Chồng đòi chia tay khi vợ chủ động chuyện chăn gối
Mấy tháng nay, tôi luôn phải chịu đựng sự dằn vặt, đay nghiến, thậm chí nhiếc móc của chồng. Anh ấy nghi tôi ngoại tình! Nhưng điều làm tôi cảm thấy xấu hổ và uất ức là tôi rất chung thủy và yêu anh hơn cả bản thân mình. Nhưng có lẽ, chính tình yêu, sự dâng hiến và tận tâm với chồng đã đẩy tôi vào bi kịch hiện nay.
Tôi và anh cưới nhau được ba năm. Chồng tôi là một người hiền lành và ít nói. Anh luôn cố gắng làm việc và chăm lo cho cuộc sống gia đình. Tôi yêu anh bởi chính sự chân thật và hiền lành ấy. Tôi đã từng cảm thấy hạnh phúc tột đỉnh và hãnh diện với bạn bè vì đã có một người chỗ dựa mẫu mực. Trong con mắt mọi người, anh là một người hoàn hảo.
Có lẽ, cuộc sống vợ chồng của chúng tôi sẽ viên mãn hơn nếu anh mạnh mẽ hơn trong chuyện chăn gối. Nhưng cuộc đời không cho ai được hưởng hạnh phúc trọn vẹn như vậy. Mặc dù hết lòng chăm sóc vợ con nhưng đối với “chuyện ấy”, anh thực sự chưa hoàn thành nhiệm vụ của người chồng.
Cả tuần, thậm chí cả tháng, anh không hề đề cập đến “chuyện ấy” một lần. Ban đầu, tôi rất thông cảm và càng thấy thương chồng bởi anh phải làm việc nặng nhọc suốt ngày. Hơn nữa, sự ân cần, tận tụy của anh cũng khỏa lấp những ham muốn đang đốt cháy tâm can tôi.
Chẳng lẽ là phụ nữ tôi không có quyền chủ động trong chuyện chăn gối? Ảnh minh họa (ảnh internet)
Từ khi có thêm bé Bi, việc “quan hệ” của vợ chồng tôi hầu như không có. Tôi luôn bận bịu với việc chăm sóc con, còn anh, cứ đặt lưng xuống giường là anh ngáy pho pho.
Nhiều đêm, tôi trằn trọc mãi không ngủ được. Sức sống căng tràn của tuổi hai mươi làm khát khao nhục dục trong tôi càng trở nên cháy bỏng. Không thể kìm lòng, tôi đã chủ động khơi mào cho chuyện ấy. Tôi lay gọi anh, mời gọi anh làm chuyện ấy.
Video đang HOT
Sau một vài lần nhận được sự “hưởng ứng” của chồng, tôi càng mạnh bạo và quyết liệt hơn trong chuyện vợ chồng. Bởi tôi nghĩ rằng, đã là vợ chồng thì không thể giấu nhau bất cứ điều gì kể cả những ham muốn thầm kín nhất .
Nhưng tôi càng chủ động chuyện chăn gối thì chồng tôi càng ngày càng có ánh mắt kỳ lạ giành cho tôi. Nhiều lúc, tôi thấy anh ngồi trầm ngâm hàng giờ liền. Có lẽ, anh cảm thấy buồn vì chuyện chăn gối của anh không được tốt lắm. Nghĩ vậy tôi ra sức an ủi và tìm mọi cách để khả năng đàn ông của anh mạnh mẽ hơn. Nhưng những cố gắn của tôi như đổ thêm dầu vào lửa. Một hôm, anh đẩy tôi ra và lạnh lùng hỏi tôi : “Cô đã quan hệ với thằng nào?”! Câu hỏi như tiếng sét ngang tai. Mắt tôi mờ đi, đầu óc quay cuồng, nước mắt tôi cứ thế tuôn rơi!
Cũng từ hôm đó, cuộc sống của tôi như địa ngục trần gian. Hễ về đến nhà là tôi phải chịu đựng những lời nói mát mẻ xa xôi. Anh cho rằng vì anh “kém” trong chuyện ấy nên tôi tìm đến người tình và cảm thấy tội lỗi nên muốn bù đắp cho anh.
Ảnh minh họa (ảnh internet)
Với chồng tôi, chỉ có những người đàn bà hư hỏng, những con “cave” ngoài đường mới chủ động mời gọi đàn ông làm chuyện ấy. Và chỉ có những người đàn bà “đĩ thõa” mới khao khát đến mức chủ động làm chuyện ấy (ngay cả với chồng của mình).
