Chồng đuổi tôi ra khỏi nhà chỉ vì gói bim bim
Khi tôi vừa dứt lời, anh đã dõng dạc tuyên bố: ‘Cô ra khỏi nhà tôi ngay. Đẻ đã không biết đẻ, nuôi cũng chẳng ra hồn’.
Tôi là độc giả thường xuyên của mục tâm sự. Qua đây, tôi biết đến rất nhiều những hoàn cảnh khác nhau song so lại tôi chưa thấy ai giống mình.
Tôi đến với anh khi cả hai đã nhiều tuổi. Anh vì đi xuất khẩu lao động để kiếm tiền nên khi về nước đã ngoại tứ tuần. Còn tôi vì duyên số nên qua 3 mối tình không thành, gặp anh tôi mới chính thức được lên xe hoa.
Tôi và chồng tôi hiện tại đã có với nhau 1 bé gái 4 tuổi. Để có con, chúng tôi đã phải rất khó khăn.
Tôi đã phải 3 lần gạt nước mắt đưa những đứa trẻ xấu số về thế giới bên kia. Đứa thì bỏ tôi ra đi khi chưa chào đời, đứa thì chào đời chưa bao lâu đã lại ra đi.
Sau nhiều chạy chữa và nỗ lực của hai vợ chồng, đến đứa thứ tư thì ngay khi mang bầu tôi đã vào bệnh viện nằm dưỡng thai cho an toàn. Và lần này, vợ chồng tôi đã thành công.
Bé gái giờ đã 4 tuổi, khỏe mạnh, nhanh nhẹn, là cục cưng của vợ chồng tôi.
Ảnh minh họa
Tôi yêu con nhưng vô cùng nghiêm khắc để tạo cho con nề nếp, còn chồng tôi thì ngược lại, anh luôn yêu chiều con một cách vô lối.
Video đang HOT
Chúng tôi từng nhiều lần bất hòa vì cách nuôi dạy con, anh từng nhiều lần nổi nóng, có lần anh đã đẩy tôi ngã vì mâu thuẫn này. Nhưng chưa khi nào anh cư xử như sáng nay.
Sáng nay, giống như mọi ngày, trong khi tôi nấu đồ ăn sáng thì anh gọi con dậy, rửa mặt và chơi với con.
Sắp đến giờ ăn sáng mà cô con gai chạy đến chỗ tôi măt chay dai phung phiu đoi đươc ăn bim bim. Tôi đã kiên nhân nhe nhang giai thich căn ke, ro rang lân nay lai lân khac răng se cho con ăn sau bưa cơm. Không đươc tôi cho phép, cô con gai gao lên nưc nơ, vưa gao vưa goi bô câu cưu.
Nghe thấy tiếng con, anh từ trên tầng vôi va lao xuông, văn măt măng tôi rôi đưa goi bim bim cho con. Không chiu nổi, tôi xô đên, giât lây goi bim bim tư tay con rôi bảo chông: ‘Anh chi lam hư con thôi. Phan khoa hoc no cung vưa vưa thôi chư. Bao sao không bưa nao no ăn hêt bat chao’.
‘Vơ vân’, anh vừa quát lên vừa keo xoet canh tu bêp, lây ca goi banh keo va bê con ra đương, boc cho be hêt goi bim bim nay đên loai banh khac. Quan điêm cua anh khac hăn tôi, con vôn đa lươi ăn nên luc nao be thich ăn gi la phai cho ăn ngay. Be con tât nhiên thich đươc vê phe bô lăm nên hôm nao cung vây, không đoi đươc me, quay sang bô thê nao cung đươc giai quyêt.
Ảnh minh họa
Khi anh trở lại nhà, tôi giận dỗi nói với chồng rằng từ giờ tôi sẽ để cho hai bố con tự chăm nhau. Bất ngờ, khi tôi vừa dứt lời, anh đã dõng dạc tuyên bố: ‘Cô ra khỏi nhà tôi ngay. Con tôi không cần đến loại mẹ như cô. Đẻ đã không biết đẻ, nuôi cũng chẳng ra hồn’.
Tưởng anh cả giận mà nặng lời, ai ngờ, anh đuổi tôi thật. Anh kéo tay tôi đẩy ra ngoài cửa và kéo cánh cửa lại.
Khi tôi còn chưa hết ngỡ ngàng thì anh xồng xộc lên tầng, lấy hết quần áo và đồ dùng của tôi nhét vào một túi lớn và ném qua cửa, gần chỗ tôi đang đứng khiến tôi được phen xấu hổ vô cùng với những hàng xóm xung quanh.
Tôi yêu con và chăm con hết mình. Tôi cũng chưa từng mang tiếng hỗn láo hay có điều gì không phải với chồng. Vậy mà anh nỡ đối xử với tôi như vậy khiến tôi đau đớn vô cùng.
Tôi hiện giờ đang phải tá túc ngoài nhà nghỉ dù nhà ngoại tôi ở không xa nhà tôi là mấy. Tôi không muốn bố mẹ tôi buồn.
Thật sự, giờ khi đã bình tĩnh trở lại, tôi vẫn không lý giải nổi hành động của chồng. Phải chăng, anh lấy tôi và sống với tôi đơn giản vì chỉ cần có một đứa con. Tôi nên làm gì trong tình huống này?
Theo Tinngan
Choáng váng nhìn những thứ quái dị rơi ra từ valy vợ
Vừa xếp đồ ngủ xong, tôi liền chạy vào phòng kéo cái valy xuống. Bất ngờ trượt tay, chiếc va ly rơi và bật tung...
