Chồng em chỉ mê cá cảnh!
Giận chồng lại xót con nên mình đã rán hết “5 cầu thủ” đó của anh trong một buổi được nghỉ làm. Thú thật là cá cảnh rất tanh và ít thịt, không thể ăn được…
Mình và chồng yêu nhau nửa năm, lấy nhau được 5 năm nay. Chồng mình không thuộc dạng chăm chỉ nhưng vợ bảo cái gì thì làm, không cãi, không ganh với vợ, không cờ bạc rượu chè, không tán tỉnh cô nọ đong đưa cô kia. Tóm lại mình ở với anh khá hợp nhau. Chỉ duy nhất một điều khiến mình không chịu nổi đó là anh mê chơi và chăm sóc cá cảnh còn cẩn thận hơn cả chăm vợ con.
Chồng mình có một bể cá gồm 5 con, anh yêu thích lắm, đặt tên lần lượt là Ronaldo, Messi, Suarez, Neymar và Diego. Chắc nghe tên là mọi người biết chồng mình cũng mê đá bóng nhưng đa phần anh xem ở nhà một mình, hiếm lắm mới ra quán cà phê ngồi bình luận với bạn bè. Vì sở thích lớn nhất của anh là ngồi ngắm cá. Anh có thể ngồi ngắm hàng tiếng đồng hồ. Có những đêm anh còn ngồi trò chuyện với chúng đến 2 giờ sáng mới bịn rịn đi ngủ.
Chồng mình chăm và huấn luyện đàn cá rất quy củ đúng giờ – Ảnh: Internet
Chồng mình chăm và huấn luyện đàn cá rất quy củ đúng giờ. Và đàn cá của anh cũng có thể bơi 5 con cùng lúc từ đầu này sang đầu kia và quay vòng ngược lại, hoặc xếp thành 1 hàng ở giữa bể khi có hiệu lệnh. Ai đến chơi, anh cũng gõ gõ bể cho đàn cá biểu diễn khiến mọi người đều thích.
Chăm cá như thế nhưng chồng mình không hề để ý đến con. Mình sinh con trai đầu lòng, họ hàng nội ngoại ai cũng mừng, ai cũng quý thằng bé. Nhưng bố cháu chỉ yêu thương cháu trên miệng thôi, nghĩa là lúc nào cũng gọi con trai yêu của bố, con trai cưng, con vàng con bạc của bố, nhưng chẳng bao giờ bế con quá 1 tiếng, chẳng bao giờ pha được sữa cho con hay cho con ăn cái gì. Mỗi khi bảo anh trông con, anh đều bắt con đứng ngắm cá cảnh cùng mình.
Khi thằng bé đi nhà trẻ, mình giao nhiệm vụ đón con cho anh vì mình đi làm về muộn hơn anh. Thế nhưng, một tuần có đến 3 lần anh đón con muộn. Thằng bé ở lại trường với cô giáo khóc hết nước mắt mà bố vẫn chưa đến đón. Cô giáo gọi cho anh không được nên gọi cho mình, mình nghe xong mà bực bội vô cùng. Tối về nhà, mình hỏi anh thì anh nói anh phải về nhà cho cá ăn trước, con đón muộn một tiếng thì bị phạt 50 ngàn, chứ cá mà ăn muộn một tiếng thì công sức huấn luyện bao lâu của anh đổ sông đổ biển.
Mình giận lắm, anh không xót con nhưng mình thì xót vô cùng. Anh cũng có thể huấn luyện cá ăn muộn 1 tiếng là được chứ sao phải để con bơ vơ ở trường một mình trong khi các bạn đã về hết. Anh có hiểu con tủi thân thế nào không?
Video đang HOT
Giận chồng lại xót con nên mình đã rán hết “5 cầu thủ” đó của anh trong một buổi được nghỉ làm. Thú thật là cá cảnh rất tanh và ít thịt, không thể ăn được. Nhưng mình vẫn bày biện thật đẹp mắt trên chiếc đĩa to chờ chồng mình về nổi trận lôi đình.
Khi chồng mình về, việc đầu tiên của anh là chạy vào xem đàn cá nhưng thấy trống trơn. Anh vào nhà vệ sinh lật từng cái chậu lên vừa tìm vừa lẩm bẩm: “ Sáng nay mình đâu có thay nước bể cá nhỉ.” Mình buồn cười lắm nhưng vẫn vờ không biết gì. Đến khi anh hỏi: “ Vợ có thấy bọn cầu thủ của anh đâu không?” Mình mới hất hất cằm lên bàn ăn, nơi “5 cầu thủ” của anh đang nằm phơi bụng.
