Chồng đi công tác, vợ tranh thủ… làm thêm ở nhà nghỉ
Bố mẹ, người thân đều phản đối tôi cưới em làm vợ bởi lúc ấy em làm cái nghề mà nhiều người không thể chấp nhận: gái bán hoa.
Tôi là một kỹ sư xây dựng 37 tuổi và có cuộc sống gia đình hạnh phúc, con trai đầu lòng của tôi năm nay hơn 3 tuổi. Vợ chồng tôi khi đến với nhau không được sự đồng ý của gia đình.
Tôi quen em trong một tình huống chớ trêu. Hôm ấy, tôi kết thúc công việc khá khuya, trong lúc trên đường trở về phòng trọ thì bất ngờ gặp em đang chạy trốn cảnh sát trật tự truy quét gái bán dâm, nhìn thấy em bị thương chân đi khập khiễng, máu chảy ở cánh tay do ngã. Lúc ấy, tôi không nghĩ em là gái và cho đi nhờ xe. Trên đường đi, em thú nhận mình là gái bán hoa.
Quả thực lúc ấy, tôi không hề để ý đến nghề nghiệp của em, tôi hỏi em địa chỉ nhà để đưa về thì em nói bây giờ không thể về vì công an đang ở đó. Thế là tôi đành đưa em về phòng trọ của tôi, băng bó vết thương cho em.
Em kể với tôi, em xuất thân trong gia đình nông thôn, gia đình nghèo, em chỉ học hết lớp 12 rồi nghỉ học lên thành phố kiếm sống. Em làm nhiều nghề từ phục vụ bàn ở quán cà phê, quán ăn cho đến bán quần áo thuê rồi bị lừa vào đường dây bán dâm của một tú ông khét tiếng. Nhiều lần muốn từ bỏ nghề nhưng không thể vì liên tục bị đe doạ nếu không tiếp tục làm sẽ bị đánh chết.
Em từng là gái mại dâm trước khi chúng tôi nên vợ nên chồng (Ảnh minh họa).
Thế là em đành nhắm mắt đưa chân trượt dài trong những chuỗi ngày ê chề. Quả thực, nghe những lời em tâm sự, tôi đã vô cùng cảm động. Nếu không nghe em kể thì chẳng ai có thể nghĩ em là gái làng chơi, khuôn mặt em hiện lên vẻ đẹp trong sáng và thánh thiện đến kỳ lạ, giọng nói dịu dàng và dáng hình mảnh mai, em ăn mặc kín đáo hơn nhiều so với những cô gái bán dâm mà tôi từng được nhìn thấy.
Video đang HOT
Quả thực là tôi đã đem lòng quý mến em ngay từ giây phút ấy. Tôi quyết định sẽ đưa em ra khỏi con đường tội lỗi ấy bằng một cái nghề trong sạch.
Bản thân em cũng hoàn toàn đồng ý với điều ấy, em nói với tôi sẽ quyết tâm từ bỏ. Vài ngày sau, tôi thuê cho em một căn phòng kín đáo ở cùng chỗ tôi ở, hàng ngày, tôi dạy em cách sử dụng máy tính. Vì em cũng đã học hết phổ thông nên những kiến thức cơ bản về tin học cũng khá thành thạo. Sau gần 1 tháng sau, em được nhận vào làm lễ tân cho công ty tư nhân của một anh bạn thân của tôi làm chủ. Kể từ đó, em không còn quay trở lại cái nghề kia nữa.
Sau gần 2 năm đón nhận tình cảm của tôi, tôi quyết định đưa em về ra mắt gia đình và quyết định tổ chức đám cưới. Tuy nhiên, sau khi biết được quá khứ không mấy tốt đẹp của em thì tất cả mọi người trong gia đình tôi đều từ chối.
