu anh luôn quan tâm, chiều chuộng cô hết mực. Không những thế, Quý còn tâm lý biết đối đáp nhà cô đến nơi đến chốn nên Hoa cũng thuận lòng theo anh. Cô nghĩ rằng đời người con gái trao cho người đàn ông như thế này là đủ.
Nhưng lấy nhau được hơn 1 năm thì Hoa vỡ mộng. Quý hiện nguyên hình là gã đàn ông gia trưởng, kẹt sỉ. Lão đã quyết vợ cấm được sai lời.
Điều bất ngờ nhất là, Quý thay đổi đột ngột thái độ với nhà ngoại. Trước kia khi đang cưa cẩm Hoa, anh chẳng ngại đường xa, tối nào cũng có mặt tại nhà cô chuyện trò với bố mẹ.
Những ngày nhà Hoa có công có việc, Quý có bao giờ vắng mặt. Anh còn đến từ sớm, ai cần giúp gì là xông pha hộ hành. Chính vì vậy Quý được lòng nhà ngoại lắm. Nhưng mấy năm nay anh thay đổi tính nết khiến mọi người thất vọng.
Mỗi khi Hoa đề cập đến chuyện muốn về quê chơi hoặc về quê có đám xá, Quý toàn gạt đi và nói rằng gửi tiền cho mẹ cô đi là xong. Về quê tốn thêm bao nhiêu loại tiền, tiền mua quà biếu ông bà rồi bố mẹ, rồi thì họ hàng, tiền đi lại xa xôi… Số tiền đó để dành còn lo được bao nhiêu việc cho gia đình.
Ấy thế mà với nhà nội thì thái độ Quý hoàn toàn khác. Mỗi khi ở quê nội có giỗ hoặc đám xá của họ hàng xa lắc, anh cũng hô hào hai mẹ con cùng về. Có đồ ăn ngon hoặc có lương thưởng anh cũng bảo Hoa gửi về cho đằng nội. Nhưng đằng ngoại thì tuyệt nhiên không.
Tết nhất cũng thế, nhà nội Quý biếu cả chục triệu, nhà ngoại chỉ gửi quà về gọi là có. Hoa thắc mắc thì Quý bảo ăn ở nhà ngoài có 1-2 bữa là lại lên thành phố, có được hưởng nhiều đâu mà phải gửi lắm.
Bố mẹ Quý chỉ cần cảm nhẹ thế là ngay ngày hôm sau cả nhà đều phải bỏ dở công việc để về quê chăm sóc. Nhưng có đợt mẹ Hoa đi viện cả nửa tháng, Quý cũng không cho về. Anh chỉ gọi điện hỏi thăm rồi gửi 2 triệu về thế là hết trách nhiệm.
Video đang HOT
Quý thay đổi thái độ với nhà ngoại từ khi lấy Hoa. (Ảnh minh họa)
Hoa mới đầu cũng căng thẳng, ức chế với tính cách này của chồng, nói chuyện thẳng thắn có, cãi vã có. Thậm chí không ít lần cô còn nghĩ tới chuyện đường ai nấy đi cho đỡ mệt. Nhưng sau có con, rồi lại nghĩ lại, Hoa quyết định chẳng thể để “nước chảy ngược dòng” được mãi.
Vào một buổi tối, khi hai vợ chồng đang ăn cơm, Hoa ráo trước chuyện sắp giỗ bà ngoại để Quý sắp xếp công việc cùng vợ con về quê. Nhưng anh lại tỉnh bơ như mọi lần: “Gửi tiền là được rồi, giỗ thì năm nào cũng giỗ chứ có phải mỗi năm nay đâu, về lại mất công mất việc”.
Hoa thấy chồng như vậy bực lắm, cô cau có: “Anh không về thì ba mẹ con tôi về. Năm nay là đoạn tang bà, không về mọi người cười cho”.
“ Không phải về. Người ta quan trọng lúc sống chứ chết rồi về để làm gì? Năm nay không về thì sang năm về. Về tốn bao nhiêu là tiền cô có lường trước được không, hay thằng này lại phải đi kiếm” – Quý đập mạnh đôi đũa đang cầm ăn cơm xuống mâm.
