Chồng dẫn vợ bé về ra mắt trong ngày tang cha đòi ly hôn
Lo lắng cho hai cô con gái đang ở t.uổi trưởng thành, chị cố gắng níu kéo cuộc hôn nhân tan vỡ của mình. Thế nhưng chị càng níu kéo, chồng chị càng quyết tâm rời xa ngôi nhà đã từng là nơi “bão dừng sau cánh cửa” bằng việc dẫn vợ bé về ra mắt vợ con, người thân trong ngày đại tang cha…
Ảnh minh họa.
Hạnh phúc “ngắn chẳng tày gang”
Ở t.uổi tứ tuần nhưng gương mặt chị Hồng (ở quận Thanh Xuân, Hà Nội) vẫn giữ được những nét đẹp mặn mà trời phú. Thế nhưng trên gương mặt ấy lại chất chứa những nỗi phiền muộn, đớn đau.
Trước khi thư ký TAND Hà Nội ra mời vào phòng xử án, chị ngồi trầm tư, lặng lẽ trên chiếc ghế ngoài hành lang. Cách chị một khoảng trống là người đàn ông đã từng đầu ấp má kề với chị. Hôm nay, chị và người ấy đến phiên tòa phúc thẩm theo đơn kháng cáo không chấp nhận ly hôn của chị.
Cách đây hơn chục năm, chị Hồng và anh Hùng – chồng chị tình cờ quen biết nhau. Sau một thời gian tìm hiểu, yêu thương nhau, năm 2000, họ kết hôn trước sự chứng kiến của họ hàng nội, ngoại hai bên và sự đồng ý của chính quyền.
Một năm sau, chị Hồng sinh cho chồng cô con gái đầu lòng, xinh xắn với nhiều nét giống cha. Khi con gái lớn được 5 t.uổi, vợ chồng chị bàn nhau sinh tiếp con thứ 2 cho các con có chị, có em. Từ đó, gia đình chị luôn tràn ngập tiếng cười hạnh phúc.
Thế nhưng sau hạnh phúc của họ lại “ngắn chẳng tày gang”. Bởi sau khi được cha mẹ mua cho một căn nhà riêng thì anh Hùng lại bị điều động lên một tỉnh miền núi công tác. Do điều kiện đi lại khó khăn, kinh tế còn eo hẹp nên một tháng anh mới về nhà được một lần khiến tình cảm vợ chồng nhạt dần. Lâu dần, anh Hùng thường xuyên tìm cớ để không phải về nhà trừ những việc hệ trọng, bắt buộc anh phải có mặt.
Video đang HOT
Nghĩ chồng bận công việc, chị Hồng không dám oán than, trách móc chồng nửa lời. Nhưng vào một ngày kia, chị bàng hoàng phát hiện chồng mình có nhân tình. Người đàn bà ấy không ai khác là một cô gái trẻ được chồng chị xử ly hôn. Theo lời kể của người vợ, anh Hùng từng là thẩm phán tại một tòa án huyện thuộc tỉnh Hòa Bình.
Giọng nghẹn ngào, chất chứa những muộn phiền tích tụ bao năm, chị Hồng trình bày với HĐXX phúc thẩm TAND TP Hà Nội: “Anh ấy nộp đơn ly hôn tôi không phải vì chúng tôi có nhiều mâu thuẫn không thể giải quyết được mà vì anh ấy có nhân tình. Hiện tại, anh ấy đang sống với cô gái đó như vợ chồng ở trên Hòa Bình. Vì tôi không chấp nhận mối quan hệ kia nên anh ấy mới làm đơn xin ly hôn tôi”.
Níu chồng phụ bạc vì sợ các con thiếu bố sẽ hư hỏng
Theo lời kể của chị Hồng, sau khi bị chị phát hiện có quan hệ bất chính với người đàn bà khác, anh Hùng đã về nhà, yêu cầu chị ký vào lá đơn ly hôn giả để anh được cưới cô gái kia làm vợ. Không được chị chấp nhận, anh ta đã “đoạn tuyệt” quan hệ với vợ con. Giỗ tết, anh ta cũng không về nhà. Ít lâu sau, chị Hồng được tin anh Hùng tổ chức đám cưới với cô gái kia. “Chúng tôi chưa ly hôn mà anh ấy và cô gái kia đã cưới xin này nọ”- người vợ chua chát.
