Chồng ga lăng với tất cả phụ nữ, ngoại trừ tôi
Làm vợ không tủi sao được khi nhìn thấy chồng mình liên tục &’chịu thương chịu khó’ với những người bên cạnh, nhất là phụ nữ.
Chả là chồng tôi thế này, mỗi lần đi ra ngoài cùng vợ, thấy cô nào đó là săn đón chào hỏi, hồ hởi lắm. (ảnh minh họa)
Còn riêng với mình, có lẽ, một lần ao ước được anh làm giúp những việc ấy cũng không có. Nghi ngờ chồng không yêu vợ dù không muốn nhưng lòng cứ bức bối khó yên. Tôi không biết nên lý giải chuyện này như thế nào. Đã có những lúc chỉ muốn hét vào mặt chồng, muốn sỉ vả anh, muốn nói cho cả thiên hạ biết anh là người đàn ông vô tâm như thế nào nhưng có ai nghe. Vì với người khác, anh lúc nào cũng ghi được điểm…
Lấy chồng 3 năm, mỗi lần nhắc đến chuyện vợ chồng trước mặt chị em, bạn bè, tôi lại ngượng ngùng. Ngượng không phải vì lý do gì khác mà chính là vì, mình chẳng được như người ta, chẳng được chồng quan tâm nên không có lời nào để ca tụng chồng. Chẳng lẽ, mình lại cứ thao thao chuyện chồng mình là người đàn ông không ra gì, chỉ biết lo cho những người phụ nữ khác, còn vợ mình thì như người dưng. Thế có khi người ta lại suy diễn tai sao rồi cười vào mặt mình.
Chả là chồng tôi thế này, mỗi lần đi ra ngoài cùng vợ, thấy cô nào đó là săn đón chào hỏi, hồ hởi lắm. Rồi hỏi cả chuyện ông xã của cô ấy làm gì. Nếu đã biết trước nhau thì lại hỏi xem, chồng cô ấy dạo này ra sao, làm ăn có tốt không, cuộc sống vợ chồng thuận lợi chứ. Hết cô này tới cô khác tay bắt mặt mừng mà quên mất, vợ anh ấy đang ngồi trơ bên cạnh.
Rồi lúc ăn uống, anh nhanh nhẹn kéo ghế cho các bạn gái khác, quên mất vợ anh. Thôi thì vợ anh tự kéo cho nó xong, đợi chồng ga lăng chắc đứng mỏi cẳng. Chồng còn gắp thức ăn cho cả loạt, cô nào cô ấy đều khen chồng tôi là người chu đáo, ăn nói dễ nghe, nhẹ nhàng. Nhưng không biết, họ vô tình hay hữu ý không nhìn thấy tôi ngồi bên cạnh, không nhận được một sự quan tâm nào. Thức ăn tự gắp, tôm tự bóc, thậm chí còn bóc cho chồng trong khi, chồng thì bóc tôm, gắp thịt gà cho cả mấy người ngồi kế bên. Dù là người quen hay không quen, chồng cũng sẽ làm mấy việc như gắp thức ăn nhé, thể hiện sự ga lăng và nhiệt tình của anh.
Ngày còn yêu nhau, chồng cũng vồn vã với tôi như vậy. Chính vì thế, tôi đã không ngần ngại nhận lời yêu anh với hi vọng sau này sẽ được anh quan tâm chu đáo, cũng không phải tủi thân vì chồng. Nhưng bây giờ thì mọi thứ lại hoàn toàn khác. Khách đến nhà chơi cũng vậy, anh gắp thức ăn cho người ta lia lịa, còn vợ anh thì không được miếng nào. Nói với anh vài câu, anh bảo, &’em cứ câu nệ làm gì, nhà mình có thì mình ăn, mình là chủ. Gắp thì gắp cho khách chứ gắp cho em làm gì’. Nói thế chứ, đôi khi tôi cũng muốn được chồng quan tâm trước mặt người khác, để được mát mặt với chị em. Anh cứ lạnh lùng với vợ thế, tôi còn mặt mũi nào mà khua môi múa mép, khen ngợi chồng. Đàn bà, ai chẳng muốn được tự hào về chồng mình, ai chẳng muốn khoe với thiên hạ rằng, chồng mình là người hết mực chiều chuộng, yêu thương vợ…
Ở nhà, có cái siêu điện hỏng, mãi chồng không sửa, bảo ngày này bận lại ngày kia bận. Nhưng khi cô hàng xóm nhờ chồng sang sửa giúp cái phích điện thì anh nhanh tay lắm, sang tháo tháo rỡ rỡ, nhìn mà bực cả mình. Chuyện này là chuyện của nhà chứ có phải chuyện riêng của vợ đâu. Chồng làm thế, khiến tôi thấy chạnh lòng. Anh lại cái lý do cũ, người ta nhờ thì phải nhiệt tình… Còn vợ anh nhờ thì coi như không.
