Chồng dọn sang ở cùng bồ nhí, để mặc bố mẹ cô ta đến cơ quan tôi đánh ghen “ngược”
Tôi chưa bao giờ nghĩ đời mình lại gặp phải chuyện ê chề và đầy vô lí như vậy. Tôi không còn yêu chồng nữa nhưng vì lòng tự trọng, tôi nhất quyết phải kéo anh về với mình.
Chồng tôi công khai ngoại tình với cô sinh viên năm cuối (Ảnh minh họa)
Đã gần một tuần này, Quân không về nhà. Anh ta đã dọn quần áo và đồ dùng cá nhân đến nhà nhân tình. “Nhà” của nhân tình bao gồm nhân tình và cả bố mẹ của nhân tình. Quân được chào đón ở đó dù những người kia biết rõ Quân đã có vợ, có con. Mỗi buổi chiều sau khi hết giờ làm, tôi vẫn lén lút đến nhà nhân tình của Quân, cay đắng nhìn chồng tay trong tay với người phụ nữ khác.
Tính đến bây giờ, tôi và Quân lấy nhau đã được mười năm. Chúng tôi có với nhau hai mặt con, một trai, một gái. Quân là người hiền lành, ít nói, rất chiều vợ và chiều con. Chồng hiền thì vợ tất đanh đá. Đó là quy luật bù trừ của mỗi cặp đôi. Mẹ tôi thường nói, tôi phải chú ý chiều chồng, đừng đành hanh quá vì bà sợ “quá mù ra mưa”, “mày cứ đàn áp chồng rồi nó đi bồ bịch là mất chồng như chơi”. Nghe mẹ dặn, tôi cười chảy nước mắt: “Mẹ ơi! Ai chứ ông Quân nhà con, có dắt tay dúi vào tay cô khác, ông ấy cũng chẳng dám”. Quả thật, lúc đó, tôi tin tưởng Quân tuyệt đối. Anh rất hiền, ngại tiếp xúc với người lạ. Hết giờ làm việc, Quân đi chợ rồi về nhà ngay chứ không tạt ngang, tạt dọc đi đâu. Tiền lương hàng tháng anh đều đưa cả cho tôi, chỉ giữ lại đúng một triệu làm tiền xăng xe, thuốc nước.
Mười năm rồi, mọi việc vẫn diễn ra đều đặn, yên bình như vậy. Thế nên, tin Quân có bồ khiến tất cả mọi người sửng sốt. Nhân tình của chồng tôi tên Thúy, năm nay mới 21 tuổi, đang là sinh viên năm cuối của một trường đại học khá danh tiếng. Thúy có nhan sắc bình thường, mọi thứ đều nhàng nhàng, so với tôi, tôi là trời thì cô ta là vực.
Muốn giải quyết mọi chuyện êm ấm, nhẹ nhàng, tôi không đánh ghen mà hẹn gặp Thúy để nói chuyện tử tế. Thế mà cô ta lại bảo đã đến lúc tôi phải giải thoát cho Quân. “Em mới là người có thể làm anh Quân hạnh phúc”, Thúy khẳng định. Thật nực cười!
Tôi nói chuyện với chồng, anh ta bình thản thừa nhận và nói nếu tôi không can thiệp, gia đình này sẽ vẫn êm ấm còn nếu không, chúng tôi chia tay. Tôi tìm đến bố mẹ chồng. Anh không còn coi trọng vợ thì ít nhất, anh vẫn phải coi trọng bố mẹ. Nhưng Quân vẫn nhất quyết không bỏ bồ.
Video đang HOT
Tôi không bao giờ nghĩ chồng mình có thể có người phụ nữ khác (Ảnh minh họa)
Tôi tìm đến nhà Thúy. Tôi muốn gặp bố mẹ của cô ta để nhắc họ dạy dỗ lại con gái. Điều tôi không ngờ tới là nhà Thúy, ai cũng biết chuyện này và kì quặc hơn, bố mẹ Thúy ủng hộ chuyện của Thúy với chồng tôi. Mẹ Thúy nói: “Không biết giữ chồng còn chạy đến đây mà đánh ghen. Thật không có chút liêm sỉ nào”. Lúc này, tôi mới thực sự sợ hãi. Tôi sẽ mất chồng, con tôi sẽ mất cha và gia đình mà tôi dày công gây dựng mười năm nay thế là sẽ sụp đổ.
