Chồng đối xử với vợ không bằng người dưng
Vợ bị ngã xe và có báo cho chồng hay nhưng không thấy anh hỏi han, chăm sóc
Chồng nhiệt tình giúp đỡ bạn bè nhưng lại xem vợ như người dưng(Ảnh minh họa)
Em năm nay 33 tuổi, đã có chồng bằng tuổi và 2 con 1 gái 1 trai. Em lấy chồng 1 phần cũng là do mai mối, nên sau khi kết hôn 1 thời gian ngắn em đã nhận ra giữa chồng và em có sự xa cách quá lớn.
Nhiều lúc em cũng đã cố gắng nghĩ rằng lấy chồng rồi thì phải chấp nhận, với lại còn bố mẹ đôi bên mọi người nhìn vào đành cam chịu. Nhưng càng ở với nhau, em lại càng cảm thấy không thể sống bên anh ấy lâu dài được nữa.
Gia đình có con nhỏ, em thì quay cuồng hết chăm con lại đến nấu nướng, giặt giũ, công việc ở cơ quan nên nhiều khi không có thời gian dọn nhà gọn gàng. Thế nhưng chồng không hề đỡ đần lại còn chửi bới thậm tệ, ném hết quần áo của 3 mẹ con ra khỏi nhà.
Video đang HOT
Vợ chồng ở với nhau có quá nhiều mâu thuẫn, em không muốn kể cho bố mẹ, sợ các cụ đã có tuổi lại buồn lo nên nên nén nỗi buồn trong lòng, nhiều lúc chỉ biết khóc một mình.
Không những thế, dù là người rất nhiệt tình giúp đỡ bạn bè, ai nhờ gì cũng hăng hái làm, không một chút từ nan, nhưng vợ nhờ làm gì anh ta cũng kêu ca, dù việc rất nhỏ, vì còn bận đi uống cafe.
Nửa đêm bạn ốm, anh không quản xa xôi, mưa gió chạy đến nhà đón bạn vào viện. Thế nhưng vợ con ốm thì anh lại mặc kệ, lo ngáy o o, không thèm ngó ngàng, bận tâm.
Mới đây, trong một buổi chiều đi làm về, em bị ngã xe và có báo cho chồng hay. Lúc đó, anh đang đi làm, tối mới về tới nhưng kể từ khi báo đến hết ngày đó cũng không thấy anh nhắn tin hay gọi điện hỏi thăm. Về nhà, gặp anh cũng không hỏi em có sao không, không nói một lời mà còn la mắng là sao không dọn dẹp nhà cửa, làm em rất sốc.
Thực sự em không sợ cực khổ, nghèo khó bằng việc phải sống với người chồng đối xử với vợ không bằng người dưng. Em thật sự tuyệt vọng, không biết nên ly hôn để giải thoát hay cố gắng chịu đựng sống chung vì con nữa. Xin hãy cho em lời khuyên.
Theo Uyên Vy/Giaothong
Khốn khổ với sếp đồng tính nữ
Đến giờ thì mọi việc đã qua đi, tôi may mắn thoát khỏi công ty đó sau 3 năm bị hành hạ. Nghĩ lại tôi vẫn thấy quãng thời gian làm việc ở công ty đó như một cơn ác mộng.
Sếp tôi nghiện "phim đen". Cả một cái máy tính cá nhân, sếp lưu trữ đến mấy chục GB "phim đen". Vấn đề cần lưu ý nữa là ở chỗ, sếp là phụ nữ và lại là một người đồng tính! Chính xác hơn thì sếp ở mức song tính, nghĩa là dù có chồng con, gia đình nhưng sếp vẫn có nhu cầu với bạn tình đồng giới. Gia đình riêng với người chồng và cậu con trai kháu khỉnh là tấm lá chắn an toàn cho sếp mà không ai có thể đoán ra phần bí ẩn còn lại trong giới tính của sếp cả. Tôi biết, mình đen khi bị sếp "nhắm" rồi. Bởi vì ở công ty này tuyệt đối không ai biết sếp tôi có một nửa là người đồng tính cả. Ai cũng tưởng đó là một phụ nữ xinh đẹp và lịch thiệp, khéo léo và gần gũi với nhân viên. Tôi thấy sợ mỗi lần được sếp mời vào phòng riêng, mỗi lần đưa tập hồ sơ, bà ấy lại ngó vào ngực tôi, vuốt tay tôi...
Nhất là đi công tác, sếp luôn chỉ đích danh tôi đi cùng. Cả phòng cứ xuýt xoa là sướng nhé, được đi xa nhé, được nghỉ ở khu nghỉ dưỡng hạng sang nhé, nhưng họ làm sao hiểu được nỗi khổ của tôi. Mỗi lần ngủ cùng sếp, tôi luôn bị bà ấy "gợi ý". Rất may là lần nào tôi cũng chối được dù có khi cũng phải chạy trốn ra khỏi phòng trong lúc sếp đang "cao trào". Sau những đêm không được ngủ yên vì cứ phải chập chờn cảnh giác như thế, hôm sau tôi mệt bã người.