Nhưng tôi vẫn quyết định cưới em bằng được, thấy tôi quá quyết tâm, bố mẹ tôi cũng nhắm mắt đồng ý. Sau khi đám cưới diễn ra, vì chưa có đủ tiền mua nhà nên tôi quyết định thuê một căn hộ nhỏ đủ để vợ chồng sống thoải mái. Vì công việc của tôi thường xuyên phải đi công tác xa nhà nên thời gian bên vợ cũng thưa hơn. Sau 1 năm thì em sinh cho tôi một cậu con trai kháu khỉnh, đáng yêu. Em tỏ ra là một người vợ, người mẹ đảm đang và rất mực yêu thường chồng, con.
Chưa bao giờ em phản đối bất cứ quyết định gì của tôi và ngoan ngoãn sống trong vòng tay che chở của tôi. Em nói, đối với em, tôi không chỉ là chồng mà là ân nhân đưa em ra khỏi con đường lầm lỡ. Tôi đã tin tưởng em tuyệt đối, vả lại, sống với nhau mấy năm trời nhưng tôi chưa thấy ở em có biểu hiện gì đáng nghi. Thế là tôi yên tâm đi công tác, dù bận rộn nhưng tôi vẫn tranh thủ về thăm vợ, con mỗi tuần.
Thế nhưng, dạo gần đây, tôi được điều chuyển đi công tác xa nhà nên thời gian về nhà cũng ít hơn lúc trước. Cũng đúng lúc này, tôi mới thấy ở em có những biểu hiện lạ. Em vẫn vui vẻ mỗi khi tôi về nhà, nhưng em không còn mặn mà chuyện chăn gối như lúc trước nữa. Tôi có hỏi thì em chỉ nói rằng em không được khoẻ.
Tôi ắt hẳn sẽ tin lời em nói nếu như con trai tôi không thủ thỉ rằng buổi tối mẹ thường đi đâu đó rồi về.
Tôi quyết định theo dõi vợ mình, đúng như lời con tôi nói, em đã quay trở lại con đường kia trong lúc tôi vắng nhà. Em ung dung vào nhà nghỉ với một người đàn ông lạ mà không hề biết tôi đã đứng tim trong chiếc taxi đi theo em.
Tôi chưa biết phải làm thế nào, sẽ phải nói với em những gì?. Tôi có để em thiếu thốn gì để đến nỗi em phản bội tôi như vậy?
Theo VNE
Chồng có ôtô nhưng vẫn đi xe 82 đi làm
Thậm chí anh còn ăn mặc rất giản dị dù anh là trưởng phòng kinh doanh của một công ty lớn.
Hôm rồi, đọc được ý kiến tranh luận trái chiều của rất nhiều các độc giả trên Eva về chuyện đàn ông đi xe xấu, xe đẹp. Người thì nói rằng, đi xe xấu thì vợ ngại với bạn bè. Người thì tự ca thán mình có thừa tiền mua SH nhưng không muốn đi, còn có người thì lại bị người yêu bỏ vì đi xe 82 cũ kĩ, không chịu thay.
Chị em ạ, tôi thì tôi thấy thế này, xấu đẹp hay không là ở tính người. Đi cái xe lỗi mốt hay cái xe hiện đại không thể giúp bạn nhận ra người ta giàu có hay không? Nhưng tôi thiết nghĩ, các bạn quan tâm tới sự giàu có của họ làm gì, hay là các bạn có ý chài mồi, moi tiền, hay là cứ &'thấy người sang bắt quàng làm họ?'. Tôi thì tôi không thế đâu nhé, người đi SH chưa chắc đã sang, mà người đi xe 82 thì không hẳn là họ đã nghèo hơn người SH, họ có thể có cả ô tô, có cả xế xịn ấy chứ, nhưng cần gì đâu.
