Chồng đi ngoại tình, đánh vợ nhập viện
Tôi đã biết chuyện anh thuê nhà cho nhân tình ở, nhưng anh ấy cãi, nổi cáu và đánh tôi. Sau đó, tôi nhập viện còn anh lên chung sống với cô ta.
ảnh minh họa
Hai vợ chồng tôi lấy nhau được gần chín năm rồi, cuộc sống vợ chồng lúc mới cưới rất hạnh phúc. Anh và tôi sống cùng ba mẹ chồng. Anh là con trai út trong nhà nên ba mẹ chồng tôi rất yêu thương con dâu. Tôi biết vậy nên rất chăm lo cho ba mẹ và chồng.
Video đang HOT
Vợ chồng tôi cưới được hai tháng, tôi có em bé, chồng tôi và cả gia đình rất vui. Tôi cảm thấy thật hạnh phúc khi được chồng và ba mẹ chồng lo cho tận tình. Nhưng chuyện gì đến cũng đã đến, vào một hôm tôi đang ngồi nấu cơm dưới bếp nghe tiếng chuông điện thoại gieo vang, tôi lên nhà cầm máy nghe, đầu bên kia có giọng một người phụ nữ nói tôi cướp đi chồng tương lai của họ.
Tôi sốc đến nỗi không còn đứng vững nữa nhưng tôi chỉ biết nói chị có nhầm không thôi? Nhưng họ không nhầm, người phụ nữ đó muốn gặp tôi, tôi cũng đồng ý gặp và hẹn chỗ, rồi chị ấy tắt máy. Tôi đứng lại bình tĩnh nhưng thực sự lúc đó tôi rất hoang mang. Vì tò mò và vì nhiều lý do khác, tôi đạp xe đạp lên gặp người phụ nữ đó.
Chị ấy đã yêu chồng tôi từ thời sinh viên và họ sống với nhau như vợ chồng. Khi ra trường, chị ấy theo anh về quê sinh sống và làm việc cùng một công ty, thậm chí chị ấy đã về gia đình nhà chồng tôi bây giờ ở một thời gian dài. Vậy mà khi yêu tôi, anh ấy không hề nói với tôi gì cả. Sau khi trò chuyện xong, tôi chỉ biết nói một câu với người phụ nữ đó: “Em không biết gì cả. Em xin lỗi đã làm chị tổn thương”. Và xin lỗi cho chồng tôi vì sự giả dối của anh ấy với chị.
Trên cả đoạn đường có 10 km mà tôi đạp xe hoài không về tới nhà chồng. Lúc đó trong đầu tôi hoang mang bao suy nghĩ, vừa đi vừa nghĩ. Bỗng dưng tôi thấy có tiếng gì đó va chậm rất mạnh, thế là tôi ngã xe. Nhưng không hiểu sao tôi không thấy đau, vẫn ngồi dậy dựng xe lên và đạp tiếp về nhà.
Về đến nhà, tôi lao thẳng vào phòng đóng kín cửa và khóc. Chồng về, tôi đã hỏi anh mọi chuyện. Lúc này anh mới nói cho tôi biết chuyện anh và chị ấy đã đến với nhau. Sau khi nghe xong mọi chuyện, tôi bỏ qua chồng tất cả vì đó chỉ là tình yêu lầm lỡ của anh ấy (chồng tôi nói). Tôi biết không phải vậy nhưng tôi cũng cho qua vì tôi nghĩ cho chồng tôi, con tôi và cả gia đình hai bên nữa.
Nhưng được hai ngày sau tôi bị động thai và đứa con đầu tiên không còn ở lại với tôi nữa. Tôi khóc rất nhiều, vì tôi bất cẩn ngã xe mà không giữ được con nhưng sau một thời gian tôi cũng quên và có em bé lần nữa. Tôi sinh bé trai vào năm 2006, gia đình tôi không có gì xảy ra cả, cuộc sống êm đềm trôi qua, cho đến khi con trai tôi tròn 1 tuổi. Chồng tôi phải đi làm xa, cứ 1 tháng anh ấy về một lần, một mình tôi ở nhà nuôi con và mong từng ngày chồng về.
