Chồng đánh tôi trước mặt bạn bè để ‘dằn mặt’
Vì trong số những người bạn ấy, có một người từng là người yêu cũ của tôi.
Bây giờ tôi mới thấm thía chuyện vội vàng lấy chồng là như thế nào. Đúng là đàn bà yêu bằng tai, tôi cũng vì những lời đường mật của người đàn ông hiện là chồng tôi đây mà mờ mắt, để anh biến tôi thành kẻ bù nhìn. Nhưng có lẽ, đó là cái giá mà tôi phải trả cho hành động nông nổi của mình.
Ngày đó, tôi có một mối tình sâu đậm với người bạn học cùng lớp đại học, chồng tôi hiện tại cũng chung lớp với tôi. Tôi vốn là cô gái xinh xắn, có duyên nên được nhiều người theo đuổi. Trong lớp có nhiều người thích tôi, các lớp bên cạnh cũng có và anh, người yêu cũ của tôi chính là người được tôi chọn lựa.
Yêu nhau khoảng 1 năm, chồng tôi hiện tại khi đó cũng theo đuổi tôi rất nhiều nên có vẻ thấy chướng mắt. Anh và người cũ của tôi ghét nhau lắm, nhưng không còn cách nào khác, tôi đã yêu một người mà tôi chọn thì đành hi sinh tình bạn với người kia nếu hai người họ cứ như thế. Mối tình thời sinh viên sâu đậm vô cùng, gặp nhiều khó khăn nhưng cũng có rất nhiều niềm vui.
Người chồng của tôi hiện tại ngày đó dù biết tôi có người yêu rồi nhưng vẫn ra sức theo đuổi tôi, anh hi vọng sự kiên trì và dai dẳng của anh sẽ khiến người yêu hiện tại của tôi từ bỏ hoặc là chúng tôi sẽ có ghen tuông và trục trặc, anh nhân cơ hội nhảy vào. Tôi biết dụng ý của anh nên nhiều lần anh rủ đi chơi, đi uống nước tôi đều từ chối.
Thấy anh bám riết lấy mình, tôi còn bực nữa là đằng khác. Tôi khó chịu vì anh không biết ngại mặt, cứ trơ ra khiến tôi bực tức không chịu được. Tôi nói với anh rất nhiều rằng, tôi đã có người yêu nên không bao giờ đón nhận tình cảm của anh, nhưng anh cứ kiên quyết, anh muốn cóAnh và người cũ của tôi ghét nhau lắm, nhưng không còn cách nào khác, tôi đã yêu một người mà tôi chọn thì đành hi sinh tình bạn với người kia nếu hai người họ cứ như thế. Mối tình thời sinh viên sâu đậm vô cùng, gặp nhiều khó khăn nhưng cũng có rất nhiều niềm vui.
Thấy anh bám riết lấy mình, tôi còn bực nữa là đằng khác. Tôi khó chịu vì anh không biết ngại mặt, cứ trơ ra khiến tôi bực tức không chịu được. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Người chồng của tôi hiện tại ngày đó dù biết tôi có người yêu rồi nhưng vẫn ra sức theo đuổi tôi, anh hi vọng sự kiên trì và dai dẳng của anh sẽ khiến người yêu hiện tại của tôi từ bỏ hoặc là chúng tôi sẽ có ghen tuông và trục trặc, anh nhân cơ hội nhảy vào. Tôi biết dụng ý của anh nên nhiều lần anh rủ đi chơi, đi uống nước tôi đều từ chối.
Thấy anh bám riết lấy mình, tôi còn bực nữa là đằng khác. Tôi khó chịu vì anh không biết ngại mặt, cứ trơ ra khiến tôi bực tức không chịu được. Tôi nói với anh rất nhiều rằng, tôi đã có người yêu nên không bao giờ đón nhận tình cảm của anh, nhưng anh cứ kiên quyết, anh muốn có được tôi và bảo, khi nào tôi chưa là vợ của người kia thì anh vẫn có quyền bám theo tôi, tán tỉnh tôi. Thấy anh dai như vậy, tôi cũng mặc kệ, chẳng bận tâm nữa.
Có nhiều khi anh tặng hoa, tôi còn phũ phàng vứt vào thùng rác vì thực sự tôi không chịu được, tôi cảm thấy bức bách vô cùng. Tôi không muốn lẳng lơ, không muốn lấp lửng với ai nên hành động đó chỉ là chuyện tôi muốn dứt khoát cho xong chứ không muốn coi khinh anh gì cả. Không biết anh có hiểu ý đồ của tôi không hay là nghĩ tôi này nọ.
Nhưng có lẽ ông trời không mỉm cười với tôi, khi biết tôi và anh yêu nhau rồi ra trường, tính chuyện cưới xin, gia đình anh ngăn cản kịch liệt. Bố mẹ anh bảo chúng tôi không thể lấy nhau vì hai tuổi không hợp, sẽ tuyệt mệnh. Khi đó, tôi đã khóc lóc rất nhiều, đau khổ lắm. Tôi tuyệt vọng tưởng chết đi được. Hai chúng tôi cố gắng nhiều nhưng cuối cùng, anh cũng không vượt qua được rào cản của gia đình, anh xin lỗi tôi và chúng tôi chia tay.
