Chồng gạt vợ con sang 1 bên để chăm sóc cho chị chồng
Mới đây, chị chồng gọi điện ra xin chồng em 3-4 triệu để sinh. Chị bảo đang khó khăn. Chồng em cũng đồng ý, bảo bao giờ chị sinh sẽ gửi tiền vào. Trong khi vợ chồng không có nổi 1 triệu để em sinh.
Em năm nay 26 tuổi đã kết hôm năm ngoái, hiện tại đang mang bầu 8 tháng. Trước khi lấy chồng em có đi làm. Song sau đó, công việc trục trặc nên em đã ở nhà nhưng cũng nhận thêm chút việc khác để làm có thêm thu nhập.
Hai vợ chồng em lên Hà Nội thuê trọ để đi làm. Chồng em đi làm với mức lương 6 triệu/tháng. Nhà chồng em có 4 anh chị em. Nhưng có 1 chị chồng tên M, 34 tuổi mới lấy chồng năm ngoái và có bầu bằng em. Ngày dự sinh của 2 chị em cũng sát nhau.
Chị ấy kết hôn xong không ở Hà Nội mà theo chồng vào Sài Gòn sống. Chị vào đó cũng chỉ ở nhà không đi làm. Chồng chị làm lái xe tour du lịch nên cũng hay đi suốt.
Vì cuộc sống trên Hà Nội khó khăn nên em đã bàn với chồng về quê sống cho đỡ vất vả. Vì thế, bố mẹ đẻ em đang nhờ người quen xin việc cho em trước. Vậy mà chồng em lại nói với em là hay là xin việc cho chị M để chị ấy về quê làm luôn. Lúc đó em cũng chỉ bảo chồng là việc của vợ chồng mình chưa xong sao nhờ người ta xin thêm cho người khác được.
Lại đến chuyện sinh nở. Muốn tiết kiệm chi phí em đã bàn với chồng tích cực đi xin đồ sơ sinh cũ để tiết kiệm đồng nào hay đồng ấy. Em thì chỉ xin được ít đồ của 2 chị nhà bác, cũng chỉ được mấy cái áo, mũ, bao tay, quần đóng bỉm. Lúc đầu chồng em bảo anh ấy xin được của 2 người bạn nữa. Và chồng em bảo nếu xin được đồ nhiều thì gửi vào Sài Gòn cho chị M ít đồ để đỡ tốn. Em cũng đồng ý.
Video đang HOT
Nhưng giờ, chồng em không xin được của người bạn. Hôm trước em sắp đồ để lọc ra cái nào có cái nào chưa để biết đường đi sắm thêm. Chồng lại bắt em phải chia đôi đồ gửi vào cho chị M. Em không nghe vì có quá ít ,con em còn phải mua thêm.
Em cũng bảo chồng nếu anh muốn gửi đồ vào cho chị M thì anh đưa nhiều tiền em sắm đồ mới cho con. Chồng em chỉ im lặng mà không nói gì. Nhưng nghĩ mà tức quá chị ạ.
Mới đây, chị M gọi điện ra xin chồng em 3-4 triệu để sinh con. Chị bảo đang khó khăn. Chồng em cũng đồng ý, bảo bao giờ chị sinh sẽ gửi tiền vào.
Hôm đó em cũng nghe thấy. Em cũng bảo luôn em và chị M ngày dự sinh gần nhau. Trong khi bây giờ vợ chồng không có nổi 1 triệu để em chuẩn bị sinh thì làm sao cho chị M được. Chồng em bảo sẽ xoay nhưng xoay sao được 1 lúc cả 10 triệu. Trong khi lương cố định của anh chỉ 6 triệu.
Vẫn biết là thương chị nhưng nếu 2 vợ chồng dư giả thì không nói làm gì. Đây hoàn cảnh của vợ chồng em và chị như nhau. Em nói nhiều khi chồng em lại cáu, còn lúc bình thường vui vẻ ngồi phân tích thì chồng không nói gì.
Tuy nhiên thỉnh thoảng anh lại có ý nghĩ cho chị M cái này, cái kia làm em thấy tủi thân cho mình và cho con quá. Con và em chưa được gì vậy mà chồng lại thế. Em nên cư xử thế nào đây ạ?
Theo PNVN
Lời thú nhận nghiệt ngã của chồng vào đêm động phòng
Lấy chồng, tưởng có được người đàn ông nghiêm chỉnh, chu đáo với vợ con, ai ngờ...
Đời không như là mơ, tưởng lấy được chồng giàu, chiều chuộng yêu thương mình, tôi sẽ được thành bà hoàng. Ai ngờ, ngay trong đêm tân hôn, tôi chết lặng khi nghe chồng nói &'anh không hề yêu em'.
