Chồng dắt bồ về nhà, vợ âm thầm bôi thứ này vào bao cao su của chồng
Em mua hẳn 1 hộp bao cao su luôn…đúng vị dâu mà bồ anh thích đấy. Anh cứ chiều bồ bao giờ chán thì thôi nhé chồng của em.
ảnh minh họa
Vợ chồng Khánh và Loan kết hôn đến nay đã được hơn 5 năm, ai nhìn vào cũng ngưỡng mộ với hạnh phúc của hai người. Ngay cả bản thân Loan cũng tự thấy mình may mắn khi có ông chồng giỏi giang lại thành đạt như Khánh. Nhiều người phụ nữ nói đàn ông khi nghèo họ còn yêu vợ, chứ giàu lên có chức có quyền thì chỉ mê “chân dài”, ấy thế nhưng với Loan cô tin rằng dù đàn ông có ngoại tình hết thì vẫn trừ chồng cô ra.
Tất nhiên nói như vậy không có nghĩa là Loan ngồi yên không tìm kế giữ chồng, biết rõ đàn ông ra ngoài gái gú chỉ có hai trường hợp đó là thứ nhất chê vợ xấu, thứ hai là vợ không đáp ứng đủ nhủ cầu. Thế nên Loan chăm chỉ làm đẹp, sinh xong nhiều chị em bỉm sữa xập xệ chứ Loan lại đẹp ra đúng như người ta nói “gái một con trông mòn con mắt”. Chuyện “chăn gối” thì đêm nào Loan cũng chiều chồng 3 hiệp mới ngủ.
- Nè chồng, bây giờ đàn ông ngoại tình nhiều lắm. Có khi nào anh cũng ra giấu em mà làm chuyện tội lỗi không hả??
- Hả?? Em nghĩ anh còn sức không?? Đêm nào cũng 3 hiệp thế này thì gái có dâng tận miệng anh cũng chịu thôi.
Nghe chồng nói như vậy mà Loan hí hửng lắm, cứ tưởng kế hoạch giữ chồng thế là hoàn hảo rồi. Ấy thế nhưng có nằm mơ thì Loan cũng không ngờ được rằng có ngày Khánh phản bội lại mình. Chuyện Loan phát hiện ra Khánh ngoại tình là do ả bồ vênh váo chứ nếu không thì với tài giấu diếm của chồng Loan vẫn tin rằng Khánh là người chồng hoàn hảo.
( ảnh minh họa )
Video đang HOT
Với nhiều người chọn cách đánh ghen kinh hoàng, nhưng với Loan cô không nghĩ vậy. Đúng là khi đánh ghen hả lòng hả dạ thật nhưng hậu quả sau đó khôn lường, chỉ có xấu chồng hổ vợ chứ chẳng được gì. Hơn nữa nếu cô ly hôn chồng thì chẳng khác nào dâng cho ả bồ miếng mồi ngon. Ấy thế nhưng khi Loan chọn cách khuyên nhủ chồng thì lần này Khánh lại quá thể khi tỉnh bơ.
- Em biết chuyện anh ngoại tình rồi ư?? Nếu em đã biết thì anh cũng nói thẳng luôn…em làm tình chán lắm. Kể từ khi gặp Hoa ( tên cô bồ ) thì anh chẳng còn hứng thú ngủ với em nữa. Tốt nhất là chúng ta ly hôn đi.
- Ly hôn ư?? Xin anh đừng làm thế…em chấp nhận để anh ngoại tình. Xin anh đừng bỏ em
- Đó là do em tự nguyện đấy nhé. Kể ra khoản làm tình em chán chứ cơm nước nội trợ em cũng ok. Coi như giữ em lại đỡ phải thuê ô sin.
Đừng ai nghĩ rằng hành động van xin chồng của Loan là cô hèn nhát, chỉ là Loan đang cố hạ mình để chuẩn bị cho kế hoạch hay hơn mà thôi. Hôm đó biết chồng dắt bồ về nhà, Loan tỏ vẻ khúm múm.
