Chồng giàu và đêm tân hôn tràn đầy nước mắt
Tôi nhầm to, nhầm cái lời hứa không đáng giá một đồng xu của anh.
Cuộc sống của tôi bình lặng, tẻ nhạt và chẳng có gì đáng nói vì tôi là đứa con gái bình thường không đẹp, không giàu, là đứa con ghẻ thường xuyên bị đánh. Tôi thích thơ, thích lãng mạn và nhất là thích đàn bầu, ước mơ được một lần trình diễn trên sân khấu. Lúc buồn, vui tôi đều mang đàn bầu ra đánh, đánh mải miết.
Nhà anh ở cạnh nhà tôi, một ngôi nhà lầu 5 tầng, đồ sộ. Anh không đẹp trai hay nói chính xác hơn là anh xấu xí. Lần đầu nhìn anh, tôi bị ám ảnh không ngủ được. Anh bị mất một chân sau lần tai nạn. Nhưng anh thường nghe tôi đàn, nhìn trộm tôi khóc và anh nói yêu tôi. Anh bảo không có tôi anh không sống được, nhìn tôi khóc anh không chịu nổi. Anh yêu tôi, yêu sở thích của tôi, một tình yêu mãnh liệt, da diết không thể nào tả được.
Ảnh minh hoạ
Tôi quyết định lấy anh mặc dù tôi vẫn rất ghê sợ anh, nhưng vì lời hứa sẽ giúp tôi thực hiện ước mơ, trở thành nghệ sĩ đàn bầu, khát khao được trình diễn trên sân khấu làm tôi mờ mắt.
Đêm tân hôn tôi khóc…Tôi nhầm to, nhầm tin vào cái tình yêu mà anh nói, nhầm cái lời hứa không đáng giá một đồng xu của anh. Anh cấm tôi chơi đàn, năn nỉ, van xin rồi đánh đập, hành hạ để làm tôi rơi lệ. Thì ra tôi chỉ là cái bóng, một thế thân ngu dại.
Video đang HOT
Tôi – một người hiện hữu, người đang sống với anh không bằng một bóng ma, một ký ức. Thì ra anh chọn tôi, anh chinh phục tôi vì tôi giống người xưa, anh tìm hình ảnh người xưa qua tiếng khóc của tôi. Anh nói, mỗi khi tôi khóc, ánh mắt tôi giống người yêu cũ đã mất của anh. Từ đó đêm nào tôi cũng khóc, tôi không khóc vì anh, tôi khóc cho chính mình.
Tôi phải làm sao đây?
Theo VNE
"Chồng em áo rách em thương"
... Chồng người áo gấm xông hương mặc người.
Em đã từng so sánh bản thân mình với bạn bè, với những đứa cùng trang lứa. Thật sự đôi chút em có tủi thân vì cuộc sống giàu sang của họ, nhưng rồi em lại nghĩ, nếu trên đời này ai cũng giàu có hết thì ai nghèo. Nếu trên đời này ai cũng than thân trách phận, ai cũng nhìn thấy cái của người khác mà lại ước có được như người ta thì đúng là mọi thứ đã đơn giản. Thế thì đã không gọi là cuộc sống.
Em lấy anh khi em tròn 25 tuổi, cái tuổi lẽ ra còn được dong chơi, mộng mơ nhưng em lại yêu anh và quyết định xây dựng gia đình. Em là một cô gái học hàng đàng hoàng, có công việc tốt, gái Hà Nội lạ đem lòng yêu một chàng trai tỉnh lẻ. Anh không có gì cả ngoài cái bằng đại học. Ra trường, anh cũng đi làm công việc bình thường. Nhà em ở Hà Nội nhưng không giàu có gì, bố mẹ cũng không có tiền chu cấp cho em nhiều. Nên hai đứa lấy nhau phải thuê nhà tự lập. Bạn bè cứ bảo em: "Mày xinh xắn, học giỏi, có công việc ổn định thế mà lại đi lấy cái ông nghèo xác xơ, thật là phí". Khi đó em chỉ cười "phí gì, anh ấy hơn tao nhiều".
