Chồng đòi tôi phải có trách nhiệm với gia đình anh
Anh nói phụ nữ lấy chồng phải có trách nhiệm với gia đình chồng, nhưng không nói đến trách nhiệm của anh với gia đình tôi…
Ảnh minh họa
Tôi và chồng cưới nhau được 6 năm, người ta nói, hôn nhân bước qua 5 năm thì sẽ bền vững, nhưng tôi không cảm nhận được sự bền vững đó. Chúng tôi luôn có những mâu thuẫn không thể giải quyết được.
Chồng là một người gia trưởng và có lối sống áp đặt, anh luôn muốn tôi làm theo ý mình và chỉ có ý kiến của mình mới là đúng, còn những ý kiến của người khác là sai, là thiếu chuẩn mực.
Anh thường nói với tôi về trách nhiệm của người phụ nữ khi về làm dâu nhà chồng, phải như thế này thế kia với bố mẹ chồng, với anh em nhà chồng và các cháu nhà chồng. Nhưng tuyệt đối, không bao giờ nhắc nhở gì chuyện anh phải có trách nhiệm với gia đình nhà tôi.
Anh quan niệm, dâu là con, rể là khách. Con thì mới có trách nhiệm phải hoàn thành nghĩa vụ với nhà chồng, còn khách thì không phải làm gì cả. Lễ Tết, anh đến được thì đến, không đến được thì thôi, mà đến thì niềm nở thì anh đến không niềm nở thì anh không về nữa.
Trong khi với gia đình anh, anh luôn bắt tôi phải dành thời gian quan tâm đến họ, Tết năm nào anh cũng đưa mẹ con tôi về từ 27 Tết, chuẩn bị cơm nước, bánh trái, dọn dẹp nhà cửa và chuẩn bị đón khách.
Vì anh là con trưởng, nên Tết tôi phải sắm sửa hết đồ đạc, từ thức ăn cho 3 ngày Tết, đến bánh trái tiếp khách, thậm chí cả tiền lẻ để mẹ anh lì xì cho trẻ con trong họ và xóm làng.
Trong khi, bố mẹ tôi, chưa năm nào anh sắm sửa gì cũng không cho tôi sắm sửa gì, anh nói đó không phải là việc của anh và tôi, mà của chị dâu và anh trai tôi. Nhà tôi và nhà anh cách nhau hơn 10 cây số, nên mùng 2 Tết tôi chỉ tranh thủ đưa các con về một lúc, còn lại phải quay về nhà anh chuẩn bị cơm nước. Anh có năm thì sang chúc Tết bố mẹ tôi, có năm anh cũng chẳng thèm sang. Tôi trách thì anh nói còn bận đi chỗ nọ chỗ kia.
Chồng thì đã thế, bố mẹ chồng tôi cũng vậy. Họ luôn muốn tôi phải chấp nhận hy sinh cho nhà chồng, cho chồng, cho con, nhưng tuyệt đối không bao giờ nói con mình phải lo lắng, giúp đỡ cho vợ. Ấm ức, nghĩ đến bị bạc đãi ở nhà chồng, tôi chỉ muốn ly hôn càng sớm càng tốt.
Theo Báo Đất Việt
Vợ ơi đừng gọi nữa, anh đang ở trên giường chiều SẾP
Em còn nhớ như in cái đêm hôm ấy chồng say lướt khướt, toàn mùi rượu nồng nặc về nhà, nằm vật xuống giường và ngáy như sấm. Em phải vật vã mãi mới tháo được giày tất, quần dài ra để giặt.
Video đang HOT
Lúc vò quần cho chồng, em lôi ra được một tờ hóa đơn thanh toán tận hơn 50 triệu một đêm trong quán bar. Chồng em thường xuyên đi tiếp khách nên có hóa đơn trong túi là chuyện bình thường. Nhưng hóa đơn kiểu này thì em chưa bao giờ thấy. Em đã chụp lại và không nói với anh.
Hai năm yêu nhau và ba năm chung sống, chồng luôn làm em tin tưởng anh là người nghiêm túc, tử tế, có trách nhiệm. Thế nên em cũng không nghi ngờ anh bất cứ điều gì cả.
Trong một lần ngồi tán chuyện với con bạn hồi cấp ba, nó than thở.
- Hôm trước đi bar có 1 đêm mà mất tận 30 triệu.
Em giật thót cả mình.
- Eo, đi vào chơi cái gì trong đấy mà đắt thế mày?
- Mày chưa đi lần nào sao?
Em hỏi khéo chuyện thì nó bảo vào bar cũng có người chơi bời, người đứng đắn, uống rượu, nghe nhạc, nhảy nhót xả stress... Còn nhiều người vào đó gạ gẫm tình một đêm là chuyện bình thường.
- Nói chung mày muốn biết thực hư thế nào thì chỉ có đến tận nơi mà xem.
- Thế hôm nào mày cho tao đi xem với.
Nhưng chờ mãi em vẫn chưa có cơ hội. Cho đến hôm nay chồng em nói đi tiếp khách, em chờ tới 10 giờ vẫn chưa thấy về nên gọi điện hỏi. Anh ấy nói rất nhỏ.