Tiếp lời, chị Hồng cho biết, từ khi có vợ bé, anh Hùng không chỉ “đoạn tuyệt” quan hệ với vợ con mà còn “đoạn tuyệt” với cả cha mẹ, họ hàng anh ta. Ngày ấy, bố chồng chị Hồng ốm nặng, phải nhập viện điều trị. Vừa lo chăm sóc các con, chị Hồng vừa chạy đôn chạy đáo vào viện chăm sóc bố chồng cùng mẹ và các anh em khác. Sợ mình không thể lo chu toàn nhiều việc cùng lúc và thấy chồng cần phải báo hiếu với cha, chị Hồng gọi điện cho anh Hùng nhưng anh không nghe máy.
Thấy vậy, chị phải nhắn tin bảo bố ốm nặng, anh về gấp nhưng anh Hùng cũng không về. “Đúng ngày đại tang bố chồng tôi, anh ấy mới về. Đã vậy, anh ta còn dắt theo cả vợ bé về” – chị Hồng cay đắng.
Nghe chị Hồng nói vậy, HĐXX hỏi có bằng chứng gì không. Chị bảo có. Nói rồi, chị lấy từ trong túi ra 2 tấm ảnh cưới của chồng với vợ bé, mang lên cho HĐXX xem. HĐXX hỏi, nếu chồng chị đã không chung thủy, mục đích của hôn nhân không đạt được, chị còn níu giữ làm gì? Chị Hồng kiên quyết: “Tôi muốn vợ chồng đoàn tụ, cùng nhau nuôi dạy các con. Hai con tôi đang t.uổi lớn, nếu không có bố dạy bảo, không biết sẽ có chuyện gì xảy ra” – chị Hồng nghẹn ngào.
Trước những lời nói trên của vợ, anh Hùng vẫn nín lặng. Đôi lúc, anh ta khẳng định lời vợ nói là gần đúng nhưng lại phủ nhận việc mình đã cưới cô gái khác làm vợ mà không được sự chấp nhận của pháp luật. Chỉ đến khi thấy vợ đưa ảnh cưới của mình với nhân tình cho HĐXX xem, anh ta mới lặng lẽ cúi đầu, đưa mắt nhìn xuống khoảng trống dưới sàn nhà.
Không chỉ bất hiếu, anh Hùng còn là người cha vô trách nhiệm. Bởi từ ngày ly thân, anh không chu cấp t.iền cho chị nuôi con. Nghe vợ nói vậy, anh Hùng hứa sau khi ly hôn sẽ thực hiện trách nhiệm của một người cha với các con mình. “Tôi thừa nhận 6 năm nay tôi đã không quan tâm đến các con của mình. Tuy nhiên tôi hứa sau khi ly hôn, tôi sẽ thực hiện đầy đủ trách nhiệm của một người cha với các con” – anh ta khẳng định.
Sau giờ nghị án, HĐXX TAND TP Hà Nội nhận thấy cuộc hôn nhân của họ không thể cứu vãn nên quyết định bác kháng cáo của người vợ, giữ nguyên án sơ thẩm, cho hai người được ly hôn.
Theo PNVN
Lý do bất ngờ người yêu không bao giờ cho tôi về ra mắt
Tôi khóc lóc, giận dỗi anh suốt hai tuần liền. Cuối cùng, anh đã đồng ý đưa tôi về ra mắt. Hôm đó, vừa về tới nhà anh, tôi sững sờ khi nhìn thấy cảnh tượng ấy.
Từ ngày yêu nhau cũng đã được hơn 2 năm, vậy mà, anh chưa từng một lần đồng ý cho tôi về ra mắt. Tôi mong muốn được anh chứng thực những lời anh nói là chân tình. Nếu như anh chấp nhận cho tôi về gặp bố mẹ anh, chứng tỏ lời nói của anh là thật lòng và anh mong muốn được lấy tôi làm vợ.
Chỉ là, lần nào tôi đề cập đến, anh đều nói lảng đi. Anh không muốn tôi về ra mắt gia đình anh là vì sao? Tôi cứ phân vân mãi, lăn tăn mãi không hiểu anh có yêu mình hay không. Một người yêu mình thật lòng, đã hẹn hò nhau hơn 2 năm, có lý gì lại không cho mình gặp bố mẹ anh?
Tôi khóc lóc, giận dỗi anh suốt hai tuần liền. Cuối cùng, anh đã đồng ý đưa tôi về ra mắt. Hôm đó, vừa về tới nhà anh, tôi sững sờ khi nhìn thấy cảnh tượng ấy.
