Chồng đi xét nghiệm tiểu đường, ô sin xin đi khám sâu răng, vợ điều tra thì phát hiện…
Chân Hà đứng không vững khi một kẻ đi khám răng, 1 người đi khám tiểu đường lại có chung một điểm hẹn là cái nhà nghỉ vắng vẻ ấy.
Chân Hà đứng không vững khi một kẻ đi khám răng, 1 người đi khám tiểu đường lại có chung một điểm hẹn là cái nhà nghỉ vắng vẻ ấy. (Ảnh minh họa)
Từ ngày có Đào về làm ô sin, những cãi vã trong chuyện dọn dẹp nhà cửa, cơm nước, con cái của vợ chồng Hà được giải quyết gần như triệt để. Trước khi có Đào, không ngày nào là trong ngôi nhà tiện nghi ấy không sự to tiếng. Cả Hòa và Hà đều bận rộn với việc công ty nên việc nhà cửa gần nhưu bị bỏ bê. Tan làm là hai vợ chồng nháo nhào, xem ai về sớm hơn đón con, đi chợ. Rồi cò chuyện cơm nước, giặt giũ, rửa chén bát… Hà được cái chuyện gì cũng phải công bằng nên phân công công việc rõ ràng lắm. Còn Hòa thì:
- Em hay thật đấy, em là phụ nữ, tất nhiên chuyện con cái, bếp núc, dọn dẹp sẽ phải do em lo hết rồi. Sao lại cứ đổ hết lên đầu anh.
- Xã hội bây giờ bình đẳng rồi, anh đừng có mà mang cái hủ tục phong kiến có từ đời cha ông ấy để mà áp đặt cho cái gia đình này.
Ai cũng ngang, cũng bướng thì làm sao mà tránh khỏi mâu thuẫn cho được. Vì thế, lúc Đào được đưa đến nhà Hà làm ô sin, Hà đã gọi Đào là vị cứu tinh của mình.
Video đang HOT
Hà không phải người hay đa nghi nhưng chuyện này thực sự có vấn đề. (Ảnh minh họa)
Đào đã từng có thâm niên lâu năm trong việc ô sin dù cho tuổi đời còn khá trẻ. Đào kém vợ chồng Hà 7 tuổi nên Hà coi Đào như em gái chứ không phải là người giúp việc. Mọi việc trong nhà, từ ngày có Đào tươm tất hết cả. Hà và Hòa đi làm về là cơm nước nóng hổi đã đợi sẵn. Con gái thì lúc nào cũng thơm tho, sạch sẽ được Đào chăm bẵm chu đáo. Mâu thuẫn của vợ chồng Hà cũng vì thế mà được giải quyết. Tiếng cười nói vui vẻ lại vang rộn khắp nhà. Nhưng mâu thuẫn này được giải quyết thì mâu thuẫn kia lại đến.
- Ô sin bây giờ ghê lắm, nhất là ô sin trẻ. Thạo việc nhà nó cũng thạo luôn nhiều việc này. Mày nên cẩn thận, để mắt nhiều hơn đến lão Hòa nhà mày ấy!
Lời cô bạn thân nhắc nhở Hà cũng không thể bỏ ngoài tai. Mà thật ra Hà cũng để ý rồi đấy chứ. Đào và Hòa chẳng có bất cứ biểu hiện gì lạ hết cả. Mà Hà cũng nghe Đào nói Đào đã có người yêu rồi, người yêu Đào đang đi làm xa. Cả hai đợi tích cóp đủ tiền sẽ về quê làm đám cưới. Hà, có lẽ vì những điều tốt đẹp mà Đào đã thể hiện nên hoàn toàn tin vào những gì Đào nói. Vậy mà…
Hòa nói dạo này Hòa thấy không được khỏe, lại nghe người ta nói Hòa có triệu chứng của bệnh tiểu đường nên nói với Hà là Hòa đã đến bệnh viện làm xét nghiệm. Khi trở về, Hòa nói ngày mai mới có kết quả và lúc ấy cũng mới nói cho Hà biết chuyện Hòa đi làm xét nghiệm. Hà nghe xong thì trách Hòa sao không nói trước cho Hà biết và chỉ biết động viên Hòa, hy vọng không có chuyện gì xảy ra. Đáng lẽ ra Hà sẽ không nghi ngờ gì nếu như hôm sau, Hòa vừa nói đi lấy kết quả xét nghiệm tiểu đường thì Đào cũng cùng lúc xin đi khám sâu răng. Hà thấy có chút kì lạ. Sao không dưng lại một người tiểu đường, một người sâu răng. Hà không phải người hay đa nghi nhưng chuyện này thực sự có vấn đề. Đợi cả hai đi khỏi, Hà nhanh chóng lấy xe bám theo.