Hoa cũng lớn giọng: “Anh nghĩ chỉ có anh kiếm tiền nuôi cái nhà này, thế tôi ở nhà nằm hưởng à? Lúc nào nhà gia đình tôi có công có việc anh đều lấy lý do về tốn kém. Thế sao nhà anh cũng xa cách hàng chục cây số mà không có cái giỗ nào thiếu cái mặt của anh. Anh sống thiên vị nó vừa vừa phải phải thôi chứ?”.
Quý nóng mặt, anh hâm hầm rồi hất tung cả mâm cơm: “Cãi à, đã bảo không phải về. Lấy chồng theo chồng chứ còn cứ nay ngoại mai ngoại làm gì? Nhà ngoại cho cô tiền được đồng nào mua nhà không?”.
À thì ra bấy giờ Hoa mới vỡ lẽ lý do mấy năm nay anh khinh dễ đằng ngoại. Thì ra Quý luôn tính toán việc nhà ngoại không cho tiền vợ chồng anh mua nhà.
- Quý ơi anh ăn ở thất đức quá. Thì ra bấy lâu nay anh luôn so đo việc bố mẹ tôi không cho anh tiền mua nhà à. Tôi nói luôn để anh hiểu, trước nay làm vợ anh, tôi luôn chăm sóc bố mẹ anh chu đáo, tận tình như chính bố mẹ đẻ mình.
Trước nay anh sống nhất bên trọng nhất bên khinh thế nào, gia đình tôi chưa bao giờ tính toán. Tôi nói thẳng với anh, từ nay tôi sẽ nhìn anh để sống. Với lại, anh cũng có 2 con gái đó, anh ăn ở sao cho phải vì chân trước bước đâu, chân sau theo đó. Sau này có con rể, nếu nó cũng hờ hững, coi nhẹ bố mẹ vợ, anh cảm thấy thế nào?.
Hoa nói xong bỏ về phòng mặc cho Quý ngồi ngây người với đống bát đổ vỡ. Cô quyết định không nín nhịn như mọi lần nữa. Thực sự cơn giận của Hoa cũng đến đỉnh điểm. Nếu nín nhịn anh ta lần này thì lần sau sẽ ra sao?
Chồng nổi giận, hất tung mâm cơm cấm vợ về nhà ngoại, cô vợ vùng lên khiến lão thay đổi thái độ. (Ảnh minh họa)
Sáng hôm sau khi Hoa hô hào hai cô con gái dậy sớm để chuẩn bị về ngoại. Cô đã thấy Quý rời nhà từ lúc nào. Trong lòng cô có chút thất vọng vì nghĩ rằng anh ta tìm cớ để không phải về nhà ngoại.
Nhưng đến khi 3 mẹ con dắt xe ra đến ngõ thì Quý từ đâu trở về, tay khệ nệ xách phần lễ to. Thấy vợ anh ta cười xuề xòa: “Mình về ngoại thôi em”.
Dù bất ngờ và trong lòng mỉm cười vì sự thay đổi của chồng nhưng Hoa vẫn lạnh lùng. Quý thấy vậy càng lo lắng, anh vội vàng đánh xe rồi nhanh nhảu giằng lấy đồ từ tay cô ấn lên ô tô.
Về quê, Quý lại năng nổ như những ngày đầu cưa cẩm Hoa. Thấy con rể thay đổi tích cực, bố Hoa cười khanh khách. Ông còn bê ra bình rượu quý ngâm lâu năm ra chiêu đãi con rể.
Cuối buổi Quý lén lại gần Hoa thủ thỉ: “Vợ tha thứ cho anh nhé, anh biết lỗi rồi”.
Chị dâu nằng nặc đòi anh trai ra ở riêng nhưng chưa được 3 tháng lại rối rít xin về khiến cả nhà tôi ngỡ ngàng khó tin
Em cứ ngỡ anh chị ra riêng được tự do thoải mái thì thỏa mãn lắm. Nào ngờ chưa hết 3 tháng anh trai em đã rối rít xin bố mẹ cho vợ chồng anh chuyển về.
Nhà em có 2 anh em trai, em vẫn độc thân còn anh trai vừa cưới vợ năm ngoái. Chị dâu về nhà em thì đã bầu 4 tháng nên 5 tháng sau gia đình em đã được đón đứa cháu đầu tiên.