Họ chê anh nghèo, vì họ nghĩ, một cô gái mang cái mác Hà Nội như em, có công việc như em thì thiếu gì mấy anh giàu có theo đuổi. Điều đó không sai, nhưng hôn nhân không chỉ vì danh vọng và tiền bạc. Đó là vì tình yêu anh ạ.
Em lấy anh khi em tròn 25 tuổi, cái tuổi lẽ ra còn được dong chơi, mộng mơ nhưng em lại yêu anh và quyết định xây dựng gia đình. (ảnh minh họa)
Chúng mình cưới nhau, mỗi năm đi họp lớp mà một năm bạn bè thành đạt, giàu có. Họ kiếm tiền dễ như trở bàn tay, còn chúng mình, công việc cứ nhàng nhàng lại đi thuê nhà nên tiền để ra cũng không nhiều. Em và anh cùng cố gắng để có thu nhập tốt hơn và còn lo cho con cái.
Tổ ấm của chúng mình có thêm nhiều tiếng cười từ khi con ra đời. Dù không nhà lầu, không xe hơi, không sung túc bằng bạn bè, chồng em cũng không kiếm được nhiều tiền như chồng ai đó, nhưng em thấy, đó là hạnh phúc.
Sau khi sinh con, em càng ngày càng đẹp hơn. Đúng là ai cũng bảo em &'gái một con trông mòn con mắt'. Em trở nên ngọt ngào và đằm thắm. Mọi thứ với em thật sự tốt. Em luôn lạc quan, sống vui vẻ nên không có gì cản trở em cả. Em trở thành người phụ nữ được rất nhiều người đàn ông để ý, ngay cả khi họ biết em có gia đình.
Em đi làm, ông sếp chỗ em cũng rất quý mến và cho em rất nhiều cơ hội. Nhiều người còn trêu em, bảo em tận dụng vẻ đẹp của mình để tiến thân. Nhưng em không bao giờ làm thế, chỉ đơn giản, em là gái đã có chồng.
Em sẽ trân trọng và yêu thương chồng của em dù xung quanh em có nhiều người đàn ông giàu có như thế nào đi nữa... (ảnh minh họa)
Hôm rồi, đi gặp các bạn cùng lớp để cà phê nói chuyện vì lâu ngày không tụ tập. Mấy người bạn cứ bảo em là ngày càng đẹp ra, chắc được nhiều người tán tỉnh. Em chỉ cười vui vẻ mà thôi. Những lúc đó, em lại nghĩ đến anh. Chồng em không bằng người khác về phương diện kiếm tiền. Cũng có thể chồng em không hào nhoáng, không giàu có nhưng đó là chồng em, người em đã lựa chọn gắn bó suốt cuộc đời.
Chỉ cần là chồng em, em không muốn ai nói lời không tôn trọng hoặc coi thường anh. Em cảm thấy, anh là người đàn ông tuyệt vời nhất, người khác không thể so sánh với anh. Họ giàu, họ đẹp trai hơn nhưng họ là chồng của ai đó, không phải chồng mình.
Đã lựa chọn thì đừng mơ ước xa vời. Chồng em có thế nào, em yêu như thế, em tự hào như thế. Em không thể đứng núi này trông núi nọ. Nếu ai cũng như em, hạnh phúc sao vẹn toàn, hạnh phúc sao bền vững được. Nhiều người không hiểu, hạnh phúc là thứ giá trị đắt nhất mà dù cố gắng tìm kiếm cũng không dễ dàng tìm ra nó.
Em sẽ trân trọng và yêu thương chồng của em dù xung quanh em có nhiều người đàn ông giàu có như thế nào đi nữa...
Theo VNE
Lấy chồng giàu như tôi, vinh hay nhục? Nhìn bên ngoài, ai cũng bảo tôi sướng. Đúng là, nếu chỉ nhìn thì tôi sướng thật. Thử hỏi trong cái đám bạn cùng trang lứa với tôi, có đứa nào sướng hơn tôi? Ít ra, tôi cũng là đứa học cao nhất đám, đi lên Hà Nội lập nghiệp rồi lấy được anh chồng ở thủ đô giàu kếch xù. Đám cưới...