Chồng gửi anh trai 18 tỷ chứ nhất quyết không đưa cho vợ giữ
Nhờ có câu nói của bạn thân anh mà tôi mới biết sự thật về số tiền 18 tỷ anh có. Tôi không ngờ anh lại đối xử với tôi như vậy.
Trong nhà, tôi không được phép phàn nàn mà chỉ được làm theo những gì anh yêu cầu. (Ảnh minh họa)
Chồng tôi hơn tôi 19 tuổi, anh là một Việt kiều giàu có còn tôi chỉ là một nữ sinh đi du học bình thường. Tôi yêu anh bởi sự giỏi giang của anh, còn anh yêu tôi bởi sự trẻ trung và xinh đẹp của nữ sinh. Tình yêu của chúng tôi nhanh chóng đơm hoa kết trái bằng một đám cưới linh đình. Cưới nhau xong anh về hẳn Việt Nam để làm việc cho một công ty nước ngoài.
Sau đám cưới tôi có bầu nên ở nhà chăm sóc con cái và gia đình. Cái bằng đi du học vẫn còn cất một xó dù tiếc nhưng chồng muốn tôi làm tròn bổn phận người vợ hơn là lao ra ngoài kiếm tiền. Hàng tháng anh đưa cho tôi 20 triệu để chi tiêu mọi việc trong gia đình, với khoản tiền này tôi cũng tiết kiệm được chút ít cho bản thân.
Nhiều lần tôi cố gặng hỏi mức lương của anh mỗi tháng bao nhiêu nhưng anh không nói mà hỏi lại tôi rằng chẳng lẽ tiền anh đưa cho tôi còn thiếu? Chẳng hiểu sao lấy nhau rồi mà tôi cứ có cảm giác chồng tôi chưa thật lòng tin tôi. Tôi thường nói với chồng là tôi yêu anh thật lòng chứ không phải yêu anh vì tiền, vậy mà anh chẳng cảm nhận được tình cảm của tôi mà chỉ gật gù cho có, còn cách thể hiện của anh lúc nào cũng nghiêm khắc cứng nhắc như một ông cụ.
Dù đã lập gia đình rồi nhưng anh vẫn giữ thói quen tụ tập bạn bè vào mỗi tháng tại nhà của chúng tôi. Những ngày như thế tôi thấy vất vả tất bật cảm giác như mình đang là ôsin cho chồng sai bảo vậy. Đã nhiều lần tôi góp ý với anh là “Vợ chồng mình đã có con cái rồi không còn trẻ gì nữa mà suốt ngày tụ tập được”. Chồng tôi không những không nghe mà còn dạy cho tôi bài học là phải luôn ân cần tôn trọng bạn anh. Tôi không được phép phàn nàn mà chỉ được làm theo những gì anh yêu cầu.
Có lần anh em bên nhà chồng đến chơi, đứa cháu anh nghịch ngợm khiến vỡ mất bình hoa quý của anh. Tôi chỉ nói vài câu là chơi cẩn thận, đừng đùa nghịch quá… vậy mà nó phản ứng gay gắt: “Nhà này mọi thứ là của chú cháu chứ có của thím đâu mà thím lèm bèm. Chú cháu không nói gì thì thím quyền gì mà nói cháu?”. Nghe câu nói của đứa trẻ khiến tôi có cảm giác mình đang bị coi thường trong cái nhà này.
Bố mẹ anh rảnh rỗi chẳng có việc gì nên cứ hai ba tháng là ông bà lại tới nhà chơi cả tuần với lí do chăm cháu. Lúc đầu tôi lấy đó là niềm vui vì có người để tâm sự. Nhưng có ở lâu tôi mới hiểu được cảm giác khó chịu khi phải chiều chuộng mẹ chồng. Bà bị bệnh tiểu đường nên chế độ ăn của bà ngày 4 đến 5 bữa khiến tôi vừa phải chăm con lại phải nấu ăn rửa bát đĩa suốt ngày để phục vụ bà. Bà ăn xong thì ngồi xem ti vi chẳng chịu làm giúp tôi việc gì.
Video đang HOT
Tôi kể với chồng chuyện mẹ chồng, hy vọng anh nói đỡ giúp tôi vài câu với mẹ. Nào ngờ anh gạt phắt đi mà bảo: “Bố mẹ anh khổ nửa đời rồi. Giờ có con dâu để làm gì? Em cố gắng chăm sóc bố mẹ anh cho tốt, đừng để ông bà giận mà anh không vui đâu”. Sau cuộc nói chuyện đó, tôi không bao giờ đả động đến bố mẹ chồng thêm một lần nào, đỡ mang tiếng ích kỷ.
