Chồng đòi quản tiền chợ
Cuộc sống của Vân hai năm nay cứ như đu trên dây. Gánh nặng chi tiêu đè lên vai cô. Chồng cô chỉ biết khoản tiền anh ta đưa là nhiều hơn hẳn những khoản cần chi tiêu.
Mấy ngày gần đây, giờ tan ca, trong lúc chị em phụ nữ chúng tôi nháo nhào lo chợ búa cơm nước thì Vân lại cắm đầu vào máy tính liên tục. Dường như hình ảnh tất bật, tính toán mua gì, ăn gì tuần trước không liên quan đến Vân của tuần này. Thế là hôm sau, chị em ngay lập tức hội nghị bàn tròn, tra khảo thông tin cho bằng được.
Chúng tôi biết Vân rất tháo vát và giỏi giang. Hai vợ chồng cô ấy cùng quê, vào thành phố học đại học rồi ở lại lập nghiệp. Sau mấy năm xoay xở, rốt cuộc họ cũng mua được đất, làm được nhà. Ở công ty, Vân được lòng hội chị em chúng tôi vì tính cách cởi mở, nhiệt tình và luôn giúp đỡ mọi người. Chồng cô ấy là giáo viên, hài hước và nhiều tài lẻ. Mỗi khi có dịp tụ tập, chúng tôi đều mang theo người nhà để các anh chồng giao lưu với nhau nên khá thân thuộc.
Vân nhìn chúng tôi, ngập ngừng rồi bảo: “Các chị cũng biết, em ở quê ra, mua đất xây nhà vẫn còn nợ nần đủ kiểu. Em đi làm lương vừa đủ trả nợ ngân hàng. Em cũng đã cố gắng buôn bán, kiếm thêm đồng ra đồng vào, nhưng chồng em…”.
Hóa ra, vợ chồng Vân thường xuyên tranh cãi về vấn đề tiền bạc. Chồng Vân dạy tiếng Anh ở một trường tiểu học quốc tế, thu nhập hàng tháng cũng tạm ổn. Ngoài ra, anh còn dạy thêm , dịch sách và viết báo cũng có đồng vô đồng ra. Tuy nhiên, khoản nợ lúc xây nhà khá lớn nên hai vợ chồng phải dè xẻn chi tiêu. Bản thân Vân cũng chịu khó buôn bán online.
Cô nhập các mặt hàng đặc sản từ quê vào rồi đăng bán trên Facebook. Thế nhưng, chồng cô thường xuyên cảm thấy Vân tiêu xài không hợp lý. Mỗi lần có chút men bia là anh ta lại to tiếng: “Mọi việc trong nhà, mọi chi tiêu đều đổ lên đầu tôi. Tôi làm vất vả như thế, cô thì thu nhập được bao nhiêu. Buôn bán thì mấy đồng, chẳng bằng nhuận bút một bài báo của tôi”. Vân chỉ biết im lặng, nhẫn nhịn cho qua.
Video đang HOT
Cuộc sống của Vân hai năm nay cứ như đu trên dây. Gánh nặng chi tiêu đè lên vai cô. Chồng cô chỉ biết khoản tiền anh ta đưa là nhiều hơn hẳn những khoản cần chi tiêu, mà không hề quan tâm đến việc cha mẹ anh ta ở quê thường xuyên đau ốm, rồi việc nhỏ việc to gì cũng đến tay vợ chồng cô. Những cuộc cãi vã vì chuyện tiền bạc theo đó mà dày lên.
Cực chẳng đã, Vân tức giận nói với chồng: “Anh nghĩ tôi chi tiêu hoang phí sao ? Anh nhìn áo quần của tôi xem, toàn đồ được cho, đồ mua giá rẻ, đồ cũ từ thời đại học. Anh chê tôi buôn bán kiếm tiền ít, vậy tiền đâu cho con anh học thêm, học ngoại khóa , học đàn ; tiền đâu để anh chiều chiều đi chơi thể thao ? Anh nghĩ anh kiếm được nhiều tiền, vậy mỗi lần người nhà anh từ quê vào, một lần năm ba người, ăn đâu, ngủ đâu? Tôi đã bao giờ nói tiếng nào với anh chưa? Anh muốn thì cầm tiền mà chi tiêu”.
Vậy mà chồng cô cầm tiền để chi tiêu thật. Đã gần một tháng nay rồi, chỉ là từ tuần trước Vân nhận thêm việc làm vào tầm chiều nên chúng tôi mới phát hiện ra vấn đề. Ái ngại nhìn Vân, chúng tôi cũng chẳng biết phải khuyên thế nào, chỉ biết an ủi cô ấy: “Em cứ để anh ấy thử một thời gian, xem anh ta có thể trụ được bao lâu. Chi tiêu gia đình còn khó hơn cả quyết toán chi tiêu một năm của công ty đó nha, nhất là các khoản chi phí ngoài kế hoạch. Em cũng đỡ phải đau đầu, nhức óc tính toán chi cho mệt. Tiền em kiếm được cứ để đấy, lo cho bản thân thêm vài món mỹ phẩm, áo quần”.
Đúng là cuộc sống muôn màu, muôn vẻ. Đàn ông cầm trịch chi tiêu xưa nay hiếm. Chỉ là mong các đức ông chồng cứ thử trải nghiệm, rồi sẽ biết chị em chúng tôi vất vả đến dường nào.
Hải Miên
Sống mỏng
Qua mùa dịch này, mình chắc chắn là sống chung với nợ nần một thời gian không ngắn.
