Chồng hất cả bát canh vào người của tôi chỉ vì…
May mắn rằng tô canh không nóng, nhưng dầu mỡ và rau bắ.n đầy người và tóc tôi. Nhìn tôi chắc thảm hại lắm vì ai cũng tròn mắt kinh ngạc.
Tôi và anh cưới nhau chỉ sau nửa năm yêu nhau. Ngay khi cưới về, tôi đã biết mình chọn lầm người. Chồng tôi là một người rất cộc tính và hung dữ. Đối với anh, mắng, đán.h v.ợ là thể hiện được bản tính làm chủ của một người đàn ông.
Ngay đêm tân hôn, khi ngồi trong phòng chờ anh tiếp chuyện với khách khứa. Tôi đã choáng váng khi nghe chồng nói với bạn thân anh rằng: Dạy vợ từ thuở bơ vơ mới về, chứ để lâu nó leo lên đầu ngồi thì sao? Anh còn kể hàng loạt những người bạn mình để làm dẫn chứng cho việc không dạy vợ nên vợ hư. Nhìn bạn anh chẹp miệng, lắc đầu, tôi bỗng thấy hơi sợ cuộc sống hôn nhân sắp diễn ra.
Từ khi làm vợ anh, tôi luôn chịu cảnh ức chế về tinh thần và đa.u đớ.n về thể xác. Lấy chồng mới hơn nửa năm mà tôi đã sút gần 5kg. Ai nhìn tôi cũng xó.t x.a, vậy mà người tôi gọi là chồng vẫn không ngừng hàn.h h.ạ tôi.
Anh sống như ông hoàng trong nhà, còn tôi chẳng khác nào ôsin. Đi làm về, anh chỉ việc nằm khểnh đọc báo hoặc xem bóng đá. Còn mọi việc trong nhà từ dọn dẹp, nấu ăn, giặt giũ đều do một mình tôi cáng đáng. Khi mới cưới, tôi cũng nhõng nhẽo nhờ chồng rửa bát hộ để tôi lau nhà. Chẳng ngờ, anh sừng sộ rồi đậ.p bàn mắng tôi một trận không kịp vuốt mặt, anh còn giơ tay định đán.h v.ợ. Anh nói tôi vô dụng, muốn sai khiến chồng, mẹ anh còn chưa dám sai anh như vậy. Tôi vừa sợ vừa tủi thân đến phát khóc. Từ đó, tôi tự làm hết cho yên nhà yên cửa.
Chồng tôi còn rất thích thể hiện quyền uy ở chốn đông người. Đi đám cưới hay dự tiệc, người lột tôm gắp thức ăn cho anh chính là tôi. Bạn bè anh thấy vậy nhắc anh thì anh vênh mặt lên cho rằng mình giỏi khi được vợ phục vụ tận răng. Còn tôi, tôi nhìn chồng bạn gắp thức ăn, rót nước cho vợ mà thèm thuồng.
Video đang HOT
Ngay khi tôi có thai, chồng cũng chẳng phụ giúp hay có sự thay đổi gì. Tôi khóc lóc trách móc anh thì anh cau có mắng lại. Anh nói ngày xưa người ta có bầu gần đẻ còn đi cấy lúa được thì tôi chẳng là gì. Nếu tôi im thì thôi mà tôi nói lại là anh lên xe bỏ đi tới khuya mới về.
Hôm bữa, nhà chồng có đám giỗ lớn. Tôi là dâu con nên về từ sớm để phụ giúp. Bầu 4 tháng, tôi vẫn ngồi vặt lông gà, bê thức ăn. Mẹ chồng thấy vậy bảo tôi nghỉ, để chồng làm. Anh nghe vậy thì bảo tôi lười biếng, anh nói với mẹ: “Cứ để nó làm, làm gì có chuyện con dâu về nhà chồng mà ngồi chơi xơi nước”. Sau đó anh bỏ đi uống cà phê tới giờ cơm mới về.
Trưa dọn ăn, khi tôi vừa bê tô canh lớn để trên bàn thì anh lấy thìa nêm thử. Tôi còn chưa kịp hỏi anh có ngon không đã nhận được nguyên tô canh hắt vào người. Ai nấy sững sờ, còn anh thì liên miệng mắng tôi vô dụng, bẩn thỉu, vô ý tứ. Hóa ra trong lúc nấu, tôi sơ ý không biết có con sâu cuộn trong rau. Anh dựa vào đó đổ cho tôi cái tội co.i thườn.g ông bà và hất canh vào người cho tôi nhớ. May mắn rằng tô canh không nóng lắm, nhưng dầu mỡ và rau bắ.n đầy người và tóc tôi. Nhìn tôi chắc thảm hại lắm vì ai cũng tròn mắt kinh ngạc.