Trong thời gian đó, tôi biết tin chồng mình có người phụ nữ khác, nhưng tôi im lặng vì nghĩ chồng làm xa, không tránh khỏi điều đó. Tôi chỉ khuyên anh bỏ người phụ nữ đó đi. Anh cũng làm vậy nên tôi vẫn tin anh ấy. Đến khi con trai tôi gần 2 tuổi, tôi lại có em bé nữa. Tôi báo tin cho chồng, anh cũng rất mừng. Và thế là vào cuối năm 2008, tôi lại sinh được một bé gái kháu khỉnh giống bố như đúc. Sinh được ba tháng, vợ chồng tôi dọn ra ở riêng, không ở cùng ba mẹ chồng nữa.
Thời gian đó anh ở nhà chăm ba mẹ con tôi được thêm 2 tháng rồi lại đi làm xa, lần này anh làm tận trong miền nam. Thực lòng, tôi không muốn cho anh ấy đi chút nào cả, nhưng vì cuộc sống, tôi đành chấp nhận. Nửa năm anh về 1 lần, tôi ở nhà chỉ biết mình nuôi hai đứa con nhỏ và ôm cái điện thoại mong chồng gọi về.
Càng ngày anh càng gọi ít hơn, tôi thấy buồn nhưng nghĩ anh vất vả nên không nói gì cả. Sau những ngày tháng dài mong ngóng, chồng tôi về thăm ba mẹ con, nhưng anh rất khác. Có một cái khác nữa làm tôi hoang mang là chiếc nhẫn cưới của hai vợ chồng tôi, được cha làm phép cưới, không thấy anh đeo nữa. Tôi hỏi, anh nói khi sửa xe anh tháo ra quên không đeo vào. Thực sự, tôi rất buồn nhưng tôi tin anh ấy nên không hỏi nữa.
Một hôm, nhà tôi có bạn bè đến chơi. Cả nhà ăn uống no say, khi đó chồng tôi say lên giường ngủ không biết gì. Tôi thấy anh ấy có điện thoại, gọi anh không dậy, tôi cầm máy nghe, bên đầu dây bên kia là giọng một cô gái, còn mắng tôi sao cầm máy bạn trai họ. Tôi nói thật lần nữa, tôi không biết phải làm gì cả. Tôi chỉ bảo đây là máy chồng mình. Cô gái kia bảo tôi nói láo. Tôi kể hết cho cô gái nghe và cô ta mới biết bị chồng tôi lừa. Và lúc này tôi biết vì sao anh ấy tháo nhẫn cưới ra và bảo gia đình cô gái kia là sẽ cưới cô ấy.
Tôi thất vọng lắm! Tôi làm đơn ly hôn, nhưng anh ấy lại xin lỗi, vì thương con thương chồng tôi, lại bỏ qua, và anh ấy chuyển ra ngoài Bắc làm. Lúc đó hai đứa con tôi đã lớn rồi nên tôi cũng đi làm, cả hai vợ chồng tôi làm cùng công ty. Tôi cố gắng khuyên bảo anh và dành rất nhiều tình cảm, động viên anh ấy trong cuộc sống cũng như trong công việc để anh ấy tiến thân trên sự nghiệp. Ông trời không phụ công vợ chồng tôi, anh ấy lên làm sếp dù với chức không to nhưng tôi cũng mừng. Từ đó vợ chồng tôi có “bát ăn bát để”, cũng mua được xe và nhà nữa.
Năm nay con trai tôi học hết lớp 1, con gái sắp vào tiểu học, cuộc sống vẫn không bằng phẳng. Chồng tôi lại có bồ. Mỗi lần anh đi Hà Nội công tác lại thuê nhà cho cô gái kia ở và sống với nhau. Tôi đã biết hết mọi chuyện, từ nhà cửa, gia đình cô gái kia nữa nhưng vì sĩ diện của chồng và tôi không muốn mất gia đình bé nhỏ của mình nên đã nói cho anh biết. Nhưng anh ấy cãi, nổi cáu và đánh tôi. Sau đó, tôi nhập viện còn anh lên chung sống với cô ta.
Thực sự bây giờ tôi rất bối rối vì anh ấy lừa tôi quá nhiều, không biết tôi có còn sống nổi với anh ấy nữa không? Tôi có nên gặp cô gái kia nói để họ buông tha cho chồng mình không? Tôi có nên chung sống với chồng nữa không? Mong các bạn cho tôi lời khuyên, để tôi sống tiếp quãng đời còn lại sao cho có ý nghĩa. Chân thành cảm ơn!
Theo VNE