Chồng đánh đập, ép tôi ly hôn để ra nước ngoài đổi đời
Tôi đã khuyên hết lời nhưng anh không nghe. Anh còn viết sẵn đơn và liên tục ép tôi ký.
Ảnh minh họa
Tôi lấy chồng gần 20 năm, hiện có 2 con. Cuộc sống vợ chồng bình thường, không giàu có, chỉ đủ chi phí sinh hoạt trong gia đình. Mấy tháng gần đây, chồng tôi đòi đi sang Hàn sống và làm việc. Anh nói có người nhà bên Hàn bảo lãnh, muốn sang đó để đổi đời. Tôi đã khuyên hết lời nhưng anh không nghe, đến khi tôi nói nhiều quá thì anh đòi ly hôn. Tôi không đồng ý. Anh còn viết sẵn đơn và liên tục ép tôi ký nhưng tôi không ký. Sau đó, tôi phát hiện chồng có bồ. Lúc này anh không thèm che dấu mà đòi đơn phương ly dị. Khi tôi làm căng lên thì bị anh đánh đập, ép tôi phải ký đơn, rồi nhốt ra ngoài đường. Tôi đã báo công an rồi hội phụ nữ xã đến trò chuyện nhưng cũng không giải quyết được gì. Gia đình chồng ủng hộ anh. Thực sự tôi không muốn ly dị chồng. Làm cách nào để giữ anh lại với gia đình. Mong chuyên gia và bạn đọc cho tôi xin lời khuyên.
Lài
Chuyên gia tâm lý Trần Kim Xuân gợi ý:
Chào bạn Lài,
Video đang HOT
Có vài vấn đề bạn không nêu ra ở đây nên tôi chưa nắm rõ. Trong gần 20 năm sống chung, vợ chồng bạn đối xử với nhau thế nào? Tình cảm hai người dành cho đối phương ra sao? Gia đình chồng bạn có quý mến bạn không?
Hành động quyết liệt muốn ly hôn của chồng bạn cho thấy anh ta không còn băn khoăn bất cứ điều gì, và đã cạn tình với bạn. Anh ta bắt đầu cặp bồ khi nào? Trước hay sau khi đòi ra nước ngoài? Rõ ràng chồng bạn đã lên kế hoạch từ lâu, khi nói ra chỉ là để thông báo quyết định cuối cùng cho bạn biết mà thôi. Liệu rằng chuyện chồng bạn muốn ra nước ngoài có liên quan gì đến cô bồ của anh ta không?
Khi anh ta không thèm che dấu chuyện ngoại tình, ép bạn ký đơn, đánh đập, thậm chí đuổi ra khỏi nhà cho thấy anh ta đang tìm đủ mọi cách khiến bạn buông tay. Vậy điều gì khiến bạn nhẫn nhục chịu đựng để níu kéo một người không còn yêu thương, tôn trọng mình? Vì còn yêu chồng; sợ con thiếu cha; hay không muốn mang danh một đời chồng? Hành động của bạn là đang bất chấp tất cả để níu kéo anh ta. Phải chăng bạn là người khá nhu nhược, yếu đuối nên cuộc sống vợ chồng có đôi phần nhạt nhẽo?
Dù là nguyên nhân gì đi nữa thì hiện tại việc anh ta muốn ly hôn và ra đi là sự thật, thậm chí không còn cách nào có thể thay đổi. Chắc chắn bạn và các con đã ngăn cản nhưng không có tác dụng. Trong khi đó, gia đình anh ta lại ủng hộ. Điều bạn cần làm lúc này không phải là tìm cách để anh ta ở lại, mà là tìm hiểu kỹ quyền lợi của mình và con khi ly hôn. Bởi dù bạn có không ký đơn, anh ta vẫn sẽ đơn phương ly dị. Nếu anh ta còn do dự, còn chút tình nghĩa với vợ con thì có thể có cơ hội thuyết phục. Nhưng khi đã cạn tàu ráo máng, đến mức dùng đủ mọi thủ đoạn để ép vợ ly hôn thì bạn còn trông chờ gì ở anh ta nữa. Kể cả khi anh ta ở lại thật, cuộc sống của bạn cũng chưa hẳn đã êm đềm, tốt đẹp.
Đời người ngắn ngủi, bạn hãy trân trọng những tháng ngày còn lại, sống vì mình, vì con, vì những người thân yêu xung quanh. Hãy dành yêu thương cho những người thực sự xứng đáng. Thay vì chìm đắm trong đau khổ, bạn nên làm mới cuộc sống của mình. Bạn có thể tìm niềm vui trong công việc, gặp gỡ bạn bè, chăm sóc sức khỏe, nhan sắc, vui vầy bên con và cháu (nếu đã có)…
Chúc bạn tỉnh táo.
Theo Vnexpress
Mát mặt vì vợ thơm thảo với nhà chồng
Biết hoàn cảnh gia đình chồng, chị giảm bớt chi tiêu ở mức tối đa, dành dụm tiền để vài tháng lại về thăm quê nội một lần. Lần nào chị về cũng tay xách nách mang, tha lôi đủ thứ, từ bột canh, mì chính, xà phòng đến quần áo, chăn màn...
