Chồng được nuôi ăn, nuôi ngủ rồi ủ mưu ‘phản’ vợ
Nghe từng lời thốt ra từ miệng người chồng vô dụng bấy lâu nay tôi nuôi ăn, nuôi ngủ mà không thể tin được vào tai mình…
Chào mọi người, khi tôi viết những dòng này ra là lúc cảm xúc của mình đang rơi vào tận cùng của sự bàng hoàng và chua xót. Tôi cần lắm những lời khuyên lúc này để thoát ra khỏi tình trạng hiện tại.
Tôi kết hôn đã được 2 năm nay. Cuộc sống vẫn ổn định cho đến 1 tuần nay, anh bắt đầu thay đổi thái độ và tuyên bố chấm dứt cuộc hôn nhân 2 năm qua.
Những tin nhắn, những cuộc điện thoại của anh, anh xóa ngay trước mắt tôi, để những nghi kỵ trong tôi càng ngày càng lớn thêm mà chưa có lời đáp. Anh bắt đầu tỏ ra thiếu tôn trọng tôi. Đến hôm nay thì anh còn đổi cả pass điện thoại. Và tối đi qua đêm chẳng buồn báo cho tôi một lời.
Từ ngày lấy anh ấy, tôi chưa bao giờ được anh mua cho một món quà hay điều hạnh phúc gì đó, bởi anh đâu có tiền. Anh giỏi ‘ăn bám’ nhất trong số những người đàn ông tôi biết.
Khi mới quen nhau, anh khoe mình có 2 bằng đại học, nào là bằng Điện lực, nào bằng Kỹ thuật Bách Khoa nhưng lấy nhau về, đi làm cho công ty ông anh trai được 2 tháng thì nghỉ việc không lương vì công ty đó phá sản.
Tôi phải chạy vạy vay tiền để xin cho anh vào nhà nước, thế nhưng đến phút chót mới vỡ lẽ, anh chưa có bằng đại học vì bị đúp triền miên. Vậy là từ đó, công cuộc nuôi chồng chính thức đè lên vai tôi.
Ảnh minh họa
Ngày nào anh ta cũng ngủ từ 9 giờ tối đến 9 giờ sáng mới dậy dù sức dài vai rộng. Không có bằng thì chí ít cũng phải đi xin một việc gì mà làm nuôi mình, bốc vác, xách xi chẳng hạn. Đằng này, anh ta còn chê lương thấp, nắng nôi cơ. Xin cho làm bảo vệ thì bảo ‘Tôi không phải thằng vô học’.
Video đang HOT
Và cứ suốt 2 năm như thế, chồng vô dụng ở nhà ăn bám vợ mà không một chút mảy may nhục nhã, xấu hổ với người đời. Hàng ngày, tôi đã phải dậy từ 5 giờ sáng làm đủ mọi việc nhà, từ giặt giũ phơi đồ đến nấu nướng cho cả nhà chồng ăn. 7 giờ đi làm đến gần 6 giờ mới về đến nhà lại tối mặt với những công việc không tên.
Vậy mà gã chồng vô dụng của tôi chỉ biết nằm khểnh xem tivi, ra ngoài chơi cờ với mấy ông bác về hưu, tối đến xách dép vào bàn ăn cơm. Ăn xong lại lên mạng chát chít không buồn động tay giúp vợ.
Bố mẹ chồng đã cao tuổi. Tôi còn xui xẻo khi gặp phải ông bố chồng lắm lời. Làm thì ít mà nói nhiều. Ngày nào cũng nghe ông chửi chó đuổi mèo, vậy mà thằng con trai vô dụng của ông thì ông lại tôn lên thành ông hoàng mới lạ lùng.