Lần này, sếp lại chỉ đích danh tôi đi công tác cùng. Cả phòng lại xuýt xoa bảo tôi sướng thế. Còn tôi thì (lại) phải thở dài. Đến nơi, tôi kiên quyết nói với lễ tân rằng tôi sẽ ở phòng riêng nhưng sếp gắt lên, tuyên bố rằng sếp là người chỉ đạo ở đây. Chưa kể, sếp còn nói cố ý để lễ tân nghe thấy rằng tôi hư lắm, chỉ tranh thủ đêm đi ra ngoài đi bar. Cực chẳng đã, tôi đành lò dò theo sếp lên phòng. Người ngoài nhìn vào có hiểu gì đâu, thấy hai chị em cùng đi công tác, thì ở chung phòng là chuyện bình thường.
Đêm ấy, sếp nữ của tôi chính thức "chơi bài ngửa". Sếp bảo, sếp yêu tôi lâu lắm rồi, "thèm khát" tôi lâu lắm rồi. Sếp bảo tôi hãy chiều sếp đi, sếp hứa sẽ cho tôi lên phó phòng và đi đâu cũng có sếp ở bên... Tôi nghe mà sởn cả da gà, tôi có người yêu đàng hoàng, giới tính rõ ràng, người yêu tôi đẹp trai còn tôi thì nóng bỏng, sếp nghĩ gì mà đòi làm "người tình trong bóng tối" của tôi. Tôi thấy sếp cũng thẳng thắn nhưng đành trả lời rõ cho sếp biết, rằng tôi tuyệt đối không có chút cảm xúc giới tính nào với sếp. Tôi không đồng tính, tôi yêu một người đàn ông và không có ý định gây rắc rối thêm cho mối quan hệ của mình. Nói xong, tôi xin phép ra ngoài, đến bar của khách sạn, dùng vài ly rồi về, bảo lễ tân lấy cho một phòng khác và ngủ luôn đến sáng.
Bắt đầu từ đó, thái độ của sếp thay đổi với tôi hoàn toàn. Đang cưng chiều tôi như trứng mỏng, bây giờ bới chuyện ra để mắng chửi tôi. Đúng là đàn bà, khi đã "ngứa ghẻ hờn ghen" thì khủng khiếp. Sếp không từ một thứ ngôn ngữ nào để dùng với tôi. Sếp không tiếc bất cứ thủ đoạn nào để gài tôi vào bẫy và chứng minh là tôi kém cỏi. Không sao, tôi tự bảo với mình là sếp đang trong giai đoạn bất ổn tinh thần.
Nhưng tệ nhất là chỉ một tháng sau thì công ty điều thêm nhân sự nữ về phòng tôi. Sếp có ngay một em trẻ trung bốc lửa. Tôi không biết cô ta có phải người đồng tính hay không, hay chỉ là vì nghe sếp dỗ dành, lại cộng thêm bản tính thực dụng nên cô ta "lăn" vào. Từ khi có cô ta, cuộc sống của tôi mới gọi là ác mộng.
Tôi giao tiếp với khách hàng rất tốt, nhưng tuần nào tháng nào khách cũng gửi phiếu phàn nàn về thái độ của tôi?! Tôi biết tỏng trò này là sếp và người tình đạo diễn mà nên. Tôi làm việc đến muộn giờ mới nghỉ nhưng liên tục mấy tháng liền nhau tôi đều bị xếp loại: không hoàn thành nhiệm vụ. Tôi mặc đúng đồng phục của công ty nhưng liên tục bị ghi vào danh sách những người ăn mặc sai quy định. Thậm chí nữ trưởng phòng "đáng kính" của tôi còn phản ánh với giám đốc rằng tôi cố tình "biến tấu" chiếc váy đồng phục sao cho nó sexy để khêu gợi khách hàng nam, vì tôi làm ăn quá kém nên phải giở chiêu trò như thế.
Ôi đến nước này thì tôi hết chịu nổi rồi. Tôi lặng lẽ viết đơn xin nghỉ việc, chấp nhận sống vài tháng không lương, miễn là không cần phải nhìn mặt bà ta. Nhưng nào đã xong, bà ta gài bẫy tôi, để cuối cùng tôi không nghỉ việc được vì trót dại ký vào cái hợp đồng mà trong đó nếu tự ý xin nghỉ việc trước 3 năm làm việc, tôi sẽ phải đền bù một số tiền khá lớn. Tôi đành ở lại công ty mà chịu đựng bà ta và những trò quái thai.
Đến giờ thì mọi việc đã qua đi, tôi may mắn thoát khỏi công ty đó sau 3 năm bị hành hạ. Nghĩ lại tôi vẫn thấy, một khi đàn bà đã ra tay hành hạ nhau, thì quả thật là đáng sợ không gì bằng.
Theo Lam/Emdep
Muôn vàn rắc rối khi hai anh em làm cùng công ty Thời gian sau đó, tôi có cảm giác bị soi mói rất nhiều, nếu làm việc hiệu quả, được thưởng, ai cũng xì xào nói là do có ô dù trong phòng. Chẳng may, việc không suôn sẻ cũng lại dè bỉu tôi được vào chỉ vì mối quan hệ. Tôi là con út trong gia đình, trên tôi có một anh trai...