Chồng đi tập gym, hai năm sau thông báo bồ vừa đẻ con trai
“Thằng bé đang ốm sốt nếu em có thời gian thì tranh thủ qua xem thế nào chứ mẹ nó còn trẻ lại sinh con đầu lòng nên còn lóng ngóng lắm. Anh phải qua đỡ đần mẹ con nó vài hôm, việc ở nhà em tự thu xếp nhé” .
ảnh minh họa
Nói rồi anh xách chiếc túi du lịch có sẵn vài bộ quần áo rồi đi thẳng ra phía cổng mà không để ý đến tâm trạng của vợ.
Tôi chẳng biết nên vui cho chồng, cho gia đình chồng đã có được cậu quý tử nối dỗi sau bao năm mong đợi hay thương hại cho chính bản thân mình và hai đứa con gái. Khác với những người phụ nữ có chồng đi ngoại tình khác, tôi không nhảy bổ cào xé hay đay nghiến, chì chiết, chửi rủa chồng… Tôi cũng không đi tìm người đàn bà đã phá hoại tổ ấm của mình để đánh ghen hay đòi quyền lợi…
Im lặng và im lặng. Không có một lời nào nặng lời với chồng từ hôm anh thú nhận có con riêng với bồ nhí. Tôi chợt giật mình tự hỏi, 10 năm cuộc sống hôn nhân đã biến trái tim tôi bị chai sạn với mọi cung bậc cảm xúc thế này ư? Chẳng nhẽ tình yêu tôi dành cho anh đã hết nồng nàn, bỏng cháy và giờ đây chỉ là trách nhiệm, tình nghĩa thôi ư? Hay vì nó quá đau đến hóa đá?
Đã bao đêm tôi dằn vặt và tự hỏi chính mình vì sao người đàn ông đã từng yêu tôi nhiều hơn cả chính bản thân lại phản bội tôi? Tại sao người đàn ông đã từng thề thốt rằng không có một người đàn bà nào có thể thay thế em lại đi bóp nát trái tim tôi? Tôi đâu có làm bất cứ điều gì sai? Tôi xinh đẹp, hoàn hảo và yêu anh, hy sinh tất cả vì anh cơ mà? Sao anh nỡ đối xử với tôi tàn nhẫn như thế?
Thà rằng anh cũng đê hèn, xấu xa như bất cứ người đàn ông ngoại tình khác thì có lẽ tâm trạng của tôi có lẽ sẽ thấy thoải mái hơn. Anh nghĩ tôi là người phụ nữ như thế nào mà vẫn bình thản ngồi kể từng chi tiết chuyện mình cặp bồ rồi sinh con riêng? Anh nghĩ tôi là “thánh” hay sao mà bảo tôi đi chăm bẵm cho đứa con riêng mới vài tháng tuổi? Mười mấy năm gắn bó, yêu thương tôi tưởng anh phải là người hiểu mình nhất chứ sao lại vô tình đâm hàng ngàn nhát dao vào trái tim vợ phũ phàng như thế?
Nhớ lại khoảng thời gian này hơn 1 năm về trước khi anh hồ hởi về thông báo với tôi rằng muốn đi tập gym để nâng cao sức khỏe. Tôi vui lắm. Người vợ nào chả vui khi chồng mình biết tự chăm lo cho sức khỏe. Tôi còn lên mạng săn tìm mua cho anh những bộ đồ, đôi giày tập thật tốt và không ngừng động viên, tẩm bổ cho anh. Mỗi tuần cứ đều đặn 3 buổi, anh chăm chỉ đi và đến phòng tập đều như vắt chanh bất kể những hôm trời có dông. Sự kiên trì của anh cũng khiến tôi phải ngạc nhiên vì khác hẳn với chồng tôi trước đây – rất ghét tập thể dục và rất nhanh chán.
Video đang HOT
Hóa ra tất cả chỉ là cách để anh lừa dối vợ và đi hú hí với cô nhân tình trẻ. Tôi chẳng chút nghi ngờ mà anh tự khai mọi chuyện. Anh thanh minh rằng vì muốn bố mẹ chồng trước khi nhắm mắt xuôi tay phải nhìn được mặt cháu đích tôn nối dõi (tôi chỉ sinh được cho chồng hai cô con gái). Anh bảo rằng làm điều đó chỉ vì trách nhiệm của một người con chứ không phải vì ham mê nhục dục hay hết yêu thương vợ con.
Tôi vốn dĩ rất được lòng bố mẹ chồng trừ chuyện không thể sinh cho ông bà đứa cháu trai. Đó là lý do anh muốn nhờ tôi nói chuyện và mong bố mẹ chồng chấp nhận mẹ con cô ấy về nhà làm lẽ. Anh hứa sẽ không bao giờ bỏ vợ con và vẫn là người chồng, người cha tốt. Với cô gái kia anh chỉ làm đúng trách nhiệm chứ mảy may không có tình yêu… Thế còn tôi và các con thì sao? Anh chưa hỏi ý kiến xem tôi có đồng ý làm kẻ chung chồng hay không? Điều duy nhất tôi nhận được từ anh chỉ là một lời “Xin lỗi!”.