Chị Chính không quan tâm nhiều đến việc chăm chút vẻ bề ngoài. Ngay từ thời thiếu nữ, thay vì chăm chút từng cái mụn trứng cá trên mặt, chị tập trung cao độ vào chuyện học hành, nâng cao hiểu biết, sống chan hòa, quan tâm đến mọi người xung quanh. Và chị được nhiều người quý mến và lấy được một anh chồng đẹp trai, giỏi giang.
Chồng chị quê ở Hà Tĩnh, hoàn cảnh vô cùng khó khăn. Bản thân chị cũng không hiểu bằng cách nào bố mẹ chồng đã nuôi được chồng ăn học hết mấy năm đại học ở Hà Nội.
Biết hoàn cảnh gia đình chồng, chị giảm bớt chi tiêu ở mức tối đa, dành dụm tiền để vài tháng lại về thăm quê nội một lần. Lần nào chị về cũng tay xách nách mang, tha lôi đủ thứ, từ bột canh, mì chính, xà phòng đến quần áo, chăn màn...
Mỗi lần chị về quê chồng, từ bố mẹ đến các cháu, anh chị em, cô dì chú bác thân thiết bên chồng, không ai là không có quà. Có khi chỉ là gói bánh, gói kẹo đơn sơ. Chỉ cần nghe họ hàng nhà chồng có ai bị ốm đau, bệnh tật là chị sốt sắng gọi điện hỏi thăm ngay. Chả thế mà nhà chồng, không ai không quý mến chị. Chồng chị mát lòng mát dạ vì lấy được cô vợ biết sống thơm thảo với nhà chồng.
Hồi mới lấy nhau, chồng chị không được "mát tính" như bây giờ, cũng gia trưởng, bảo thủ, bắt nạt vợ ra trò. Mỗi lần vợ làm gì không đúng ý là quát tháo, thậm chí còn định đuổi vợ ra khỏi nhà.
Chị bảo anh: "Nếu cảm thấy không ở được với nhau nữa thì viết đơn ly hôn đàng hoàng, hai bên ký vào, không cần phải to tiếng, ảnh hưởng hàng xóm láng giềng". Sau vài lần như thế, chồng chị thay đổi tâm tính một cách đáng kể, không mấy khi to tiếng với vợ nữa vì anh biết rằng để mất một người vợ tuyệt vời như thế thì thật dại dột.
Hơn nữa, gia đình anh từ bố mẹ đến các em lúc nào cũng bênh con dâu, chị dâu ra mặt. Có lần, mới nghe phong phanh vợ chồng chị to tiếng với nhau mà mẹ chồng 70 tuổi, lưng còng chân chậm đi xe khách lên tận Hà Nội để mắng con trai một trận vuốt mặt không kịp. Sau lần ấy, chồng chị mới biết vợ mình được quý như thế nào.
Ở nhà, anh nói gì có khi các em không nghe nhưng vợ anh nói, chúng lại nghe răm rắp. Đứa nào gặp chuyện khó khăn, nhiều khi anh trai chưa biết nhưng chị dâu đã biết. Đến khi anh biết thì chúng đã nhận được sự giúp đỡ nhiệt tình từ chị dâu có tấm lòng thơm thảo. Càng sống với vợ, càng hiểu vợ, anh càng thấy thương mến, trân trọng vợ mình hơn.
Điều đáng nói là con cái anh học được rất nhiều đức tính tốt từ mẹ, nhất là sự tử tế. Vì hàng ngày thấy mẹ luôn quan tâm, giúp đỡ những người xung quanh nên chúng cũng là những đứa trẻ sống rất tình cảm.
Trong khi nhiều đứa trẻ khác cứ về nhà là vào phòng riêng khóa trái cửa, ôm lấy cái máy tính hoặc điện thoại để chơi game, xem phim, chát chít thì bọn trẻ nhà anh rất siêng làm việc nhà giúp bố mẹ, tham gia các hoạt động xã hội với các anh chị, các cô chú ở phường, khu chung cư.
Chị Chính tâm sự: "Mình cứ sống tử tế, lấy tình cảm chân thành ra mà đối đãi thì ai là người không quý, không thương cho được? Mình lúc nào cũng coi nhà chồng là nhà mình, gia đình của mình cho nên mọi người cũng coi mình như ruột thịt trong nhà".
Theo Dân trí
Vợ cho tôi sống với người khác nhưng không chịu ly dị Chị Thanh Tâm ạ, em thật sự không muốn là kẻ bạc tình nên không có mối quan hệ tình cảm với ai khi chưa giải quyết dứt khoát với Ngân. Nhưng Ngân bảo: "Đưa nhau ra toà làm gì, anh ưng ai thì cứ sống với người ta..." ảnh minh họa Chị Thanh Tâm thân mến! Cách đây hơn 10 năm, khi...