Không thể bình tĩnh và ôn hòa được nữa, tôi đến tận lớp Thúy đánh ghen. Cô ta gọi cho Quân. Ngày hôm ấy, khi trở về nhà, Quân vô cùng tức giận. Lần đầu tiên sau bao nhiêu năm vợ chồng kè tay ấp gối, anh ta quát tháo, mắng chửi tôi. Bố mẹ Thúy cũng kéo đến nhà để hạ nhục tôi. Tôi vốn là kẻ bị hại thì nay lại bị biến thành kẻ xấu xa, đi hãm hại con gái nhà người ta. Sau đó, Quân thu dọn quần áo rồi vội vã rời khỏi nhà. Anh ta dọn đến nhà Thúy. Bố mẹ Thúy đã coi anh ta như một thành viên trong gia đình.
Tôi không phải người hiền lành, gặp chuyện thì ngồi thở dài than số trời đã định. Tôi đến trường Thúy học, gặp giáo viên chủ nhiệm và cả hiệu trưởng. Cô ta bị tạm đình chỉ học vì vấn đề về tư cách đạo đức. Tôi đến công ty Quân, gặp sếp và cả đồng nghiệp của anh ta. Anh ta phải mang tiếng xấu vì anh ta đã làm hỏng mọi chuyện và khiến tôi đau khổ. Tôi tạm hài lòng với mọi chuyện thì thật kinh khủng, tôi bị bố mẹ Thúy đánh ghen ngược, ngay trong công ty nơi tôi làm việc. Mẹ Thúy chửi bới tôi, biến tôi thành kẻ cướp chồng người khác. Không rõ ai gọi Quân đến nhưng khi tới, anh ta lại không bảo vệ tôi mà cuống quýt chăm sóc cho bà mẹ của nhân tình.
Tôi quá ê chề. Đến nước này, tôi không cần Quân là chồng nữa nhưng tôi không can tâm để anh ta sống hạnh phúc, an yên với nhân tình. Tôi muốn phá hủy cuộc đời của anh ta, muốn anh ta nếm những đau khổ mà tôi đã phải chịu đựng. Chỉ khi nào làm được những điều ấy, tôi mới có thể nhẹ lòng. Có thể nhiều người sẽ nói tôi ác độc, nói tôi hãy từ bỏ nhưng tôi không cam lòng. Dù có phải chết để đạt được những điều ấy, tôi cũng phải kéo Quân chết theo tôi…
Theo Phununews
Ê chề khi làm bồ nhí của ông chủ
Tốt nghiệp Đại học xong, em vui lắm. Tưởng chừng từ nay em sẽ thoát cảnh nghèo đói, dư giả tiền bạc để gửi về cho mẹ... ai ngờ em gửi hồ sơ đến hàng loạt các công ty nhưng họ đều không thấy hồi âm.
Ngày tháng thì vẫn cứ trôi, tiền ăn, tiền nhà trọ em vẫn phải tự lo. Những ngày chờ việc em phải vay mượn tiền của bạn bè để trang trải. Cho đến khi em không thể cầm cự được nữa, em đã tìm đến một quán cafe mới mở để xin làm nhân viên.
Chủ quán là một kiến trúc sư xây dựng, quán cafe phong cách Hàn Quốc là nghề tay trái của anh. Anh là người miền Trung, giỏi giang, đẹp trai, anh hơn em 3 tuổi và vừa mới lập gia đình, vợ anh cũng mới mang bầu.
Do quán mới mở nên rất nhiều việc để làm, cũng là khoảng thời gian em đang đợi việc nên em đã xin làm cả ngày. Mỗi sáng 7h em có mặt ở quán và tan tầm lúc 8h tối, ăn uống mọi thứ đều ở quán nên em đỡ đi một khoản tiền. Anh chủ luôn luôn quan tâm đến tất cả nhân viên. Nhưng điều lạ mà em thấy ở anh ta là tại sao thường xuyên ở quán mà không đi làm công việc chính của anh ta là giám sát công trình?, anh ấy lại thường bắt chuyện rồi hỏi han em đủ đường.
Một hôm vì buổi sáng em bận chở đứa bạn đi khám, em đã đổi ca tối cho một nhân viên khác trong quán. Tối đó, trời mua, anh chủ đã cho mọi người trong quán nghỉ sớm để đóng cửa, vì mưa to không có khách. Còn riêng em thì anh chủ nhờ em ở lại để bàn thêm một số cách trang trí tầng 2 của quán.