Video đang HOT
Nhớ có lần, bảo anh vào trong cửa hàng ngắm đồ cùng vợ mãi anh mới vào. Vào trong thì chẳng thấy ngắm cho vợ, toàn đi xem đồ cho người khác. (ảnh minh họa)
Ngay cả mấy chị dâu trong nhà, cũng được chồng chăm sóc chu đáo. Ví như, đi đâu, anh cũng bảo, mua quà cho các chị. Anh dặn dò tôi kĩ lưỡng là phải mua quà cho chị dâu vì mấy khi về quê chơi. Thì chuyện đó tôi không tính toán, nhưng thú thực, từ ngày lấy nhau, chỉ có tôi mua quà cho chồng, còn chồng, một món đồ cũng không mua cho tôi. Chưa bao giờ anh chủ động đi vào hiệu, thấy đồ đẹp mà mua về tặng vợ một món. Chỉ có tôi đòi anh đi cùng, anh mới đi và làm nhiệm vụ, đứng ngoài trông xe.
Nhớ có lần, bảo anh vào trong cửa hàng ngắm đồ cùng vợ mãi anh mới vào. Vào trong thì chẳng thấy ngắm cho vợ, toàn đi xem đồ cho người khác. Rồi ra bảo, &’chị mặc cái này đẹp đấy, nhìn đúng chất công sở’. Chẳng phải anh có ý tán tỉnh rồi, người ta già rồi cũng kín đáo, không phải là chuyện đong đưa gì, nhưng nhìn thấy thế, ức chế lắm…’. Dường như anh chồng ga lăng với tất cả các chị em phụ nữ, luôn luôn vồ vập, hồ hởi khiến chị em cảm thấy rất gần gũi chồng, muốn bắt chuyện. Còn vợ anh, anh coi như không, chán nản vô cùng.
Bao giờ đi uống nước, liên hoan cùng các chị vợ bạn anh ở cơ quan, tôi cũng được phen ê mặt. Vì anh tận tình chu đáo với người ta, trong khi vợ anh ngồi &’mốc’ ra, lại phải tự tìm cách bắt chuyện với người khác… Nghĩ mà nản lắm.
Từ ngày lấy nhau, nói không ngoa, bao nhiêu lần đi làm là bấy nhiêu lần tự dắt xe, không có chuyện chồng dắt xe cho vợ. Thế mà đi đâu đó, có người nào dắt xe khó khó tí là chạy lại vội vội vàng vàng xin dắt xe giùm người ta, nhanh nhẹn một cách không cần thiết. Thế đấy, nghĩ mà buồn lòng vô cùng, có phải là chồng không yêu tôi.
Chuyện anh ga lăng không quyết định được chuyện tình cảm cho lắm, vì đó là những đối tượng ở đâu, không chủ đích một ai cả. (ảnh minh họa)
Nhiều lúc tôi hoang mang, tự hỏi lòng mình rằng, anh có thật lòng thương vợ con anh không. Chuyện anh ga lăng không quyết định được chuyện tình cảm cho lắm, vì đó là những đối tượng ở đâu, không chủ đích một ai cả. Nhưng lòng vẫn thấy buồn vô độ vì sự hờ hững này. Giá như chồng hiểu cảm giác của vợ, giá như anh biết, tôi cũng cần được anh lo lắng, quan tâm thì tốt biết bao.
Nói rồi mà anh không thông, anh cứ bảo người nhà thì không cần quan trọng. Người nhà mới là người cần được anh yêu thương và nâng niu trước hết, chứ không phải chuyện anh cứ thể hiện với thiên hạ, kiểu &’ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng’. Bây giờ thú thực, người làm vợ như tôi cũng không biết nên lý giải chuyện này thế nào, có nên tin là anh yêu vợ con hay là nghi ngờ anh không có tình cảm với mình nữa. Sống thế này thật sự quá mệt mỏi luôn…
Theo Eva
Cảm phục nữ điều dưỡng viên dùng miệng hút đờm cứu sống bệnh nhi sởi trong cơn nguy kịch
Cháu Mai Hà Vy đang trong cơn nguy kịch vì bệnh sởi, cái chết đang cận kề nhưng may mắn đã đến với cháu khi nữ điều dưỡng viên vội dùng miệng hút đờm từ mũi bệnh nhân để cứu cháu.
Đó là hành động của điều dưỡng viên Phạm Thị Hạnh - khoa Truyền nhiễm, Bệnh viện ĐK Đống Đa mà mỗi khi nhắc đến, mỗi bệnh nhân hay các bác sỹ, nhân viên y tế đều không khỏi xúc động và cảm phục. Còn đối với gia đình bệnh nhân thì coi đó là ơn huệ không biết lấy gì để báo đáp...