- Đang ăn cơm với khách, lúc nào xong việc anh về ngay.
Chỉ mấy giây thôi nhưng em nghe thấy tiếng nhạc inh ỏi. Em mở định vị lên tìm xem điện thoại chồng đang ở đâu, thì thấy hiển thị đúng địa của quán bar đó.
Em vội gọi điện cho bạn, nhờ dẫn em vào bar tìm chồng. Thế là 2 đứa bắt taxi đi ngay.
Ảnh minh họa
Đến nơi trông nó ăn mặc rất mát mẻ, em thấy ngượng ngượng vì mình chỉ mặc độc chiếc váy ngủ. Nó đưa cho em cái áo khoác bảo buộc ngang eo cho ngầu.
Bạn em là khách quen ở đây nên không mấy khó khăn để vào được bên trong. Nó dẫn đi một vòng thì gặp ngay chồng em đang đứng ở bàn cùng mấy người nữa. Ông nào cũng có một em trẻ đẹp, ăn mặc mát mẻ kè kè bên cạnh.
Chồng em ôm cứng lấy một cô gái. Trong ánh đèn màu loang loáng, em chỉ thấy khuôn mặt trát bự phấn son của cô ả. Hai người thì thầm rất tình tứ, liên tiếp hôn nhau rất ngọt.
Máu nóng dồn lên, em định chạy vào nhưng con bạn giữ lại, bảo em bình tĩnh, đánh ghen trong này chẳng hay ho gì, cũng không giải quyết được việc. Người nào nghiêm túc đứng đắn thì sẽ dừng ở màn này, người nào mà háo sắc thì thế nào cũng dắt nhau đi riêng, lúc đó bắt đôi gian phu ấy chưa muộn.
Nghe con bạn nói, em cũng cố bình tĩnh theo dõi, xem cuối cùng anh về nhà hay đi tiếp. Đứng ở bàn phía sau, nghe tiếng nhạc xập xình mà tim em cũng rung lên theo. Em lấy điện thoại gọi cho chồng, anh vẫn không buông cô gái kia ra, cầm điện thoại lên xem rồi tắt máy.
Lúc sau em nhận được tin:
"Anh đang bận nhé, tí về nói chuyện sau".
Em gọi tiếp đến cả chục cuộc. Một lúc anh mới nhắn lại.
"Đừng gọi nữa, sếp mắng anh".
Em tức ói máu, mấy ông bạn anh còn đang mải mê, sờ soạng, ôm hôn bồ bịch, lấy đâu ra người nào mắng anh. Bao lâu nay, anh đi tiếp khách thế nào em đâu có biết, tưởng chỉ ăn uống rồi về. Ai ngờ còn có những thứ tiêu khiển kinh khủng này.
Chứng kiến cảnh chồng ôm ấp, hôn hít cô gái khác, có vẻ hai người quen biết nhau đã lâu nên chẳng ngại ngùng gì khiến tim em tan nát. Cuối cùng đám người đó cũng gọi thanh toán, rồi nhanh chóng tách ra đi cùng "bạn gái".
Em với bạn cũng thanh toán rồi ra trước bắt taxi đuổi theo xe của chồng em. Đi được một đoạn, họ xuống xe, mỗi người ôm eo một cô vào khách sạn.
Bạn nhìn em với ánh mắt đầy thương hại.
- Có vào bắt tại trận dằn mặt không mày?
Em khóc òa, ôm lấy nó.
- Tao mệt mỏi lắm rồi, không còn sức nữa đâu.
- Nhưng mày không bắt tận tay thì làm sao mà trị được chồng?
- Không, tao quyết định rồi, về thôi!
Về đến nhà, em chỉ biết vùi đầu vào chăn khóc nức nở, ngực nghẹn thắt lại. Nhìn đồng hồ đã 1 giờ đêm mà chồng chưa về. Em vừa viết đơn ly hôn vừa cố gắng không tưởng tượng đến việc anh và cô gái kia đang làm gì trong khách sạn.
Chưa bao giờ em mất niềm tin vào chồng như thế này. Đúng là đêm nào anh cũng về, cũng ngủ cạnh em. Nhưng trước khoảng thời gian đó anh làm gì thì em không hề biết, cứ tin vào những gì anh nói.
Nước mắt em chảy nhòe hết chữ. Một lúc sau chồng em cũng về, dáng vẻ mệt mỏi, bơ phờ. Thấy em còn thức nên anh cũng hơi ngạc nhiên.
- Mẹ "heo nái" chưa ngủ mà còn ngồi đây, hôm nay thức muộn thế?
- Vâng, anh cho con "heo nái" này xin một chữ ký rồi mới đi ngủ được.
Theo WTT
"Nếu anh không chiều em, em sẽ ngoại tình phải không?" Tôi đã rất vui, vậy mà lúc vợ chồng đang hạnh phúc, chồng tôi lại thủ thỉ vào tai tôi những lời đầy nghi hoặc này. Thân con gái đi lấy chồng là khổ trăm bề. Tôi may mắn không vớ phải người gia trưởng, vũ phu. Cũng không sống cảnh mẹ chồng nàng dâu dẫn đến tình cảm mất đoàn kết. Nhưng...