Có lẽ anh với tôi về tuổi tác cách xa quá nên khiến cho mỗi người có một cách nhìn nhận vấn đề khác nhau. Anh nói anh luôn yêu tôi mà sao tôi không thể cảm nhận được tình yêu của anh trong những việc làm hàng ngày, mà chỉ toàn những mệnh lệnh cứng nhắc khô khan thậm chí còn gia trưởng.
Những chuyện tôi kể ra trên đây chỉ là mâu thuẫn nhỏ tôi có thể cho qua thật dễ dàng. Nhưng chuyện tôi kể ra sau đây thì không đơn giản là sự ích kỷ của bản thân nữa mà trở thành một nguyên nhân gây sụp đổ hôn nhân.
Lấy chồng giàu có nhưng niềm tin thì chẳng có. (Ảnh minh họa)
Hôm ấy đang rửa bát dưới nhà, tôi nghe thấy một người bạn của chồng giọng lè nhè say rượu: “Tao biết mày giàu có, mày có mười mấy tỷ gửi anh trai vậy mà tao là thằng bạn thân sao mày không cho tao mượn mấy trăm triệu để mua nhà?”.
Nghe đến đây tôi như chết đứng, tại sao anh lại giấu tôi một số tiền lớn vậy? Mà ngôi nhà kín cửa cao tầng này chẳng lẽ không đủ an toàn để anh cất tiền, mà phải gửi anh trai? Sau khi bạn thân nói câu đó, anh yên lặng kéo bạn ra xa chỗ phòng bếp của tôi để nói gì đó. Không hiểu hai người nói gì mà anh bạn thân kia vùng vằng bỏ về.
Còn lại tôi, một người không hiểu là vợ hay là giúp việc nữa. Sống với chồng mà chẳng có được sự tin tưởng, chẳng có được cảm giác hạnh phúc thì chia tay cho tốt cả đôi bên.
Tối đó, tôi đem chuyện nghe được lúc chiều ra hỏi chồng. Anh thẳng thắn công nhận anh đang có 18 tỷ gửi anh trai. Tôi hỏi anh sao không cất trong ngân hàng hay bỏ ở nhà? Anh bảo anh trai anh có việc, bất kỳ lúc nào cũng cần dùng tiền, gửi ngân hàng không tiện. Tôi hỏi anh sao không để tôi giữ? Anh cười khẩy bảo, để tôi giữ số tiền lớn như vậy, lỡ đâu tôi say nắng ai, rồi cuỗm hết tiền theo người ta. Anh và con sống bằng gì?
Tôi thật không ngờ niềm tin mà anh dành cho người vợ hợp pháp là tôi ít ỏi đến thế. Sống như thế này thật mệt mỏi, chẳng phải tôi tham lam gì, cần giữ tiền làm gì, chẳng qua tôi cần sự an toàn, cần sự tin tưởng ở chồng. Giờ tôi nên làm gì để anh tin tôi đây?
Theo blogtamsu
Tôi vội chạy đến che cho vợ khi thấy mẹ cầm chậu nước xông ra
Mẹ tôi đọc xong thì chạy vào nhà tắm bê ra một chậu nước, tôi thấy mẹ bê chậu nước hùng hục xông ra thì chạy đến che cho vợ. Mẹ tôi thấy thế thì hét lên: "Lại được cả mày nữa. Mày không thấy vợ mày theo trai hay sao mà còn bênh hả con? Sao mày dại thế hả con?".
Vừa đi làm về, tôi đã nghe tiếng mẹ tôi hét toáng lên từ trong nhà. Tôi lật đật chạy vào xem có chuyện gì thì thấy mẹ tôi đang mắng sa sả vào mặt vợ. Mẹ tôi bảo vợ tôi là đồ con dâu mất nết, suốt ngày chỉ biết đi làm, việc nhà thì chẳng đâu vào đâu, ngay cả bữa cơm cũng chỉ biết nấu vài món, ngày nào ăn cũng phát ớn lên được. Vợ tôi đang ngồi dọn dẹp đống đổ nát mà mẹ tôi vừa bày ra dưới sàn, miệng im thin thít.
Trước khi cô ấy về làm vợ tôi, tôi đã nói rằng mẹ tôi hơi trái tính, nhưng vì nhà có một mẹ một con nên tôi không thể ở riêng được. Vợ tôi bảo rằng, chỉ cần tôi yêu cô ấy, thương cô ấy và không bỏ rơi cô ấy thì khó khăn thế nào cô ấy cũng vượt qua. Quả thật, lúc đó tôi đã rất cảm động. Trải qua nhiều sóng gió, tôi biết rõ vợ mình là người như thế nào. Cô ấy sâu sắc và tình cảm. Mỗi tội gia đình của cô ấy nghèo, bố mất sớm. Khi tôi nói rõ hoàn cảnh gia đình của cô ấy với mẹ tôi thì mẹ tôi lại không ưa.