Thời gian đó, chồng tôi hiện tại là người luôn bên cạnh yêu thương và động viên tôi. Anh quan tâm, lo lắng cho tôi. Nhờ anh mà tôi cũng vượt qua được khó khăn. Nghĩ cho cùng thì cũng không lấy được người mình yêu, tôi chấp nhận làm người yêu của anh, coi như là khỏa lấp nỗi lòng, với lại, không còn cách nào khác, tôi đành phải làm như vậy vì tôi yêu anh cũng là giúp ích cho bản thân tôi và anh. Anh nâng tôi dậy, theo đuổi tôi bao lâu nay, đâu còn ai hơn anh nữa. Khi đó, tôi vẫn nghĩ, anh luôn chân thành với tôi.
Ai ngờ, cưới nhau được hơn 1 năm, nhất là khi anh biết tôi đã từng quan hệ với người cũ, anh cau đó, đay nghiến tôi tột cùng. Anh khinh bỉ cái sự dễ dãi của tôi, anh coi tôi là người không ra gì, hư hỏng trong mắt anh. Tôi sững sờ, bàng hoàng, tôi không nghĩ anh lại thiển cận đến thế. Anh phải biết là, chúng tôi đã yêu nhau thế nào với lại, anh đâu hề hỏi tôi chuyện quá khứ. Tôi cũng nghĩ, anh hiểu tình cảnh của tôi hơn ai hết nên mới đón nhận tôi. Nào ngờ…
Giờ đây, tôi không còn mặt mũi nào để nhìn người khác. Ai cho tôi lời khuyên, ai cho tôi biết, tôi phải làm thế nào đây? (ảnh minh hoạ)
Bây giờ, khi đã là vợ chồng nhưng chưa có con, mỗi lần chúng tôi có dịp gì gặp mặt lớp đại học là anh lại lên mặt dạy đời tôi. Anh luôn lớn tiếng với tôi mỗi khi có người cũ của tôi xuất hiện. Trong mỗi cuộc vui, mỗi tiệc rượu anh đều chửi bới tôi, khó chịu với tôi.
Nhất là gần đây, khi mời bạn bè tới nhà ăn cơm, anh cố ý mời người cũ của tôi tới và khi anh sai tôi, anh không hài lòng, anh chửi tôi thậm tệ. Có hôm, anh giơ tay lên tát tôi cái như trời giáng trước mặt bạn bè của tôi, bao nhiêu người chứng kiến khiến tôi không biết chui đi đâu cho hết nhục.
Tôi hiểu, anh đang trả thù tôi, trả thù chuyện tôi từng qua lại với người cũ và anh đang hành hạ anh ấy, khiến anh ấy phải chua xót khi nhìn thấy người tình của mình vào tay anh, bị anh hành hạ.
Thì ra, anh không hề yêu tôi, lấy tôi anh coi như của thừa, anh chỉ muốn trả thù tôi, đày đọa tôi để tôi phải trả giá vì trước kia đã từ chối anh. Vậy mà tôi lại tin là anh yêu tôi. Giờ thì tôi đã hiểu. Tôi ân hận vô cùng, nhưng tôi đã làm gì sai cơ chứ mà tôi phải trả giá thế này? Yêu rồi không được lấy người mình yêu, bị ngăn cấm rồi chấp nhận lấy người đàn ông tri kỉ với mình. Ít ra, tôi chưa làm gì có lỗi với anh, cũng không tòm tem ngoại tình hay tơ tưởng tới người cũ. Vậy thì anh sao lại hành hạ tôi? Ông trời có công bằng với tôi không?
Giờ đây, tôi không còn mặt mũi nào để nhìn người khác. Ai cho tôi lời khuyên, ai cho tôi biết, tôi phải làm thế nào đây?
Theo VNE
Chồng chửi tôi ngu si đần độn
Chỉ vì cái chuyện, có gì ngon tôi cũng mang sang nhà hàng xóm cho mà không biết giữ lại.
Tuy nhiên, đó chỉ là một chuyện thiết yếu khiến vợ chồng tôi mâu thuẫn. Nhưng phải nói, gia đình tôi ra nông nỗi này cũng là vì, chúng tôi đã có những cãi vã, xích mích, khó chịu với nhau từ lâu.