Bà con hàng xóm, anh em nội ngoại đều ra sức khuyên can tôi không nên vì người ngoài mà đánh mất cả gia đình. Tôi cảm thấy bị xúc phạm nặng nề bởi tôi chưa bao giờ có ý nghĩ ngoại tình. Nhưng tôi cũng không thể có cách giải thích nào để tất cả mọi người hiểu và thông cảm cho mình. Nhất là với anh!
Tôi đau đớn và thất vọng đến cùng cực. Chẳng lẽ phụ nữ thì không được khao khát và thể hiện niềm khao khát của mình ư? Tôi đã giải thích với anh rất nhiều lần nhưng dường như những lời giải thích của tôi càng đẩy anh ra xa tôi hơn. Bây giờ, anh thường xuyên về muộn và nồng nặc mùi rượu. Cứ về đến nhà là anh chửi bới, đánh đập tôi. Những lúc như thế, tôi chỉ biết ngồi ôm con khóc.
Nhưng hai hôm trước, chồng tôi lạnh lùng đặt trước mặt tôi tờ đơn ly hôn anh đã kỹ sẵn. Anh cho rằng, tôi không còn là một người vợ chung thủy và anh không thể chấp nhận được sự hư hỏng của tội.
Đất dưới chân tôi như sụp xuống. Làm sao tôi có thể sống nếu thiếu anh, bởi anh là tình yêu duy nhất của tôi. Hơn nữa, chỉ vì chủ động chuyện chăn gối có đáng để tôi đánh mất một mái nhà êm ấm, có đáng để con tôi mất đi hơi ấm tình thương của cha, mẹ! Tôi thực sự bối rối và sợ hãi trước nguy cơ đổ vỡ của gia đình. Chẳng lẽ, chỉ vì dám thể hiện khát khao nhục dục của mình mà tôi phải đánh đổi bằng cả gia đình?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Bạn gái đay nghiến vì không còn "zin"
Từ hôm trung thực thừa nhận tôi không còn "zin", em không những công khai xem xét lại lịch sử hẹn hò của tôi mà còn đay nghiến tôi không biết giữ gìn và cho rằng tôi lăng nhăng.
Nói thực, tôi đã nhiều lần viết tâm sự này của mình nhưng cứ viết được một nửa hoặc thậm chí sau khi gần viết xong những điều muốn chia sẻ, tôi lại nhấn phím "delete". Tôi cũng chẳng biết tại sao tôi lại mâu thuẫn như vậy nữa. Nhưng có lẽ, tôi sợ những người đàn ông khác vào ném đá và té nước. Tôi sợ họ đánh giá và giễu cợt tôi là đàn ông đàn ang hẳn hoi mà lại bị một người con gái bạo hành chỉ vì một điều vớ vẩn: tôi không còn là trai tân.
Có lẽ khi tôi kể ra đây 100% sự thật chuyện tình yêu của mình sẽ bị nhiều người đàn ông vào ném đá, nhưng tôi tha thiết mong nhận được những lời khuyên cho tôi lúc này!
Năm tôi 19 tuổi, khi ấy tôi đang là sinh viên năm thứ 1 đại học. Ngày ấy, tôi vẫn còn là một cậu sinh viên trong trắng vô ngần và chưa từng biết "mùi đời" là gì trong khi những cậu bạn thân của tôi đứa thì có người yêu, đứa thì đã "thẩm du" được cơ thể bạn gái. Chính vì thế, mỗi khi cả hội tụ tập, bọn chúng cứ mạnh miệng buôn chuyện trên trời dưới biển về tình ái, còn tôi cứ lơ ngơ như bò đội nón. Và rồi bọn chúng cứ trêu chọc tôi đủ điều. Vì muốn chấm dứt sự khinh thường này, tôi đã bỏ ra 300 ngàn từ tiền học thêm bố mẹ cho để mạnh dạn đi "đá gà" với gái mại dâm. Tôi không còn là trai tân và thằng nhỏ của tôi không còn "zin" từ buổi tối hôm đó.
21 tuổi tôi bắt đầu có mối tình đầu của mình. Bạn gái đầu tiên của tôi khi ấy cũng là sinh viên trường khác và kém tôi 2 tuổi. Chúng tôi yêu nhau tha thiết và tôi cũng cùng cô ấy đi quá giới hạn. Mối tình ấy cứ kéo dài 1 năm cho tới khi tôi ra trường. 22 tuổi tôi ra trường với bao hoài bão và bắt đầu đi làm. Tự bao giờ, tôi thấy mình không còn hợp và yêu tha thiết cô bạn gái đang còn là sinh viên ấy nữa. Tôi cứ lạnh nhạt dần và chúng tôi cứ thế chia tay nhau một cách "tự hiểu". Chia tay mối tình đầu mà tôi không hề cảm thấy nhớ nhung, tiếc nuối và đau khổ. Hay là bản thân tôi cũng chưa yêu thực lòng nên mới thế!?
