Chồng em sao được bằng anh?
Ngày ấy, tôi vẫn nhớ em nói một câu: “anh thì là gì mà đòi so sánh với người yêu em”, câu nói ấy, cả đời tôi sẽ không quên.
Em à, hôm này Hà Nội trời đẹp quá, se lạnh, nhưng nắng đẹp long lanh. Tiết trời này làm anh nhớ đến những ngày sinh viên, những ngày 2 đứa mình học chung một lớp, cái thời “tuổi hồng thơ ngây” ấy, quả thật không thể nào quên.
Cũng trong một ngày đầu đông nắng đẹp như thế này, khi những ánh nắng nhảy nhót trên kẽ lá bên ngoài cửa sổ lớp học, khi môn thi cuối cùng đã thi xong, lần đầu tiên em nhận lời đi café với anh. Anh còn nhớ, em đã rụt rè thế nào khi ngồi lên yên con xe Wave Tàu của anh, anh còn nhớ cái cảm giác ngại ngần của em, rằng em mặc đẹp nên không quen đi chơi trên cái xe xấu thế. Cái xe ấy, mẹ anh ở nhà đã phải bán mấy tạ thóc, một con lợn, còn phải vay thêm hàng xóm để mua cho anh, vì thương anh trọ học ở xa trường, anh lại xin mua xe để còn có phương tiện đi làm thêm, nói rằng sẽ cố gắng dành dụm trả mẹ sau, mẹ anh còn phải lo cho 2 em anh đi học nữa.
Cũng trong một cái ngày nắng đẹp se lạnh thế này, anh mua được cho em món quà đầu tiên, một cái khăn len anh mua ở shop bán đồ lưu niệm cạnh trường. Mua chiếc khăn cho em, mời em uống café, anh vẫn nhớ, hết 100 nghìn. Anh vừa thấy có một cô bé tuổi teen nào đó up lên facebook một câu rằng: “Thời này mà vẫn có đàn ông đi chơi với phụ nữ mà túi chỉ có 100k à”.
Rồi cũng một ngày cuối đông, em nói rằng: “Anh thì là cái gì mà so sánh được với người yêu em”. (ảnh minh họa)
Thời này có lẽ không thế được, nhưng ở cái thời ấy, 100k là một nửa tháng lương đi dạy gia sư của anh đấy. Anh vẫn nhớ rõ lắm, 25 nghìn đồng một buổi, tuần anh dạy 2 buổi được 50 nghìn đồng và tròn tháng đó, anh nhận được khoản lương đầu tiên trong đời, đúng 200 nghìn đồng, cho những buổi dạy thêm anh đi về trong tiết thời lạnh giá. Mời em đi chơi, mua quà tặng em, số tiền 100 nghìn còn lại, anh ăn được đúng trong 1 tuần để đi học, để còn ăn mỳ tôm khuya ôn thi cuối kì.
Video đang HOT
Và anh cũng nhớ rõ lắm, cũng trong một cái ngày nắng đẹp, gió se lạnh thế này, em bước ra cổng trường, khăn len đỏ của người khác tặng. Em cười tươi lắm, môi em cũng màu đỏ, má em ửng hồng khiến cõi lòng anh như tan chảy. Ở cổng trường, bạn trai em đã đợi sẵn, cậu ấy đi SH. Rồi cũng một ngày cuối đông, em nói rằng: “Anh thì là cái gì mà so sánh được với người yêu em”. Anh cũng vẫn nhớ, người yêu em đã từng nói với anh rằng: “Thanh niên nghèo thì lượn đi, nhé”.
5 năm rồi, từ cái ngày ấy, mình không còn liên lạc với nhau. 5 năm rồi, kí ức của những ngày đông hửng nắng tưởng chừng như đã lãng quên, nếu không có cái facebook chung của sinh viên trường mình. Cũng lại 1 ngày đầu đông, anh tìm lại facebook của em, facebook của nhiều người bạn nữa, rồi biết được rất nhiều những thông tin của em, về cuộc sống của em bây giờ.
Em à, ừ, anh là một người đàn ông, anh có lòng tự trọng của mình, ừ, anh có cả cái sự cay cú khi lòng tự trọng của mình bị tổn thương đấy. Người yêu em hồi ấy, chồng em bây giờ, thì có lẽ anh nên tôn trọng. Hai thằng đàn ông, nhưng giờ thì anh có cái quyền được hỏi lại:
Chồng em, giờ nó là gì mà so sánh được với anh?
Anh vẫn nhớ, em bảo, nếu có nhà riêng, em dành hẳn 1 căn phòng, đóng 3 cái tủ rất to, 2 cái để treo quần áo, 1 cái chỉ để đựng giầy vì em quá mê thời trang. (Ảnh minh họa)
Anh vẫn nhớ, em nói rằng, ước mơ lớn nhất của đời em là người đàn ông yêu em mua một chiếc xe mui trần, để những ngày nắng đẹp chở em đi dạo trên bãi biển, thật lãng mạn như phim Hàn Quốc.
Lúc anh mua xe, chẳng hiểu sao, anh đã chọn 1 con xe mui trần, dù giờ đây, anh chẳng còn cần nó để chở 1 cô gái nào đó đi dạo trên bãi biển nữa.