Thú thật lúc đó mình đã sẵn sàng chờ đón một trận đánh của chồng và mình chắc chắn sẽ bật lại. Nhưng anh không đánh mình, anh nhìn chằm chằm đĩa cá trên bàn như không tin vào mắt mình. Rồi anh gào lên hỏi mình: “ Em có biết em đã làm gì rồi không? Sao em không giết luôn anh đi!“
Đêm đó, mình nghe tiếng khóc tới 2 giờ sáng mời dừng rồi sau đó là tiếng loẹt xoẹt -Ảnh: Internet
Mình cũng cáu, cãi lại: “ Sao nào, cá hay vợ con quan trọng hơn?” Thế là chồng mình ngồi bệt xuống đất khóc tu tu như một đứa trẻ. Khóc được một lúc, anh tức tối đứng lên đi tìm cây tuýp sắt đập bể cá. Vừa đập anh vừa khóc. Mình rất sợ trước hành động của anh nhưng cũng thầm khen ngợi tính khí của anh. Bởi trong cơn tức giận như thế mà anh không hề đánh mình, chỉ khóc và đập tan tành bể cá. Song lúc đó mình thấy nước chảy lênh láng ra nhà, mảnh kính vụn tứ tung nên mình bực lắm. Mình mặc kệ anh, ôm con bỏ vào phòng ngủ cho con uống sữa ăn bánh.
Đêm đó, mình nghe tiếng khóc tới 2 giờ sáng mời dừng rồi sau đó là tiếng loẹt xoẹt. Sáng hôm sau mình dậy thì thấy sàn nhà đã sạch sẽ, anh cũng đã đi làm sớm và từ hôm đó vợ chồng mình chiến tranh lạnh. Anh không nói năng gì với cả mình và con, đi đón con về sớm, tắm rửa, ngồi ăn cơm rồi bỏ vào phòng nằm. Đêm vợ chồng mình vẫn ngủ chung giường nhưng anh quay lưng về phía mình.
Có phải mình đã sai rồi không mọi người? Anh từng lên án mình không tôn trọng anh. Thấy chồng như thế mình cũng thương thương. Mình có nên xuống nước xin lỗi anh trước và đồng ý cho anh nuôi lại đàn cá khác không? Nhưng mình cũng khó chịu lắm khi chồng mình ham mê cá quá. Có cách nào vẹn toàn cả đôi không hả mọi người?
Theo Kim Trang / Thời Đại
Phụ nữ chớ dại mà bỏ nhà đi lúc giận chồng
Rất nhiều chị em có thói quen bỏ đi khi cãi nhau với chồng. Tuy nhiên, nhiều người không ngờ rằng "phép thử tình yêu" của một người phụ nữ hiếu thắng đã đem đến những cái kết buồn cho cả hai.
Thụy Anh không còn quá trẻ. Chị đã có hai mặt con và cũng bước sang tuổi "băm" được ít lâu rồi. Thế nhưng, cứ mỗi lần giận chồng, quá ngán ngẩm với những trận cãi vã căng thẳng đầy nước mắt, chị lại chọn giải pháp... dắt con về nhà mẹ ruột.
Chị chia sẻ: "Lấy chồng nghèo, mình đã vì yêu mà chấp nhận đủ đường. Nhưng anh thì vừa gia trưởng vừa độc đoán, những lúc nóng giận còn vũ phu nữa. Những lần cãi nhau chán lắm, ở nhà chỉ tổ mệt đầu. Những lời anh nói lại tổn thương đến lòng tự trọng của mình ghê gớm. Vậy tại sao phải ngồi đó mà chịu đựng?".
Thay vì "chịu đựng", chị chọn giải pháp bắt tắc xi, dẫn hai con về nhà ngoại. Nhà ngoại ngay trên thành phố, chỉ cách vài con đường nên việc "bỏ về nhà mẹ" lại càng thuận tiện. Thêm một điểm không biết "thuận lợi" hay "bất lợi" nữa là ông bà ngoại rất thương con, cưng cháu, lại vẫn giữ tâm lý xót con lấy phải chồng nghèo nên cứ hễ thấy con gái xách va li về là mừng rỡ giữ rịt lại nhà ngay.
Ảnh minh họa
Chị kể: "Hai đứa con mình thì quá hớn hở khi mọi ngày chen chúc trong căn phòng thuê nhỏ xíu, giờ được ở phòng riêng rộng rãi. Đồ chơi ông bà mua sẵn quá chừng trong nhà. Mình cũng từ vai trò của một em ô sin suốt ngày làm quần quật thành đứa con gái cưng như ngày nào. Có thể ngủ đẫy giấc, dậy đã có mẹ nấu thức ăn cho ăn. Những ngày về nhà mẹ với mình giống như thiên đường!".
Cũng là vấn đề bỏ nhà khi vợ chồng cãi nhau, chị T.K.L tâm sự kinh nghiệm chua cay của mình như sau: "Lúc nổi nóng, tôi đùng đùng xách va li đi. Bố mẹ ruột tôi cũng bênh con gái nên bắt chồng sang đón mới cho về. Chồnglại bị tác động của gia đình bên chồng, cho rằng đón được một lần thì sau này sẽ cứ lặp đi lặp lại cảnh ấy.
