Chồng giấu tôi hẹn hò em gái
Anh đã giấu vợ đi hẹn hò với em gái tôi để thổ lộ nỗi nhớ nhung dành cho cô ấy.
Gửi Bạn trẻ cuộc sống!
Tôi và chồng kết hôn được 9 năm nhưng mới đây, tôi đã phát hiện ra anh hẹn hò với người yêu cũ. Khi tôi hỏi: “Anh gặp cô ấy làm gì?” thì anh thản nhiên: “Chỉ để hỏi cô ta tại sao lại nhìn anh bằng con mắt căm thù như vậy?“. Và “cô ấy” cũng chẳng phải là ai xa lạ, mà chính là đứa em họ hàng gần của tôi.
Trước đây, tôi, em họ và chồng tôi đều làm cùng cơ quan. Tôi và anh mới gặp nhau thì đã dành tình cảm cho nhau… nhưng đến mãi sau này, anh mới dám thổ lộ tình yêu với tôi. Còn em họ thì vào cơ quan sau tôi khoảng hai tháng.
Ngày tôi nghe tin bố mất, tôi đã phải vội vã xin cơ quan về Bắc để làm đám tang cho bố. Lúc đó, tôi đã nhờ em gái làm giúp công việc của mình và tôi cũng nhờ anh xuống hướng dẫn em giải quyết công việc cho tôi. Tôi tin tưởng anh và cũng không bao giờ nghi ngờ em gái nên đã vô tình tạo cơ hội cho hai người được gần nhau. Trong khoảng thời gian làm việc chung, anh và em tôi đã nảy sinh tình cảm… và giữa hai người đã có những hành động thân mật trên mức độ anh em, đồng nghiệp.
Sau khi lo ma chay cho bố xong, tôi tiếp tục vào Nam làm việc. Ngày đón tôi về, anh mừng rỡ ra mặt, ôm hôn, tỏ thái độ quan tâm, vỗ về tôi… và cũng lúc đó, tôi bất ngờ nghe tiếng khóc nức nở của em gái trong phòng. Tôi có hỏi thì em cũng không trả lời nên chỉ biết động viên em biết cố gắng trong mọi hoàn cảnh.
Rồi càng ngày, tôi càng phát hiện ra thái độ giữa anh và em gái tôi khang khác… Tôi đã gặng hỏi: “Anh và H có vấn đề gì vậy?”. Ấp úng một lúc thì thú nhận: “Em gái em yêu anh. Hôm em về quê, cô ấy đã thổ lộ tình cảm với anh… và trong lúc anh không kiềm chế được cảm xúc, anh đã hôn cô ấy”. Khi nghe được những lời đó, tôi như muốn điên lên… tôi không ngờ cô em tôi yêu quý hết lòng lại có thể lừa dối và phản bội lại niềm tin yêu của chị?
Video đang HOT
Tôi thực sự rất hụt hẫng khi biết chồng vẫn dành tình cảm cho em họ mình (Ảnh minh họa)
Sau bao ngày dằn vặt suy nghĩ, tôi đã hẹn em gái đi cà phê nói chuyện và mắng cho cô ấy một trận. Em xin lỗi tôi nhưng cũng phủ nhận mình quyến rũ người yêu chị: “Chính anh ấy đã ngỏ lời yêu em trước, chứ em chưa bao giờ có ý định quyến rũ người yêu chị“.
Kể từ đó, em tôi xin nghỉ việc để không phải đối mặt với tôi và anh trong công ty. Và cũng chẳng bao lâu sau đó thì em quyết định lấy chồng, một chàng trai miền Nam hiền lành, tốt bụng.
Sau chín năm cưới nhau, hai vợ chồng tôi quyết định về Bắc lập nghiệp. Cuộc sống vợ chồng rất êm ấm, hạnh phúc, trong nhà lúc nào cũng ngập tràn tiếng cười, niềm vui của bố mẹ, con cái.
Trong một lần, em gái tôi về Bắc thăm gia đình, chồng tôi nghe tin thì đã lên nhà cô ấy chơi và hỏi thăm cô chú, họ hàng. Ngay hôm sau đó, anh đã hẹn cô ấy đi uống cà phê “có chuyện muốn nói“. Cuộc hẹn hò đó của hai người đến hơn một năm sau, tôi mới biết được qua một người bạn.
