Chồng ‘dở hơi’, tôi lên giường ‘phi công trẻ’
Chồng tôi – một kẻ dở hơi, đần độn, bất tài vô dụng và đặc biệt “khoản ấy” vô cùng kém.
ảnh minh họa
Tôi thấy ông trời thật bất công, hào phóng ban cho tôi nhan sắc, sức khỏe, tiền bạc, danh vọng nhưng lại cướp đi của tôi quyền được làm vợ, làm người đàn bà đúng nghĩa.
Dù có mạnh mẽ đến đâu, tự lập đến thế nào thì tôi vẫn là đàn bà. Mà phàm là đàn bà thì luôn được xem là phái yếu, cũng rất muốn được dựa dẫm vào bờ vai của chồng nhưng tôi không có cái may mắn đó.
Từ lúc yêu và lấy nhau đến nay đã 5 năm. Chúng tôi đã có với nhau 1 đứa con gái dễ thương, thông minh. Đó là tài sản lớn nhất, thứ duy nhất níu kéo tình cảm của tôi với người chồng tệ hại kia.
Tôi đã từng kéo anh ta từ mái nhà tranh vách đất lên ở phố. Nhà lầu, tiền bạc tất cả đều do một tay tôi làm nên. Biết anh quá nhu mì, yếu đuối không hợp với kinh doanh nên tôi nhờ các mối quan hệ và bỏ ra một số tiền không nhỏ xin cho anh làm chân văn thư ở một cơ quan nhà nước.
Tiền tôi không thiếu, chỉ cần anh có chỗ để khuây khỏa là được rồi. Tôi cũng muốn anh có nhiều thời gian rảnh rang thay tôi lo cho con gái, việc nhà.
Đi làm một thời gian thì anh đòi nghỉ việc vì thương con gái còn nhỏ mà phải gửi trẻ (con gái tôi lúc này đã được 15 tháng). Tôi khuyên anh nên đi làm để đỡ phí cái bằng đại học còn chuyện con cái nếu cần tôi sẽ thuê người. Tôi cũng tỏ thái độ rõ ràng rằng đường đường là một giám đốc công ty nên không muốn có một ông chồng chỉ suốt ngày biết nấu cơm, quét nhà, rửa bát.
Thế nhưng anh gạt đi bảo tôi không phải áy náy, bận tâm. Anh muốn hi sinh tất cả vì con và để tôi đỡ phải bận tâm, lo lắng chuyện nhà.
Video đang HOT
Tôi lại nghĩ khác, tôi thấy con người anh thật tầm thường, hèn nhát. Nhìn những đối tác nam hào nhoáng, tài giỏi mà ngày nào cũng giáp mặt tôi càng thêm chán chồng. Chẳng qua anh ta dốt, hèn nên mới tự nguyện ở nhà.
Bên chồng, có một điều thầm kín, khổ tâm mà tôi không biết san sẻ cùng ai. Đang tuổi xuân hừng hực khí thế vậy mà chồng lúc nào cũng xìu như bún, người đầy mùi dầu mỡ, hành tỏi và mùi nước đái của đứa con gái… Thật khổ cho một người đàn bà đẹp như tôi mà phải “kìm nén”, phải “nín nhịn”.
Đã thế, xung quanh tôi luôn có những người đàn ông cường tráng, yêu chiều tôi như một nữ hoàng. Trong đám đối tác làm ăn có Cường – đại gia bất động sản. Anh ta cũng đã có vợ, con nhưng ở tận dưới quê. Chính bởi thế mà tôi và Cường khi có cơ hội đã lao vào nhau như nắng hạn gặp mưa rào.
Cường khác hẳn người chồng quê mùa, già nua, ốm yếu suốt ngày ru rú ở nhà. Cường ga lăng, chịu chơi và sẵn sàng chiều tôi bất cứ lúc nào tôi muốn. Bên Cường tôi dường như quên hết mọi ưu phiền, tôi được sống là chính mình, được làm một người đàn bà đúng nghĩa.
Từ khi gặp Cường về nhà hễ đụng mặt chồng tôi đâm ra khó chịu và ghét cay ghét đắng bản mặt của chồng. Nói câu gì cũng cười, cũng nhận lỗi về phần mình. Tôi ước gì chồng tỏ ra ghê gớm, gia trưởng, thậm chí là đánh tôi còn thấy dễ chịu thoải mái hơn.
Tôi về muộn anh ta không dò hỏi mà ngược lại tỏ vẻ lo lắng cho sức khỏe của tôi. Tôi gắt gỏng thì anh không mắng mà lại nhẫn nhịn, cười cho xong chuyện.