Thế là sau một tuần, khi tôi đã bớt giận, rất muốn chồng đến đón để bố mẹ có thể cho về nhưng chờ mãi mà không thấy. Càng lúc chuyện càng lớn, anh càng lạnh nhạt. Cuối cùng thì vợ chồng tôi ly thân. Khoảng một năm sau thì ly hôn và chồng... có vợ mới. Thật sự lúc ôm con bỏ đi tôi mới thấm thía rằng, đáng lẽ ra mình nên chọn cách ứng xử khác nếu bản thân mình chưa thực sự muốn chấm dứt mối quan hệ hôn nhân".
Làm ầm lên rồi bỏ nhà ra đi là cách làm xấu mặt chồng
Theo chuyên gia Nguyễn Hương Ly, Trung tâm Tư vấn tâm lý tình cảm Tổng đài 1088 (Hà Nội), hiện tượng chị em bỏ nhà ra đi khi người chồng lỡ miệng nói "cút đi" là không hề hiếm. Việc các bà vợ bỏ nhà ra đi thường chỉ với mục đích để hù dọa chồng, hoặc để kiểm tra, thử thách tình yêu của chồng.
Đa số các bà vợ bỏ nhà ra đi một cách hùng hổ, quyết liệt nhưng trong tâm lại mong chồng mình ngăn lại. Trong thâm tâm họ không muốn đi đâu cả, trong thâm tâm họ không hề muốn ly hôn nhưng ngoài miệng họ lại luôn nói câu là "chia tay"... Tuy nhiên, đa số các ông chồng lại không hề hiểu tâm lý ngược đời này ở phụ nữ.
Do vậy, mỗi khi các bà vợ bỏ nhà ra đi, họ cảm thấy bị vợ làm xấu mặt, cảm thấy vợ không coi mình và bố mẹ mình ra gì. Đó là lý do vì sao mà không ít chị em khi làm mình, làm mẩy bỏ về nhà mẹ đẻ, những tưởng sẽ được chồng "nhớ vợ nhớ con" mà dẹp cái tôi đi, tha thiết gọi vợ về thì họ lại nhận được kết quả ngược lại.
Các chuyên gia tâm lý khuyên rằng, nếu có những lúc quá bức xúc, quá ngột ngạt, cần khoảng không yên tĩnh riêng cho mình, bạn có thể chọn giải pháp đi, song nên đi thật khéo. Chẳng hạn chỉ cần nói với chồng rằng, bạn cần đi công tác/đi nghỉ ít ngày. Hoặc có thể nói thẳng với chồng: "Tôi stress quá và cần không gian yên tĩnh để nghỉ ngơi vài ngày. Tôi đưa con về nhà mẹ chơi ít hôm!".
Cách nói này sẽ giúp chừa đường lui cho cả hai vợ chồng, trong trường hợp sau vài ngày cả hai vợ chồng bạn trấn tĩnh lại, thấy chuyện không quá nghiêm trọng và vẫn có thể tha thứ, bỏ qua cho nhau. Việc "về nhà mẹ chơi vài hôm" so với việc đùng đùng xách vali, khăn gói "bỏ ra khỏi nhà" sẽ rất khác nhau.
Do vậy, các bàvợcần tránh chuyện "làm ầm lên" rồi bỏ nhà đi. Chỉ khi nào thực sự cảm thấy không thể chịu đựng nổi, cảm thấy muốn kết thúc đời sống hôn nhân thì cũng nên bình tĩnh nói với chồng là mình cần có một khoảng thời gian xa nhau để bình tĩnh lại. Còn nếu trong tình thế không thể cứu vãn cho hôn nhân thì chị em càng không nên tự ý bỏ nhà ra đi. Kể cả việc bị đuổi hãy nói rằng: Tôi về đây có cưới hỏi đàng hoàng, có pháp luật công nhận chứ có theo anh về đây đâu. Bởi chị em cần phải xác định, nếu ra đi thì cũng đi một cách đàng hoàng. Chứ một khi đã tự ý bỏ đi trong những tình huống như đã nêu ở trên thì sẽ rất khó quay trở lại.
Theo Phunutoday
Sau lần tôi ôm 3 con bỏ nhà đi, cuộc đời tôi đã sang trang mới Có lần vì quá giận chồng, tôi âm thầm đưa các con qua nhà anh họ ở một tỉnh khác. Chồng tôi tìm 4 mẹ con khắp nơi không thấy, hỏi ai cũng không biết nên rất hoảng hốt. ảnh minh họa Tôi là giáo viên mầm non. Trước đây khi đang học năm cuối thì tôi có bầu với một anh thợ...