Nhìn bóng chồng đi khuất, tôi thấy yêu thương và cũng hận anh vô cùng. Tôi có thể tha thứ chuyện anh ngoại tình và thậm chí chấp nhận nuôi đứa con riêng nhưng không dễ gì chấp nhận một người đàn bà khác xen vào tình cảm hai vợ chồng. Nhưng chắc chắn anh sẽ không bao giờ đồng ý. Nếu ly hôn tôi sẽ mất chồng, các con gái sẽ rất thiệt thòi. Tôi có nên chấp nhận cho anh rước cô nhân tình về làm lẽ? Tôi có nên tin chồng thêm một lần nữa không?
Theo VNE
Những anh chàng coi người yêu như cái ví tiền
Theo như Ngọc Lan kể, quãng thời gian yêu nhau dài sau đó, cô liên tiếp phải khó chịu về việc người yêu coi cô như cái cây ATM để tự nhiên rút tiền. Va tất nhiên là dưới dạng vay, xin rồi.
Ngọc Lan (Quận 8, TP HCM) mới chia tay người yêu được 3 tuần. "Ban đầu mới quen nhau, nói thẳng ra là hồi anh đang tán mình, mình cũng biết anh là một người khá tiết kiệm và tính toán trong chi tiêu. Đi ăn gì hay đi chơi anh đều tính xem chi phí thế nào rẻ nhất và tiết kiệm nhất. Anh còn thường than vắn thở dài đắt rẻ, tốn kém mỗi khi rút ví thanh toán, thậm chí kêu ca ngay trước mặt mình. Đôi khi mình thấy không thoải mái nhưng mình lại nghĩ, một người đàn ông như thế sẽ giữ được tiền để lo được cho gia đình và không lăng nhăng. Sau đó, khi đã thân thiết hơn và yêu nhau thì mình chủ động chia sẻ các chi phí với anh vì anh cũng không giàu có gì cho cam" - cô gái trẻ mở đầu câu chuyện về lí do chia tay người yêu.
"Nhưng sau đó mình phát hiện ra một sự thật đau lòng là, trước mặt bạn bè anh luôn tỏ ra là người phóng khoáng và thoải mái. Anh chỉ tính toán chi li với mỗi mình. Mình có khéo hỏi anh thì anh biện bạch: Mình nghèo nhưng vẫn phải giữ cái sĩ diện chứ em! Anh với em là người trong nhà rồi, phải khác chứ!" - Ngọc Lan kể tiếp.
Nhưng theo như Ngọc Lan kể, quãng thời gian yêu nhau dài sau đó, cô liên tiếp phải khó chịu về việc người yêu coi cô như cái cây ATM để tự nhiên rút tiền. Va tất nhiên là dưới dạng vay/ xin rồi.
"Từ khi yêu nhau, mỗi khi hẹn hò anh ấy nhường 100% chi phí cho mình chi trả, có khi còn cả tiền đổ xăng. Còn anh thì luôn có các lí do để trốn tránh: vừa có việc gấp nên hết tiền, vừa gửi về cho bố mẹ, cuối tháng hết lương, bạn vừa vay, có khi thì là quên mang ví, thôi thì đủ cả.
Rồi cứ dăm bữa nửa tháng anh lại hỏi vay tiền mình, cũng lại đủ thứ lí do đưa ra, nhưng rồi mất hút không có trả lại. Lúc thì vài chục, lúc thì vài trăm - số tiền không nhiều nhưng nhiều lần cộng lại thì cũng không ít, và mình cũng đâu giàu có gì cho cam. Lúc mình bí quá, muối mặt hỏi anh tiền thì anh có vẻ khó chịu, bảo mình sợ anh xù à mà phải đòi. Rồi sau đó là trình bày ra một đống các lí do để từ chối trả" - cô kể.
Một sự việc như giọt nước làm tràn ly là mới hôm rồi, công ty người yêu Ngọc Lan tổ chức đi du lịch. "Anh hớn hở rủ mình đi cùng khiến mình rất vui và cảm động bởi người đi cùng phải đóng toàn bộ chi phí mà. Nhưng mấy hôm sau anh lại thản nhiên bảo mình đưa tiền anh mang đi nộp. Mình ớ người ra thì anh đã chặn họng mình ngay: &'Anh có giầu đâu mà bao hết cho em được!'. Mặc dù rất buồn nhưng thôi mình lại tự an ủi rằng, phần mình thì mình nên đóng và vì đúng thật là anh cũng chẳng giàu có gì.
Nhưng sau đó, anh lại nói thêm: &'Em cho anh vay tiền đóng phần của anh nữa vì công ty chỉ đài thọ một nửa chi phí cho nhân viên thôi!'. Lúc ấy thì mình giận thật sự. Hình như anh không bao giờ lo là mình có tiền hay không nữa. Mình nói không có đủ tiền và bảo anh mình xin lỗi không đi nữa. Anh đùng đùng nổi giận bảo anh đã đăng ký với công ty rồi, giờ mà không đi thì ra thể thống gì.