Có khi tôi còn giả vờ để lộ việc tôi có người đàn ông khác để xem anh ta có ghen tuông hay điên tiết lên không. Thế mà thật nực cười, anh ta vẫn bình chân như vại. Sự khúm núm của anh khiến tôi thấy ngạt thở và chán về nhà.
Việc duy nhất trong ngày của tôi khi về nhà là hôn đứa con gái nhỏ và ném cho anh ít tiền để chi tiêu, hỏi dăm câu ba điều về sức khỏe của con là chấm hết. Chắc có lẽ nếu không vì còn đứa con gái ở nhà chắc tôi không về nhà và chỉ muốn ở bên người tình cả ngày đêm.
Tôi chẳng thể lí giải được tại sao có một người đàn ông có sức chịu đựng, cam chịu đến như vậy? Sao ông trời lại bắt tôi phải gắn đời mình với một kẻ kém cỏi đến thế?
Một thời gian cặp kè với Cường tôi lại chán và đi tìm cảm hứng mới với các chàng trai tân mà tôi thích. Dường như với tôi đó là niềm vui duy nhất, có ý nghĩa nhất lúc này. Tôi bỏ tiền ra để bao các chàng trai trẻ, để có những cuộc vui thâu đêm mong quên đi hết những sầu muộn chuyện gia đình.
Tôi muốn li hôn chồng nhưng chẳng thể tìm ra lí do gì hợp lí. Mà bỏ anh để cưới một anh chồng mới tôi cũng không đủ hứng thứ vì tô sợ nhỡ lại phải cưới thêm một ông chồng như anh chắc tôi phát điên.
Nhiều khi tôi thấy mình thật đê tiện nhưng vì ai mà tôi phải sống như thế chứ?
Theo VNE
Vợ cặp bồ 6 năm mà chồng không biết
Chị không quan trọng chuyện mượn hơi người này, người kia để vươn lên, vì xã hội cần như vậy. Chị quan điểm rõ ràng, ngoại tình chỉ là ngoại tình, còn chồng vẫn là chồng.
Cặp bồ ngay từ khi còn yêu
Ngày yêu anh, chị đã nổi tiếng là cô gái xinh đẹp, dáng vóc chuẩn lại thêm làn da trắng. Người ta bảo đúng là bù trừ, còn nhiều người thì ngạc nhiên, chưa hiểu vì sao anh với chị lại thành một đôi được. Chị thì nhìn lúc nào cũng toát lên vẻ sang trọng, quý phái. Chị mặc cái gì là đẹp cái ấy, quần áo xấu vào người chị cũng thành đẹp vì chị được cái dáng và nước da, dù khuôn mặt không phải là xinh, chỉ được dùng với từ ưa nhìn. Nhưng ở độ của chị, chị có thể thừa sức lấy một đại gia, một người đàn ông giàu có, có thể lo cho cuộc sống của chị như ý nguyện.
Nhưng chị chọn anh, thế nên người ta mới bắt tròn mắt dẹt. Vì sao một người con gái xinh xắn như vậy lại đi yêu một anh chàng nhìn có vẻ cục mịch, chậm chạp. Và đặc biệt, đó là một anh chàng không có vẻ chịu chơi của thanh niên, ăn mặc thì cũ kĩ, chưa bao giờ biết tự chải chuốt cho mình. Hai người họ đi với nhau quả là cọc cạch, ai nhìn vào cũng không nghĩ họ có thể lâu dài được, vì nhìn hình thức đoán tính cách. Thế mà cuối cùng, họ lại lấy nhau.
Đám cưới của hai người vẫn được tổ chức. Gia đình anh nghèo hơn gia đình chị, nhưng chị cũng không phải là giàu. Cuộc sống ở thủ đô, thuê nhà trọ và đi làm, kiếm tiền chắt bóp, anh và chị đều đang trải qua. Chị là lương chị kha khá, nên chị có vẻ có điều kiện sắm sửa hơn anh.
Nhưng trời phú cho chị tài năng ấy, con người ấy, chị tội gì không tận dụng nên cũng cứ mặc kệ, chỉ cần có nhiều tiền để con cái bớt khổ là được. (ảnh minh họa)
Hai người thuê một căn phòng nhỏ, tầm 3 triệu, trong phòng sắm đầy đủ các đồ dùng. Sau này, khi có thêm con cái, chị đã dọn ra ở một căn chung cư mini, tiền có đắt hơn chút nhưng tiện lợi hơn. Cả hai người họ chưa từng xích mích, chị cũng rất ân cần, chu đáo, quan tâm anh. Nhưng cuộc sống như vậy đôi khi cũng có chút buồn chán. Người ta thi thoảng lại xì xào chị hay được các sếp ưu ái, với lại chị xinh đẹp như vậy thì cẩn thận, anh mất vợ như chơi. Anh không nghĩ quá nhiều nhưng có đôi lần chị ăn diện làm anh chạnh lòng. Có đôi chút anh cũng thoáng nghi n gờ. Mối quan hệ của chị nhiều, chị cũng biết rằng, chị phải nhờ vào mấy ông háo sắc, mấy ông to mới lên được như thế, mới có cơ hội kiếm tiền. Nhưng trời phú cho chị tài năng ấy, thân hình ấy, chị tội gì không tận dụng nên cũng cứ mặc kệ, chỉ cần có nhiều tiền để con cái bớt khổ là được.