Tự hỏi mình có làm gì sai đâu? Tất cả là tại con vi-rút chết tiệt kia. Tới giờ nó vẫn chưa xâm nhập vào cơ thể, nhưng đã khiến mình liêu xiêu kiệt sức.
Vừa mở mạng, gặp liền anh tổng giám đốc hãng hàng không nói "đang đối mặt với thách thức mang tính sống còn". Tưởng chuyện gì lạ, mình cũng đang vật vã sống còn đây. Chưa bao giờ mình hiểu rõ "sống còn" một cách cụ thể đến thế.
Không chỉ anh hàng không, còn anh dệt may, anh dầu khí cũng nói y vậy. Mà sao tất cả đều được gọi là "chia sẻ" - cái từ thời thượng đến trơ lỳ. Ai cũng nói chia sẻ, phải chi bây giờ có ai "chia sẻ" cho mình một chút.
Hôm nay đã là hai tháng nghỉ làm, mình chỉ nhận được chút tiền còm không đủ trả tiền nhà. Nhân viên mới là những đối tượng bị giảm việc, giảm lương đầu tiên, cũng phải thôi, nhân viên cũ có thể ôm thêm việc của mình, họ rành việc, rành thị trường, bọn lính mới như mình đâu so bì được.
Còn nhớ ngày đầu nhận việc cách đây chưa đầy sáu tháng, mình hào hứng dẫn cả phòng đi nhậu "chào sân" hơn nửa tháng lương. Độc thân tay không chân rồi như mình, có việc gì đâu mà phải ky bo kiết xác.
Lương tạm ổn, thưởng không nhiều, nhưng có tiền hoa hồng cuối tháng, cả nhóm tiếp thị đều láng o, toàn điện thoại đời mới, mình còn đổi xe. Trả góp hằng tháng thôi, nhưng kệ, cứ xài đi đã, lo âu nhiều làm gì.
Đùng một cái, công ty giảm người, giảm lương do dịch. Cứ tưởng mọi chuyện chỉ là cơn cảm cúm hắt hơi sổ mũi vài bữa rồi qua, nay thì chuyện đã tệ hơn nhiều. Thẻ ATM chỉ rút được một lần là hết, giật mình thấy cái bóp cũng như mình, vô vọng chờ một kỳ lương có thể sẽ không bao giờ tới nữa. Soát lại căn phòng trọ cũng chẳng có gì đáng giá, điện thoại, xe là đồ trả góp.
Cửa hàng nơi mình mua chúng đã tạm ngưng hoạt động, nhưng tin nhắn tiền nợ tới tháng vẫn âm thầm đến. Lãi chồng lên lãi. Mình đã gọi điện xin bán lại xe, bán lại điện thoại, chịu lỗ để chấm dứt khoản nợ, nhưng đầu dây kia nói hiện nay không thâu lại được đâu anh ơi, giờ công ty em cũng khó lắm...
Mấy thằng bạn mất tăm từ sau bữa nhậu cuối phải chia tiền nhậu sát rạt. Mình hiểu không chỉ riêng mình kẹt. Cả đám đã quen sống trong cảnh đồng tiền đi từ quỹ lương qua tay chưa được dăm ba ngày đã thành tiền trả nợ.
Qua mùa dịch này, mình chắc chắn là sống chung với nợ nần một thời gian không ngắn. Tự hỏi mình có làm gì sai đâu? Tất cả là tại con vi-rút chết tiệt kia. Tới giờ nó vẫn chưa xâm nhập vào cơ thể, nhưng đã khiến mình liêu xiêu kiệt sức.
Mà hình như không phải vậy. Những ngày này cho mình ngồi yên suy nghĩ rất nhiều. Nó giúp mình hiểu ra: kiệt sức bởi mình không có nội lực. Những người trẻ như mình đã sống quá rộng, mang thanh xuân trải mỏng trang trí một mặt ngoài đẹp đẽ, hiện đại, quên đi những tích trữ cho chiều sâu nội lực của mình. Sống nhẹ nhàng, nhưng cứ nhẹ nhàng mãi, lúc nào đó sẽ thấy mình sống mỏng, sống cạn.
Lát cắt cách ly xã hội này có lẽ sẽ để lại trong mình trải nghiệm sâu sắc đầu tiên. Buồn là trải nghiệm ấy đau đớn, ngạt thở. Rồi sẽ bớt đi những chia sẻ rỗng tuếch, bớt những lời khen tặng kiểu kỹ năng mềm, bớt chạy theo mở rộng những mối quan hệ hời hợt, bớt sống ảo và bớt cả mua đồ trả góp...
Sự thật là mình đang phải vật lộn tính toán để sống còn với mấy đồng bạc cuối cùng. Thật may, phòng bên gõ vách nói "tiền nhà tháng này chủ nhà cho thiếu" ...
Hoàng Mai
Vợ nợ gần 1,1 tỷ khi tôi đi làm xa Tôi 38 tuổi, đã có gia đình và một đứa con trai 8 tuổi. Vợ chồng tôi cưới nhau cũng đã hơn 8 năm. Thu nhập cũng đủ sống cho gia đình 3 người, đã có nhà cửa, tuy chỉ là nhà tạm với một phòng ngủ và một nhà bếp (hai vợ chồng tổng thu nhập gần 20 triệu/tháng). Tôi đang đi...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Vô tình thấy ảnh cưới của bạn gái cũ, tôi bật khóc nhớ lại một điều

