Chồng dọa đuổi vợ ra khỏi nhà vì đòi về ngoại ăn tết
Chồng em nói, nếu tết mà đòi về ngoại ăn tết thì đi luôn đi, đừng về nhà nữa…
Em quê ở Lào Cai, đi học đại học thì quen và yêu Đức, sau đó theo anh về Thái Bình làm dâu. Em cũng may mắn ra trường, cưới xin xong đúng đợt tỉnh anh có thi công chức, nhờ bố mẹ anh lo liệu, em thi được biên chế tại trường tiểu học, làm bên hành chính.
Cưới chồng được hơn 5 năm, tính ra em mới về nhà được 5 lần, 4 lần dịp tết và 1 lần mẹ em ốm nặng. Con gái lấy chồng xa đủ thứ thiệt thòi. Lúc trước em cứ nghĩ lấy được người mình yêu là hạnh phúc nhất, mãn nguyện nhất, nhưng cưới về rồi, qua thời gian trăng mật rồi, đối mặt với những khó khăn trong hôn nhân, rồi đối mặt với nỗi nhớ bố mẹ, nhớ nhà mới thấm.
Nhiều lúc nhớ bố mẹ chẳng biết làm sao , gọi điện về cho mẹ, nghe giọng mẹ mà ứa nước mắt vì tủi thân. Cả năm trời đằng đẵng, chỉ mong đến tết để được về với mẹ vài ngày. Có những lần mẹ điện xuống, bảo trở trời bố ốm yếu, đau người nhức mỏi. Rồi mẹ ốm cảm chẳng ai nấu cháo cho ăn, mẹ thì kể vô tư thôi nhưng em nghe thấy xót xa kinh khủng.
Nhà chồng em thì cũng bình thường, bố mẹ chồng đều làm nông nghiệp, buôn bán. Thu nhập cũng khá nhưng khá vất vả, bận rộn, làm luôn tay luôn chân không nghỉ. Bố mẹ chồng hiền lành, chất phác, đối xử với em cũng tốt. Cũng nhờ có mẹ chồng trông con, đỡ đần cho em mà em đi làm đỡ vướng bận.
Chỉ có chồng em là khó tính. Ngày xưa yêu nhau em đã biết anh khó tính, hay cằn nhằn, và chi tiêu cũng khá chặt chẽ. Nhưng lúc đấy em lại thấy như vậy rất tốt, vì chẳng phải lo anh chơi bời, lăng nhăng gì. Lúc cưới nhau về, đúng là anh không tụ tập, hoang phí như nhiều người khác, nhưng chi tiêu thì tính toán lắm. Em tiêu gì cũng phải nghĩ trước sau, rồi nói lại với chồng. Nhiều lúc nghĩ may mà mình làm ra tiền, nếu không chắc không sống nổi với chồng.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Lại nói đến chuyện về nhà, năm đầu vì con nhỏ nên em không về được. Từ năm thứ 2 trở đi, con lớn hơn. Cứ khoảng mùng 2 là vợ chồng con cái lại bắt xe về quê ngoại ăn tết. Năm nào chồng em cũng chỉ mang 1 giỏi quà cho bố mẹ vợ, mừng tuổi cho bố mẹ em mỗi người 500 nghìn. Còn họ hàng anh chỉ chúc tết suông. Đám trẻ con nhà ngoại, anh mừng tuổi đồng loạt mỗi đứa 10 nghìn. Anh nói, mừng tuổi lấy may thôi, chứ có phải vì tiền đâu mà cứ quan trọng vấn đề đó. Em biết lý do chính là vì anh tiếc tiền mà thôi.
Năm nay, gần tết, em nói sẽ đi mua sắm ít quần áo biếu bố mẹ, bao giờ về thì tặng bố mẹ luôn. Bàn với chồng thì anh nói, năm nay không về ngoại ăn tết nữa.Em sững sờ hỏi tại sao. Chồng lý do, năm nay mưa rét, con nhỏ tha đi tha về khổ thân con. Tiền xe mỗi năm một tăng, làm chả ra toàn tiêu đâu đâu.
Em nghe mà xót xa và giận chồng quá thể. Con nhỏ là cái cớ, anh tiếc tiền xe đi lại, tiền quà cáp là chủ yếu thôi. Em nhất quyết không đồng ý, nói với chồng là cả năm mới có một dịp, con cái không thể không về được. Chồng em không nghe, cùn quá em cáu: “Nếu anh không về được, thì mẹ con em về”. Chồng em nghe thấy thế quát: “Cô giỏi lắm, cô để con ở nhà, cô đi được thì đi ngay đi, khỏi về nữa”.
Em rơi nước mắt vì tủi. Thật không ngờ chồng em lại quá đáng vậy. Còn chục ngày nữa là tết rồi mà chồng em vẫn khăng khăng năm nay không về ngoại nên em chán lắm. Tư tưởng không vui vẻ, chẳng muốn làm gì nữa. Em hối hận vì lấy chồng xa để giờ khổ thế này. Em phải làm sao để chồng thay đổi ý kiến đây?
Theo Khỏe & Đẹp
'Tôi cấm vợ xin về nhà ngoại ăn Tết'
Vợ tôi không xấu xí, cũng chẳng ngu dốt, cô ấy còn là trưởng phòng, còn tôi không tài giỏi, cũng chẳng phải đại gia nhưng tôi luôn khiến vợ phải thuộc lòng cái câu, đã lấy chồng thì phải có trách nhiệm chăm lo cho cái gia đình mà mình đang sinh sống, xong xuôi đâu đấy, muốn làm gì thì mới được nghĩ đến.