Chân Hà đứng không vững khi một kẻ đi khám răng, 1 người đi khám tiểu đường lại có chung một điểm hẹn là cái nhà nghỉ vắng vẻ ấy. Không để cho cả kẻ đó có cơ hội làm trò phản bội, Hà xông lên phá tan tành tất cả mặc cho người đời chỉ trỏ. Hà thà mất mặt một lần còn hơn là để bản thân mang nỗi đau, nỗi nhục kia cả đời.
Đào khóc lóc xin Hà tha cho và nhanh chóng thu xếp đồ đạc cuốn gói đi. Còn Hòa, Hòa không vì sợ hay vì nhục nhã mà không dám ngẩng đầu lên nhìn Hà, chỉ dám lí nhí câu xin lỗi trong cổ họng. Mọi người khuyên Hà nên cho qua vì chuyện cũng chưa có gì to tát lắm. Nhưng cục hận này, Hà thực sự khó mà nuốt trôi. Hơn nữa, phản bội một lần thì có dám chắc rằng Hòa sẽ không làm chuyện này lần thứ hai với Hà hay không? Cuộc hôn nhân này, Hà phải làm gì với nó đây?
Theo blogtamsu
Ngấm ngầm mang con đi xét nghiệm, kết quả khiến tôi chết đứng
Không thể chịu được điều tiếng thiên hạ gọi là thằng "đổ vỏ", tôi ngấm ngầm mang con đi xét nghiệm AND. Kết quả khiến tôi hạnh phúc vô cùng nhưng sau khi trở về nhà, tôi chết đứng trước sự thật trước mắt.
Ảnh minh họa
Thanh là một cô gái đẹp đến từ vùng đất Thái Bình quê tôi. Ngày còn học trên Hà Nội, không biết bao nhiêu người theo đuổi, trong đó có tôi. Nhưng bông hoa đã có chủ, em đã chọn được hoàng tử cho đời mình. Đó là Hùng, một chàng trai ga lăng đất Hà thành, con nhà gia giáo.
Bao năm đơn phương yêu Thanh nhưng em chưa một lần đoái hoài đến tôi. Cho đến khi, mối tình 5 năm giữa Thanh và Hùng chết yểu vì không môn đăng hậu đối. Vách ngăn về hoàn cảnh đã khiến hai người không thể đến với nhau.
Năm Thanh 27 tuổi, họ vẫn chưa có dự định gì cho một đám cưới. Ở quê tôi, tuổi ấy mà chưa lấy chồng thì nhà đó coi như vô phúc rồi. Chính vì thế, họ phải chấm dứt mối quan hệ dù đã trải qua bao năm mặn nồng và vẫn còn yêu nhau thắm thiết.
Quan tâm đến Thanh nên tôi hiểu mối quan hệ của họ rạn nứt đến đâu, và tôi biết, cơ hội của mình đã đến. Thời gian này, tôi đến thăm bố mẹ Thanh nhiều hơn.
Dần dần, dù Thanh không có cảm tình nhưng trước sự thúc ép của bố mẹ, cô gật đầu đồng ý tổ chức đám cưới với tôi khi cả hai chính thức bên nhau được 1 tháng.