(Ảnh minh họa)
Trong thâm tâm, mẹ tôi thích một cô con dâu gia đình giàu có. Mẹ tôi đã có một khoảng thời gian khó khăn về kinh tế khi một mình bươn chải để nuôi tôi khôn lớn. Sau này, khi tôi đã thành đạt và có tiền để lo cho mẹ nhưng cứ nhớ lại khoảng thời gian không có cơm ăn, áo thì chỉ được mấy cái mặc đi mặc lại, mẹ tôi cứ bị ám ảnh. Vậy nên khi tôi đưa Ngọc về nhà và giới thiệu với bà, bà không ưa một chút nào. Bà còn bảo rằng, nếu tôi cưới Ngọc, bà sẽ ra ở riêng.
Nhưng Ngọc lại có bầu ngay lúc đó. Mẹ tôi bắt siêu âm và biết đó là con trai thì bà mới chịu nhượng bộ. Nhưng quãng thời gian về làm dâu của Ngọc cũng không mấy suôn sẻ. Ngày nào mẹ tôi cũng bày ra đủ thứ lý do để căn vặn Ngọc. Không ít lần tôi còn thấy bà mắng Ngọc chỉ vì những việc cỏn con.
Một bên là vợ, một bên là mẹ, nhiều lúc tôi cũng không biết cư xử như thế nào cho phải, tôi thấy mẹ già rồi, cả đời cũng chưa được sung sướng ngày nào nên luôn dặn vợ rằng: "Thôi em nhịn đi một tí". Vợ tôi là người biết điều, nên cô ấy không hề chấp mấy chuyện này. Cứ mỗi lần bị mẹ chồng mắng, vợ tôi cứ im thin thít.
Nhưng hôm đó, trong lúc tôi vừa về nhà đặt cặp xuống thì mẹ tôi lại "lồng lộn" la hét ở trong phòng. Bà bảo rằng, Ngọc là đứa con dâu mất nết, chồng đã đi làm cực khổ để nuôi vợ con rồi thế mà còn bày đặt ngoại tình , viết thư cho trai rất tình tứ. Tôi còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì mẹ tôi đã cầm lấy bức thư màu tím được gấp gọn gàng mở ra rồi đọc vanh vách trước mặt tôi. Vừa nghe mẹ đọc đến đâu, tôi tím mặt đến đấy.
(Ảnh minh họa)
Mẹ tôi đọc xong thì chạy vào nhà tắm bê ra một chậu nước, tôi thấy mẹ bê chậu nước hùng hục xông ra thì chạy đến che cho vợ. Mẹ tôi thấy thế thì hét lên: "Lại được cả mày nữa. Mày không thấy vợ mày theo trai hay sao mà còn bênh hả con? Sao mày dại thế hả con?". Tôi không thanh minh gì mà chỉ ôm vợ thật chặt rồi nói với mẹ: "Đó là lỗi của con, mẹ cứ tạt nước vào người con đi ạ".
(Ảnh minh họa)
Hai mẹ con tôi dùng dằng một lúc lâu thì bà mệt mỏi bỏ chậu nước xuống vì không nỡ hất nó lên người đứa con trai yêu quý. Mẹ tôi bực dọc bỏ lên lầu, khi đó, tôi mới nhìn rõ gương mặt đau khổ của vợ. Tôi biết bức thư đó là bức thư nhân tình gửi cho mình, vậy mà vợ tôi vẫn không nói gì khi phát hiện ra điều đó, cô ấy chỉ âm thầm nhẫn nhịn vì không muốn gia đình bị xáo trộn. Tôi biết đã bao nhiêu lần cô ấy chịu thiệt vậy mà tôi chưa lần nào đứng ra để bênh vực cô ấy. Giây phút đó tôi cảm thấy mình thật xấu xa. Tôi cầm lấy bàn tay của vợ rồi nói: "Anh xin lỗi".
Theo Một Thế Giới
Khốn khổ vì hành động kỳ quặc của anh chồng lúc nửa đêm Khi tôi đưa thuốc cho anh, anh không về phòng ngay mà lại ngồi vào giường của tôi, kéo chăn quấn lấy người, nói luyên thuyên đủ thứ chuyện. Tôi lấy chồng đã được hơn nửa năm nhưng cho đến giờ phút này tôi vẫn chưa sao quen được với nếp sống bên nhà chồng và thú thật, tôi sợ phải trở về...