Khi tất cả mọi người về hết, anh chủ chỉ vào một khoảng trống ở tầng 2 rồi bảo em nên cho thêm chi tiết gì vào đó để cho quán đỡ trống. Em đang băn khoăn nghĩ nên cho một cây hoa vào hay là một thứ gì đó đậm Hàn Quốc?!. Bỗng anh chủ đã lôi em lại và nói "Hãy đến với anh, anh cần em! thay vì là một nhân viên anh sẽ cho em làm quản lý. Một tháng lương của em sẽ là 10 triệu đồng".
Nghe đến đó, đôi chân em không thể bước đi được nữa. 10 triệu đồng cho một cô sinh viên vừa ra trường, em sẽ không phải lo lắng tiền nhà, tiền ăn,... rồi còn có gửi về quê cho mẹ nữa. Em nghĩ giờ em cũng chẳng còn gì để mất, đời con gái của em đã từng tặng cho người mà em từng yêu trước đây... Em ngồi sụp xuống nền nhà rồi khóc.
Anh ta đã tiến lại gần em, ôm em, lau đi nước mắt của em. Đêm đó về phòng trọ, em đã khóc rất nhiều. Đường đường là một cử nhân đại học nhưng em lại làm cái việc rẻ rúm và đáng bị khinh bỉ. Nhưng biết làm sao được, khi mà cái nghèo, cái khổ cứ quấn lấy em. Khi cái ăn chưa đủ thì nói gì đến sỉ diện, khi chỉ biết cầm tấm bằng đại học trình khắp nơi không ai nhận?!.
Kể từ đó, em cũng chính thức làm công việc của quản lý. Công việc em nhẹ nhàng hơn, em chỉ đếm tiền và giám sát, đôn đốc nhân viên trong quán làm việc.
Cầm tháng lương đầu tiên, em đã khóc không thành tiếng. Em gửi về cho mẹ 7 triệu đồng và nói dối mẹ trong niềm tự hào "mẹ ơi, lương của con là 10 triệu, tập đoàn con lớn nhất nhì Hà Nội đấy mẹ ạ!".
Năm tháng trôi qua, em bắt đầu sợ, em sợ vợ anh sẽ biết chuyện. Em đã xin anh chủ tha, nhưng anh không chấp nhận, anh dọa nếu em không tiếp tục thì sẽ gửi toàn bộ ảnh mà anh đã chụp về cho bố mẹ em ở quê... Em quỳ xuống cầu xin anh, nhưng anh đã ngoảnh đầu quay đi.
Vì thế, em lại buộc phải duy trì mối quan hệ này cho đến khi anh ta yêu cầu em đến một nhà nghỉ trong thành phố để phục vụ bạn của anh ta. Em đã thẳng tay tát vào mặt anh ta, nhưng anh ta lại dọa "cô không đi chứ gì? Nếu không đi thì toàn bộ số ảnh tôi có được sẽ ngay lập tức được chuyển đến bố mẹ cô". Em lại đành chấp nhận trong nước mắt.
Cho đến một ngày, em quyết tâm rời xa nơi đây, em sẽ đi vào Sài Gòn hay một nơi nào đó để anh ta không tìm thấy em. Em sẽ cắt đứt liên lạc với tất cả mọi người, để khi anh ta có gửi ảnh cho bố mẹ thì cũng không ai biết em đang ở đâu.
Rồi em đã để lại cho anh ta một lá thư từ biệt, trong thư em mong anh ta sống tốt hơn, hãy yêu vợ mình, hãy xem tình dục chỉ là một mặt của cuộc sống, nó sẽ tốt đẹp hơn khi có tình yêu. Lời cuối cùng em mong anh ta hãy để em yên, hãy xóa đi những tấm hình anh ta từng chụp trộm cảnh ân ái của em với anh ta...
Vào Sài Gòn được 2 tuần, em cũng tìm cho mình được một công việc mới, em quyết sẽ thay đổi bản thân và tìm cho mình một người đàn ông chân chính. Rồi một tháng trôi đi, anh ta cũng không liên lạc với em, anh ta cũng không gửi ảnh cho bố mẹ em... Em nghĩ đó chỉ là lời dọa dẫm một đứa con gái mới ra trường như em.
Theo Pháp luật Việt Nam
Nếu chàng có biểu hiện này thì 100% chàng đã không còn yêu bạn nữa Một khi chàng trai mà bạn yêu có dấu hiệu này, hẳn là anh ta đã hết yêu và không muốn ràng buộc, bạn cũng hãy tự biết để tự tạo điểm dừng cho mình... ảnh minh họa Bạch Dương (21/3 - 19/4) Tâm tư của chàng Bạch Dương không quá sâu sắc và khó đoán, họ rất dễ bộc lộ thái độ...