Hai tháng trước, đột nhiên gã chồng vô dụng xin đi làm đưa thư. Thấy chồng thay đổi, hăng say với công việc, sáng dậy sớm vuốt tóc đi làm, chiều tối về hát véo von yêu đời, tôi mừng lắm. Chẳng ngờ…
Tháng đầu, nhận được 1 triệu rưỡi tiền lương, chồng vô dụng của tôi về đưa ngay cho vợ, mặt vui hãnh diện lắm. Tôi cũng mừng nhưng chỉ bảo ‘ Sao lương thấp thế mà cũng làm?’. Anh ta im lặng đi vào phòng chẳng nói với tôi câu nào. Tối xong việc thấy mình nhỡ miệng, định động viên chồng một câu thì anh đã đi ngủ từ lúc nào.
Cho đến cuối tuần trước, thấy chồng vô dụng bỗng nhiên thay đổi thái độ, chẳng còn đoái hoài gì đến vợ, chẳng còn hát hò mà ra chiều suy nghĩ. Tiền lương nhận được chỉ đưa vợ 500.000 đồng với lý do, còn phải cho bố mẹ chút ít.
Tôi cáu tiết lên bảo ‘Bao năm tôi nuôi cả nhà này, bố mẹ anh có chi ra đồng nào đâu mà phải cho bố mẹ?’. Chồng vô dụng đột nhiên lên mặt dạy đời: ‘Cô đừng tưởng mình tài giỏi. Cô nghĩ cô nuôi cả nhà thì muốn làm gì thì làm? Bố mẹ tôi không cần cô nuôi vẫn sống tốt. Tôi cũng chả cần cái ngữ mất dạy như cô’.
Tai tôi ù đi khi nghe những lời đó, hai năm tôi hy sinh tuổi xuân cho gia đình anh ta, đến con tôi cũng chưa dám đẻ vì sợ không có nuôi nó ăn, vậy mà bị chửi như vậy.
Rồi điện thoại anh ta cũng đổi pass, tin nhắn đến đọc xong xóa luôn, cuộc gọi đến chạy ra ngoài nghe máy. Thỉnh thoảng anh ta còn cười tủm tỉm một mình.
Đến tối hôm qua, anh ta đột nhiên chìa cái đơn ly hôn ra cho tôi. Choáng váng, không tin được vào mắt mình. Hai năm nuôi cả nhà chồng giờ tôi đã chính thức phải ra đi tay trắng ư? Suốt cả đêm không thể nào chợp mắt được vì sự bội bạc của những con người đó. Tôi phải làm như thế nào đây?
Theo Người Đưa Tin
Chị đã hết thời... thì để chồng chị, tôi dạy
Tôi tưởng anh ta tốt đẹp thế nào... chứ thế này thì còn xanh lắm, nên... vợ hết thời như chị cứ để anh tôi dạy.
Tôi đã định thích chồng chị, vì anh ta khá thông minh, tinh ý và nhiều chiêu trò. Chồng chị thì đích thực là một gã đàn ông có khả năng hấp dẫn những cô gái. Thế nhưng, chị ạ... loại người như chồng chị "ăn vụng tứ tung mà không biết chùi mép" tôi gặp nhiều rồi, cho đi cũng nhiều rồi...
Tôi chỉ để yêu chơi thời gian thôi, chứ cướp giống ấy của chị về làm gì cho rác nhà.
Chị không phải chạy vạy tứ tung để kéo tay một gã khốn nạn như thế về làm chồng mà vỗ ngực ra oai với thiên hạ "hạnh phúc gia đình" để tôi cười vào mặt cho. Đàn bà mà ngu thế thì không có tiếng nói đâu.
Thú thực anh nhà - chồng chị cũng nói yêu tha thiết không chỉ với tôi đâu mà còn nhiều lắm, rải rác lắm. Đã không có tầm bao quát thì lớn giọng... thị uy. Tôi sắc sảo, tinh tường nhưng đôi khi cũng mềm mại trong tình yêu và dễ cho mình cái quyền được ngu xuẩn tin lời đường mật lắm... thế nên cứ để tôi sống trong đường mật thời gian:
"- Anh yêu em, chúng ta sẽ đi song song cuộc đời nhau nhé.