Khi mọi chuyện vỡ lỡ, tôi tức giận hỏi anh nhưng anh không chịu thừa nhận. Nhưng khi thấy tôi không chịu buông tha, anh cũng phải thú nhận: “Thật ra, anh và cô ấy chẳng có vấn đề gì cả. Anh chỉ muốn giải quyết mọi chuyện trong quá khứ thật nhẹ nhàng, để anh rể và em vợ có thể vui vẻ trò chuyện với nhau. Nhưng khi anh đã hết lời xin lỗi, cô ấy vẫn hậm hực khó chịu và nhìn anh bằng con mắt thiếu thiện cảm”.
Sau khi nghe chồng nói chuyện, tôi đã gọi điện cho em mắng té tát: “Sao mày lại giấu chị đi gặp chồng chị? Anh ấy bảo mày còn yêu anh nhiều lắm”. Tôi tự bịa ra chuyện đó để mong em gái bức xúc mà nói ra tất cả mọi chuyện. Và em tôi cũng thẳng thắn nói rằng: “Hôm đó chồng chị bảo rằng, đã chín năm trôi qua rồi, anh vẫn còn yêu và nhớ đến em. Còn em thì không còn chút tình cảm nào với chồng chị hết”.
Tối hôm sau đó, trong lúc hai vợ chồng ngồi nói chuyện với nhau, tôi bảo anh: “Cô ấy nói rằng, hôm hai người đi uống cà phê tâm sự, anh đã nói vẫn còn yêu cô ấy nhiều”. Vừa nghe tôi nói, anh đã quát mắng ầm ĩ: “Hai người nói gì với nhau anh mặc kệ, và cô ấy có nói xấu gì anh, anh cũng mặc, không quan tâm đến mấy chuyện tào lao đó”. Rồi anh bắt đầu thanh minh: “Hôm đó gặp nhau, cô ấy bảo còn hận anh lắm nhưng tiếc rằng bây giờ anh đã là anh rể của cô ta rồi. Và cô ta còn hỏi anh, “ngày xưa anh có yêu em thật lòng không?”. Anh trả lời là “có”. Bao năm rồi chúng ta không có cơ hội gặp nhau nên anh rất mong lần này nói chuyện, anh em mình có thể coi nhau như anh em bình thường, không còn hận thù nữa”. Cô ấy cũng hỏi anh: “Anh chị sống có hạnh phúc không?” thì anh cũng trả lời “rất hạnh phúc. Thế thôi!”.
Nhưng khi tôi hỏi em gái thì em còn bảo rằng: “Hôm chở em về, anh ấy có uống chút rượu nên bảo em lên chở anh ấy. Nhưng em không chở mà bảo rằng, nếu anh mệt, em sẽ bảo người nhà đến chở anh về. Đến lúc đó thì anh ấy mới chịu đưa em về… nhưng em thừa biết, anh ấy muốn em chở là chỉ muốn sàm sỡ em thôi”.
Nghe em gái kể lể, tôi không thể kiềm chế được nỗi giận dữ. Tôi không hiểu chồng mình nghĩ gì mà anh lại đi hẹn hò với người yêu cũ, cũng là em họ của vợ? Tôi thấy bị tổn thương ghê gớm khi anh vẫn nhớ đến cô ấy và muốn được “gần gũi” em họ vợ.
Hiện tại, tôi và anh đang giận nhau. Tôi làm mặt lạnh, không muốn nói chuyện với chồng, còn anh thì thách thức: “Nếu cảm thấy không chịu được thì chúng ta ly hôn đi, đường ai nấy đi cho thoải mái”. Nghe xong câu đó, tôi cảm thấy thất vọng tràn trề về người chồng, người cha của những đứa con tôi. Tôi hỏi lại: “Anh nói mà không biết hối hận à?” thì anh tỉnh bơ: “Chẳng có gì phảu hối hận cả”.
Nhiều lần hai vợ chồng cơm không lành, canh không ngọt chỉ vì chuyện “người yêu cũ” của anh. Tôi muốn anh thú thật về tất cả mọi chuyện với em họ tôi thì anh chỉ bảo: “Chuyện của tôi thì tôi giải quyết, không liên quan gì đến cô mà phải bận tâm cả”.
Cũng vì chuyện này mà đã rất nhiều lần anh ấy làm tổn thương tôi… và rồi sau đó lại xin lỗi. Nhưng tôi thực sự rất đau khổ khi chồng “léng phéng” với em họ, rồi còn khăng khăng: “Không làm gì nên chẳng việc gì phải sợ”.