Đến mức này thì mình thật không còn gì để nói. Anh ấy làm như mình là cái hầu bao để anh ấy muốn rút lúc nào cũng được hay sao ấy. Và khi không &'bao' được anh thì anh đổ mọi tội lỗi lên đầu mình!".
Ngọc Lan còn kể, khi cô thẳng thắn nói không có tiền thì người yêu cô còn cố nài nỉ bảo cô đi vay mượn ai đó. Cô bực quá, nhất quyết từ chối. Và cũng quyết định chia tay luôn, không lưu luyến gì con người ích kỉ và tính toán ấy nữa.
Trà My (Quận 7, TP HCM) cũng có hoàn cảnh tương tự như Ngọc Lan khi cũng không may yêu phải một anh chàng không bao giờ thích rút ví của mình mà chỉ chăm chăm rút ví của người yêu.
Cô kể: "Hồi đó, bọn mình cũng chỉ là mới quen thôi, còn chưa chính thức yêu cơ. Anh đổi xe máy mới, anh vui lắm. Mình cũng mừng cho anh vì đó là thành quả làm việc và tích lũy bao lâu. Anh tổ chức 1 bữa khao xe mới với bạn bè, rủ cả mình đi cùng. Nhưng khi trên đường đi thì anh nói nhỏ vào tai mình: &'Lát nữa cho anh vay tiền thanh toán nha, anh dồn tiền mua xe hết sạch không còn xu nào!'.
Mình hơi bất ngờ nhưng tính mình vô tư nên nghĩ đơn thuần anh em bạn bè lúc khó thì mới nhờ nhau giúp thôi. Và mình đã đưa tiền cho anh trước khi bạn anh đến để lúc thanh toán anh đỡ xấu hổ với bạn bè. Nhưng số tiền ấy sau đó anh cũng không một lần ỏ ê đến. Mình thì ngại nhắc nên kệ khi nào anh có anh sẽ tự trả. Và rồi sau đó anh cũng quên luôn".
Đến khi yêu nhau, Trà My cũng không ít lần phải lăn tăn và thấy không thoải mái với người yêu xoay quanh vấn đề tiền bạc.
"Ngày lễ ngày tết mình chẳng bao giờ nhận được quà hay hoa gì từ anh cả. Không những thế mình còn cảm giác anh toàn trốn mình vào những ngày đó. Thường cảnh tượng diễn ra vào mỗi dịp lễ tết là thế này: trước đó mấy ngày anh liên tục hỏi mình thích đi đâu chơi, thích quà gì rồi lên bao kế hoạch rất chi là công phu.
Nhưng cứ đúng đến ngày lễ đó là anh lại có lí do để vắng mặt: đi công tác hay việc đột xuất nào đó, và xin lỗi rối rít. Vài lần đầu thì mình thấy buồn nhưng nhiều lần quá khiến mình nghi ngờ liệu có lắm việc trùng hợp thế hay không. Và tất nhiên hôm sau thì sẽ không có quà rồi, vì anh bảo: &'Qua rồi tặng còn ý nghĩa gì nữa, đợi dịp sau anh bù!" - Trà My tâm sự
Trà My nói rằng, người yêu cô thường chia sẻ với cô khá nhiều về công việc làm ăn, có vẻ thuận lợi và kiếm được lắm, nhưng lại liên tục ôn nghèo kể khổ và than vãn hết tiền với cô. Kể cả khi đã chia đôi các chi phí hẹn hò, người yêu cô vẫn không ngừng ca những bài ca về tài chính eo hẹp.
"Đi chơi, đi ăn với nhau, anh bảo nên công bằng như phương Tây, tất cả đều share. Mình vui vẻ vì mình cũng làm ra tiền và cũng không muốn lệ thuộc vào đàn ông. Mình rủ anh đi đâu chơi, anh đều đồng ý nhưng luôn kèm theo một câu nói: &'Nhưng đi tốn tiền lắm, mà anh làm gì có tiền! Hay em bao anh lần này nha!'. Mình &'bao' thì anh đi, còn không thì cũng nghỉ luôn. Còn chuyện anh vay tiền mình rồi không bao giờ có trả thì thường xuyên xảy ra. Anh bảo mình cứ ghi sổ nợ đấy, khi nào lấy mình về anh trả mình cả cuộc đời! Câu nói ấy lãng mạn thật đấy nhưng mình không thể vui nổi!" - Trà My ấm ức nói.
Và cuối cùng, Trà My đã chia tay không thương tiếc anh chàng đó khi cô ốm nặng, gọi điện nhờ chàng mua thuốc với cháo sang mà anh ta còn than thở: "Anh hết tiền rồi em ơi!".
Theo VNE
Nếu không có anh Ban đầu, đó chỉ là một vết chàm nho nhỏ lâu lành. Rồi sau một cuộc tiểu phẫu để cắt bỏ, nó trở thành ác mộng của đời em, khi kết quả sinh thiết cho biết là ác tính. Khỏi phải nói, những ngày ấy em suy sụp và đau khổ biết chừng nào. Con của chúng mình mới lên mười, bé bỏng...