Tôi hỏi, nếu như anh không yêu em thì anh cưới em làm gì? Chồng thản nhiên đáp &'để làm bình phong'. Câu chuyện của tôi bắt đầu từ những ngày tôi và anh gặp nhau ở nhà của một người bạn chung. Chúng tôi đã qua lại với nhau sau đó hơn 4 tháng và bắt đầu yêu nhau. Bạn tôi cũng là bạn anh, chúng tôi đều rất thân với nhau và chính người bạn thân của tôi còn giới thiệu anh cho tôi. Rằng anh muốn chúng tôi thành đôi để tình bạn thân càng thêm thân.
Tôi yêu thương anh, dành hết tình cảm cho anh và thầm cám ơn cuộc đời đã mang anh đến bên tôi. Vì là bạn giới thiệu nên tôi không hề hoài nghi về tình yêu của anh dành cho mình. Tôi tin, anh mang đến cho tôi tất cả những tình cảm chân thành và tốt đẹp. Tôi đã yêu anh bằng tất cả trái tim này và nguyện cả đời sống vì anh.
Ai ngờ, ngay trong đêm tân hôn, tôi chết lặng khi nghe chồng nói &'anh không hề yêu em'.(ảnh minh họa)
Chỉ là, đây là âm mưu của anh và bạn tôi. Bạn thân thì ra sức ca ngợi người yêu của tôi. Còn người yêu thì một mực nói, muốn giữ gìn cho tôi đến đêm tân hôn. Chỉ đến đêm tân hôn, tôi mới biết, anh không hề yêu tôi và người anh yêu lại chính là người bạn thân của tôi. Hai người đồng tính... Anh lợi dụng tôi, muốn dùng tôi làm công cụ để che đậy tình cảm của hai người họ. Anh không dám đối diện với sự thật này và không muốn cho gia đình anh biết. Anh còn ra điều kiện, mặc cả với tôi. Rằng, anh chấp nhận cho tôi ngoại tình, yêu ai thì yêu, có con với ai cũng được, cứ coi như con của chúng tôi và mãi mãi, sự thật này sẽ được chôn chặt. Bố mẹ anh vĩnh viễn không bao giờ biết. Coi như đó là con của chúng tôi...
Tôi chết đứng người. Toàn thân run rẩy không nói thành lời. Tại sao anh và bạn lại ác độc như vậy? Phải chăng, không còn ai nhẹ dạ cả tin hơn tôi nên anh mới tìm tôi để lợi dụng? Anh định biến tôi thành kẻ khổ sở cả đời này sao? Anh nghĩ, tôi có thể sống dưới vỏ bọc là vợ anh, mang thai với người đàn ông khác? Vậy cha của con tôi là ai? Tại sao tôi phải làm thế? Hay, anh định bỏ ra một khoản tiền lớn để mua chuộc tôi. Muốn tôi mua chuộc cả con tôi sau này, để con nghĩ rằng, anh chính là bố đẻ của nó?
Tôi khinh bỉ kẻ như anh, khinh bỉ vì anh đã hủy hoại cuộc đời của một con người. Giá như anh hiểu, tôi không phải là người đàn bà dễ dàng thỏa hiệp, thì anh đã không làm ra chuyện tày đình này.
Đêm tân hôn, tưởng là một đêm hạnh phúc, nào ngờ, nó trở thành một cơn ác mộng, một sự nhục nhã ê chề. Tôi không biết phải làm gì để bước ra khỏi căn phòng ghê tởm ấy. Tôi chỉ biết khóc, khóc và khóc, trách cho đời mình hẩm hiu...
Bỏ chồng, chắc chắn rồi nhưng là lúc nào. Không thể ngày mai, tôi đường đường chính chính bước ra khỏi nhà chồng. Rồi bố mẹ tôi sẽ ra sao, hàng xóm sẽ nghĩ gì? Tôi sẽ tố cáo sự thật về anh, có ai tin tôi không khi mà, trước mặt người ta, anh luôn tỏ ra là người yêu tốt? Huống hồ, anh còn cầu xin tôi, khóc lóc trước mặt tôi, xin tôi giữ bí mật cho anh, không thì anh không sống nổi...
Anh định biến tôi thành bình phong cho anh, vậy sao anh không nghĩ, cuộc đời tôi sẽ có ai cứu vớt. Tôi sẽ sống sao đây khi anh đã hủy hoại tôi rồi? Chắc rằng, tôi sẽ phải bỏ anh thôi, sớm thôi và sẽ bỏ đi một nơi thật xa, tìm cuộc sống mới. Làm sao đây khi cuộc đời tôi lại dính vào bể khổ thế này? Thật tàn nhẫn!
Theo PNVN
Có vợ con rồi mà 2 năm tôi chưa thể quên người phụ nữ ly dị chồng Không có tình yêu với vợ nhưng tôi vẫn cố gắng làm tròn bổn phận của người chồng, người cha nhưng trong thâm tâm luôn hướng về người phụ nữ kia. Ảnh minh hoạ Tôi 27 tuổi, tuổi thơ của tôi trôi qua êm đềm như bao trẻ em khác, lớn lên cũng học cao đẳng, nợ môn quá nhiều nên không tốt...