Yêu cầu điều này khi "sống thử", tôi bất ngờ bị nhà gái không cho cưới

Thất nghiệp ở tuổi 35: Cái giá của sự an nhàn ở tuổi 25 và 4 bài học xương máu

Làm quản lý cấp cao ngành dược, thu nhập 70 triệu, tôi bị cả nhà vợ xem như cỗ máy kiếm tiền

50 triệu đồng và màn gây sốc về báo hiếu của con rể với bố mẹ vợ

Sinh nhật mẹ chồng, chị dâu chuyển 500 nghìn và bảo tôi lo hết, khi đồ ăn mang về, cả nhà đều sững sờ

Bí quyết của cụ bà sống an nhàn, không cần dựa vào con cái dù lương hưu có 7 triệu

Vợ đi lao động nước ngoài không về, ngày con nói bố hãy đi bước nữa khiến tôi bật khóc tủi hổ

Cay đắng quyết định ly hôn khi đang mang thai vì một lý do ai nghe cũng phải xót thương

Chồng mới cùng con riêng đến ở nhà tôi 8 năm nhưng khi tôi muốn tặng nhà cho con gái ruột thì anh lại nổi khùng

Cả làng chê trách khi tôi đưa bố vào viện dưỡng lão nhưng ông lại nở nụ cười

Phát hiện vợ ngoại tình nhờ ứng dụng đặt xe công nghệ
Có thể bạn quan tâm

Động đất mạnh ở Afghanistan, hơn 600 người thiệt mạng
Thế giới
20:13:22 01/09/2025
Hé lộ màn đồng diễn 80 nghệ sĩ tại Đại lễ 2/9: 5 ca khúc kéo dài gần 15 phút, quy mô cực kỳ hoành tráng!
Nhạc việt
20:12:57 01/09/2025
Giá Toyota Corolla Cross 2025 mới nhất: Ưu đãi hấp dẫn trong tháng 9
Ôtô
20:12:16 01/09/2025
Ten Hag nhận khoản đền bù khổng lồ
Sao thể thao
20:05:07 01/09/2025
Tập 6 Chiến Sĩ Quả Cảm: 12 nghệ sĩ xúc động nói lời tạm biệt trong 1 thử thách khốc liệt
Tv show
19:39:29 01/09/2025
Cái ôm của chàng sinh viên sa chân vào vòng lao lý ngày được đặc xá
Tin nổi bật
19:38:24 01/09/2025
Kim Jong Kook hé lộ về vợ sắp cưới, có 1 điểm không hiểu tại sao có thể hòa hợp?
Sao châu á
19:36:17 01/09/2025
Puka và Gin Tuấn Kiệt lần đầu hé lộ hình ảnh hiếm của nhóc tỳ
Sao việt
19:32:44 01/09/2025
Thiết lập nhiều lều y tế dã chiến hỗ trợ người dân trong sự kiện A80
Sức khỏe
19:21:41 01/09/2025
Khối nàng thơ tiến về Hàng Mã
Netizen
18:43:42 01/09/2025