- Cô ấy (vợ) như một con hổ, như một người đàn ông (mặc dù trông chị cũng nữ tính đấy).
- Cô ấy vô tâm lắm, có biết gì đâu.
- Em rất thông minh và luôn khiến tôi phải chao đảo".
Quyền được ngả vào yêu thương bất tận mà chẳng cần tính toán thiệt hơn... tự cho mình ngã vào tình yêu, ai cấm được tôi nhỉ. Gã chồng bảo bối của chị tưởng đã lừa được tôi, còn chị thì ra cái vẻ ghê gớm bóng gió... như sắp ăn thịt tôi đến nơi. Xàm!
Chồng chị, tôi tính hô "biến" cách đây mấy tháng rồi, biến như chưa từng tồn tại. Nhưng vẫn ra cái vẻ khéo léo khiến anh ta phải day dứt... đến giờ không buông nổi tôi ấy chứ.
Đành rằng: "Anh có người khác rồi thì bảo em chứ, hết yêu em phải bảo em chứ, em ra đi để anh hạnh phúc. Nên sớm về với vợ con anh nhé, mình có duyên nhưng không có phận, em hiểu và chẳng hề trách móc gì đâu, dẫu nhiều đắng cay", chia tay mà vẫn tôn trọng tôi hết lời vì mấy lời tử tế dễ nói như không.
Biết thế, nên phận vợ luôn phải chạy theo giữ chồng như chị đừng dai dẳng, thỉnh thoảng dằn mặt đến gớm chẳng khác nào mụ la sát... Tôi sợ gì chị cho cam, thế nên đừng để tôi phải cáu... Làm vợ thì nên khôn ngoan với bồ của chồng, chị hiểu không? Phải là người buông chứ đừng đuổi theo.
Cứ thử hẹn hò với một người đàn ông ngoài chồng đi, cứ thử hấp dẫn quyến rũ rồi để mặc chồng chị như tôi đi.... chị sẽ mới lạ trong mắt anh ta. Nóng bỏng, tử tế, quyền lực, quyến rũ... nhiều đàn ông mê mệt mà phải biết cách để chồng nhìn thấy mà tự động tối ngày để chồng xách túi chạy theo lo giữ vợ.
Chứ đàn bà lỗi thời như chị cứ ngồi mà long nhong chiều chuộng "một dạ bảo vâng" với chồng, rồi tất bật chạy theo bồ của chồng để ra cái vẻ dằn mặt là ngu... khiến chẳng những bồ mà chồng cũng vừa khinh vừa nản.
Tôi tâm sự thật, thời buổi này toàn vợ ngu ngốc như chị thì lấy đâu ra lũ xéo xắt, héo hon cặp kè... chịu buông, chúng còn muốn vênh mặt trêu ngươi chị chẳng hết. Nóng giận là tôi đạp đổ hết đấy... Tôi đã tử tế thì phải biết hướng mà đi, liệu cơm mà gắp mắm.
Thưa chị, tôi còn hấp dẫn, còn trẻ, còn quyến rũ, còn bận lấy chồng, bận để chồng giữ tôi, nên không có thời gian để rỡn và ghen tuông với vợ chồng nhà chị nữa. Loại chồng chẳng ra chồng, vợ chẳng ra vợ,... tôi khinh.
Biết điều thì rộng đường thênh thang!
Theo Phunuonline
Nhìn những vết bầm tím dưới thắt lưng của chồng, tôi hiểu ra vì sao dạo này anh về sớm Tôi vô tình nhìn thấy những vết bầm tím ở chỗ ấy của chồng, từ dưới thắt lưng đến cả bộ phận sinh dục đều có vết bầm. Tôi hỏi chồng tại sao anh lại bị như vậy? Anh bảo do anh bị ngã nhưng rồi... Nhìn những vết bầm tím ấy tôi như ngầm hiểu ra mọi vấn đề và kể từ...