Bố mẹ anh vừa thấy chúng tôi về, vội vàng ra ngõ, vồn vã, vui vẻ vô cùng. Nhưng điều tôi nhìn thấy chính là, hai người họ đã quá nhiều t.uổi. (Ảnh minh họa)
Những gì tôi tưởng tượng là hoàn toàn sai sự thật. Tưởng anh là công tử con nhà khá giả, tưởng bố mẹ anh trẻ trung, khỏe mạnh, sang trọng quý phái. Tất cả hoàn toàn ngược lại.
Bố mẹ anh vừa thấy chúng tôi về, vội vàng ra ngõ, vồn vã, vui vẻ vô cùng. Nhưng điều tôi nhìn thấy chính là, hai người họ đã quá nhiều t.uổi. Mẹ anh già lụ khụ, còn bố, tóc đã bạc trắng đầu. So với bố mẹ tôi, chắc họ hơn rất nhiều t.uổi, phải bằng t.uổi ông bà tôi cũng nên.
Mái nhà tranh cấp bốn cũ kĩ, trong nhà không có một thứ đồ đạc gì giá trị khiến tôi hơi bất ngờ. Tưởng anh sinh ra trong một gia đình giàu có, vì cách ăn mặc, nói chuyện của anh giống như thế. Chỉ là, anh chưa từng kể về bố mẹ anh, gia đình anh với tôi nên tất cả chỉ là do tôi dự đoán.
Mẹ anh nấu cơm canh chuẩn bị sẵn. Bữa cơm đạm bạc đến bất ngờ. Rau vườn, cá vườn. Mẹ anh còn kể chuyện, biết chúng tôi về nên bố anh đã xuống tận ao bắt cá chiêu đãi các con. Giọng nói chân chất, mộc mạc của người ở quê thật sự có chút xúc động. Khiến tôi có cảm giác được sống lại thời thơ ấy khi tôi còn ở với ông bà ở dưới quê.
Nghe anh nói vậy, tôi lại thấy thương vô cùng. Thương anh, trân trọng bố mẹ anh đã sinh ra anh để cho tôi được gặp anh ngày hôm nay. (Ảnh minh họa)
Nhìn mẹ anh dáng vẻ yếu đuối, đã già, tôi lại thấy thương vô cùng. Nhà anh nghèo, rất nghèo. Ở khu nhà anh, dường như người ta đã cất nhà tầng hết, chỉ mối gia đình anh là còn nhà tranh mái ngói. Nghe anh nói thì bố anh là thương binh, mẹ anh cũng chỉ ở nhà trồng trọt chăn nuôi, nuôi anh ăn học nên không được mấy đồng tiết kiệm. Anh đi làm có đồng nào thì chi tiêu, cũng biếu bố mẹ nhưng chẳng đáng là bao.
Anh bảo, vì gia đình anh nghèo như thế, sợ đưa tôi về ra mắt, tôi sẽ &'cao bay xa chạy'. Thế nên, nhiều lần anh do dự là vì thế. Anh sợ vì gia đình anh nghèo mà tôi sẽ bỏ rơi anh. Quá yêu tôi, muốn lấy tôi nhưng đã nhiều lần anh yêu và đưa người yêu về gặp bố mẹ anh, họ đều chia tay không lời từ biệt.
Nghe anh nói vậy, tôi lại thấy thương vô cùng. Thương anh, trân trọng bố mẹ anh đã sinh ra anh để cho tôi được gặp anh ngày hôm nay. Nếu tôi thực sự vì anh nghèo mà chạy trốn, thì còn gì gọi là tình yêu. Tôi yêu anh, có chút ngạc nhiên khi thấy gia đình anh nghèo như thế nhưng không vì lý do đó mà chia tay người đàn ông của mình.
Nhìn bố mẹ anh đon đả, vui vẻ với chúng tôi, tôi càng cảm nhận được những tháng ngày vất vả mẹ anh đã nuôi anh được như bây giờ. Lúc chúng tôi lên thành phố, mẹ vất vả ra mưa, gói ghém bao nhiêu đồ cho chúng tôi mang lên. Tôi đã rơi nước mắt. Tôi càng trân quý anh hơn, yêu thương gia đình anh hơn và mong rằng, anh cũng sẽ tin và yêu tôi như thế!
Theo Khám phá
Người đàn ông 60 vẫn ngoại tình và đòi ly hôn với vợ Bà cho biết, bà đang mang bệnh ung thư. Lợi dụng lúc bà bị bệnh, ông đã ngoại tình, ăn ở như vợ chồng với người phụ nữ khác. Bà không muốn ly hôn vì cần sự quan tâm của chồng trong những ngày tháng cuối đời. Cả hai kết hôn năm 1978, có với nhau 5 mặt con. Khi đã gần 60...