Bạn trẻ cuộc sống ạ! Tôi cảm thấy rất ngột ngạt vì chuyện gia đình mình. Tôi muốn đi một nơi thật xa để suy nghĩ lại tất cả mọi chuyện, xem anh ấy có thật sự yêu mình hay không? Hay trong suốt bao năm qua, anh ta vẫn tư tưởng đến em họ tôi?
Tôi rất mong khi đọc được những dòng tâm sự này, các bạn hãy cho tôi những lời khuyên chân thành nhất!
Tôi xin chân thành cảm ơn!
Theo 24h
Không dám về nhà vợ ăn Tết vì trót yêu em vợ
Tôi cảm thấy bản thân mình đê tiện vì trong tâm đã thích em vợ. Khi nói ra điều này, người ta sẽ cười vào mặt tôi, nói tôi là loại đàn ông không ra gì. Nhưng tôi phải thú nhận đó là tình cảm thật của mình. Con người ta có thể dùng lý trí để điều khiển con tim, dặn lòng mình không được làm thế này thế kia. Nhưng không thể chối bỏ sự thật tôi đã trót yêu em. Nhưng mối tình tôi dành cho em thật không thể. Vì em là em vợ của tôi.
Có ai ngăn được tình cảm của mình đâu. Tôi chỉ thích em, cảm thấy yêu sự yếu mềm, trong sáng của em. Em giống như mối tình đầu của tôi, thế nên trái tim tôi rung động. Sự ngây thơ của em khiến tôi được sống lại quãng thời gian tuổi trẻ, tôi là chàng trai đào hoa, ga lăng và lãng tử. Nhưng giờ thì tôi đã khác. Cơm áo gạo tiền, hai tiếng gia đình không cho phép tôi sống mãi ngày ấy.
Khi gặp em, tôi có cảm giác thân quen, có lẽ là vì em giống như tình đầu tiên ấy. Tôi cố gắng kìm lòng mình nhưng chỉ cần tiếp xúc với em là tôi cảm thấy mọi thứ trở về nguyên vẹn như xưa. Em cũng rất quý tôi nhưng đúng là tình cảm của em gái dành cho anh trai, không hơn không kém. Nhưng tôi thì lại khác. Vì vậy, tôi đã cố gắng né tránh em, không dám gặp mặt em. Tôi sợ những cử chỉ của em lại khiến tôi nhớ về quá khứ và lại buốt giá con tim.
Có ai ngăn được tình cảm của mình đâu. Tôi chỉ thích em, cảm thấy yêu sự yếu mềm, trong sáng của em. (ảnh minh họa)
Chị gái em là người vợ tốt, không có lý gì tôi lại làm đau khổ trái tim cô ấy. Nếu biết tôi yêu em vợ, chắc cô ấy sẽ chết ngất. Tôi đâu thể gây tổn thương cho người yêu thương tôi hết mực được. Thế nên, tôi lảng tránh mỗi lần vợ đòi về quê cùng.
Tôi kiếm hết lý do này đến việc khác để không muốn về quê vợ. Và lần nào cũng thế, vợ tôi lại giận tím mặt, không thèm nói chuyện với tôi vài ngày. Những lúc ấy tôi cũng không thể chủ động làm lành ngay được vì tôi còn nhớ tới em, thế nên vợ tôi càng giận hơn. Lúc nào vợ cũng nói tôi vô tâm vô tính nên ra sức tìm mọi cách lấy lòng chồng. Vậy mà tôi lại đang hướng về người khác. Tôi cảm thấy bản thân mình nhơ nhuốc vô cùng với lối suy nghĩ ấy. Tôi ghê sợ chính mình.
Tết này, vợ muốn tôi về quê cùng vợ ăn Tết vài ngày. Tôi đã hơn năm nay không về nhà vợ thế nên không có cách nào chối nữa. Em vẫn chưa lấy chồng, và tim tôi bắt đầu run khi nghĩ về những ngày sắp tới. Liệu có phải đó sẽ là những ngày ác mộng hay không? Tôi lo lắng quá. Tại sao tôi lại thế này? Dù không có chuyện gì xảy ra, nhưng trong tâm, tôi đã phản bội vợ mà phản bội một cách cay đắng.
Theo Eva