Chồng đột ngột đòi ly hôn không lý do khiến người vợ điên cuồng đặt câu hỏi
Có những ‘cái dằm’ đã găm sâu vào cuộc hôn nhân của bạn, bình thường không gây ra cơn đau kịch liệt nên bạn nghĩ nó không tồn tại.
Có những sự tan vỡ hôn nhân khá lạ kỳ, để lại cho người phụ nữ sự ấm ức, không cam lòng khi không nhận được lý do chính đáng. Bỗng một ngày người chồng đòi ly hôn nhưng anh ta không thể đưa ra nguyên cớ thuyết phục, thử hỏi người vợ nào không đau đớn để rồi điên cuồng đặt câu hỏi?
Rõ ràng hôn nhân của họ đang rất bình thường, không hề có sự xuất hiện của kẻ thứ 3, đến mức người vợ còn cảm thấy tự hào về sự yên bình ấy. Song thực ra không có chuyện gì xảy ra mà “tự dưng” cả, chỉ có điều những nguyên nhân ấy bạn vô tình bỏ qua mà thôi.
Có những “cái rằm” đã găm sâu vào cuộc hôn nhân của bạn, bình thường không gây ra cơn đau kịch liệt nên bạn nghĩ nó không tồn tại. Nhưng sự hiện diện của nó sẽ khiến người trong cuộc dần chán ngán, mệt mỏi, đến lúc không còn sức lực để đi tiếp thì họ buộc lòng phải quyết định chấm dứt tất cả.
Những mâu thuẫn nhỏ tích tụ qua từng ngày
Mối quan hệ nào cũng tồn tại mâu thuẫn, bởi hai cá nhân khác nhau không bao giờ có thể hòa hợp với nhau hoàn toàn. Hôn nhân nào cũng sẽ có xích mích và va chạm, chắc chắn không có trường hợp ngoại lệ.
Ảnh minh họa
Thế nhưng việc người trong cuộc giải quyết mâu thuẫn ra sao lại vô cùng quan trọng. Nếu bạn chọn cách “bỏ qua” để xử lý vấn đề phát sinh thì mâu thuẫn ấy chỉ tạm lắng xuống nhất thời, bản chất của vấn đề vẫn nằm ở đấy chưa được giải quyết.
Năm lần, mười lần như vậy vẫn không sao nhưng đến cả trăm, nghìn lần thì nó sẽ như quả cầu tuyết, càng lăn càng lớn. Tới một thời điểm nào đó quả cầu ấy có kích thước vượt quá giới hạn, sự “bùng nổ” ắt xảy ra.
Song nhiều người vẫn tự hỏi, đối phương đòi ly hôn vì lý do gì. Lý do to lớn trực tiếp nhất có thể không có nhưng lý do nhỏ nhặt thì có đến vô vàn. Và chính sự nhỏ nhặt mà nhiều người thường coi nhẹ sẽ từng ngày bào mòn tình cảm họ dành cho nhau, là nguyên cớ làm sụp đổ một mối quan hệ.
Hôn nhân không bắt đầu bằng tình yêu
Video đang HOT
Mặc dù tình yêu không phải là tất cả để làm nên một cuộc hôn nhân hạnh phúc nhưng nếu không có tình yêu làm nền tảng thì mối quan hệ vợ chồng rất khó duy trì được lâu bền.
Tất nhiên vẫn có những tình cảm sâu dậm dần theo năm tháng. Nhưng dấn thân vào cuộc hôn nhân không tình yêu thì chẳng khác gì bạn đánh bạc cả, có thể thắng mà cũng có thể thua. Nếu là kẻ thua cuộc, bạn sẽ nhận được lá đơn ly hôn của chồng vào một ngày mà bạn không hề nghĩ tới.
Bạn sẽ khó hiểu vô cùng, bởi gia đình đang yên đang lành, chồng vẫn quan tâm và có trách nhiệm với vợ con, vậy tại sao anh ấy lại đòi ly hôn? Đơn giản một điều, anh ta nhận ra cuộc đời ngắn lắm, anh ta không muốn tiếp tục gắn bó với một người phụ nữ mình không yêu nữa. Anh ta muốn trải nghiệm một mối quan hệ mà khi ở bên đối phương, trái tim anh ta rung lên mạnh mẽ và anh ta thì chỉ muốn mang cả thế giới đến cho người phụ nữ ấy.
Ở khía cạnh này, nguồn cơn dẫn đến tan vỡ của hôn nhân thực ra đã có ngay từ đầu. Chẳng qua bạn nhất thời quên mất, coi nhẹ nó mà thôi.