Từ khi nhà có thêm thành viên, vui thì vui nhưng cũng lắm rắc rối, mâu thuẫn lắm các chị ạ. Nhà em chỉ có anh trai em thôi, sau này em đi lấy chồng, không thể kề cận bên bố mẹ, chuyện chăm sóc ông bà phần lớn nhờ vào anh chị. Em biết thế nên cố gắng hết sức đối xử hòa nhã với chị dâu.
Nhưng chị ấy với mẹ em thì không hợp nhau, hai người thường xuyên to tiếng, mặt nặng mày nhẹ. Thú thực nhiều lúc em không hề hài lòng với chị dâu. Từ ngày chị về đã bầu bí nên mẹ em rất cưng chị, không bắt chị làm gì nhiều. Tới khi chị sinh bé cũng chỉ có 1 tay mẹ em chăm sóc, bên thông gia thi thoảng qua chơi chốc lát rồi lại về.
Em bé được 5 tháng, chị đi làm lại, vẫn là mẹ em cả ngày trông nom, chăm bẵm cháu. Tối về chị ôm lấy con thì mẹ em lại cơm nước, dọn dẹp. Cả ngày bà quần quật làm lụng còn hơn cảnh con mọn ấy chứ. Ấy thế mà chị dâu dường như vẫn chưa hài lòng. Chị luôn muốn hơn thua từng chút với mẹ chồng, rồi chống đối mẹ em đủ thứ chuyện.
Nhiều lúc em không hề hài lòng với chị dâu. (Ảnh minh họa)
Khi cháu em tròn 1 tuổi, chị dâu nằng nặc đòi ra ở riêng. Nhà em khuyên mãi không được, anh trai em lại nghe vợ nên bố mẹ em cuối cùng đành chấp thuận. Mẹ em vừa buồn vừa giận, chỉ thi thoảng sang thăm cháu một lúc, còn lại chẳng buồn quan tâm anh chị sống thế nào.
Em cứ ngỡ anh chị ra riêng được tự do thoải mái thì thỏa mãn lắm. Nào ngờ chưa hết 3 tháng anh trai em đã rối rít xin bố mẹ cho vợ chồng anh chuyển về. Hóa ra anh chị sống riêng không hề vui vẻ như tưởng tượng.
Không có người bế con, anh chị phải thuê giúp việc ban ngày. Qua 3 tháng đã đổi 2 người giúp việc nhưng chẳng ưng ý một ai. Người thì chăm bé vụng, để em bé bị ngã sưng u cả trán. Người thì lười biếng, mất tiền thuê về nhưng phải nịnh nọt họ mới làm việc.
Hết giờ làm về nhà anh chị nào được thảnh thơi như trước mà còn bao việc quấn thân, hết việc nhà, cơm nước rồi trông con, đêm lục đục dậy mấy lần vì con. Không có ai giúp đỡ, người nọ tị nạnh người kia nên anh chị cãi nhau liên miên. Cuối tháng lĩnh lương, trả tiền thuê nhà, thuê người trông con rồi ăn uống, chi tiêu, anh chị phát hiện ở riêng thật sự tốn kém khủng khiếp. Lúc ấy anh chị mới nhớ đến khoảng thời gian ở chung với bố mẹ em sung sướng thế nào.
Nghe xong, bố em thẳng thừng cự tuyệt, bảo anh chị ở ngoài mà tự lập. Mẹ em thì nhận ra từ ngày con trai con dâu chuyển đi, bà nhàn hạ hơn hẳn. Bà bảo, càng nghĩ bà càng chán cảnh vất vả, cực nhọc nhưng con dâu vẫn chẳng coi ra gì.
Bố mẹ không đồng ý, anh chị quay sang nhờ em khuyên ông bà hộ. Nói thật em vừa thương vừa giận anh chị, không biết có nên giúp hai người ấy không các chị nhỉ?
Không phải tuổi tác hay dung mạo, đàn ông chán vợ vì những điều đơn giản này Phụ nữ thường nghĩ đàn ông chán vợ vì vợ không còn đủ xinh đẹp, nhưng thực tế chính những điều đơn giản này lại khiến anh ấy ngày càng xa cách bạn. Dưới đây là những điều vợ dại vẫn làm mỗi ngày khiến đàn ông chán nản, cuộc sống hôn nhân lạnh nhạt không còn chút hơi ấm nào. Không được...