Sau đó, anh bị bố mẹ chồng và mọi người mắng cho một trận. Mẹ chồng còn xin lỗi tôi. Nhưng trong tôi chỉ còn là nỗi thất vọng và xấu hổ. Chưa sinh con đã vậy, sinh rồi e rằng tôi còn khổ hơn. Chẳng lẽ lại l.y hô.n khi đang mang thai?
Theo tri thuc tre
Có những ngày gió mùa về rất vội
Có những ngày chỉ muốn trốn đi đâu đó thật xa. Nắm tay ai cũng được mà một mình cũng chẳng chút phiền hà. Chỉ ước được rong ruổi đâu đó nơi những con đường lạ, để ít ngày sau lại về tiếp tục cuộn tròn trong nỗi cô đơn.
Có những ngày gió mùa về rất vội, chỉ muốn co mình giấu nỗi cô đơn vào trong chăn.
Có những ngày, đầu óc rất lăn tăn, ăn cũng chán chứ chưa nói tới chuyện khác
Có những ngày, tự nhiên người cứ thấy khó ở. Chẳng phải đến tháng mà dấm dẳng, bực mình tới lạ. Miệng không buồn mở, nói một tiếng với ai sao quá đỗi khó khăn.
Có những ngày, ôm lấy quả bóng sầu bi để trôi lăn lóc, lang thang từ trang mạng này qua trang mạng khác.
Có những ngày cảm xúc về âm vô cực. Đến cả nỗi buồn cũng theo giá lạnh mà đóng băng.
Có những ngày, mặt lạnh tanh. Chỉ muốn núp cái tôi xấu xí của mình trong căn phòng tối. Như một con vật sợ bước ra ánh sáng, muốn ẩn trốn chỗ nào để không làm đau người cũng như tự làm đau chính mình.
Có những ngày, đầu óc vất vưởng toàn những chuyện không đâu.
Chả muốn thở dài mà sao lòng cứ thão thượt.
Có những ngày ngại lên face kinh khủng. Bởi vào rồi nhìn người, nhìn đời, nhìn thiên hạ dù dối lòng mà vẫn cứ ghen tị mãi chẳng thôi.
Chẳng muốn GATO đâu nhưng không sống thật không được. Thấy chạnh lòng khi nhìn chúng bạn, cỡ tuổ.i mình mà sắm được xe này, máy kia, lương mấy chục triệu, gửi về nuôi bố mẹ. Ngó lại thân mình có chút thảm hại, nuôi mỗi mình còn chưa xong.
Có những ngày thấy bàn tay tê cóng. Hai tay hết đút túi áo rồi lại xoa xoa cho đỡ lạnh. Nhưng hóa ra nó chỉ giống như hình thức tạm thời. Ngửa mặt nhìn lên trời, muốn cười với ông trời cái cho nó tự nhiên mà sao mắt ươn ướt.
Có những ngày không ai đán.h cũng khóc, dù bình thường nước mắt cứ tưởng đã hóa đá chảy ngược vào trong. Hóa ra cái phần yếu đuối, mít ướt ấy vẫn còn.
Có những ngày điện thoại nằm hờ hững như không. Đến cả tổng đài nó cũng chẳng thèm chiếu cố gửi cho một tin nhắn hỏi thăm. SMS quảng cáo bán sim, nhà đất, bất động sản mọi khi tự nhiên hôm nay cũng im bặt.
Lắm lúc, thèm nghe tiếng chuông mà nó cũng ki bo đến lạ. Hay vì trời lạnh, đến chuông điện thoại cũng theo đó đông cứng từ khi nào.
Có những ngày chỉ muốn trốn đi đâu đó thật xa. Nắm tay ai cũng được mà một mình cũng chẳng chút phiền hà. Chỉ ước được rong ruổi đâu đó nơi những con đường lạ, để ít ngày sau lại về tiếp tục cuộn tròn trong nỗi cô đơn.
Theo iBlog
Sự thật bất ngờ đằng sau bát canh vợ nấu Anh vội múc một bát, chỉ một ngụm thôi mọi giác quan tê liệt bỗng thức tỉnh, các cơ mặt của anh cũng giãn nở theo, một cảm giác khoan khoái, nhẹ nhõm... thật là một món ngon tuyệt! Anh và chị lấy nhau từ lúc ra trường. Họ là mối tình đầu của nhau. Anh từng si mê vẻ ngây thơ, trong...