Chồng đòi ly thân, tôi không còn thiết sống nữa
Tôi gần như bế tắc, không còn thiết sống và nhắn tin cho anh, nói rằng tôi xin lỗi, sẽ chết để trả lại sự bình yên cho anh.
Tôi và chồng tính đến nay kể cả thời gian yêu và cưới là 6 năm, chúng tôi chưa có con do anh ấy tinh trùng yếu, suốt một năm qua chúng tôi cứ cãi nhau hoài, một phần vì anh ấy thường xuyên đi nhậu về trễ, một phần vì tôi không thích anh ấy như vậy nên hay cằn nhằn. Thêm vào đó, ba mẹ chồng tôi rất khó tính hay rầy la anh chuyện bỏ bê gia đình thường xuyên nhậu nhẹt. Tháng 12 năm ngoái, chúng tôi đã làm thụ tinh ống nghiệm nhưng chưa chuyển phôi vì sức khỏe tôi chưa phù hợp, hiện nay phôi vẫn ở trong bệnh viện, nhưng trước Tết chồng tôi đã nói là không còn yêu tôi và đòi ly thân. Tính đến nay là gần 5 tháng rồi. Tôi đau khổ chỉ muốn tìm đến cái chết, tôi không thể nào quên được anh ấy.
Cách đây một tháng, tôi gần như bế tắc không còn thiết sống và nhắn tin cho anh, nói rằng tôi xin lỗi, sẽ chết để trả lại sự bình yên cho anh. Rồi anh trả lời tôi và muốn hàn gắn, tôi mừng đến phát khóc. Hy vọng cơ hội này sẽ giúp chúng tôi trở về bên nhau. Nhưng chỉ vài ngày sau tôi nhận được tin nhắn từ cô bồ của anh, vậy là anh Ngoại tình. Nhưng anh hứa sẽ dứt khoát, ngay ngày hôm sau cô ấy cũng nhắn tin cho tôi nói là đã dứt khoát với anh, đồng thời chúc chúng tôi hạnh phúc.
Ảnh minh họa: Imagine.
Video đang HOT
Ba tuần sau, tôi sống thật hạnh phúc, tưởng chừng mọi thứ đã trở về, tôi tận hưởng cảm giác ngọt ngào như ngày mới yêu, cho đến một hôm tôi muốn gặp anh, anh bảo anh bận với giọng rất lạ, tôi gặng hỏi anh đi với ai? Anh đi đâu? Mấy hôm trước tôi có hỏi anh cũng đâu có khó chịu. Vậy mà anh gắt gỏng lên và giận dữ, tôi hoảng sợ và mệt mỏi, mỗi lần hoảng sợ tôi hay khó thở và chóng mặt. Tôi gọi điện cho anh liên tục, và tình hình càng lúc càng tệ. Sau đó, tôi có xin lỗi thì anh bảo không có gì, tôi cũng giả bộ như không có chuyện gì, vẫn cố vui vẻ, và tạo cho anh cảm giác thoải mái, không gọi điện và nhắn tin cho anh thường xuyên nữa, Tuy vậy, tôi vẫn cảm nhận được cái gì đó rất lạ và cho đến hôm nay thì anh tránh không muốn gặp mặt tôi nữa.
Mấy hôm sau gia đình tôi nhận được tin ông ngoại bị ung thư giai đoạn cuối, tôi đau đớn gọi anh nói anh sắp xếp thời gian đi thăm ông thì chỉ nhận được câu trả lời lạnh lùng “không tiện”. Tôi suy sụp, không biết làm gì, tại sao mọi thứ đau khổ đổ ập lên đầu tôi như vậy? Giờ tôi không cần gì hết, chỉ cần anh an ủi động viên tôi thôi nhưng tại sao anh lại nỡ đối xử với tôi như vậy? Giờ tôi chỉ muốn chết thôi, tôi không còn tinh thần nào để tiếp tục…Tôi phải làm gì đây?
Theo Afamily
Nghi vợ ngoại tình vì siêng... lên chùa
Cho đến một hôm, tôi nhận được hai cuộc gọi nặc danh, nói vợ tôi đang cặp bồ với một người cùng đi chùa tại một ngôi chùa ở ngoại thành.
Chúng tôi kết hôn với nhau tính đến nay đã tròn 17 năm. 7 năm đầu là khoảng thời gian hạnh phúc nhất. Hai vợ chồng đi đâu cũng có nhau, dù lúc bươn chải vất vả hay khi an nhàn sung sướng, vợ tôi vẫn hết lòng chăm lo chồng con. Chúng tôi có với nhau hai mặt con, một trai, một gái. Cả hai cháu đều ngoan ngoãn, nghe lời cha mẹ chăm chỉ học hành.