ảnh minh họa
Hồi đầu, mới cưới về, vợ tôi cũng đỏng đảnh lắm, cũng đòi hỏi quyền lợi, và sự công bằng lắm, nhưng bây giờ cô ấy khác hẳn, không bao giờ dám lên tiếng đòi hỏi bất cứ cái gì, và cái gì tôi đã quyết thì cô ấy không bao giờ được phép cãi lại.
Chuyện ăn tết cũng vậy. Tôi có nhà cửa và sinh sống ở Hà Nội nhưng quê gốc của tôi ở Bắc Giang, vợ tôi quê Lào Cai. Bố mẹ tôi có 4 người con, 2 trai, 2 gái còn bố mẹ cô ấy chỉ có 2 cô con gái. Tuy nhiên, ngay từ năm đầu tiên sau cưới, tôi đã nói rõ ràng với vợ và cả bố mẹ vợ tôi rằng, sẽ không có chuyện vợ tôi được bỏ tết nhà chồng để về ăn tết nhà ngoại vì phận làm dâu, vợ tôi phải lo lắng chu toàn cho công việc nhà chồng. Các ngày lễ tết là dịp anh em bạn bè tụ họp sum vầy nên vợ tôi không thể không có mặt.
Chính vì thế, năm đầu tiên rồi đến năm thứ 2, tôi đều cùng vợ về Bắc Giang ăn tết với bố mẹ tôi. Đến khoảng mùng 4, mùng 5, anh em trong gia đình tôi đi làm hết, cô ấy mới được về ăn tết với ông bà ngoại.
Năm thứ 3, lịch trình vẫn tương tự, vợ tôi có vẻ không vui. Cô ấy giận dỗi, đá thúng thụng nia nhưng cũng không dám nói năng gì.
Đến năm thứ 4, không biết nghe ai xúi giục, kích động, cô ấy nhất định đòi về ngoại từ 29 tết, hoặc ít nhất là chiều mùng 1. Tôi nói cô ấy nhưng cô ấy không nghe mà tỏ ra ương bướng. Vì thế, trong lúc bực bội, tôi đã tát vợ 2 cái để dạy dỗ. Sau đó, tôi tuyên bố ly hôn.
Vợ tôi khóc lóc, giận dỗi chán chê, sau cùng cũng phải xin lỗi và nghe theo lời tôi. Từ đó, tôi tuyên bố, nếu còn mở miệng đòi về ngoại ăn tết thì sẽ nhận không chỉ 2 cái tát mà hình phạt sẽ đau đớn hơn rất nhiều.
Sau đó, tôi cũng gặp bố mẹ vợ để nói thẳng về chuyện chúng tôi đã cãi nhau và tôi đã tát cô ấy chỉ vì cô ấy đòi về ăn tết với ông bà ngoại. Tôi còn bảo ông bà rằng, nếu ông bà muốn con gái về ăn tết cùng thì tôi sẽ để con gái ông bà về ở hẳn với ông bà chứ không phải về nhà chồng nữa.
Bố mẹ vợ tôi rất hiểu lễ nghĩa và phép tắc, ông bà đồng ý với ý kiến của tôi. Ông bà còn điện thoại mắng mỏ vợ tôi, bảo, "đã lấy chồng thì phải nghe theo sự sắp xếp của chồng, phải toàn tâm toàn ý với gia đình chồng. Đừng làm trái ý chồng, trái ý bố mẹ chồng mà gia đình lục đục. Như thế bố mẹ cũng không vui".
Chính vì thế, từ đó đến giờ, đã hơn 10 năm, cô ấy không bao giờ nhắc nhỏm đến chuyện ăn tết bên nội hay bên ngoại nữa.
Năm nào cũng như năm nào, cứ được nghỉ tết là vợ chồng con cái chúng tôi kéo về Bắc Giang để ăn tết với ông bà nội. Đến chiều mùng 4 hoặc sáng mùng 5, tôi sẽ cùng vợ con hoặc nếu tôi bận thì vợ con tôi về ăn tết với ông bà ngoại khoảng 2 ngày rồi mới đi làm.
Tôi nghĩ, việc sắp xếp như thế là hợp lý nên cứ như vậy mà diễn, không cần phải bàn đi bàn lại nhiều lần.
Vì thế, tôi cho rằng, việc ăn tết nội hay tết ngoại không phải là việc các chị em muốn hay không muốn mà được. "Con gái là con người ta" - đã gả bán đi rồi thì phải ăn tết, lo tết ở nhà chồng. Đó là quy tắc bất di bất dịch.
Tuy nhiên, cánh đàn ông cần phải cứng rắn, quyết đoán và phải có cái uy, chứ không các cô vợ sẽ nổi loạn, đòi quyền bình đẳng thì ... mệt.
Theo VNE
Thiếu ô tô tiền tỉ, vợ tôi không chịu về quê ăn Tết Bàn chuyện về quê ăn Tết cô ấy bảo năm nay cô ấy không về nhà bố mẹ tôi và bố mẹ ấy ở quê vì chưa có xe ô tô. Cô ấy bảo thời buổi này mà còn lếch thếch đi xe máy về quê thực xấu hổ. Nghe vợ nói mà tôi thấy buồn. Hơn 30 tuổi, làm mẹ của hai...