23 tuổi, trong một lần đi du lịch cùng công ty nơi tôi làm việc, tôi cứ để mắt không rời đến một đồng nghiệp cùng công ty nhưng khác bộ phận. Tôi chết mê chết mệt về dáng vẻ bên ngoài dong dỏng cao và xinh đẹp của em. Em lại rất hòa đồng, đáng yêu và đặc biệt đầy tự tin ở cái tuổi 21. Một tuần đi nghỉ mát là một tuần tôi tự nguyện làm cái đuôi theo sát em đi mọi địa điểm. Ban đầu, em không để ý đến tôi. Nhưng ngày nào em cũng thấy tôi xuất hiện bên cạnh nên bắt đầu "nghĩ ngợi". Rồi chúng tôi nói chuyện và chia sẻ với nhau nhiều câu chuyện phiếm trong suốt một tuần đi nghỉ.
Tôi phải giải thích và trấn an bạn gái tôi thế nào đây? (Ảnh minh họa)
Kết thúc chuyến nghỉ mát, về lại công ty làm việc, tôi và em hàng ngày vẫn trò chuyện với nhau qua điện thoại, qua chát. Em là cô gái khá mạnh mẽ, tự tin và thẳng thắn. Trước em, tự nhiên tôi lại trở thành một người đàn ông nhút nhát - một điều trước kia không bao giờ có ở con người tôi.
Rồi chúng tôi yêu nhau từ bao giờ không hay biết. Tuy em là người rất mạnh mẽ, bạo rạn nhưng chưa bao giờ em để tôi đi quá giới hạn. Trong khi đó ngồi buôn chuyện với mọi người thì em có thể đàm thoại hàng giờ về chủ đề liên quan đến những vấn đề giới tính nhạy cảm. Có lẽ vì là người hiểu biết các vấn đề xã hội và về giới tính nên em có một hôm em cũng hỏi thẳng tôi rằng tôi còn zin hay không. Câu hỏi thẳng thắn của em làm tôi bất ngờ nhưng lúc đó tôi nghĩ tôi có thừa nhận đã không còn là trai tân cũng chả mất gì vì tôi là con trai không giống như con gái. Và thế là tôi thừa nhận năm 19 tuổi tôi đã không còn là trai tân. Thậm chí tôi còn rất trung thực khai nhận mối tình đầu ngắn ngủi nhưng cũng đã kịp "vượt rào" của mình như một chiến tích để em phải trân trọng và yêu tôi tha thiết hơn.
Nhưng tôi đã lầm, từ hôm tôi trung thực thừa nhận tôi không còn "zin", em không những công khai xem xét lại lịch sử hẹn hò của tôi mà còn đay nghiến, chì chiết tôi không biết giữ gìn, em cho rằng tôi là người đàn ông lăng nhăng, không yêu chung thủy. Em thật sự không còn tin tưởng tôi nữa. Em không nói lời chia tay hay muốn chấm dứt với tôi nhưng cứ mỗi khi chúng tôi ở bên nhau, thỉnh thoảng em lại buông những câu nói nặng nề hay nhắc khéo tôi về cô bạn gái cũ.
Tôi thực sự yêu em và không muốn mất em, nhưng em cứ lải nhải những chuyện trong quá khứ làm tôi mệt mỏi. Tôi đã bảo với em cả trăm lần rằng, ai cũng có quá khứ của mình, ai cũng có vài ba cuộc tình và đàn ông khác với đàn bà là dù còn tân hay không cũng không bị đánh giá quá nặng nề nên em phải gạt chúng ra khỏi đầu và suy nghĩ thoáng hơn để tin tưởng anh và không làm ảnh hưởng đến tình yêu của 2 đứa. Nhưng em vẫn yêu song không tin tưởng tôi hoàn toàn.
Tôi đã đọc rất nhiều bài viết về "chuyện còn zin hay mất zin", nhưng tôi chưa bao giờ thấy ở đâu đó có hoàn cảnh giống như trường hợp của tôi cả. Tôi phải giải thích và trấn an bạn gái tôi thế nào đây?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Chuyện "Lục Vân Tiên xa lộ" kết nghĩa với người đã... chết Phạm Văn Lương (SN 1984, ngụ khu dân cư Lam Sơn, thị trấn Vĩnh Bảo, huyện Vĩnh Bảo, Hải Phòng) vốn chỉ là một thanh niên buôn gà ở chợ huyện, thế nhưng Lương nổi tiếng vì... có "duyên" gặp các vụ tai nạn giao thông và trở thành "Lục Vân Tiên" bất đắc dĩ cứu giúp người gặp nạn. Xã hội có...