Nhà chồng tôi vốn là gia đình gia giáo, nên khi lấy anh, tôi chưa bao giờ dám nghĩ, người đàn ông được lớn lên trong môi trường đầy giáo dục và tính nhân văn như vậy lại có thái độ kém cỏi như thế. Anh buông những lời xúc phạm tôi, nói tôi là hạng đàn bà kém cỏi, ngu xuẩn. Tôi thật lòng không còn muốn nghe những lời nói đó từ chồng tôi nữa. Tôi thân làm con dâu cũng không muốn vợ chồng to tiếng, vì sợ bố mẹ nghe thấy lại không hài lòng. Vì trong nhà chồng, trừ chồng tôi ra thì ai cũng đối xử tử tế với tôi, nhẹ nhàng. Đặc biệt là bố chồng, lúc nào ông cũng nhẹ nhàng, cư xử rất đúng mực, không chỉ với tôi mà với cả nhà. Ông là người học cao nên rất nghiêm khắc trong khoản dạy con. Chỉ là chồng tôi che đậy quá tốt, nên dù nếu có chửi tôi rồi thì trước mặt bố mẹ anh, anh vẫn niềm nở, vui vẻ với tôi như không có chuyện gì xảy ra. Nhưng sau đó khi lên phòng, anh có thể tát tôi không thương tiếc.
Cũng chẳng có chuyện gì. Chỉ là, tôi hay sang nhà mấy chị hàng xóm chơi. Chỉ bởi khi lấy chồng, về nhà chồng lạ lẫm nên muốn có người này người kia trò chuyện. Thế mà chồng tôi biết chuyện bảo: "Mấy bà ấy đàn bà lắm mồm, cô sang đó làm gì rồi đưa chuyện nhà tôi ra ngoài à. Nhà này không có cái kiểu ngồi lê đôi mách. Cô đừng có mà chỉ nghĩ chuyện đi chơi, bà tám. Tôi chúa ghét mấy bà đàn bà như thế".
Chồng như anh thì chồng làm gì, đàn ông như anh thì đàn ông làm gì. Thà rằng tôi cứ làm đàn bà suốt đời còn hơn... (ảnh minh họa)
Nghe chồng nói, tôi lúc đầu hơi bất ngờ. Vì tôi nào có nói chuyện gì với mấy chị ta. Nhưng chắc, có ai đó cố tình bêu xấu tôi, đồn chuyện này ra ngoài nên làm cho chồng tôi khó chịu. Rồi tôi cũng hạn chế sang hàng xóm. Nhưng hôm nào, nhà có cỗ bàn, có đồ ăn thừa cũng ngon ngon hay hoa quả cúng bái, tôi lại mang sang cho nhà 1-2 chị tôi thân. Tôi nghĩ, tình làng nghĩa xóm làm như vậy có mất gì, tốt nhất là nên như thế thì người ta cũng quý mình. Nhưng chẳng biết vì sao, thấy tôi làm vậy, chồng nổi khùng lên, gọi tôi lên phòng rồi quát: "Này, đã ngu tôi nói cho còn không biết đường. Cô đừng có giả vờ làm người tốt bụng. Nhà tôi không thừa của đổ sang nhà người khác. Cái nhà này không phải hũ gạo từ thiện nhé!".
Những câu nói của chồng, câu chửi rủa vợ ngu của anh thấm vào da thịt tôi. Tôi thật sự không hiểu nổi những người đàn ông giống như anh. Hay là tại anh quá chán vợ, quá chán nản người vợ này nên anh kiếm cớ để gây sự. Dù tôi không làm gì quá đáng, anh cũng coi tôi không ra gì, cũng tìm cớ mắng chửi tôi. Thật tình, tôi cảm thấy mệt mỏi vô cùng.
Đau đầu hơn, anh luôn tỏ ra là người ngoan ngoãn trước mặt bố mẹ, điều này làm tôi bị tổn thương vô cùng. Gia đình anh thì quá tử tế với tôi nên tôi không muốn phản kháng, không muốn làm gì có lỗi với gia đình anh cả. Vả lại, tôi còn đang mang bầu, tôi có làm quá thì cũng chẳng được lợi lộc gì. Sao trên đời lại có con người có tính cách lạ lùng như thế. Tức gì vợ, giận gì vợ hay không còn yêu vợ lại cứ tìm cớ chửi bới, đánh đập.
Bây giờ, anh luôn miệng chửi tôi ngu, hơi tí là anh nói tôi ngu si đần độn. Cái gì không hay anh cũng gõ đầu tôi, nói tôi là &'đàn bà... không qua ngọn cỏ'.
Chồng như anh thì chồng làm gì, đàn ông như anh thì đàn ông làm gì. Thà rằng tôi cứ làm đàn bà suốt đời còn hơn...
Theo VNE
Anh trai chồng đuổi tôi ra khỏi nhà vì bênh em Tai tôi ù đi sau trận đánh tối tăm mặt mũi của chồng nhưng vẫn kịp nghe câu nói của anh chồng mắng chồng tôi 'đàn ông mà để đàn bà đánh à?'. Chồng tôi về nhà trong tình trạng hơi mem nồng nặc, chân nam đá chân xiêu, nằm vật ra giường, ngáy khò khò. Sau khi ngủ dậy, chồng vào bếp...