- Đêm nay anh và bồ làm tới 7 hiệp mà lại quên mua bao cao su rồi. Em đi mua hộ bọn anh nhé…
Loan gật đầu hí hửng, 5 phút sau cô quay lại trên tay với hộp bao cao su và dặn chồng.
- Em mua hẳn 1 hộp luôn…đúng vị dâu bồ anh thích đấy. Anh cứ chiều bồ bao giờ chán thì thôi.
Thấy vợ mình ngu ngốc như vậy mà Khánh và cô bồ hả hê lắm.
- Con vợ anh đúng là ngu thật đấy…cô ta có phải phát điên rồi không??
- Anh lại muốn cô ta đừng điên, như vậy anh vừa có ô sin nấu nướng cho không phải hơn à?? Cứ mỗi lần ân ái xong anh sẽ bắt con vợ giặt quần lót cho em…em cứ sai bảo cô ta thoải mái.
Nói rồi Khánh và Hoa lao vào hì hục, nghe những tiếng rên rỉ của chồng và bồ thì Loan ngồi rung đùi cười. Và rồi đúng như kế hoạch thì chỉ 3 phút sau Loan bỗng nghe tiếng chồng và ả bồ hét thất thanh.
- Loan….cứu anh…”phần dưới” của anh không ổn rồi. Em mua bao cao su thế nào mà anh thấy bỏng rát thế hả??
- Em chuẩn bị nước nóng cho anh và bồ ngâm “phần dưới” rồi đấy. Nhưng mà chắc anh phải đến viện không thì hỏng luôn cả “của quý”.
- Em…em nói như vậy là sao??
- À là vì bao cao su mà anh và bồ dùng là em đã xát ớt chỉ thiên vào đó rồi.
- Em điên rồi sao?? Em định giết anh à??
- Yên tâm là anh không chết được đâu. Nhưng mà anh còn ở đây đôi co thì có khi mất luôn khả năng làm đàn ông thật đấy. Chẳng phải anh chê em không biết làm tình sao?? Vậy thì em thêm chút “vị” cho anh và bồ xem hai người làm tình thế nào thôi mà.
- Anh sai rồi…em cứu anh đi vợ ơi. Từ giờ anh không dám gái gú nữa. Em cứu anh đi.
Thấy chồng van xin thế là Loan phải đưa luôn anh ta cùng ả bồ đi cấp cứu. Vào bệnh viện mọi người cứ cười làm Khánh và Hoa xấu hổ vô cùng, cũng từ hôm đó thì đến 2 tháng sau “phần dưới” của Khánh vẫn còn sưng. Cứ nghĩ đến chiếc bao cao su dính ớ chỉ thiên là Khánh sợ không dám gái gú linh tinh nữa.
Theo Blogtamsu
Tôi âm thầm một mình chịu đựng bệnh trầm cảm
Tôi luôn cảm thấy đau buốt đầu, học không vào, rất khó nhớ, như đang bay trên trời trong giờ học.
ảnh minh họa
Tôi viết ra những dòng này chỉ mong có một ai đó, dù không biết mặt có thể biết câu chuyện của tôi. Vì ngoài việc viết nó ra ở đây, tôi không biết có thể nói cho ai nữa về căn bệnh trầm cảm của mình. Tôi 20 tuổi, là người con trai nhưng lại chẳng thể biết mình có thể làm được gì nữa không. Tôi sinh ra trong một gia đình nghèo ở quê, bố mẹ tôi đã nhiều tuổi và rất hay cãi nhau vì bố nghiện rượu. Từ nhỏ, tôi đã là một thằng lỳ lợm và nhát gan, chẳng dám đi đâu một mình mà cả ngày chỉ bám lấy mẹ. 12 năm học của tôi dường như chẳng bao giờ chơi với bạn. Thực tình tôi cũng muốn có bạn nhưng cứ mỗi lần đứng giữa đám đông là lại run sợ và đờ đẫn ra, không suy nghĩ được điều gì. Bạn bè trong lớp cũng dần xa cách, bắt nạt, trọc ghẹo tôi. Tôi cũng cảm thấy mình khó gần lại hay tủi thân. Nhiều lần ở trường bị nói nặng, trêu ghẹo là tôi lại về nhà và tìm một chỗ dằn vặt mình, khóc. Bố mẹ cũng chẳng quan tâm nhiều và biết gì về nỗi lòng của tôi.