Yêu Thanh, tôi rất mực cưng chiều dù tôi biết em không hề có chút cảm xúc gì với tôi. Chuyện quá khứ tôi bỏ qua hết, tôi chỉ cần được sống bên em, chỉ cần Thanh sống đúng trách nhiệm làm vợ, làm dâu và biết ứng xử với họ hàng. Với họ hàng, bố mẹ tôi, Thanh luôn đúng mực. Đó là điều tôi mừng.
Sau 1 năm, Thanh mang thai. Thời gian này tôi dần cảm nhận được tình cảm em dành cho tôi. Em chăm sóc tôi và quan tâm đến tôi nhiều hơn. Nhưng điều ấy là khiến tôi nghi ngờ. Cộng thêm những lời đồn thổi từ nhóm bạn. Chúng bảo: "Con Thanh và người yêu cũ từng yêu nhau thắm thiết như vậy, hai đứa cũng không cách xa nhau là mấy. Chúng nó tằng tịu với nhau cũng không có gì lạ, mày phải xem lại xem đứa bé là con ai?".
Dù nghi ngờ vợ nhưng tôi vẫn chăm sóc cho hai mẹ con rất chu toàn. Nhiều lần, Thanh biết tôi buồn nên có hỏi nhưng tôi đều lấy lí do để lẩn tránh câu trả lời. Có vẻ hiểu vấn đề, em nói với tôi giọng quả quyết: "Đây là con của anh, nếu anh nghi ngờ đứa trẻ không phải con mình, và có hành động gì, thì em sẽ đơn phương li dị và bế con đi dù tòa không đồng ý".
Sự quả quyết của em khiến tôi tin tưởng em hơn. Rồi niềm vui cũng đến, đứa trẻ chào đời trước trong niềm vui mừng của hai bên nội, ngoại. Nhưng càng nhìn, tôi càng thấy đứa trẻ chẳng giống mình. Được thêm lũ bạn nói vào, trong lòng tôi như lửa đốt, nghi ngờ vợ nhiều hơn. Nghĩ lại cảnh Thanh và người cũ hẹn hò, tình tứ bên nhau máu ghen trong tôi bốc lên ngùn ngụt. Tôi nhất quyết sẽ tìm cơ hội đi xét nghiệm AND.
Nói là làm, tôi mất ăn mất ngủ chờ ngày lấy kết quả xét nghiệm. Cuối cùng ngày ấy cũng đến, cầm trong tay kết quả xét nghiệm, tôi vỡ òa hạnh phúc. Đứa trẻ là con tôi, nó chính là con tôi, không phải của người đàn ông nào khác.
Bỗng thấy mình có lỗi với vợ vì đã nghi ngờ em. Tôi nghỉ làm buổi chiều chạy nhanh về nhà. Nhưng hỡi ôi, trong phòng vắng lanh, mọi đồ dùng của hai mẹ con đã trống trơn. Chỉ còn duy nhất một mảnh giấy vẻn vẹn trên bàn khiến tôi chết lặng: "Anh là một người chồng tồi, một ông bố tồi. Anh hãy coi như chưa có đứa con này, mẹ con tôi không bao giờ tha thứ cho việc làm của anh. Đừng đi tìm mẹ con tôi, chào anh!"
Thì ra, Thanh đã biết tôi ngấm ngầm đi xét nghiệm AND mẫu tóc của đứa bé. Sự lo lắng đến mất ăn mất ngủ của tôi khiến em tìm hiểu và biết việc làm của chồng mình. Giờ tôi phải làm sao đây? Thanh đã từng có chút tình cảm với tôi nhưng vì hành động này, chắc cô ấy đã dứt khoát đoạn tuyện với tôi rồi.
Theo Dân Việt
Tôi chưa sẵn sàng đưa con đi xét nghiệm ADN dù nghi ngờ vợ Con gái lớn nhiều người bảo bé chẳng giống bố mẹ. Bé khỏe mạnh, cân nặng chuẩn nhưng đêm ngủ ngáy và nghiến răng, trong khi bố mẹ chẳng có. Nhân đọc bài tâm sự "Có chồng rồi tôi vẫn yêu thầm người đàn ông có gia đình", tôi cảm thấy có nhiều nét tương đồng về hoàn cảnh nên xin chia sẻ...