Nhưng cuộc sống vốn không biết trước được điều gì. Từ một viên chức lâu năm, tôi bỗng chốc lọt vào danh sách cắt giảm biên chế, trở thành kẻ thất nghiệp ăn bám trong trong nhà. Mọi việc đổ dồn lên vai vợ tôi. Hằng ngày, trong khi cô ấy ra ngoài buôn bán thì tôi ở nhà quanh quẩn dọn dẹp, chăm sóc hai con. Chắc phải lo lắng cho bốn miệng ăn mà vợ tôi dần trở nên cáu bẳn, hay mỉa mai trách móc, đay nghiến chồng bằng những lời lẽ khó chấp nhận. Cô ấy bới móc đủ thứ chuyện xa xưa, những lỗi lầm trong quá khứ mà tôi thật sự không nhớ nổi. Tôi không phải người mặt dày, nhưng là một viên chức vốn vụng về chân tay, dù đã thử hết nghề này đến nghề khác, cuối cùng tôi chỉ có thể mở quán nước trong ngõ bán cho người quen, kiếm thêm đồng quà tấm bánh cho các con. Cứ thế, tôi trở nên tầm thường trong mắt vợ mình.
Tôi uống chỉ để quên đi nỗi đau hiện tại (Ảnh minh họa)
Tôi bắt đầu sa vào con đường nghiện rượu. Tôi uống để quên đi những lời chì chiết ác khẩu của vợ, quên đi việc mình là một người chồng, người cha bất tài. Các con còn nhỏ nên không hiểu chuyện, lại sợ mẹ, nên chúng cũng chỉ im lặng cắm cúi học, không dám gần cha. Hằng đêm, vợ tôi ôm chăn sang ngủ với con gái, để mặc tôi chơ vơ trong hơi men. Cô ấy không cho tôi đụng vào người, không còn mặn nồng yêu thương như trước...
Trong suốt 10 năm sau đó, chúng tôi sống cùng một nhà mà như đã ly thân, không gần gũi nhau lấy một lần. Tuy nhiên, có một điều tôi thấy làm lạ là càng ngày, vợ tôi càng diện dàng, xinh đẹp. Điện thoại lúc nào cũng giữ khư khư bên mình. Nếu thấy tôi cầm vào, cô ấy sấn sổ giằng lấy, mắng mỏ. Nếu họ hàng hay bạn bè gọi, vợ tôi vẫn nghe bình thường. Nhưng có một số đặc biệt mà mỗi khi nhận được, cô ấy vào phòng nghe rồi thay đồ đi ngay, không thèm nói với tôi một câu.
Cho đến một hôm, tôi nhận được hai cuộc gọi nặc danh, nói vợ tôi đang cặp bồ với một người cùng đi chùa tại một ngôi chùa ở ngoại thành. Họ còn nói rằng, dù đi bất cứ đâu, đi lễ bái các nơi, hay thậm chí đi tắm biển Nha Trang hai người đó lúc nào cũng cặp kè bên nhau.
Tôi tra hỏi nhưng cô ta một mực bảo mình chỉ đi làm việc thiện.
Tôi đau khổ hỏi vì sao lại lạnh lùng với chồng, không chịu hàn gắn tình cảm thì chỉ nhận được cái bĩu môi coi thường. Vợ tôi nói do tôi nghiện ngập, không chí thú làm ăn, khiến cô ấy phải gồng gánh nuôi cả gia đình, thậm chí cả hai bên nội ngoại. Giờ lòng đã nguội lạnh không còn tha thiết chuyện tình cảm trai gái. Nếu không vì con cái thì có lẽ đã li dị từ lâu. Vậy nên giờ cuộc sống tốt nhất hãy yên phận, đừng làm khổ nhau. Từng lời vợ nói cứa nát vào tim tôi, như dập tắt đi chút lòng tự trọng cuối cùng của người chồng.
Giờ đây, tôi muốn buông xuôi tất cả. Nhưng cứ nghĩ về những tình cảm sâu nặng trước kia, lòng tôi lại nhói đau. Không lẽ với phụ nữ, chỉ cần chán chồng, những thề non hẹn biển trước kia chỉ là "lời nói gió bay"?
Theo Baophunu
Oái oăm mẹ chồng xin nàng dâu đừng li dị Nói ra đúng là chuyện ngược đời hoặc ai đó sẽ bảo tôi chém gió cho oai, thực ra những ai ở trong hoàn cảnh của tôi thì mới thấu nội tình câu chuyện ngán ngẩm này! Ảnh minh họa Tôi lấy chồng từ thuở 19. Ở quê, con gái đến thì nếu mà không có điều kiện đi học lên cao thì...