Càng buồn về điều đó, tôi lại càng dồn tâm trí cho việc học. Vốn chỉ với bộ óc bình thường nhưng nhờ sự chăm chỉ và động viên của thầy cô mà tôi đạt được 28 điểm thi đại học. Ở một vùng quê nghèo thì con nhà nông đạt được số điểm đó là một điều quá bất ngờ. Từ đó tôi được mọi người biết nhiều hơn. Nhiều người chúc mừng, động viên tôi cố gắng nhưng cũng có không ít người nhạo báng, bảo tôi đần đần như thế thì ra ngoài cũng bỏ học sớm. Những điều đó làm tôi rất buồn.
Vì gia đình nghèo nên tôi chọn thi vào trường an ninh. Vốn chẳng biết gì về máy tính nhưng tôi cũng đặt mục tiêu cho mình sẽ trở thành một chuyên gia an toàn thông tin thật giỏi và hòa đồng với mọi người để cố gắng. Tôi cố gắng học, nhưng sự chăm chỉ trước đây chẳng giúp ích gì nhiều. Tôi luôn cảm thấy đau buốt đầu, học không vào, rất khó nhớ, như đang bay trên trời trong giờ học. Khoảng thời gian đó kéo dài trên một năm, nó làm cho tôi rất đau đớn. Cuối cùng tôi tìm hiểu và đi khám bệnh thì được chẩn đoán bị trầm cảm. Tôi chẳng dám cho ai biết cả, vì nếu để cho người khác biết, tôi sợ sẽ không hay vì học trong trường an ninh. Còn về phía gia đình, tôi chẳng dám nói, sợ mẹ buồn. Bởi mẹ đã luôn chịu đau khổ với bố, lại luôn lo sợ tôi chẳng hòa đồng được, sợ nếu không may tôi bị trầm cảm sẽ phải bỏ học như một anh học Y gần nhà.
Tôi chịu đựng đau khổ một mình trong một môi trường khắc nghiệt. Tôi nhận ra việc uống thuốc thật chẳng dễ chút nào, đã bao lần tôi phải cắn răng nuốt nước mắt và muốn tự tử vì đau đớn, nhưng rồi nghĩ đến mẹ, nghĩ về những gì mình sẽ làm trong tương lai mà dừng lại. Giờ đây tôi đã khỏe hơn nhiều nhưng cảm thấy trở lại việc học thật khó. Tôi chỉ học một chút là đau đầu. Mỗi lần thấy bạn trong phòng cắm cúi học, hỏi bài nhau là tôi lại thấy day dứt, đau đớn, thấy mình thật chẳng làm được gì cả, mình sẽ chẳng thể làm được việc gì nữa. Đó mới chính là điều làm tôi đau đớn nhất. Tôi phải làm sao đây bởi nhìn những đứa bạn đầu vào còn thấp hơn mình mà giờ đây chúng đã rất giỏi, còn mình trong 2 năm đại học chẳng làm được cái gì.
Theo VNE
Em đã từng có một cuộc tình yêu anh say đắm... Còn giờ này, hãy cứ để anh yêu em như thế, hãy cứ để anh âm thầm bảo vệ em như thế. Yêu và được yêu là một niềm hạnh phúc rất lớn đối với một người luôn trân trọng tình yêu! Còn với em, tình yêu dành cho anh là địa ngục phải không? Vẫn biết em từng có một cuộc tình...