Anh vẫn nhớ, em bảo, nếu có nhà riêng, em dành hẳn 1 căn phòng, đóng 3 cái tủ rất to, 2 cái để treo quần áo, 1 cái chỉ để đựng giầy vì em quá mê thời trang. Nhà anh bây giờ, nguyên 1 căn phòng to như vậy, nguyên 3 cái tủ to như thế, anh thuê kiến trúc sư thiết kế, dù rằng quần áo của anh rất ít.
Anh bây giờ, giám đốc một doanh nghiệp lớn, sự nghiệp do tự tay anh gây dựng, gây dựng từ cái ngày mà anh đi dạy thêm một tháng được 200 nghìn ấy. Chồng em, một cậu công tử ăn bám bố mẹ, giờ gia đình đã vỡ nợ, sự nghiệp của chồng em, liệu bằng được mấy phần của anh?
Tất cả những gì anh có, là giờ dành cho người yêu anh, cho vợ sắp cưới của anh, khi anh đã có thể lo cho cô ấy đầy đủ, khi thu nhập của anh giờ đây một tháng là 200 triệu, và anh dành 100 triệu để mua quà tặng cho cô ấy.
Kí ức về em, thôi đành gửi hết vào nắng vào gió, để rồi quên hẳn đi, trong một ngày đầu đông nắng vẫn đẹp.
Theo VNE
Tôi rất muốn xem anh sống ra sao
4 năm qua, thật ra, thời gian quá dài để tôi quên đi tình cũ, mối tình đầu tiên cũng là mối tình tôi yêu say đắm.
Lẽ ra, khi đã có chồng có con, gia đình ổn định, tôi có thể vui và yên tâm với cuộc sống mới, nhưng lòng tôi còn không yên, còn vương vấn tình cũ. Tôi nhớ tới người đàn ông đã từng thề non hẹn biển với tôi, người đã từng hứa sẽ lấy tôi làm vợ. Nhưng rồi, anh lại phản bội tôi theo người con gái khác. Tôi đau lòng chưa hết lại nhận tin anh lấy vợ. Vì hận tình cũ và biết cũng không còn hi vọng gì, nên tôi đã quay lưng, lấy chồng và ổn định cuộc sống.
4 năm qua, tôi chưa nhận được tin tức gì của anh dù chúng tôi sống rất gần nhau. Chỉ vì tôi không muốn biết, tôi đang cố gắng quên đi người tình cũ và sống với người chồng, với con của mình. Nhưng rồi, tôi không biết, tại sao lúc nào tôi cũng nghĩ, hết tình còn nghĩa. Tôi muốn biết tại sao anh lại làm như thế, và hiện tại, anh có hạnh phúc không. Người đàn ông phản bội tôi có lẽ phải giàu có lắm, sang trọng lắm, hạnh phúc lắm khi anh chọn người con gái con nhà khá giả để lấy làm vợ.
Liệu anh có hạnh phúc hơn tôi? (ảnh minh họa)
Nghe bạn bè nói, anh giờ không hạnh phúc. Vợ anh theo người ta, cặp bồ với một người đàn ông giàu có, là sếp của cô ta. Vì anh vốn không có nhiều tiền như vợ nên phải câm lặng, nín chịu cuộc sống này. Thật ra, làm chồng không kiếm được tiền nuôi vợ, vợ dễ sinh chán nản. Nhất là người vợ giàu có, lại có gia đình là bệ đỡ như vợ anh.
Anh giờ thân làm người bố chăm con. Chuyện con cái vợ anh cũng không màng tới, cứ thuê người giúp việc rồi bỏ bẵng. Chỉ có anh là tận tụy chăm con từng ngày. Đó là tôi nghe bạn bé nói như vậy, tôi cũng chưa từng gặp mặt anh để hỏi trực tiếp để xem cuộc sống của anh có thật sự khó khăn như vậy hay không.
Lấy vợ giàu chưa hẳn là sướng. Nếu những gì họ nói về anh là sự thật, tôi nghĩ, ở đời đúng là có nhân quả. Kẻ phản bội, người bội ước sẽ không bao giờ hạnh phúc vì một ngày họ cũng sẽ nhận được kết cục như vậy. Tôi không muốn anh sống khổ sở, cũng không muốn nhìn anh héo mòn, đau đớn vì vợ con. Nhưng thật ra, tôi hiểu, đó là cái giá anh đang phải trả cho những lỗi lầm của mình, chí ít là nỗi đau anh gây ra với tôi.
Dù vậy, tôi thật sự muốn gặp lại anh một lần, nhưng không biết có nên hay không nữa. Tôi sợ, mình lại mủi lòng trước anh...
Theo VNE
Người yêu cũ làm mai cho tôi Tôi và anh yêu nhau được gần hai năm thì chia tay. Lý do khá đơn giản và... dở hơi. Anh và tôi không hợp mạng, không hợp tuổi, thầy bói nói chúng tôi lấy nhau về không những làm ăn không được mà gia đình hai bên còn gặp nhiều chuyện không may. Chúng tôi không tin bói toán lắm, nhưng cũng...