Chỉ là, làm sao bạn đi một cái xe mà không gây khổ cho bản thân bạn. Chẳng hạn, không đi xe không nổ được, phải đạp nổ thì quá khổ. Không đi xe khói bay mù mịt vì ống xả quá cũ, sẽ ảnh hưởng tới người xung quanh, đừng ngồi cái xe mà phanh không có, sẽ nguy hiểm cho tính mạng của bạn. Còn chuyện xe đời cũ hay đời mới, có liên quan gì tới người đi đường nhỉ.
Gia đình tôi giàu nhưng chúng tôi hết sức giản dị (ảnh minh họa)
Các bạn hay thật, thời nay, SH không còn là mốt, mà cái xe 82 cũ ấy là mốt đấy. Các bạn chẳng bắt kịp tính thời sự gì, người ta còn chế đủ kiểu cho con xe 82 này thành kiểu model này nọ, theo sở thích của người ta để có cá tính riêng trên đường. Không thế mà mấy cái xe vespa cổ ngày trước, đua nhau được các anh trai sành điệu sơn gò lại, &'tô son đánh phấn' cho nó được hiện đại hơn sao. Tôi thấy các bạn thiển cận quá.
Nói thì các bạn bảo tôi khoe mẽ, tôi cũng chẳng muốn kể ra đây làm gì, nhưng chồng tôi á, nhìn anh ấy giống một tay nhà quê lên tỉnh hơn là giống một ông trưởng phòng kinh doanh, có nhà lầu, xe hơi. Lúc nào anh cũng đi con xe 82, từ cái thời anh còn là một tay nhân viên quèn. Mặc dù trong gara nhà, anh có xe hơi tiền tỉ, anh cũng chẳng muốn đi.
Anh nói, cái xe 82 này là kỉ niệm của anh, nhờ có nó cùng anh vượt qua khó khăn thử thách nên anh mới có được ngày hôm nay. Sắm xe hơi rồi nhưng không thể &'có mới nới cũ', anh muốn giữ gìn nó như người thân của mình. Sau này, nhiều người thích đi xe 82 cho mốt, đòi anh bán nhưng anh nhất định không chịu, bảo để đi bên mình.
Tôi nói thế không phải tự khen chồng mình, chỉ là nói để chị em hiểu, &'chiếc áo không làm nên thầy tu' cũng giống như cái xe không làm nên nhân cách con người bạn.(ảnh minh họa)
Chỉ khi nào trời mưa anh mới đi ô tô hoặc chở vợ con đi đâu đó, tiện thì đi ô tô. Anh không muốn khoe mẽ, không muốn phô trương và cũng tránh ánh mắt nhìn ngó của mọi người. Sợ người ta lại xì xào anh khoe của. Anh có khi nói đùa với tôi: "Sau này anh lên chức dám đốc thì mới lại xe hơi, giờ trưởng phòng chẳng lái". Đó, vì là anh không thích phô trương mà thôi, chẳng giống như mấy ông trưởng phòng ở các công ty khác, có tí chức quyền mà có cả tài xế riêng.
Tôi nói thế không phải tự khen chồng mình, chỉ là nói để chị em hiểu, &'chiếc áo không làm nên thầy tu' cũng giống như cái xe không làm nên nhân cách con người bạn. Bạn cần chỉn chu hơn trong cách suy nghĩ của mình, nghiêm chỉnh một lần nghĩ về cách suy nghĩ của bạn nếu như thấy ai đó đi xe xấu mà bạn lập tức cho rằng họ nghèo hèn. Của cải có được không nhất thiết phải phô ra. Cám ơn các bạn đã lắng nghe tôi...
Theo VNE
Gái giàu, xấu: đầy đàn ông bám theo vì tiền Có phải chỉ có phụ nữ mới bám theo đàn ông giàu đâu. Đàn ông bây giờ, đặc biệt là trai tỉnh lẻ, thực dụng lại ham giàu vô cùng. Nhất là mấy ông đẹp mã, không tin, các bạn thử thấy mà xem. Đầy ông đẹp ngời ngời đi với mấy cô bồ xấu kinh người. Người ta nhìn vào chỉ lắc...