Chồng đòi ly thân, tôi không còn thiết sống
Tôi gần như bế tắc, không còn thiết sống và nhắn tin cho anh, nói rằng tôi xin lỗi, sẽ chế.t để trả lại sự bình yên cho anh.
Ảnh minh họa
Tôi và chồng tính đến nay kể cả thời gian yêu và cưới là 6 năm, chúng tôi chưa có con do anh ấy tin.h trùn.g yếu, suốt một năm qua chúng tôi cứ cãi nhau hoài, một phần vì anh ấy thường xuyên đi nhậu về trễ, một phần vì tôi không thích anh ấy như vậy nên hay cằn nhằn. Thêm vào đó, ba mẹ chồng tôi rất khó tính hay rầy la anh chuyện bỏ bê gia đình thường xuyên nhậu nhẹt. Tháng 12 năm ngoái, chúng tôi đã làm thụ tinh ống nghiệm nhưng chưa chuyển phôi vì sức khỏe tôi chưa phù hợp, hiện nay phôi vẫn ở trong bệnh viện, nhưng trước Tết chồng tôi đã nói là không còn yêu tôi và đòi ly thân. Tính đến nay là gần 5 tháng rồi. Tôi đau khổ chỉ muốn tìm đến cái chế.t, tôi không thể nào quên được anh ấy.
Cách đây một tháng, tôi gần như bế tắc không còn thiết sống và nhắn tin cho anh, nói rằng tôi xin lỗi, sẽ chế.t để trả lại sự bình yên cho anh. Rồi anh trả lời tôi và muốn hàn gắn, tôi mừng đến phát khóc. Hy vọng cơ hội này sẽ giúp chúng tôi trở về bên nhau. Nhưng chỉ vài ngày sau tôi nhận được tin nhắn từ cô bồ của anh, vậy là anh ngoạ.i tìn.h. Nhưng anh hứa sẽ dứt khoát, ngay ngày hôm sau cô ấy cũng nhắn tin cho tôi nói là đã dứt khoát với anh, đồng thời chúc chúng tôi hạnh phúc.
Ba tuần sau, tôi sống thật hạnh phúc, tưởng chừng mọi thứ đã trở về, tôi tận hưởng cảm giác ngọt ngào như ngày mới yêu, cho đến một hôm tôi muốn gặp anh, anh bảo anh bận với giọng rất lạ, tôi gặng hỏi anh đi với ai? Anh đi đâu? Mấy hôm trước tôi có hỏi anh cũng đâu có khó chịu. Vậy mà anh gắt gỏng lên và giận dữ, tôi hoảng sợ và mệt mỏi, mỗi lần hoảng sợ tôi hay khó thở và chóng mặt. Tôi gọi điện cho anh liên tục, và tình hình càng lúc càng tệ. Sau đó, tôi có xin lỗi thì anh bảo không có gì, tôi cũng giả bộ như không có chuyện gì, vẫn cố vui vẻ, và tạo cho anh cảm giác thoải mái, không gọi điện và nhắn tin cho anh thường xuyên nữa, Tuy vậy, tôi vẫn cảm nhận được cái gì đó rất lạ và cho đến hôm nay thì anh tránh không muốn gặp mặt tôi nữa.
Mấy hôm sau gia đình tôi nhận được tin ông ngoại bị ung thư giai đoạn cuối, tôi đa.u đớ.n gọi anh nói anh sắp xếp thời gian đi thăm ông thì chỉ nhận được câu trả lời lạnh lùng “không tiện”. Tôi suy sụp, không biết làm gì, tại sao mọi thứ đau khổ đổ ập lên đầu tôi như vậy? Giờ tôi không cần gì hết, chỉ cần anh an ủi động viên tôi thôi nhưng tại sao anh lại nỡ đối xử với tôi như vậy? Giờ tôi chỉ muốn chế.t thôi, tôi không còn tinh thần nào để tiếp tục…Tôi phải làm gì đây?
Theo VNE