6 năm kín đáo nhưng vẫn yêu chồng, thương con
Thời gian đó, chị làm công việc kinh doanh, lương cũng khá ổn. Còn anh làm nhà nước, lương lậu đủ chi tiêu. Chị là người kiếm tiền trụ cột trong nhà, nhưng chưa bao giờ chị than vãn, hay khó chịu với anh. Chị luôn ân cần, quan tâm, chăm sóc anh, nhẹ nhàng với anh đúng sự chuẩn mực của một người vợ đảm.
Anh thích ăn gì chị cũng chiều, con cái thì chị chăm sóc chu đáo. Càng ngày, chị càng kiếm được nhiều hợp đồng và bán được nhiều hàng hơn. Chị trở thành một nhân viên kinh doanh có uy tín, rồi dần lên trưởng phòng kinh doanh. Chị có cơ hội làm giàu và ngày càng đẹp hơn.
Chị thuê một căn phòng chung cư rộng rãi, cho cả gia đình ở đó và đón mẹ lên ở cùng. Chị tính sẽ lo chu đáo cho cuộc sống của mẹ, vì gia đình chị ở quê còn mỗi mẹ. Thế là, gia đình được sum vầy, cả nhà quây quần.
Thoáng đấy mà đã 6 năm. 6 năm trôi qua với bao thăng trầm nhưng anh chưa bao giờ biết mắng chửi chị một câu. Chị cũng vậy. Nhưng có một bí mật mà anh mãi chưa bao giờ biết, ngay từ ngày yêu nhau, chị đã cặp bồ. Chị làm kinh doanh, gặp nhiều đối tác giàu có nên một trong số ấy chị đã chọn làm người tình. Và họ có thể sẽ giữ bí mật này cho chị, chấp nhận chuyện chị đi lấy chồng, chỉ cần thi thoảng họ giúp nhu thỏa mãn dục vọng, và chị nhận lại là tiền, địa vị. Chị có tiền cũng nhờ người đàn ông giấu mặt đó.
Có một bí mật mà anh mãi chưa bao giờ biết, ngay từ ngày yêu nhau, chị đã cặp bồ.(ảnh minh họa)
Chị không quan trọng chuyện mượn hơi người này người kia để vươn lên, vì xã hội cần như vậy. Chị quan điểm rõ ràng, ngoại tình chỉ là ngoại tình, còn chồng vẫn là chồng. Có lẽ, tình cảm dành cho người ta chỉ là sự có đi có lai mà thôi, chứ hoàn toàn không phải là tình yêu. Chị cũng muốn nhờ ông đại gia kia để kiếm tiền nhiều về cho gia đình. Nhờ ông ta, chị mới có ngày hôm nay.
Còn lấy chồng là chuyện bất cứ người phụ nữ nào cũng mong muốn. Chị muốn có một mái ấm, một gia đình, một người chồng thương yêu chị. Chị cần hơn hết một đứa con gọi chị tiếng mẹ. Còn cặp bồ ư, có sao đâu, chỉ cần gia đình chị yên ấm và hạnh phúc. Cho đi và nhận lại, người ta cũng như mình vậy, nhưng chẳng bao giờ chị nghĩ tới chuyện bỏ chồng. Chỉ là giúp cho gia đình chị sống tốt hơn ở thành phố thủ đô, nơi mà người ta phải chà đạp lên nhau mà sống. Có lẽ, sự khó khăn trong quá khứ và sự bươn trải của cuộc sống này đã khiến chị thành ra như thế. Còn chồng chị, 6 năm qua anh không hay biết gì, và rất có thể, anh cũng không bao giờ biết gì, trừ khi chị tự động công khai. Hi vọng anh sẽ hiểu cho chị, một người vợ chỉ vì chồng, vì con...
Theo VNE
Chửa hoang hay "vơ đại" chồng đần? Tôi có thai với người yêu cũ, còn anh muốn cưới tôi để cứu nguy. Nhưng tôi chán vì anh quá đần. Thú thực cho tới thời điểm này tôi chưa bao giờ yêu anh. Dù có đôi lúc tôi cảm động trước tâm tình của một kẻ khù khờ như anh nhưng bảo yêu thì tôi chịu. Tôi không sao thấy xao...