Ảnh minh họa
Hôn nhân đã sớm nguội lạnh, chỉ là trước đó còn điều ràng buộc
Trong trường hợp này, bạn có nhận thấy chồng mình đã có sự thay đổi, dù là rất nhỏ từ trước đó khá lâu hay không? Chính vì sự thay đổi nhỏ bé, ít gợn sóng ấy mà bạn tặc lưỡi bỏ qua. Song sự thật là, khi thái độ, cảm xúc của anh ta đối với vợ có sự thay đổi, chính là lúc hôn nhân của hai người đã nguội lạnh vì một lý do gì đó.
Nhưng có điều lúc ấy chưa phải là thời điểm thích hợp để anh ta đưa ra đề nghị ly hôn. Có thể vì những đứa trẻ còn quá nhỏ hoặc hai người có ràng buộc trong chuyện làm ăn hay lý do đến từ gia đình đôi bên. Và trách nhiệm của người đàn ông không cho phép anh ta xao lãng gia đình, anh ta vẫn sẽ cố gắng làm tốt vai trò của người chồng, người cha khi còn trong hôn nhân.
Nhưng vì tình cảm anh ta dành cho vợ đã cạn kiệt nên chắc chắn không còn gần gũi, thân thiết với vợ như trước. Mà bạn thì chưa đủ tinh ý để nhận ra điều đó. Đến lúc anh ta chìa ra lá đơn ly hôn, là điều anh ta muốn làm từ lâu rồi, thì bạn mới sốc lên sốc xuống.
Nghe được mẹ chồng và chồng bàn chuyện "nhà ngoại", nàng dâu quyết định bất ngờ bởi đôi khi chỉ một câu nói cũng đủ nói lên tất cả
"Em phải đấu tranh nhiều chồng em mới rụt rè đề nghị với mẹ sẽ tự giữ tiền. Phen đó mẹ chồng giận mất 1 tuần. Thật sự vô lý", nàng dâu kể.
Người ta cứ nói rằng chẳng dễ dàng gì mà hai bên đến được với nhau. Bởi vậy nên có chuyện xảy đến nếu chưa quá nghiêm trọng hãy cứ mắt nhắm mắt mở cho qua.
Thế nhưng cuộc sống hôn nhân nếu để "cắn răng" chịu đựng thì còn gì là hạnh phúc nữa. Một câu nói tưởng chừng như vô tư nhưng hình thành nên sự tổn thương thì thật khó cứu vãn mối quan hệ.
Trinh, 28 tuổi vừa mới ly hôn chồng. Cô kể câu chuyện hôn nhân và ly hôn trên mạng xã hội và nhận về nhiều lời động viên, chuyện như sau:
" Em 28 tuổi, kết hôn được hơn 1 năm thì ly hôn. Bây giờ em nói ra rằng mình quyết định rời ngôi nhà đó chỉ vì vài câu nói thì nhiều người bảo em ngu ngốc. Nhưng thật sự, những gì mẹ chồng và chồng em nói ra khiến bản thân em cảm thấy mình không có chút tôn trọng nào nữa.
Em dân quê, học đại học rồi lập nghiệp trên thành phố. Sau này em yêu rồi cưới chồng em là dân trên này luôn.
Em là một người học giỏi có tiếng trong vùng, nhan sắc cũng có. Ở quê em là hình mẫu lý tưởng, là kiểu 'con nhà người ta' đấy. Bởi vậy nên sau này em lấy chồng thành phố, hàng xóm láng giềng không bất ngờ. Tuy nhiên, ai cũng bảo là em may mắn, có chồng tài giỏi rồi dân phố nọ kia.
Em về sống chung cùng mẹ chồng. Chồng em con một, bố chồng mất đã lâu nên nhà chỉ có hai mẹ con. Cuộc sống của em trở thành 'sống chung với mẹ chồng' đúng nghĩa khi chồng quá mức nghe mẹ, chẳng biết phân biệt đúng sai".
Mới nghe kể chừng này, người ta đã cảm thấy có quá nhiều vấn đề trong cuộc sống. Chẳng rõ cuối cùng thế nào để khiến cho Trinh cảm thấy buồn bã đến vậy.
" Dù chồng em có vợ nhưng trong mắt mẹ chồng đối xử với con trai vẫn như hồi anh ấy độc thân. Hai mẹ con tâm sự gì đó với nhau thì vẫn bình thường nhưng nhiều lúc mẹ chồng khiến em có cảm giác em như người thừa trong nhà.
Ví dụ mẹ đi đâu về mua quà thì chỉ mua cho chồng em. Sau khi mang quà ra bà mới bắt đầu nói kiểu: 'Ôi mẹ quên mất không có quà cho con rồi'.
Em thì không giận dỗi hay gì nhưng lúc ấy em khó xử thật sự. Rồi chuyện tiền nong nữa, đến cả khi cưới em rồi chồng vẫn đưa tiền cho mẹ giữ. Em phải đấu tranh nhiều chồng em mới rụt rè đề nghị với mẹ sẽ tự giữ tiền. Phen đó mẹ chồng giận mất 1 tuần. Thật sự vô lý!