Vui mừng, phấn khởi vì con gái 9 tháng tuổi của mình vừa qua cơn nguy kịch trong dịch sởi, chị Đào Băng Chung (số 168 Nguyễn Lương Bằng) chia sẻ: Vào chiều 18.4, cháu Mai Hà Vy trở nên nguy kịch vì bệnh sởi, buộc phải chuyển xuống cấp cứu tại Bệnh viện ĐK Đống Đa. Sau khi tiêm kháng sinh, cháu bé có dấu hiệu hồi phục và chơi bình thường, nhưng bất ngờ lại có các triệu chứng nguy kịch như sốt cao, toàn thân lạnh và tím.
Đến khoảng 18h30 phút, người cháu lạnh và run cầm cập, cảm giác như không còn sức nữa khiến chị Chung vô cùng hoảng hốt. Ngay sau đó, các bác sỹ và nhân viên y tế tập trung đến làm các biện pháp cấp cứu khẩn trương. Trong lúc nguy kịch đó, cô điều dưỡng viên Phạm Thị Hạnh đã không ngần ngại, cởi khẩu trang chống lây nhiễm, đến gần cháu và dùng miệng hút đờm, hút mũi để con tôi dễ thở - chị Chung nhớ lại.
Bệnh viện đa khoa đang tích cực phòng chống dịch sởi.
Nói đến đây, giọng chị Chung trầm xuống, chị kể: "Có lẽ đây là một điều kỳ diệu, khi chị Hạnh hút mũi thì con tôi dần qua cơn nguy kịch, cháu thở đều và chỉ hai ngày sau được xuất viện. Hiện giờ cháu đã khỏe mạnh bình thường. Tôi và gia đình rất cảm động và biết hơn hành động cứu người của điều dưỡng viên Hạnh cũng như tập thể bác sỹ, nhân viên y tế BVĐK Đống Đa".
Trò chuyện với phóng viên, điều dưỡng viên Phạm Thị Hạnh chia sẻ rằng, cứu được cháu bé khiến chị rất vui mừng và hạnh phúc. Tuy nhiên, đó chỉ là hành động bình thường mà ai cũng có thể làm được khi thấy tính mạng của người khác bị đe dọa.
Nhớ lại những giây phút đối diện với cái chết của cháu Vy, chị Hạnh cho biết, lúc 18h30' ngày 18.4, chị nhận được thông tin về tình trạng nguy kịch của cháu và vội vàng đến hỗ trợ cấp cứu.
"Thấy cháy bé, tôi đã nghĩ rằng cháu không thể qua khỏi bởi cháu đã tím tái, sùi bọt mép, mắt mũi trợn lên. Nhiều người trực tiếp cấp cứu nhưng phải đợi máy hút đờm dãi khởi động. Sợ không kịp cứu cháu, tôi vội bỏ khẩu trang ra, dùng miệng hút dịch đờm trong mũi của cháu bé ra để cháu thở được và vượt qua cơn nguy kịch. Một tiếng sau đó thì cháu đã hồi phục", chị Hạnh vui mừng.
Chị Hạnh đang chăm sóc cho bệnh nhân bị sởi.
Trao đổi với phóng viên, TS Lê Hưng - Giám đốc BVĐK Đống Đa - cho rằng, ông rất khâm phục và xúc động trước hành động cứu bệnh nhân trong lúc nguy kịch của điều dưỡng viên Phạm Thị Hạnh.
"Trong trường hợp đó, nếu điều dưỡng viên chỉ đứng chờ máy hút đờm rồi mới thực hiện cấp cứu rồi sau đó cháu bé có xảy ra hậu quả gì thì cũng không thể trách, bởi chị ấy đã thực hiện đúng vai trò. Tuy nhiên, trước sự nguy kịch của người khác, chị ấy đã không suy nghĩ đến bản thân mình để hành động cứu người một cách vô tư, điều đó thật đáng khâm phục" - TS Hưng nói.
Từ đầu năm 2014, qua công tác nắm tình hình dịch bệnh và chỉ đạo của cấp trên, BVĐK Đống Đa đã lập kế hoạch phòng, chống. Đối với bệnh sởi, BVĐK Đống Đa đã huy động nhân lực, lập phòng khám, khu cách ly, máy móc thiết bị... để thực hiện đón tiếp, cấp cứu và điều trị cho các bệnh nhân sởi một cách hiệu quả nhất.
Vào lúc cao điểm, bệnh viện chữa trị nội trú cho 103 bệnh nhân mỗi ngày nhưng số giường bệnh chỉ có 50 giường, các y bác sỹ ở đây đã phải nhường phòng trực, phòng làm việc của mình để bệnh nhân nghỉ.
Đến thời điểm hiện tại, đã có 477 trường hợp nhiễm sởi đã được điều trị nội trú; 925 trường hợp nhiễm sởi, phát ban nghi sởi được điều trị ngoại trú tại BVĐK Đống Đa. Đặc biệt, bệnh viện đã làm tốt công tác kiểm soát nhiễm khuẩn và không để trường hợp nào xảy ra tai biến.
Theo Laodong