Tôi lấy vợ được 1 năm nhưng vẫn chưa có con. Lý do là vì vợ tôi đòi ưu tiên công việc 2 năm để cô ấy lên chức trưởng phòng đã rồi mới có thể yên tâm tính chuyện con cái được.
Tháng nào cô ấy cũng đi công tác, khi 2, 3 hôm, lúc vài tuần. Nhiều khi tôi cứ nghĩ, có vợ rồi mà chẳng khác nào trai tân. Một mình đi làm về nấu nướng, ăn xong lại nằm tơ hơ xem phim. Chán thì đi nhậu với bạn bè, đồng nghiệp. Nói thì ngược đời chứ tôi thèm lắm được vợ gọi điện kiểm tra, giục về sớm như những anh bạn khác. Mơ được vợ ghen một lần nhưng mà cô ấy chẳng bao giờ biết ghen.
Ngày nào không đi công tác thì cũng nửa đêm cô ấy mới có mặt ở nhà. Tôi là đàn ông nhưng hôm nào cũng về nấu ăn, giặt giũ, rửa bát như đàn bà. Thậm chí, có người biết cảnh gia đình tôi còn nói 'Nhà anh ngày nào cũng là 8/3 nhỉ'. Nghe mà tôi vừa nhục vừa bực bội trong người.
Nói là thế nhưng tôi biết, vợ tôi đang cố gắng lo cho tương lai cả. Cô ấy đi sớm về hôm kiếm tiền để mua một căn nhà, sau này sinh con ở cho rộng rãi. Tôi làm đàn ông mà không lo được cho vợ một mái nhà để ở thì làm sao có quyền lên tiếng đòi hỏi vợ. Hơn hết là tôi càng phục và càng thương cô ấy nhiều hơn.
Ảnh minh họa
Thế nhưng, sự việc xảy ra hôm kia khiến tôi bàng hoàng, đến giờ tôi vẫn không thể tin, vợ tôi lại có sở thích kỳ quái như vậy.
Đó là hôm thứ Năm, cô ấy đi làm về sớm hơn mọi ngày và kêu mệt. Nhưng cô ấy bảo 23h hôm ấy phải bay vào Sài Gòn công tác. Thấy vợ mệt nên tôi nấu món cháo gà cô ấy thích mỗi khi ốm, không quên cho ít hành và tía tô cho cô ấy giải cảm.
Vừa bê cháo lên phòng cho cô ấy ăn, tôi vội xếp quần áo soạn sẵn để cô ấy đi công tác. Xếp mấy bộ váy và đồ ngủ xong, tôi liền chạy vào phòng kéo cái valy để trên tủ xuống. Bất ngờ trượt tay, chiếc valy rơi xuống và bật tung. Những thứ kỳ dị bên trong hiện ra khiến tôi choáng váng.
Toàn những đồ chơi tình dục văng ra khiến tôi há hốc, kinh tởm. Không ngờ vợ tôi lại có những sở thích kỳ quái như thế. Nếu là đàn ông thì chẳng nói làm gì khi thiếu vắng hơi vợ nhưng cô ấy là phụ nữ, dù cho có tân tiến thế nào cũng không thể sắm những thứ đó bên mình được.
Hơn nữa, cô ấy làm thế chẳng khác nào chê tôi yếu, tôi kém. Nhục nhã quá thể. Tôi thu lại mấy thứ đồ đó mang lên vứt thẳng trước mặt cô ấy. Vậy mà vợ tôi vẫn cứ trơ ra bảo 'Sao anh lại lục lọi đồ đạc của em?'. Tôi tức quá chỉ thẳng tay chửi 'Tại sao cô lại chơi cái trò bệnh hoạn này? Cô đang sống ở đâu? Cô chê tôi yếu à hay sao mà phải dùng đến những thứ này?'.
Vợ tôi lúc này mới chột dạ nhận ra tôi đang nóng thật sự. Cô ấy khóc rồi bảo 'Thà em đi cặp với người khác, anh chửi anh mắng còn đáng, đây là những thứ vô tri, anh lo cái gì. Em cũng là con người, cũng có nhu cầu khi vắng đàn ông, vắng chồng bên cạnh...'.
Thấy vợ khóc, hơn nữa cô ấy nói cũng có lý nên tôi tạm im lặng bỏ đi. Tối hôm đó cô ấy vẫn đi công tác như bình thường, duy mấy cái thứ ghê gớm đó vứt lại ở nhà. Bây giờ khi viết ra những dòng tâm sự này, lòng tôi vẫn đang rối bời, vừa cảm thấy có lỗi với vợ, vừa thấy ghê tởm mỗi khi nghĩ đến cảnh cô ấy phải dùng những thứ dụng cụ kia để thỏa mãn nhu cầu.
Tôi không thể ăn ngủ được như trước. Tôi phải làm sao để thoát ra khỏi mớ suy nghĩ này?
Theo Tinngan
Lớn lên, con sẽ lấy 1 người chồng giống bố Ai đó đã từng nói rằng: "Con gái chính là tình nhân kiếp trước của bố". Con không biết điều đó có chính xác hay không, nhưng khi nghĩ tới bố thì con đã tin hoàn toàn. Từ nhỏ cho đến lớn, con lúc nào cũng thân thiết với mẹ hơn bố. Lúc nhỏ, con còn rất "sợ" bố, nhất là ánh nhìn...