Còn nhiều, nhiều câu chuyện nữa mà em kể ra ai cũng khuyên em nên ly hôn cho sớm. Thế nhưng cũng như suy nghĩ của nhiều chị đấy, vợ chồng dễ gì đến được bên nhau đâu mà nói ly hôn dễ dàng. Em cứ cố gắng chịu đựng.
Nhưng cho đến 1 hôm, em nghe được cuộc trò chuyện giữa mẹ chồng và chồng khiến em hạ quyết tâm ly hôn.
Đợt đó em đi du lịch về, có mua tặng bà cái váy mới. Bẵng đi vài hôm sau chẳng hiểu sao mẹ chồng và chồng em lại bàn đến chuyện quà cáp, cái váy lại bị lôi ra trở thành vấn đề. Lúc đó không có em, chỉ là em về nhà, vô tình thấy hai người đang nói với nhau.
Mẹ chồng em nói đại khái rằng em mua cái váy quá quê mùa rồi chê với chồng, không thể nào mặc được cái váy ra đường. Cuối cùng bà kết luận là chồng em lấy một con nhà quê thì phải chịu thôi.
Sau đó, mẹ chồng em còn nói sang kiểu gia đình em quê mùa không xứng với nhà chồng. Ngày cưới mẹ em mặc cái áo dài chắc phải sử dụng đến mấy năm rồi.
'Mẹ đứng cạnh bà thông gia mà mẹ chẳng muốn chụp ảnh, khiếp cái áo dài xấu quá thể. Con thấy mẹ có thèm đăng ảnh lên không. Từ đầu mẹ đã cấm con qua lại với nó mà con cứ cố. Giờ nó không hòa nhập được với nhà mình đâu, cả nhà nó nữa. Nhìn cái kiểu quê mùa của nhà nó mà mẹ sợ', mẹ chồng nói như vậy đấy.
Lúc mẹ chồng nói xong em choáng váng. Thật sự em chỉ mong chồng có một câu gì đó phản bác nhưng không các chị ạ. Anh ấy tỏ ra thông cảm cho mẹ mình thiệt thòi vì có thông gia với nhà em. Chồng em nói lại:
'Thật sự ai biết đâu được mẹ ơi, dù sao con cũng lỡ rồi. Nhà ngoại ở xa có qua lại mấy đâu mà mẹ lo'.
Lúc đó em suýt khóc luôn, chẳng biết phải suy nghĩ gì hay nói gì. Thay vì vào nhà, em tiếp tục ra ngoài.
Sau đó em đã nói chuyện với chồng. Em hỏi về việc đó thì anh còn quay sang mắng mở em. Anh bảo là mẹ anh chẳng có gì sai khi nói vậy. Ngay lúc đó em tuyên bố ly hôn luôn. Chồng em không có vẻ gì là sốc. Anh ta còn cay cú bảo em rằng nhà quê mà không thèm nhận. Cái chính ở đây em muốn nói chính là sự tôn trọng dành cho nhau thôi mà. Em không quan tâm, không nói nhiều, quyết định làm đơn bất chấp mọi người ùa vào hỏi han, chất vấn.
Các chị ạ, đôi khi đừng sợ hãi sự ly hôn. Cuộc hôn nhân một khi mất đi sự tôn trọng không chỉ dành cho con dâu mà còn cả gia đình bên ngoại thì cố gắng để làm gì.
Có thể lời nói của chồng và mẹ chồng 2 ngày họ quên nhưng với em chắc hẳn nỗi đau sẽ đeo đẳng dài lâu".
Trong hôn nhân, sự tôn trọng là điều cực kỳ quan trọng để gắn kết mối quan hệ. Nếu như người vợ hay người chồng cảm thấy rằng mình và gia đình mình không còn nhận được điều cơ bản đó nữa thì việc tiếp tục hôn nhân sẽ trở thành gánh nặng.
Một người chồng không biết cách bảo vệ vợ sẽ khiến cho người vợ tổn thương, chịu đựng nhiều hơn là hạnh phúc. Bởi vậy, đôi khi đừng nghĩ rằng ly hôn là kết thúc. Có thể quyết định đó sẽ khiến người phụ nữ mở ra một hành trình mới tốt đẹp hơn!
Hôn nhân tan vỡ vì "chồng giận, vợ chẳng bớt lời..." Trong khi người chồng kiên quyết đòi ly hôn thì người vợ cố níu kéo bằng được cuộc hôn nhân đang bên bờ vực thẳm. Vì không tìm được tiếng nói chung nên cuối cùng tòa phán quyết cho cả hai được ly hôn. Hạnh phúc chẳng tày gang Hôn nhân dường như chưa bao giờ là một con đường bằng phẳng. Có...